Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dọc đường linh hồn trôi đi là một không gian hỗn mang không rõ thực hư. Nàng dừng lại, cơ thể ngừng trôi và cỗ khí lực cũng biến mất. Nhưng quái đản, đến lúc này mở miệng ra nói lại nói không được, tựa như bị cái gì đó chặn họng. Im lặng hết nửa ngày, cuối cùng cũng có thể mở miệng, thế mà thế nào vừa có thể nói lại bị người khác chặn miệng. Một giọng nói nam tử từ tính truyền đến.

- Thiên Vân! Ngươi còn nhớ ta không?

Nàng đang bực mình, gặp một giọng nói kì lạ rồi còn hỏi gì mà nhớ không. Nàng đến cả nhìn mặt chủ nhân giọng nói còn không thấy nói gì đến nhớ.

- Mẹ kiếp! Người rốt cục là ai, lập tức ra đây cho ta- nàng buộc miệng chửi bậy

Lập tức một nam tử khôi ngô tuấn tú liền xuất hiện trước mặt nàng. Nam tử này thật rất đẹp, một thân bạch y với hắc phát(tóc đen) trên đầu vô tình đối ngược mà lại tăng thêm tao nhã. Làn da trắng cơ hồ trong suốt, đôi mày kiếm lại thoáng tỏ vẻ nghiêm nghị cùng khí chất, hàng lông mi cong dài đến nữ nhi nhìn thấy còn ghen tị tạo thành một cái bóng đen ẩn hiện đôi mắt ma mị như muốn thu vạn vật vào đáy mắt, đôi môi đỏ cong mọng tựa hồ có thể búng ra nước. Nhưng thật đáng tiếc đáy mắt kia lại không một tia ấm áp, tất cả là hàn băng còn có thể làm hồn phách người khác đưa vào giá lạnh, khuôn mặt không một tia huyết sắc khi nhìn nàng lại lộ tia đau thương vô hạn mà phảng phất chút thâm tình cùng nối tiếc vô ý lại điểm thêm cho vẻ lạnh nhạt của chàng trai kia. Nàng quan sát một lượt rồi mới hỏi

- Người rốt cuộc là ai?

- Ta? Ta hiện tại ngươi có thể gọi ta...... là...... Hư Ngưu

- Vậy? Tại sao ngươi ở đây

- Nếu để lý giải được vì sao ta ở đây thì có lẽ hơi dài, ngươi.....

- Hư Ngưu, ngươi kể đi, ta tin ta đến đây vốn là để nghe ngươi nói

Nói xong, Hư Ngưu lại ngồi xếp bằng rồi kéo theo Ninh Hi cùng ngồi xuống mới bắt đầu kể

- Thuở xưa, trong thiên gian có Hoàng Đế cùng các vị thần cai trị. Tối cao nhất chính là Hoàng Đế rồi mới đến Thánh thần, Linh thần và Thiên thần. Ta năm đó vốn là Hoàng Đế thứ 13 của thiên giới, quyền lực trong tay không kể xiết. Sau khi hoàn thành công việc trên thiên gian, liền ngự hành xuống nhân giới. Do thời gian chênh lệch nên một ngày trên thiên giới bằng một năm nơi nhân gian. Ta đi chu du khắp nơi, vô tình lại gặp nữ nhi Trần Đăng Dung- bà cố của ngươi- rồi lại bồng bột yêu nàng. Ta dành hết 100 năm nơi nhân gian giúp nàng tu luyện qua Tiên tu rồi bất tử. Nàng tu luyện xong lại phát hiện mình có thai, muốn cùng ta sinh đứa con này. Ta tuyệt nhiên không đồng ý vì biết nàng vĩnh viễn không thể sinh con cho ta. Đứa con mang dòng máu nửa tiên nửa phàm này chắc chắn sẽ giết chết nàng từ khi trong bụng. Vì vậy, ta phải chọn lựa giữa việc giữ mẹ hoặc giữ con. Và như ngươi thấy, ta đã chọn giữ nàng lại. Nhưng nàng bướng bỉnh, không hề nghe ta và quyết tâm hạ sinh đứa con của hai chúng ta. Kỳ diệu sinh xong nàng lại có thể từ cửa tử thần đi ra. Sau ta mới biết, nàng cư nhiên thế lại là thiên tài của Trần gia đứng đầu Hàn Lục, liền gửi nàng và con lại cho Trần gia rồi về thiên giới tìm người nối ngôi. Trước khi đi, nàng đã cùng ta lập lời thế rằng " dù tuyệt sinh tuyệt mệnh hay hóa điên hóa dại, ta cũng nhất quyết tìm về bên chàng". Thế nhưng ta lại xem nhẹ, chỉ thề cho có lệ mà không nói cho nàng biết lời thề không có tác dụng lên những vị thần. Xui rủi thay, khi ta quay về thiên giới lại chúng cấm chế do một thiên thần sa ngã luyện chế ra, vị thiên thần sa ngã đó tên là Huyết Lệ. Về sau, phần ký ức của ta về Trần Đăng Dung và đứa con gái của hai chúng ta đều biến mất, ta và nàng coi như chưa từng có quan hệ. Ta cứ vậy, ung dung sống trên thiên giới mà không biết nơi nhân gian, nàng mất 50 năm chờ ta lại thêm 50 năm vì ta mà vào sinh ra tử, cuối cùng cũng tìm đến thiên giới. Nhưng trước đó, Huyết Lệ đáng chết lại được các vị thần trong hội đồng tối cao cùng cha mẹ ta tiến cử, trở thành cô dâu của ta. Hôm ta tiến vào lễ đường cùng Huyết Lệ lại là ngày nàng tìm được đến thiên giới" - nói đến đây, Hư Ngưu lộ rõ vẻ chua xót cùng hối hận tột cùng- " Vậy mà cảnh đầu tiên nàng nhìn thấy lại là người yêu mình, cha của đứa con mình trực tiếp tiến vào lễ đường cùng người phụ nữ xa lạ. Nàng đau lòng phế tâm, mái tóc hóa thành ngân phát( tóc bạc) dẫn đến tâm ma( tàu hỏa nhập ma) mà phế đi tu vi của chính mình. Từ một người bất tử vượt qua Tiên tu, xinh đẹp khuynh đảo thế nhân liền trong khoảnh khắc trở thành một bà già 200 tuổi đánh mất tu vi của chính mình, thậm chí còn thua cả thường dân. Ta lúc đó lại giận nàng, một phàm nhân lại giám bước chân vào chốn đại điện cao quý, liền một chưởng đánh nàng còn nửa cái mạng, ta còn nhớ rõ ánh mắt cùng lời nói của nàng năm đó

- Ngưu, tại sao ngươi lại bỏ mặc ta và con, ngươi và ta đã cùng lập lời thề suốt đời suốt kiếp bên nhau không rời, cớ sao ngươi lại quên?

- Một người trần mắt thịt mà cũng dám ngông cuồng tưởng vọng đc ta sủng ái, ta không rõ tư vị của ta lại tệ như vậy, vừa là một bà lão lụ khụ lú khú lại còn là phế vật mất hết tu vi, thật kinh tởm

- Ngưu, ta hận ngươi, suốt đời hận ngươi

Lúc đó, nàng nhìn ta, ánh mắt tột cùng bi ai cùng thống khổ, một ánh mắt đã ám ảnh ta suốt đời. Mà cái nữ nhi Huyết Lệ kia chưa chi đã đặt một cổ nguyền lên nàng. Hại con cháu của nàng tất cả đều một thân phế vật. Ta sau khi chết, mới nhớ ra tất cả, lòng đau đến liệt. Nhưng ta còn biết làm gì khi đã là một linh hồn. Ta quyết không độ kiếp siêu thoát, cô đơn hơn tỷ năm trong vùng hỗn mang, cuối cùng cũng đợi đc con cháu của nàng có mệnh hợp với ta, chính là Thiên Vân ngươi. Ta nhập vào Thiên Vân, vô tình lại bị rơi vào một góc nhỏ ký ức không thoát ra được. Lúc trong người nàng ta cũng đã cảm nhận đc một biến cố rất lớn của thiên giới. Thiên giới đại chiến rồi tuyệt diệt. Ta cũng chẳng thể làm gì đành ngồi ở đây chờ linh hồn nàng tìm đến giải thoát cho chính mình rồi sẽ giúp nàng coi như bồi thường cho Dung nhi. Nhưng mãi về sau, nàng cũng ko phát hiện ta liền lập tức đã chết. Mà người gián tiếp hại chết nàng lại chính là người mang mệnh của ta kiếp này - Hiên Vương hoàng đế tương lai- ta lại thêm một phần hối hận. Bây giờ ta thừa biết ngươi trong người nàng là Ninh Hi của thế kỷ 21, nhưng mới phát hiện ra một sự thật động trời : ngươi chính là kiếp sau của nàng, vì thế nên linh hồn ngươi mới tìm về với thân thể đã chết ở kiếp trước. Thế nhưng thế quái nào lại rất đặc biệt, ngươi ở hiện tại hoàn toàn ko vướng phải lời nguyền của tiện nữ nhân Huyết Lệ"

Ninh Hi tỏ vẻ đã hiểu, liền ừm một cái rồi mới nói tiếp

- Ta hiện giờ cũng thật cần ngươi giúp hoàn thành tâm nguyện trả thù rồi tìm mẹ của Thiên Vân này, nhưng từ bây giờ, ta cấm ngươi gọi ta với cái tên Thiên Vân, gọi ta là Ninh Hi, ta cực ghét bị người khác gọi một cái tên xa lạ như vậy - đúng vậy, như vậy nàng cảm thấy mình lại thật hai mặt như nàng của hiện tại

- Ta hiện tại có rất nhiều bảo vật trân quý cùng vô vàn thần khí tuyệt đỉnh từ thời xưa, chắc chắn sẽ giúp ích ngươi. Hiện tại ngươi muốn làm gì trước

- Ta thực muốn tìm một chỗ tốt hảo hảo tu luyện

- Ừm! Vậy bây giờ nhắm mắt lại, ta sẽ giúp ngươi

Nàng do dự nhìn bàn tay đưa ra trước mặt, liền dùng ánh mắt quyết tiệt lạnh hơn người chết nhìn thẳng vào Hư Ngưu

- Ta như thế có thể tin ngươi?

- Chắc chắn, ta dùng tánh mạng mình để bảo đảm

- Tốt, vậy ngươi hãy nhớ lời này. Ai phản bội ta, nếu là người sống ta liền tiến một bước tiễn đi, nếu là người chết ta cam đoan sẽ đào mộ ngươi lên, còn nếu là linh hồn thì yên tâm, ta cũng sẽ chỉ cho người thành oan hồn không siêu thoát, vĩnh viễn chết dở sống dở nơi trần thế

 Đôi mắt thâm sâu mã lại lãnh huyết ngoan độc làm người ta dám nghĩ nàng nói được làm được. Chẳng lẽ hắn chết quá lâu nên thất thời rồi, thế nào nữ nhi bây giờ lại đáng sợ như vậy. Cả người thị huyết, một thân sát khí hàn khí đan xen nồng đậm. Một kiều nữ lại hảo hảo mang khí chất sát thủ dọa người như nàng chắc chắn sẽ làm nam nhân trên dưới, vạn chúng thế nhân cùng nữ nhi thiên hạ sẵn sàng vì nàng đi xuống núi đao, lao vào biển lửa.

Nàng nhìn đôi mắt vững trãi của Hư Ngưu liền đưa tay mình đặt vào tay hắn,  nghe hắn nói

- Từ giờ ngươi sẽ gọi ta là Ngưu

- Tốt, từ giờ, chúng ta hảo hảo là bằng hữu tốt

- Ưm! Vậy từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Hi, ngươi đồng ý- một câu hỏi lại mang tính khẳng định làm nàng khẽ cười vô ý mà phong tình

- Ừ

Nàng hiện vô cùng vui vẻ, Ngưu chính là bằng hữu đầu tiên nàng thu ở thế giới này a! Sao không vui cho đc, coi như hắn chính là người thân đầu tiên của nàng. Nàng dùng đôi mắt khẳng định vui vẻ nhìn hắn rồi cả hai người cùng bc vào một không gian khác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net