Chap 34 : buổi hẹn với Thiên Thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghe quân sư Vương Nguyên tư vấn. Vương Tuấn Khải đã chuẩn bị chỉnh chu. Nhìn vô gương , anh gật đầu hài lòng . Bộ quần áo không quá cầu kì chỉ đơn giản là chiếc áo tay dài kèm quần đen dài nốt . Bộ trang phục này cực kì thích hợp tôn được cái chân dài của anh, cùng với thân người chuẩn. Đồ mang theo không quá nhiều chỉ là một cái balo nhỏ chứa những thứ mà Vương Nguyên bảo sẽ cần thiết. Chuẩn bị xong xui, nhìn đồng hồ cũng đã gần đến giờ hẹn, Vương Tuấn Khải xuống nhà dùng mô tô chạy qua. Địa chỉ nhà Thiên Thiên không gây khó Vương Tuấn Khải chỉ chốc lát là ra. Đứng trước cổng nhà đại ca nhà ta tự nhiên có chút ngại ngùng không dám kêu cửa, anh dùng điện thoại gọi Thiên Thiên. Thiên Thiên từ nhà đi ra với một bộ dạng khả ái. Không nữ tính quá cũng không nam tính quá, Thiên Thiên mặc một bộ đồ năng động , thoải mái nhưng cũng không kém phần đáng yêu. Nhìn Tuấn Khải trước cửa Thiên Thiên mỉm cười:
- Chào anh!
Tuấn Khải gật đầu :
- Chào em, cô chú đâu rồi, anh có cần chào hỏi không? ( bỗng chốc Vương Tuấn Khải khẩn trương như đang chuẩn bị ra mắt ba mẹ chồng á nhầm ba mẹ vợ)
Thiên Thiên nhìn vào trong nhà rồi nói :
- Em nghỉ không cần đâu ba mẹ đang coi phim truyền hình, chúng ta cứ đi đi không làm gián đoạn khúc phim gây cấn của ba mẹ.
- Ừa được rồi, vậy em lên đi ~ ( Tuấn Khải cười meo rồi đưa nón cho Thiên Thiên)
Thiên Thiên nhanh chóng gài nón và theo chiếc xe cả hai một lát đã đi xa.
" Tua khung cảnh trong nhà của ba má Dịch chút nhé!!!
Ba má Dịch đang trong phòng riêng coi phim truyền hình ~~~
- Này em , em nghĩ xem rõ nam phụ kia phù hợp với nam chính hơn mà sao hai người đó không đến thẳng với nhau, dằn co nữ chính chi nhỉ? Nữ chính người ta đã có người trong lòng. ( nhìn người phụ nữ đang ngồi trong lòng mình ba ba Dịch nói)

- Đúng nhỉ nhìn xem, nam phụ chín chắn như thế công là cái chắc! ( Ma ma Dịch trả lời chồng mình)
- Không theo anh thấy nam chính là công mới phải, người ta ôn nhu vậy mà. ( ba ba Dịch lên tiếng phản đối)
- Thụ như thế anh nhìn công chỗ nào, người ta đáng yêu y chang Tiểu Thiên nhà mình. ( Ma ma Dịch đưa ra dẫn chứng)
- Đây là công ôn nhu... ấy mà em vừa nói gì. Giống Tiểu Thiên không lẽ... ( Ba ba Dịch tự nhiên ngợ ra chuyện gì ngập ngừng nhìn vợ)
- Ừa nhỉ! Giờ tự nhiên ngồi suy nghĩ sao em thấy Thiên Thiên nhà ta nó thụ thụ sao sao ý. Thật không biết rước dâu về hay gả con đi. ( tự nhiên nghe chồng nói ma ma Dịch thở dài)
- Không được nó là cục cưng duy nhất của anh, có gả ta cũng phải bắt rể ! ( ba ba Dịch kiêng quyết)
- Đúng đúng, thế theo anh chàng rể nhà ta nên thế nào... Σ(⊙▽⊙")
Câu chuyện của ba mẹ Dịch dường như bây giờ mới được bắt đầu ! Σ(O_O;) ( à quên không nói thiệt ra ba mẹ Dịch là hủ họ đến với nhau vì cùng ship một couple trong trường học cũ nơi mà hồi đó hai người từng học. Nói rõ thêm couple đó không ai khác chính là hai ông thầy chủ nhiệm của họ, có thời gian toai sẽ kể cho mấy cô nghe) nhưng mà anh đại số thật tốt có ba mẹ vợ kiểu này thì chỉ cần chinh phục vợ không khó để rước người ta về dinh"
Quay lại chỗ Thiên Thiên nào . Với tốc độ nhanh của Vương Tuấn kHải hai người họ rốt cuộc đã đến được rạp chiếu phim. Vừa tới nơi cả hai người họ đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Không phải vì quá đẹp mà thiệt ra là cực kì cực kì đẹp, một menly đi cùng một đáng yêu. Hai người hoà hợp thật sự là rất thuận mắt. Theo quân sư Vương Nguyên chỉ bảo TUẤN Khải ca ca đầu tiên phải thể hiện sự ga lăng . Để Thiên Thiên ngồi chờ bên ngoài Vương Tuấn kHải chiến đấu với đám đông mua 2 chiếc vé. Mới vào quầy , với chiều cao lý tưởng Tuấn kHải không khó để mà mua vé, nhưng nhìn lịch chiếu thì thấy có rất nhiều phim. ( lòi ra câu nói xạo thứ sư nhất nhé ) Anh bình thường đi coi thì nhiều nhưng lựa phim thì coi như lần đầu đi, ngó ngược ngó xuôi thật khó để lựa chọn. Nhưng thật may có hai vị cứu tinh xuất hiện. À thiệt ra cũng không phải cứu tinh gì đâu chỉ là 1 cặp nam nữ quen nhau cùng xếp hàng mua vé thôi! Người nam ga lăng hỏi người nữ nhưng người nữ cười e thẹn bảo tuỳ anh, người nam liền chọn một bộ phim ma kinh dị kèm theo lời nói :" lúc sợ chỉ cần ôm anh" . Nghe xong câu nói đó , bộ não thiên tài của Vương Tuấn Khải liền hiện ra những mĩ cảnh nào đó. Khiến anh gật đầu mà mua liền hai vé của bộ phim kinh dị kia. Mua vé xong xuôi điều không thể thiếu đó là bắp nước, mua một phần couple Tuấn kHải vui vẻ lại chỗ Thiên Thiên. Thiên Thiên không nói gì chỉ mỉm cười theo Tuấn kHải vào rạp mà coi.
Đúng như những gì chúng ta thường tưởng tượng một khung cảnh cực kì hàn quắc và giống trong các tiểu thuyết tình yêu đã xảy ra . Một người sợ hãi ôm chầm lấy người kia, chỉ là hàn quắc này có hơi sau sai kịch bản một chút. Chàng trai menly mà mọi người vẫn tưởng che chở được cho người bên cạnh giờ đây đã bay thẳng qua ghế bạn nhỏ dễ thương chúng ta tưởng yếu đuối mà gào thét :
- Kêu bọn họ tránh ra... a tránh xa ra... tránh xa anh ra ~ Σ(っ°Д °; )っ
- Tuấn kHải bình tĩnh họ chỉ là nhân viên phục vụ không phải ma . ( Thiên Thiên dỗ dành)
2 người phục vụ giả ma thì nhìn nhau mà nhịn cười, muốn cười lắm nhưng mà họ đang là khách hàng không thể hihi hahaa cười vô mặt họ được, nên là 2 người phục vụ cuối đầu xin lỗi vì đã làm kinh động khách xem. Chả là hnay kỉ niệm ngày khai trương rạp chiếu nên nhân viên trong rạp cự nhiên sẽ biến thành những nhân vật trong phim cầm nước đi phục vụ mọi người. Dạng hình thức phục vụ này đang rất hot và được nhiều người yêu thích. Nhưng mà không thể trách anh đại nhà ta được, đang nhăm nhi bắp ngó lên màng hình xem phim thì cùng một lúc con ma trong phim xuất hiện mà người phục vụ giả ngày con ma đó lại khều ngay người anh. Và như đã biết 1...2...3 Khải ca nhà ta gào lên và sau đó nay thẳng qua chỗ ôm chặt Thiên Thiên như đúng rồi. Và sau đó ... không còn sau đó nữa, đại ca nhà ta quê quá đi ra khỏi rạp luôn !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net