Chap 68: Lộ mặt chuột

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm trước lễ cưới giả, Thoại Mỹ mệt mỏi không muốn xuống giường. Kim Tử Long yêu thương cho người đem đồ ăn lên phòng cho cô.

"Ngoan nào! Em phải dậy ăn một chút, nếu không tiểu bảo bối sẽ đói bụng"

Thoại Mỹ nghe nói tới đứa bé đành ngồi dậy. Thật ra cô là đang cố tình tỏ ra mệt mỏi trước mặt Kim Tử Long.

Cô vừa ăn vừa nói: "Không biết sao hôm nay em mệt quá, chắc ngày mai em sẽ ở nhà ngủ bù"

Kim Tử Long thừa biết trong lòng cô đang tính toán điều gì, anh quan sát sắc mặt của cô rồi nói: "Không sao, em cứ yên tâm mà nghỉ ngơi, anh sẽ phái mấy tên thủ hạ bảo vệ em"

Thoại Mỹ thầm mắng trong lòng: "Chết tiệt! Sao anh lại khó đối phó như vậy"

Kim Tử Long nói cho dễ nghe là bảo vệ, nhưng trên thực tế, là giám sát nhất cử nhất động của cô. Không cho cô ra ngoài. Vừa ăn cô vừa suy nghĩ cách để ngày mai đi đến nhà thờ. Bằng mọi giá cô phải ngăn cản Hạo Thiên bỏ thuốc mê vào nước.

Kim Tử Long ngồi trên sofa cạnh cửa sổ trong phòng ngủ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn ngoài trời tối tâm, một đêm không trăng không sao, chỉ nhìn thấy duy nhất những ánh sáng yếu ớt tỏa ra từ mấy ngọn đèn đường. Hôm nay ngoài trời u ám một cách lạ thường.

Trong lòng anh hiện lên nỗi bất an. Anh đã sắp xếp tất cả, dặn dò Lưu Tuấn sắp xếp thủ hạ của mình, canh chừng nhà thờ một cách chặt chẽ, một con ruồi cũng không thể lọt vào. Kỳ này anh đã giăng lưới một cách tỉ mỉ, để bắt trọn đám nguời của Lý Hạo.

Sáng hôm sau, Kim Tử Long từ phòng tắm bước ra, ăn mặc chỉnh tề. Âu phục màu đen mặc trên người anh tỏa ra sự uy phong và mạnh mẽ.

Thoại Mỹ ngồi trên giường nhìn Kim Tử Long. Cô không thể ngờ, người đàn ông với thân hình hoàn mỹ, khuôn mặt tuấn tú này lại là người đàn ông thuộc về cô.

Anh đứng trước gương chỉnh lại y phục của mình. Nhìn vào gương phản chiếu, thấy hình dáng mê muội của cô, anh cong môi cười.

Một nụ cười từ tận đáy lòng xuất hiện một cách sáng lạng. Thắt xong cà vạt, anh quay người bước đến giường ôm cô vào lòng, hôn lên tóc cô rồi sờ lên bụng cô và nói:

"Tiểu bảo bối ngoan, không được đạp mẹ nhé! Ba sẽ về sớm"

Nói xong anh đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào. Hai đôi môi lưu luyến không muốn rời nhau. Tiếng gõ cửa vang lên, anh không nỡ buông cô ra. Vài giây sao bất đắc dĩ anh mới chịu rời khỏi đôi môi mềm mại của cô. Anh đứng lên, tay sờ lên mái tóc dài của cô. Cặp mắt mê người của anh nhìn cô đắm đuối.

"Đợi anh về"

Cô nhìn anh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn bóng dáng oai nghiêm của anh bước ra cửa. Lưu Tuấn và mấy tên thủ hạ ăn mặc chỉnh tề, đứng một cách nghiêm chỉnh trước cửa chờ anh.

Dáng người Kim Tử Long oai phong lẫm liệt, giống như được ông trời tạo ra để làm lão đại. Đứng trên vạn nguời, cầm trong tay quyền lực tối cao bên ngoài lại còn thao túng cả thế giới ngầm.

Kim Tử Long đứng trước cửa, quay đầu nhìn lại nói với Thoại Mỹ: "Ngoan! Đợi anh về, không được ra ngoài"

Cô nhìn anh rồi mỉm cười gật đầu. Nói xong Kim Tử Long xoay người bước đi. Mấy tên thuộc hạ cung kính đi phía sau anh.

Vừa nghe tiếng xe của Kim Tử Long rời khỏi, Thoại Mỹ ngồi bật dậy đi vào phòng tắm thay đồ. Tay cầm điện thoại gọi cho An Hạ.

"Em đến ngay đi"

"Dạ"

Nói xong Thoại Mỹ đi đến vén màn cửa sổ quan sát xung quanh. Kim Tử Long đã bố trí người canh giữ biệt thự Long Mỹ một cách cẩn thận.

Thoại Mỹ đi xuống lầu, nhìn thấy An Hạ ngồi trên sofa. Cô nhìn An Hạ ra hiệu cho bắt đầu hành động.

Trên tay Thoại Mỹ và An Hạ mỗi người cầm mấy cây kim châm tẩm thuốc ngủ. Hai người ra tay một cách nhanh lẹ, trước sự tập kích bất thình lình này của hai cô, mấy tên thuộc hạ không kịp trở tay. Tất cả đều ngã xuống nền nhà.

Thoại Mỹ và An Hạ gấp gáp bước ra cửa biệt thự. An Hạ đã quan sát trước biết vị trí của mấy tên thủ hạ nên trong tích tắc đã xử lý xong tất cả bọn họ.

*Tại nhà thờ*

Lưu Tuấn đã cho nguời trang trí xong tất cả. Khách được mời đều tới đầy đủ. Cô dâu ở trong phòng nghỉ dành riêng cho cô dâu, đang được thợ trang điểm makeup kĩ lại. Trên người cô dâu mặc y phục trắng, trên đầu đội một cái vương miện, được kết bởi một miếng vãi ren trắng mỏng che hết khuôn mặt.

Kim Tử Long mặc âu phục đen đứng trong nhà thờ tiếp đãi khách. Hạo Thiên một thân âu phục trắng, đi đến bên cạnh Kim Tử Long nói: "Em đã sắp xếp người bảo vệ đại tẩu trong phòng cô dâu"

Kim Tử Long cười với khách, quay qua nói với Hạo Thiên: "Được, hôm nay Mỹ Mỹ tôi giao cho cậu"

Hạo Thiên nhìn anh nghiêm túc nói: "Được, cứ giao cho em"

Lúc này Hạo Thiên đã bố trí người của Việt Vũ lẻn vào trong nhà thờ làm nội ứng. Tất cả phòng thủ trong nhà thờ, Kim Tử Long đã giao cho Hạo Thiên toàn quyền phụ trách. Lưu Tuấn chỉ chịu trách nhiệm sự an toàn của mấy vị khách.

Sau một thời gian tiếp đãi khách, Kim Tử Long và Hạo Thiên đi vào phòng cô dâu để thăm "Thoại Mỹ".

Kim Tử Long bước vào, nhìn thấy dáng người cô dâu ngồi trước bàn trang điểm. Anh vui cười bước tới khom người, choàng tay qua vai cô dâu, ân cần nói:

"Bảo bối có mệt không?"

"Thoại Mỹ" nhẹ nhàng lắc đầu, cô đặt tay lên trên bàn tay anh nói: "Anh không cần lo cho em"

Hạo Thiên thấy vậy anh lui ra ngoài, đóng cửa lại. Kim Tử Long nhìn thấy Hạo Thiên đi ra ngoài, anh đứng thẳng người lên, nhìn vào thợ trang điểm nói: "Cẩn thận, không được sơ sót"

"Dạ"

Kim Tử Long nói xong liền xoay người bước ra ngoài.

Tại biệt thự Long Mỹ, Thoại Mỹ và An Hạ giải quyết xong tất cả thủ hạ của Kim Tử Long liền phóng xe ra khỏi biệt thự.

Thoại Mỹ dành lái xe, cô sợ thời gian không kịp. An Hạ ngồi bên ghế phụ, bật lên ứng dụng camera mà cô lắp ráp tại nhà thờ. Trên màn hình, An Hạ nhìn thấy Hạo Thiên bỏ thuốc vào nước, chuẩn bị cho thuộc hạ của mình đem ra ngoài. Thoại Mỹ thấy vậy liền dùng tốc độ nhanh nhất phóng xe như bay, với tốc độ nhanh như chớp, vượt mấy cái đèn đỏ, qua mặt mấy chiếc xe tải.

Tại nhà thờ, thuộc hạ của Hạo Thiên đem nước ra mời Kim Tử Long và thuộc hạ của anh.

Hạo Thiên đích thân đưa cho Kim Tử Long một ly nước. Kim Tử Long không do dự, cầm lên uống một hơi cạn.

Người của Hạo Thiên đưa nước vào phòng cô dâu cho Thoại Mỹ. 15 phút sau thuốc mê bất đầu phát tán, thân thể cô dâu không còn sức lực, đầu gục xuống bàn trang điểm. Thợ trang điểm và thuộc hạ của Kim Tử Long từng người ngã gục xuống mặt đất.

Tại đại sảnh, Kim Tử Long cảm giác được thân thể của mình có sự biến hoá. Tay chân bủn rủn, anh lui về phía sau chống tay lên mặt bàn. Lưu Tuấn nhìn thấy Kim Tử Long có sự khác thường liền nhanh tay bước tới đỡ lấy.

Kim Tử Long nhìn Lưu Tuấn nói: "Trong nước có thuốc"

Lúc này Lưu Tuấn mới hiểu, vừa rồi thủ hạ của Hạo Thiên có mời anh một ly nước. Vừa cầm ly lên định uống thì có thuộc hạ gọi anh. Anh bận nên để ly nước trên bàn, đi giải quyết một số việc.

Lưu Tuấn nhìn Kim Tử Long nói: "Hạo Thiên?"

Kim Tử Long không nói gì, chỉ gật đầu một cái. Lưu Tuấn nhìn xung quanh, tìm thuộc hạ của mình. Nhìn khắp nơi không thấy bóng dáng người của anh đâu. Trong lúc này Việt Vũ nghênh ngang cùng đám thủ hạ, tay cầm súng bước vào trong đại sảnh.

Tất cả khách mời thấy một đám người cầm súng xông vào, hoảng sợ chạy tán loạn ra ngoài. Trên mặt Việt Vũ hiện lên nụ cười gian ác. Việt Vũ đi đến trước mặt của Kim Tử Long, rồi nép qua một bên.

Mấy tên thủ hạ đứng thành hai hàng thẳng, nhường một đường chính giữa ra, cho thủ hạ đẩy Lý Hạo đang ngồi trên xe lăn vào. Trong lúc này, Hạo Thiên từ bên trong buớc ra. Một tay giữ lấy cổ của cô dâu, tay còn lại cầm súng chỉa thẳng vào eo cô.

Đứng trước mặt Kim Tử Long và Lý Hạo.

"Haha kỳ này ta sẽ cho các người nếm thử mùi vị bị phản bội như thế nào" - Lý Hạo dùng giọng nham hiểm nói

_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#longmy