Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tsunayoshi cũng chẳng mất bao lâu thời gian để chờ đợi, bởi Reborn đã tỉnh dậy rồi.

Em bé loay hoay sờ soạng cơ thể, con tắc kè còn biến thành tấm gương cho đứa bé sử dụng. Tsunayoshi mặc dù tò mò nhưng em ngoan ngoãn ngồi im nhìn nhìn, cái gì cũng không nói. Nhưng mà đôi mắt của em không thể giấu đi được hứng thú, lấp la lấp lánh nhìn chiếc gương do con tắc kè biến thành.

Reborn cởi áo ra soi nấy soi để, đến khi phát hiện mình hoàn toàn trở lại bình thường, cơ thể không xuất hiện tình trạng thâm tím liền an tâm. Nhưng đến khi hắn nhìn sang Tsunayoshi, mắt đen lạnh lùng không giấu diếm nhìn thẳng đứa bé ngồi không xa , khiến Tsunayoshi bé nhỏ sợ rụt người, đôi mắt sền sệt nước như sắp khóc.

Mẹ ơi, đứa bé này thật đáng sợ, em ấy lườm con, nhưng con đã cứu em ấy mà...

Reborn tiến lên một bước, Tsunayoshi sợ hãi lùi về sau, nhận ra đứa bé sợ mình, Reborn mới dịu giọng hỏi.

"Ngươi đã làm gì trong lúc ta mất ý thức?"

"Tsunayoshi chỉ... chỉ cứu người thôi." Tsunayoshi run giọng nói, em sợ hãi đến cả người run cầm cập. Mẹ ơi, em bé này quá đánh sợ, Tsunayoshi muốn về nhà—!

Reborn lườm Tsunayoshi, gằn giọng bắt đứa bé phải kể những chuyện đã xảy ra. Tsunayoshi bé nhỏ trước đó chưa từng bị đe dọa như vậy, vì thế đáng thương vừa thút thít vừa kể hết sạch. Đương nhiên, em lại bị Reborn hỏi về Cửa Hàng Dị Giới, Tsunayoshi cũng sụt sịt gọi ra cho xem.

Đều nói trẻ nhỏ ngây thơ, dễ dụ không nghĩ nhiều. Reborn thẳng thắn cho rằng Tsunayoshi là một trong những ví dụ cực kỳ tiêu biểu.

Reborn kiểm chứng xong, tuy có chút kinh ngạc khi trên đời lại có thứ kì lạ như Cửa Hàng Dị Giới, nhưng bản thân hắn cũng quá kì lạ rồi. Và hơn hết, việc Tsunayoshi cứu hắn khỏi virus Zombie là không thể thay đổi, hắn nợ thằng nhóc này một mạng.

Sau đó Reborn giữ đúng lời hứa đưa Tsunayoshi ra ngoài, vừa mới đến đại sảnh Vongola thôi Tsunayoshi đã bị Iemitsu lao tới hôn lấy hôn để, không thèm giữ tiết tháo trước mặt mọi người, ôm con hỏi han.

"Cá ngừ nhỏ của bố, con đã đi đâu vậy, hại bố mẹ lo lắng muốn chết~~ Mà tại sao cậu lại ở đây Reborn!?" Iemitsu đang giả vờ đáng thương với con trai thì thân hình nhỏ nhắn của Reborn đập vào mắt, kinh ngạc hô lên.

"Reborn!? Cậu đã đi đâu suốt một tiếng đồng hồ vậy? Thiếu gia Cavallone đã đi tìm cậu đấy."

"Trong tôi giống một đứa bé sẽ đi lạc à—." Reborn hừ lạnh nhìn đồ đệ đang trò chuyện với Squalo, nói.

"Baba, Tsuna gặp Reborn trong lúc bị lạc, là Reborn đưa Tsuna tới đây đó." Tsunayoshi chỉ chỉ Reborn, vui vẻ nói.

Iemitsu gật đầu nói tiếng cảm ơn với Reborn xong, sau đó nhắc nhở Tsunayoshi về việc chạy loạn của em, Tsunayoshi biết sai gật đầu xin lỗi. Sau đó em nghe thấy có người gọi mình, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một ông lão có phần quen thuộc.

"Tsunayoshi-kun, cháu còn nhớ ta chứ?" Timoteo cười dịu dàng, xoa xoa quả đầu mềm như bông của Tsunayoshi, từ ái nói.

"Dạ, ông là..." Tsunayoshi nheo mắt, học trong phim giả bộ đánh giá Timoteo từ trên xuống dưới, sau đó như nhớ ra cái gì đập tay hô lên.

"Ah! Là cấp trên của Baba! Lúc con 4 tuổi ông đã đến chơi một lần!"

"Đúng rồi, giỏi quá!" Timoteo gật gật đầu, sau đó nói về việc Tsunayoshi biến mất khiến Iemitsu lo lắng thế nào, đã có rất nhiều người phải chạy đi tìm em, rất vất vả đó.

Hại Tsunayoshi sợ phát khóc, hức hức xin lỗi ông và bố.

Sau đó lại là một hồi dỗ dành, Timoteo cũng không có ác ý gì, chỉ là có vẻ như ông nói quá về vấn đề cho người đi tìm Tsunayoshi rồi, dù sao Iemitsu mới đến nói về việc bé con mất tích thôi.

Mà Tsunayoshi lau toàn bộ nước mắt nước mũi vào bộ vest sang trọng của bố xong, quay quay nhìn thấy nhóm người Varia đang đứng không xa liền hào hứng vỗ bộp bộp lên vai bố, lại ném chuyện vừa rồi ra sau đầu, miệng nhỏ vui vẻ nói.

"Baba~ Anh đẹp trai kìa~~~" Là anh đẹp trai mà em đuổi theo a, sau đó Tsunayoshi mới bị lạc.

Với ấn tượng của Tsunayoshi về thành viên Varia thì, Iemitsu dù có dùng cái bộ não bị con trai khinh bỏ cũng không thể biết, Varia trong lòng Tsunayoshi là một nhóm người có các anh vô cùng đẹp trai và ngầu lòi.

Đương nhiên khi nghe thấy con trai khen người khác đẹp, lại chỉ về đám Xanxus và Squalo, Iemitsu không thể nuốt trôi cục tức này, ông mỉm cười nhìn con, giọng dụ dỗ.

"Cá ngừ nhỏ đáng yêu của bố, bố con cũng rất đẹp trai mà không phải sao? Con xem, con cũng đẹp trai hệt như bố vậy."

"Không có, Tsunayoshi luôn được mọi người khen là đáng yêu và dễ thương, Tsunayoshi thích được gọi như vậy. Hơn nữa Baba tuy đẹp trai nhưng không trẻ bằng các anh ấy." Tsunayoshi thành thật nói, thành công đem hàng vạn mũi tên đâm xoẹt xoẹt vào trái tim Iemitsu.

"Tsunayoshi...sao con lại có thể như vậy..." Trái tim của bố đang bị con tổn thương! Mau tới chữa trị cho Baba bằng nụ hôn của con nào!

Reborn đen mặt không nói lời nào, hắn thấy tên Sawada Iemitsu này không chỉ thê nô, hiện giờ cũng thấy đối phương là một tên nhi khống không cần mặt mũi. May mắn ở đây chỉ có Varia và người thủ hộ Timoteo và ông ta, nếu không danh tiếng sư tử nhỏ liền bị dập nát.

Nhìn ánh mắt oán trách của Iemitsu, Tsunayoshi đắn đo một hồi mới chịu hôn lên má ông một cái. Tuy còn ngập ngừng nhưng đủ khiến ông vui mừng, hào hứng bế Tsunayoshi rồi cười ngốc.

Tsunayoshi mắt dán chặt nơi Xanxus, Squalo và Dino đang đứng. Thấy anh trai tóc vàng nói gì đó với anh tóc bạc, Tsunayoshi nhìn sang anh trai tóc đen, quan sát gương mặt có hơi hung dữ kia vẫn đang nhìn chằm chặp về phía bên này.

Tsunayoshi nghi hoặc chớp mắt, đôi mắt nâu đối diện với đôi mắt đỏ như máu của thiếu niên tóc đen, sau đó em cúi đầu nhìn xuống rồi lại nhìn Xanxus, miệng nhỏ há ra cười một cái thật tươi, một lần nữa chọc cho Timoteo và những người bạn già của ông chỉ muốn xông lên cưng nựng.

Mà Tsunayoshi như là nhận ra lí do thiếu niên tóc đen khó chịu, có vẻ như không có ai chịu bế anh trai ấy nên mới nhìn chằm chằm em như thế.

Vì thế Tsunayoshi vỗ vỗ vai Iemitsu, nói nhỏ với ông rằng.

"Baba~ Hình như anh đẹp trai kia cũng muốn bế~"

Cho dù Tsunayoshi có nói nhỏ thế nào, nhưng nơi này đều là những người lăn lộn trong giới Mafia, thính lực vô cùng tốt nên nghe rất rõ, họ cũng nghe hiểu tiếng Nhật, nên khiến họ không khỏi tò mò người Tsunayoshi đang nói đến là ai.

Iemitsu khó hiểu quay đầu, chỉ thấy Squalo và Dino nói chuyện không để ý tới nơi này, còn Xanxus thì đang nhìn chằm chằm về phía này.

Ơ thế rốt cuộc thằng nào đòi bế?

Iemitsu quay lại hỏi con trai, hỏi anh nào muốn bế. Tsunayoshi lại vỗ vai ông một cái, chỉ thẳng vào Xanxus, nói rõ ràng và rành mạch.

"Anh ấy!"

Iemitsu: "........."

Timoteo và những người thủ hộ: "..."

Xanxus: "..."

Squalo và Dino đang hóng hớt: "..."

Reborn đứng một bên kéo mũ fedora của mình, che đi khoé miệng đang run rẩy.

Hắn đọc được rõ ràng, Xanxus là thấy hai bố con Iemitsu thân mật nên rất khó chịu, có ý định muốn giết chết Tsunayoshi nhưng lại không ngờ, ánh mắt đầy sát khí vào mắt Tsunayoshi lại biến thành muốn được bế nhưng lại không dám nói. Cười chết hắn!

"Thằng nhóc kia mi nói gì cơ!!?"

Tsunayoshi chọc giận Xanxus, Timoteo vội vã hạ hỏa cho hắn. Còn Tsunayoshi thì nhanh chóng được Iemitsu bế về phòng ngủ rồi.

Đi theo còn có Reborn và Dino. Dino là thấy Reborn cũng đi nên tạm biệt Squalo xong liền chạy theo gia sư của mình.

Phòng ngủ Iemitsu sắp xếp cho hai mẹ con không nhỏ, hơn nữa còn có rất nhiều đồ chơi nên Tsunayoshi nhanh chóng quên đi vụ việc vừa rồi, cao hứng chơi đùa với Dino và Reborn.

Nana trở về và kết cục của Tsunayoshi là bị đánh sưng mông, nhìn gương mặt bánh bao ửng hồng trong nước mắt, dù đau cũng không thèm kêu mặt chỉ ư ư chịu đựng, Dino và Iemitsu nhìn cũng thấy đau lòng.

Đó là lần đầu tiên Tsunayoshi bị đánh đau nhất, và cũng là lần cuối cùng. Bởi vì sau này khi làm gì, Tsunayoshi luôn nghĩ đến hậu quả. Em không muốn khi mình làm sai, lại bị đánh mông đâu, hơn nữa bây giờ còn đang đứng trước Reborn, em thấy xấu hổ.

"Lần sau mà còn hư chạy loạn đi như vậy, mẹ sẽ đánh mông con!" Nana chỉ đánh bốn cái lên mông nhỏ, lần này bà thực sự bị dọa sợ phát khiếp, Tsunayoshi vậy mà dám chạy lung tung không nói lời nào, đáng đánh đòn. Nana tỏ ra vô cùng tức giận làm Tsunayoshi sợ hãi, khiến Tsunayoshi biết những điều mình làm sai đến mức nào.

Vì thế khi em bị đánh xong, cũng không có gào khóc mà ôm mẹ nũng nịu xin lỗi. Nana giả vờ giận không nhìn con, làm Tsunayoshi mím môi cuống phát khóc, em sụt sịt hôn đủ chỗ trên mặt Nana, còn như một chú mèo con dụi dụi vào hõm cổ mẹ, nhỏ giọng hứa lần sau sẽ không chạy loạn nữa.

Nana cuối cùng không nhịn được trước hành động của Tsunayoshi, vì vậy bà không giả vờ nữa, ôm con nhắc nhở một hồi, chuyện nhanh chóng kết thúc.

Sau đó Reborn gọi Iemitsu ra nói chuyện riêng, hai người cứ thế đi ra ngoài. Còn Nana và Tsunayoshi được người dẫn đi thăm quan Vongola, đi cùng với Dino.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net