Chap 96 + 97

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 96. Kìm lòng không được

"Ưm..." Yoona bị quấy rầy không thể ngủ yên, khẽ nhíu mày, tay chân quờ quạng lung tung trên không, ý định đẩy lùi thứ xấu xa đang quấy rầy giấc ngủ của nàng.

Đột nhiên đụng đến thứ gì đó mềm mượt như nhung, nghĩ đó là bộ lông mềm mại của chú gấu bông trên gường mình, liền dùng sức đẩy nó xuống, sau đó cọ cọ đè lên, tay chân đều quặp chặt, thời tiết lạnh như vậy, ôm nó ngủ là thoải mái nhất.

Chanyeol trong lúc nhất thời không có phòng bị, hơn nữa khí lực chưa hoàn toàn khôi phục, lập tức bị nàng ấn ngã, thoáng sửng sốt ngây người, liền bị tay chân nàng quắp lấy.

Chanyeol chỉ cảm thấy vật nhỏ mềm mại đè lên người mình, hơi thở nồng đậm hương vị ngọt ngào thơm mát. Hạ thân nháy mắt nổi lên phản ứng.

Chanyeol thực kinh ngạc không ngờ bản thân lại nổi lên phản ứng với "giống cái" không phải Taeyeon, hắn vẫn nghĩ không phải Taeyeon thì không được, không ngờ "giống cái" này vừa mới quen biết thế nhưng cũng làm hắn nổi lên phản ứng.

Chanyeol không rõ ràng tại sao, hương vị ngọt ngào quanh quẩn ở chóp mũi lại dụ dỗ hắn làm cho hắn nhịn không được vươn đầu lưỡi liếm cái miệng nhỏ nhắn đang khẽ mở ra kia.

Xúc cảm thât mềm mại, hương vị quá thơm ngọt, làm cho Chanyeol càng bị kích thích cạy mở cái miệng nhỏ nhắn, đầu lưỡi toàn bộ vói vào miệng nàng.

"Ưm... Yoona đang ngủ chỉ cảm thấy thứ gì mềm mềm xâm nhập, đột nhiên trong miệng xuất hiện một loại kem tên là 'Lưỡi xanh', ừm, nàng thích nhất ăn loại kem này, thế là sung sướng vươn đầu lưỡi lại liếm lại.

Chanyeol bị nàng gặm nhắm một trận tê dại, hạ thân căng lên trướng lớn, hô hấp cũng dồn dập, chân trước cấp tốc sờ soạng quần áo nàng, ý đồ tìm một nơi để đụng chạm da thịt với nàng.

Nhưng chân trước hắn linh hoạt ra sao cũng bị đánh bại trước cái gọi là 'Khoá kéo' gì đó, suy nghĩ cả nửa ngày không cởi ra được, cuối cùng mắt hắn đỏ lên, "Roạt " một tiếng xé toạc bộ đồ leo núi của nàng.

Ở trong sơn động âm thanh "roẹt roẹt" này lại càng vang dội, dọa Chanyeol nhảy dựng, lập tức khôi phục chút lý trí trước dục vọng kia, nhận thấy được hành động của bản thân, cả người chấn động mạnh mẽ lui hai bước, có chút không thể tin nhìn về phía Yoona, nhìn đôi môi nàng bị liếm sáng bóng hơi sưng đỏ thật chói mắt.

Yoona cảm giác mình đang hăng say liếm 'Lưỡi xanh' đột nhiên bị người ta đoạt đi rồi, có chút căm tức muốn đứng dậy đuổi theo, nhưng vừa lăn lộn hai cái thì tỉnh lại.

"Ơ..." Vừa mới tỉnh ngủ nàng còn có chút mơ mơ màng màng không biết người ở nơi nào, ngơ ngác tròn mắt suy tư nửa ngày, cuối cùng nghĩ đến nàng hiện tại là đang ở trong một sơn động.

Lại nghĩ tới mỹ vị 'Lưỡi xanh' trong mộng, kìm lòng không đậu vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới, thật sự là hối hận, sớm biết sẽ bị cướp mất, nàng nên cắn một miếng nuốt luôn vào bụng cho rồi, hối hận a hối hận.

"Ừng ực..." Chanyeol nhìn động tác nàng liếm môi, cả người lại nóng lên, kìm lòng không đậu nuốt nước miếng.

"Hử?" Yoona nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một đầu Kim Mao Sư Tử không nháy mắt nhìn chằm chằm nàng, trong ánh mắt còn giống như muốn bốc cháy.

"A..." Yoona hoảng sợ, sợ hãi xoay người, tay chân luống cuống bò đi.

Đi đến góc tường cảm giác nó không có tiến lại gần, lại nghĩ tới ban ngày khi nàng cứu đầu sư tử kia, thế mới run sợ trong lòng quay đầu nhìn lại, thấy nó quả thực không có ý đó, mới ngập ngừng hỏi: "Mày, mày, mày muốn làm gì sao, không phải tao nói là không được ăn tao sao?"

Chanyeol lúc này cũng mới nhớ tới dự định ban đầu của mình, trầm tư nhìn nàng, sau đó cúi đầu ngậm lấy áo choàng Mộ Sa lưu lại cẩn thận cất kỹ, sau đó ghé vào bên cạnh áo choàng thở khẽ cố lấy lại bình tĩnh trong cơ thể cuồn cuộn dục hỏa.

Yoona nhìn động tác nó sửng sốt một hồi, cuối cùng nàng mới nhận ra là nó muốn lấy lại áo choàng, mặt đen lại, keo kiệt quá đi, nàng muốn mượn áo chủ nhân nó một lát cũng không cho.

Yoona tự hỏi tình thế trước mắt, vô luận hình thể hay là thể lực nàng cũng đều ở thế hạ phong, tranh giành cũng không đoạt lại với đầu sư tử kia, không có biện pháp, đành đem quần áo mình quấn chặt lại, cho qua đi.

Sờ xuống quần áo nàng liền phát hiện có chút không thích hợp, cúi đầu mới thấy quần áo nàng toàn bộ đều đã bị xé nát.

"Sư tử thúi, a..." Không cần đoán cũng biết là chuyện tốt đầu sư tử kia làm, Yoona giận dữ kêu ầm, không chút suy nghĩ đi qua, một tay nhéo lỗ tai đại sư tử, một tay chỉ quần áo bị xé rách, lớn tiếng chất vấn nói: "Mày xem chuyện tốt mày làm đi, mày nói xem mày có sai không, có sai không nào?" Vừa nói vừa phát vào ót nó, hoàn toàn như là đối phó với chú chó nhỏ làm sai.

Chanyeol hoàn toàn bị nàng chế ngự, nhìn quần áo nàng bị xé rách, quả thật cũng có chút chột dạ, thế là ngoan ngoãn để nàng nhéo, không ngừng gật đầu nhận sai.

Yoona xả giận đủ rồi, mới buông lỗ tai nó ra, truy vấn : "Lần sau còn có dám nữa không?" Thấy đại sư tử lắc lắc đầu, thế này mới cúi xuống hôn lên trán nó, dịu dàng nói: "Thế này mới ngoan!"

Có thưởng có phạt, nàng trước kia cũng quản giáo Kim Mao trong nhà cũng vậy, không nghĩ sư tử cũng không khác gì chó nhà, Yoona vui vẻ đắc ý, chút kính sợ trong lòng đối đại sư tử như vậy cũng biến mất không thấy, hoàn toàn coi nó tồn tại như sủng vật bình thường.

Chanyeol lại buồn bực, hắn vừa rồi bị "giống cái" nhéo tai lớn tiếng răn dạy, một chút phản kháng cũng không dám, hắn cảm giác thật uất ức, tuy nhiên khi nàng hôn trán hắn, lại làm lòng hắn ngọt ngào, dường như bị bàn tay nhỏ bé của nàng đánh vài cái cũng rất vui vẻ.

Yoona nhìn chung quanh một chút, không tìm được thứ gì có thể chống lạnh, hiện tại quần áo nàng bị xé rách, áo choàng sư tử keo kiệt kia cũng không cho nàng dùng, chẳng lẽ thật sự muốn nàng ôm cánh tay chịu rét lạnh trong sơn động cả một đêm sao?

Ha ha, có rồi, làm sao nàng có thể quên được lò sưởi ấm áp kia?

Chap 97. Lò sưởi

Yoona xấu xa nhìn về phía đại sư tử, lộ ra nụ cười thân mật, dịu dàng nói: "Đại sư tử, quần áo tao là mày xé rách?"

Chanyeol thấy nàng đột nhiên cười thân thiết liền có dự cảm không tốt, theo bản năng lùi về sau cọ cọ, cứng ngắc gật gật đầu.

Yoona thấy nó gật đầu, vỗ vỗ đầu cổ vũ nó, tiếp tục nói: "Rất ngoan, mày xé rách quần áo tao, mày nói xem mày có phải chịu trách nhiệm không?"

Chịu trách nhiệm? Phải chịu như thế nào? Chanyeol đoán không ra nàng rốt cuộc muốn gì, cho nên không dám dễ dàng gật đầu.

Yoona lại vỗ vỗ đầu của nó, an ủi nói: "Mày yên tâm, tao sẽ không bắt mày lột da ra đưa cho tao đâu."

Nàng không an ủi còn được, nói câu đó xong càng làm cho Chanyeol kinh hãi, nàng lại muốn lột da hắn, nếu lột da hắn thì làm sao hắn sống, lời nói này thật đáng sợ.

Yoona phát hiện ánh mắt nó nhìn nàng đột nhiên trở nên kính sợ, yên lặng trong giây lát khẽ gãi đầu, nàng thực sự đáng sợ như vậy sao, đến sư tử cũng sợ nàng, thật là.

Rõ ràng là không muốn nhiều lời với nó, nàng đi thẳng vào vấn đề nói: "Mày xé rách quần áo tao, làm cho tao không có quần áo chịu lạnh, tao ra lệnh cho mày bồi thường làm lò sưởi để tao ôm đi ngủ, được rồi, bây giờ mày nằm lên đống cỏ khô nhanh lên."

Chanyeol nghe vậy sửng sốt, không nghĩ tới cái nàng gọi là chịu trách nhiệm là như vậy, lại lập tức nhớ lại những xúc cảm mềm mại đẫy đà kia, ừng ực nuốt nước miếng.

Vờ vịt miễn cưỡng đi đến đống cỏ khô nằm úp xuống, Điền Hân thấy đại sư tử ngoan ngoãn cuộn người trên đống cỏ, lòng cảm thấy vui vẻ, cũng đi qua đến bên người nó nằm xuống, sau đó quàng tay lên người nó, vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, quả nhiên thật ấm áp.

Cọ cọ trên người nó, tìm một vị trí thoải mái, Yoona liền nhắm mắt lại ngủ.

Chanyeol nhấc đầu xoay khỏi nàng, tận lực không nghĩ đến vật nhỏ mềm mềm đang dựa trong người mình, trong lòng hắn vẫn còn Taeyeon, không thể bởi vì nhất thời tình mê ý loạn liền ân ái cùng giống cái khác, huống chi giống cái rất giống Taeyeon này không biết hắn là giống đực, cho nên mới dám đối với hắn không hề cố kỵ như vậy. Hắn không thể bởi vì dục vọng chính mình mà trong tình cảnh nàng không chút phòng bị làm thương tổn nàng.

. . .

Taeyeon được Baekhyun hầu hạ tắm rửa ăn cơm chiều, chán đến chết nằm ở trên giường đếm kèo gỗ trên nóc nhà. Bởi vì nàng mang thai, cho nên Baekhyun không cho phép nàng xuống giường, ăn uống mọi thứ đều y ôm ấp bế bồng hoàn thành, hết thảy hoạt động giải trí, ví như chơi mạt chược linh tinh cũng bị cấm vì sợ nhiều người lỡ đụng phải nàng.

Taeyeon cảm giác nàng giống như bị tê liệt, chẳng lẽ nàng thật sự sống như thế qua mười tháng sao, trời ạ, mới vài ngày, nàng đã muốn điên rồi, nếu như mười tháng, nàng thật sự chết mất.

Baekhyun dọn dẹp xong, cũng nằm vật lên giường bên người nàng, bàn tay to quen thói tiến vào bên trong quần áo nàng, âu yếm bụng nàng.

Taeyeon xoay người, ôm lấy vòng eo y nói: "Baekhyun, em rất buồn, anh dẫn em ra ngoài đi dạo được không?"

"Muốn đi dạo thế nào?" Baekhyun miệng thì hỏi nhưng tâm tư hoàn toàn không chú ý, vừa nói vừa cúi đầu ngậm vành tai nàng cắn cắn, bàn tay to cũng lặng lẽ đặt lên bộ ngực mềm mại của nàng.

"Đừng quậy, người ta đang nói chuyện nghiêm túc với anh." Taeyeon nắm lấy bàn tay to đang vuốt ve trên ngực mình, dùng sức vài lần vẫn không thể đẩy ra.

"Anh đang làm chuyện nghiêm túc mà, cục cưng đói bụng, anh nên cho con ăn." Baekhyun nghiêm trang nói, động tác tay một chút cũng không ngừng.

"Anh..." Taeyeon chán nản, sắc sư tử này, mỗi ngày đều dùng lý do này đến khi dễ nàng, nàng cũng không tiện chứng thực với Tiffany xem có phải sự thật hay không.

"Ngoan, hôm nay em định dùng chỗ nào, miệng nhỏ phía trên hay miệng nhỏ phía sau? Hử?" Baekhyun hôn môi nàng, thấp giọng dò hỏi, từ khi nàng biết mình mang thai, nói gì cũng không cho y làm tiểu huyệt phía trước, mỗi lần đều là dùng cái miệng nhỏ ny hoặc là tiểu huyệt phía sau để y đạt cao trào rồi mới bắn vào, tuy rằng y rất nhớ nhung tư vị mất hồn tiểu huyệt phía trước kia, nhưng cũng có chút sợ hãi thật sự làm hại cục cưng, cho nên đành phải nhẫn nại.

"Phía sau đi." Taeyeon đấm lên ngực y, hết cách nói. Y trong lòng bây giờ tràn đầy ý nghĩ về chuyện ấy, nói cái gì cũng không lọt tai, đành phải thỏa mãn y trước rồi nói.

Baekhyun vừa được lệnh lập tức lột quần áo, kéo hai chân nàng, cúi xuống liếm lên hoa huyện nàng, lúc nơi đó chảy ra "dòng mật", dùng ngón tay dính lấy mật hoa chậm rãi tiến vào tiểu huyệt phía sau của nàng.

Nơi này so với phía trước càng chặt hơn, nàng cũng càng không dễ dàng thả lỏng, cho nên phải làm đủ khúc dạo đầu mới có thể đi vào, bằng không sẽ khiến nàng đau, nàng lại khóc nháo như con thú nhỏ với y.

"Ưm..." Taeyeon khép hờ mắt, hưởng thụ y hầu hạ, nàng bởi vì mang thai cho nên thân thể càng thêm mẫn cảm, y chỉ cần chạm nhẹ một cái, cả người nàng liền tê dại không chịu được.

Baekhyun mút cho nàng lên cao trào một lần, tiểu huyệt phía sau cũng đã có thể nhét được ba ngón tay, cảm thấy không khác biệt lắm, liền ngước lên, nhìn cả người nàng nằm vô lực thở dốc, cái miệng nhỏ ny khẽ nhếch, đôi gò bồng cũng theo nhịp thở nhấp nhô, làm huyết thú y dâng trào, rống lên cầm đại nhục bổng dùng sức đi vào.

"Ư... Chậm... Chậm một chút..." Taeyeon bị y làm đau không thở nổi, nơi đó rốt cuộc không thể chứa nổi y, tuy rằng y kiên nhẫn nới rộng, cũng đã "làm" nhiều lần, nhưng mỗi lần vừa tiến vào, vẫn làm nàng đau muốn khóc, Taeyeon ép buộc bản thân thả lỏng, nhưng bên trong mềm mại bị căng đến tận cùng, dường như có ý thức bắt đầu co rút lại, sống chết hút chặt lấy vật thô to kia.

"Sh... Bảo bối, thả lỏng, em thả lỏng nào, không siết chặt lấy anh." Baekhyun bị nàng kẹp chặt lấy cũng có chút đau, nhưng sợ nàng đau, cố sức nén dục vọng muốn xỏ xuyên qua nàng của bản thân, môi kề sát bên tai nàng liếm láp, bàn tay to xoa lên mông nàng làm nàng thả lỏng ra.

Taeyeon run rẩy, cúc huyệt chậm rãi tiết ra chất dịch, Baekhyun được bôi trơn khẽ rên lấy đà đẩy nhục bổng vào chỗ sâu nhất.

"A... Baekhyun... Nhẹ chút...Xin anh... Nhẹ chút..." Taeyeon víu lấy y, lời cầu xin đứt quãng từ miệng nhỏ tràn ra, yếu ớt lại càng làm lòng Baekhyun ngứa ngáy khó nhịn.

Baekhyun nhịn không được, nhục bổng thô to bị tiểu huyệt nàng siết chặt sinh đau, hung ác nắm một bên vú nàng dùng sức xoa nắn, lực đạo xỏ xuyên qua nàng bắt đầu tới tấp dã man.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net