[HoắcChí] Đùi gà (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thua cược 😀 nên trả hjx :(( em khong có kinh nghiệm viết H nên mng nhẹ tay một chútttt

===========

Hoắc Ngôn đội trưởng đội chữa cháy của Khải Lang , một người quy củ trách nhiệm hàng đầu. Vậy mà hôm nay lại dung túng cho Trịnh Chí một tân binh vừa chuyển ở tỉnh A về. Thật ra chuyện này đối với mấy anh em trong đội cũng không phải lớn, họ cũng nghĩ dù gì người ta cũng là tân binh mới đến nên rộng lượng một chút.

Nhưng sự thật đâu có phải như vậy....

-Hôm nay anh hay rồi dám nạt em, còn dám nói em là đồ tham ăn giành phần ăn của người khác

Trịnh Chí hờn dỗi quay mặt vô tường, không thèm để ý đến người ở phía sau đang khốn khổ giải thích

-Tiểu Chí không phải anh không có ý đó mà

Hoắc Ngôn ỉu xìu giải thích với mèo nhỏ nhà mình, chả là hôm nay Trịnh Chí chuyển đến, nên đội anh mở tiệc ăn mừng. Đặt hẳn 5 phần gà rán cả đám ăn uống linh đình, bỗng khi Sơ Dũ chuẩn bị ăn cái đùi gà cuối cùng thì Trịnh Chí đưa tay vịnh lại

-Gì chứ Tiểu Chí đến cái cuối cùng tôi muốn ăn cũng không cho à, nhìn xem một mình cậu ăn 3 cái rồi còn muốn ăn thêm nữa hả ?

Nghe Sơ Dũ nói thế cả đội ùa vào chọc Trịnh Chí làm cậu đỏ mặt giận dỗi cất lời

-Đâu có tôi chỉ muốn nói cậu ăn cẩn thận, xương gà cứng lắm coi chừng gẫy răng đó

Nói rồi cười haha làm mọi người cười theo, bữa ăn kết thúc ai cũng ra về Trịnh Chí ngủ với Hoắc Ngôn cùng lí do mà Hoắc Ngôn nói với các đồng đội khác là

" Em ấy là người mới không quen biết ai nên tôi muốn đích thân giúp đỡ để kịp tiến độ với mọi người "

Thế là Trịnh Chí hợp tình hợp lí ở với vị đội trưởng tốt bụng này. Bữa tiệc kết thúc Trịnh Trí không vui nên mặt hầm hầm, Hoắc Ngôn thấy thế thì mon men tới hỏi hang

-Bảo em sao vậy ? Hôm nay em mệt à ?

-Đùi gà...

Đó chính là sự kiện đầu tiên dẫn đến viễn cảnh giận dỗi của hiện tại

                                     __°__

-Không phải mà bảo bối anh không có ý định đó

Nè không phải người nên giận là anh hả ? Người yêu của anh đã cố ý tranh giành cái đùi gà với đồng đội của anh đó ? Đã vậy còn đùa giỡn thân mật nữa ??? Lần đầu gặp mặt mà sao lại thân thiết như vậy ??Tại saoooo ???

Trong tâm gào thét là vậy nhưng anh vẫn ngọt ngào dỗ dành người yêu giận dỗi của mình

-Bảo bối em đừng giận nữa mà

Hoắc Ngôn cố gắng quay người của Trịnh Chí lại để giải thích

-Nhưng mà em muốn ăn mà

Trịnh Trí miễn cưỡng quay người biểu môi trưng ra cái mặt nũng nịu. Nó chính là đóm lửa châm ngòi cho trái bom bên trong của Hoắc Ngôn bùng nổ.

-Vậy anh cho em ăn một cái đùi này ngon hơn cái của Sơ Dũ

Nói rồi anh chồm tới hôn lên đôi môi khô nứt của Trịnh Chí, một nụ hôn bất ngờ làm Trịnh Chí như hóa đá nhưng cũng kịp lấy lại tinh thần đáp lại anh. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau đùa giỡn, dò tìm bên của đối phương tạo nên những tiếng kích tình đậm mùi ái dục. Bom đã nổ thì không thể dừng lại, Trịnh Chí cũng như bị châm lên ngọn lửa tình bên trong cơ thể mà có ý cởi áo của Hoắc Ngôn. Nhìn thấy người yêu đã đi đúng hướng mình muốn dẫn Hoắc Ngôn cười khàn thì thầm vào tai cậu

-Tiểu Chí Tiểu Chí nói xem em muốn gì nào ?

-Em...Em muốn đùi gà của Hoắc...ưm...khoan đã

Cậu nói chưa xong thì Hoắc Ngôn đã ngậm lấy hai viên khỏa châu trước ngực Trịnh Chí liếm hút. Trịnh Chí bị tập kích nên ngực ưỡn cao như mời gọi Hoắc Ngôn đến chơi đùa, Hoắc Ngôn vừa gậm vừa hút như cách trẻ sơ sinh hút lấy ngực người yêu. Hoắc Ngôn chỉ chăm lo cho một bên làm bên kia ngứa ngáy khó chịu Trịnh Chí uốn éo khó khăn nói

-Hoắc Hoắc...bên kia...a...ưm...cũng muốn

Hoắc Ngôn ngẫn đầu nhìn người mình yêu mặt cặp mắt tóe lửa tình. Vì tiếng rên của Trịnh Chí đã thành công mở khóa cho con sói bên trong Hoắc Ngôn được giải thoát. Trịnh Chí đã biến thành miến mồi của nó, một bữa ăn ngon lành

Hoắc Ngôn đưa tay lên gãi gãi đầu ngực bên kia khiến nó căng cứng rồi mạnh bạo ấn nó lúm vào bên trong, miệng vẫn ngậm lấy bên kia ra sức gặm như muốn cắt đứt nó

-a...đừng...đừng cắn mạnh...ưm...đứt mất...

Nghe lời cầu xin Hoắc Ngôn liếm vờn đầu ngực rồi cắn mạnh xuống hiện lên một dấu răng đỏ chót. Anh vươn lên hôn Trịnh Chí, nụ hôn này chỉ có chiếm hữu và tình dục. Cả 2 đã bị bản năng đơn thuần của con người điều khiển hòa vào nhau

Trịnh Chí mò tay xuống cầm lấy nam căn của Hoắc Ngôn tuốt lọng. Thấy Trịnh Chí chủ động làm Hoắc Ngôn ngạt nhiên

-Em nôn nóng vậy sao ?

-Anh nói cho em ăn đùi gà mà ? Em muốn ăn đùi gà của Hoắc Ngôn

Trịnh Chí cúi xuống ngậm lấy nam căn vào miệng từ từ liếm rồi hút làm Hoắc Ngôn cảm thấy thoải mái có hơi mất tự chủ , mà đẩy eo đưa nam căn vào sâu trong cổ họng người bên dưới. Trịnh Chí không khó chịu thậm chí còn ngậm rất ngon lâu lâu còn cạ hai chiếc răng nanh lên bao quy đầu. Hoắc Ngôn kéo nam nhân bên dưới lên lật người lại làm lộ ra cặp mông căng mộng trắng nỏn, cùng cái hậu nguyệt đo đỏ chảy ra dịch dâm. Anh cuối người liếm lên chiếc lỗ đó đưa đầu lưỡi vào bên trong

-Ngôn...đừng đừng...ưm..dơ...a...dơ lắm

-Của em thì sẽ không dơ nữa

Nói rồi anh lật người Trịnh Chí lại để chân cậu gác lên vai anh mặt đối mặt khàn khàn cất giọng

-Nhìn nè nó thích được anh liếm lắm

Cuối người tiếp tục liếm lên hậu huyệt đang đỏ chót co bóp như cái miệng đói ăn

-ưm...a...ưm...Ngôn em...ưm...ngứa

Trịnh Chí ngại cộng thêm lửa tình đốt cháy gương mặt đỏ bừng quay đầu trốn tránh. Hoắc Ngôn như liếm đủ ở đó nhích lên hôn "Tiểu tình yêu " đang ngóc cao đầu chờ được yêu thương. Anh liếm lẹ từ góc lên ngọn rồi đùa giỡn ở bao quy đầu, dùng đầu lưỡi ấn vào chiếc lỗ ở đỉnh. Trịnh Chí như rơi vào bể tình do Hoắc Ngôn tạo ra vô thức rên la

-Ưm...a...Ngôn...em...ư...em ngứa...

-Nếu ngứa thì phải làm sao ? Muốn anh làm gì cho em ?

Vừa nói vừa chọt ngón tay vào hậu huyệt ngoáy ngoáy gãi gãi, một hai rồi 3 ngón tay thon dài của anh ở trong hậu nguyệt nhỏ. Ngón tay của Hoắc Ngôn thon, dài do nghề nghiệp mà tay anh có vài vết thẹo nhỏ như kích thích vách thịt non mềm thêm ngứa

-Muốn...ưm...muốn anh...a...ưm...đừng mà...muốn...anh thao...a...thao em

-Vậy thì nói làm sao đây ? Bảo bối ?

-Lão...lão công...Tiểu Chí...ưm...Tiểu Chí...ưm...a...muốn anh...ưm

Con sói chính thức chiếm lấy Hoắc Ngôn anh cắm cương vật to bự vào hậu huyệt đang hấu đói. Một cú đâm thật mạnh thật sâu, Trịnh Chí ăn đau mà la lên

-Ưm...a...Ngôn Ngôn...ưm...từ từ đã

-Bảo bối em thả lỏng không sẽ đau đó

Hoắc Ngôn hôn lên đôi môi của người bên dưới, từ cổ xuống ngực mỗi chỗ anh hôn qua đều để lại một bông hoa đỏ đẹp đến mê người. Cảm thấy cậu thả lỏng Hoắc Ngôn bắt đầu động ở phía dưới, côn thịt nóng lớn đâm thẳng vào bên trong cậu đưa đẩy triền miền, dịch dâm chảy ra cùng tiếng va đập tạo ên âm thanh nghe vào phải đỏ mặt. Hoắc Ngôn xoay người Trịnh Chí lại đánh mạnh vào mông trắng hồng làm nó vển cao, một tay se viên khỏa châu của Trịnh Chí một tay tuốt lọng cho tiểu yêu thương kích thích nhiều nơi ập tới làm Trịnh Chí mền nhũng như vớt được từ hồ nước

-A...ưm...a...a...muốn...muốn bắn...lão...a...công...em...muốn bắn

-Đợi anh đã

Rồi Hoắc Ngôn một tay bịch lại cái lỗ của cậu ra sức đưa đẩy bên dưới. Nước mắt sinh lý cùng mồ hôi chảy dài trên mặt cậu, đến giới hạn không được bắn làm cậu khó chịu nức nở cầu xin

-Không...ưm...không...được...a...a...em...ư...chịu...không nổi...ưm...Hoắc...Hoắc ca...em...ưm...ưm~

-Bảo bối kế bên chúng ta là đồng đội em la lớn quá người ta sẽ nghe đó

Trịnh Chí như chợt nhớ lấy tay bịch miệng lại, Hoắc Ngôn thấy người yêu quá dễ thương mà lật người cậu lại gác chân lên vai anh đâm một cái thật sâu. Đâm trúng điểm nhạy cảm của Trịnh Chí cậu ra sức rên rỉ nhưng chỉ có thể kiềm nén ư a trong cổ họng. Hoắc Ngôn biết đã tìm đúng chỗ nên ra sức đâm chọt càng ngày càng nhanh, bên dưới bị đâm đến đầu óc mê mẫn Trịnh Chí rên la thành tiếng

-Nhanh...ư...nhanh quá...chậm...ưm...ưm...chậm lại...a...aa

Câu cầu xin rơi vào tai Hoắc Ngôn như trở thành xuân dược khiến con sói thèm khát hơn, anh ra sức đâm tới khoái cảm như đốt cháy hoàn toàn lý trí của anh. Buông cái lỗ của cậu ra Trịnh Chí bắn hết lên bụng của anh, Hoắc Ngôn đem chân của cậu gác lên cánh tay mình nhấc Trịnh Chí lên ra sức đâm vừa nhanh vừa mạnh khiến cậu khoái cảm co quắp ngón chân lại

-A...a...ưm...ua...ông...a...ông xã...nhanh...nhanh quá...chậm...ư...chậm...lại

-A...ưm...ở...đó...ưm...ưa...ngứa...ư...a...ưm...
ngứa...đâm...ưa...ở đó

-Bảo...bảo bối em khó chìu quá lúc lại bảo chậm...ư...lúc lại bảo đâm giờ em muốn sao đây ?

-Muốn...ưm...muốn...ông xã...a...a...a...bắn vô...ưa...ưm...ở đó...ưm...bắn vô...trong...ưa...ưm

-Em mê người như vậy sao anh chịu được đây bảo bối. Người ngoài sẽ bắt em mất

Trịnh Chí kéo Hoắc Ngôn đến hôn sâu một nụ hôn hỗn loạn cảm xúc

-Chỉ...ưa...a...chỉ...ở với...ưm...với...ông xã....a....a ở đó...mạnh...ưm...mạnh chút

Hoắc Ngôn như nghe được câu trả lời thỏa mãn nên đâm mạnh vào trong rồi gầm nhẹ bắn toàn bộ vào trong Trịnh Chí. Cả hai nằm thở dốc chưa được 2 phút thì nam căn bên trong cậu lại ngóc đầu, cả 2 lại tiếp tục làm tới sáng từ giường xuống bếp vào phòng tắm rồi lại lên giường. Cả người Trịnh Chí khắp nơi đều có dấu vết của tình yêu đỏ tím khắp nơi , trên lưng Hoắc Ngôn cũng có thêm vài đường cào như mèo làm loạn. Kết thúc buổi mây mưa này Trịnh Chí loán thoáng nghe Hoắc Ngôn nói

-Tiểu Chí em chỉ được xin đùi gà của anh

Sáng hôm sau trong trại cứu hỏa Khải Lang bàn nhau về câu chuyện đội trưởng Hoắc Ngôn xin nghỉ rồi vui vẻ đi mua 3 con gà về cho tân binh Trịnh Chí ăn. Mà trên người đội trưởng lại có vết đỏ vết tím còn có vết trầy đội viên lo lắng hỏi han, anh cũng chỉ nói là

"Muỗi chích thôi không sao không sao"

Mà con muỗi này hơi lớn...

=========End=======

Hí hí viết H còn yếu nên quý dị cho em góp ý nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net