Chương 3: Khung trời mới | Phần 1: Hoang Mang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng cơn gió dịu dàng khẽ làm lung lay từng chiếc lá, tạo nên một vũ điệu chào ngày mới vô cùng tuyệt đẹp. Những giọt sương long lanh như những viên pha lê lấp lánh nơi đầu phiến lá nhẹ nhàng rơi xuống và vỡ tan trong không khí buổi sớm mai.

Nhẹ nhàng mà dịu dàng khẽ lay một nam nhân đang chìm sâu vào giấc mộng mà tỉnh giấc. Đôi mi ngà từ từ nâng lên, để lộ hai vì sao đen lấp lánh ẩn sau hai hàng mi. Tay phải khẽ chạm vào cái trán thanh cao mà xoa nhẹ hai bên thái dương. Từ xa xa vang lên thanh âm của một nam nhân khác đang tiến lại gần chiếc giường mà vén màng lụa mang màu vàng của nắng ấm lên.

_Vương phi, người đã tỉnh. – Một nam nhân với gương mặt thanh tú cúi đầu hành lễ.

Trước mặt Eunhyuk là một khung cảnh vô cùng xa lạ. Từ những món đồ nhỏ nhặt trong căn phòng đều là cổ vật. Những hoa văn trên cửa, trên bình hoa, lọ gốm... cho đến những chiếc màng mỏng đều là những cực phẩm.

Eunhyuk luôn tự hào vì đôi mắt tinh tường với những món đồ mang tính nghệ thuật. Một sinh viên thuộc hàng thiên tài về nghệ thuật như y đây thì việc nhìn và biết một món đồ vật đó có giá trị hay không thì lại là điều quá dễ dàng. Từ đường nét chạm khắc công phu, từng loại vải tơ lụa thượng phẩm... tất cả đều được trang trí một cách đầy hài hòa trong căn phòng theo lối kiến trúc Trung Hoa ngày xưa.

Đôi mắt tinh tường chỉ quét sơ qua căn phòng là Eunhyuk đã biết nơi này không phải tầm thường, và cả nam nhân trước mặt cậu nữa. Một bộ y phục bằng lụa nhẹ nhàng mà thanh thoát; với gam màu tím đầy quyến rũ mà tà mị được thoát bên ngoài lớp áo trong màu trắng, đã tạo nên một nam nhân đầy cao quý. Dù nam nhân trước mặt y đang cuối đầu nhưng ẩn sau cơ thể nhỏ bé là một khí chất đầy cao ngạo.

Tất cả mọi thứ xung quanh Eunhyuk hiện tại đều là của thời cổ xưa. Bất chợt một tia nghi hoặc hiện lên trong đầu Eunhyuk "cổ xưa". Đúng vậy, tất cả mọi thứ, đều thuộc về một không gian đầy cổ kính.

_Ngươi là ai? Sao ta ở đây? – Nét hoang mang lo lắng đang hiện trên gương mặt thanh tú của Eunhyuk khiến người nam nhân đối diện khẽ châu mày. Nhưng rồi nét lo lắng ấy lại nhanh chóng được thay thế bằng một nụ cười nhẹ, trông rất tinh nghịch. – Có phải ngươi là người của bọn người kia, đưa ta đến chỗ đóng phim cổ trang rồi bỏ ta lại đây, hòng làm ta mất mặt chứ gì?

_Người đang nói gì vậy, nô tài không hiểu? – Nam nhân trước mặt tỏ vẻ khó hiểu và đầy lo lắng cho vị vương phi mà cất tiếng hỏi đầy nhẹ nhàng. – Người vẫn chưa khỏe sao? Để nô tài đi gọi ngự y.

_Chờ đã... ta vẫn chưa nói hết mà. – Nam nhân kia không chờ nghe câu nói nào của Eunhyuk mà nhanh chóng rời đi, để lại một mình Eunhyuk trong căn phòng rộng lớn mà đơn độc.

Một thân ảnh nhỏ nhắn, mảnh mai trong chiếc áo lụa trắng mỏng làm tôn lên làn da trắng ngần đầy thuần khiết. Hơi thở đầy mệt nhọc với khuôn ngực phập phồng dưới lớp áo trong trắng tinh khiết làm ai nhìn vào nam nhân cô độc đang ngồi trên chiếc giường kia cứ như tiên nhân hạ phàm. Đôi mắt long lanh nhìn khắp căn phòng, cùng với cái nhíu mày đầy khó hiểu. Thực sự giờ đây Eunhyuk vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

_Rầm....

Cánh cửa lớn, nơi mà nam nhân kia rời đi, giờ lại xuất hiện một vị nam nhân khác. Vị nam nhân này vận y phục đen với những đường viền, cùng họa tiết màu vàng đầy tinh xảo làm tôn lên thân phận vô cùng cao quý của vị nam nhân này. Người này xem ra vô cùng tức giận nên mới đẩy cửa vào như vậy.

Do vị nam nhân kia đang đứng ngược hướng ánh sáng nên Eunhyuk không nhìn rõ mặt của người đó. Nhưng chỉ dựa vào y phục được làm từ loại vải thượng hạng, cùng với vẻ tôn nghiêm và mạnh mẽ của hai màu vàng và đen đã làm nổi bật sự uy nghiêm của đối phương.

Mái tóc đen huyền của vị nam nhân kia được vấn lên một nữa nhờ dãy lụa đen với những đường lượn sóng như những con rồng và được mạ vàng một cách tinh xảo. Một nửa mái tóc được xõa dài tới tới thắt lưng đang lay nhẹ với từng cơn gió mát dịu thổi vào phòng.

Dù không biết nơi đây là đâu, tại sao y lại ở nơi này; nhưng Eunhyuk vẫn cần phải bình tĩnh mà phán đoán sự việc. Nam nhân kia từ từ nhìn về hướng y, rồi đột nhiên phóng nhanh tới chỗ y mà nắm lấy chiếc cổ thanh mảnh của Eunhyuk mà siết chặt.

Eunhyuk chẳng hiểu được chuyện gì đang diễn ra trước mắt. Mọi chuyện dường như xảy ra quá nhanh chóng. Người kia cứ như một ngọn gió mạnh mẽ lao vút đến bên Eunhyuk mà siết chặt chiếc cổ, làm in lên chiếc cổ trắng ngần kia những vết đỏ hồng cứ như những đóa hoa đang khoe sắc nơi đầu ngón tay mạnh mẽ của nam nhân trước mặt chạm vào. Trên gương mặt thanh tú của Eunhyuk hiện lên những tia đau đớn. Đôi mắt Eunhyuk nhắm lại và thở một cách khó khăn khi tay nam nhân kia càng ngày càng siết chặt.

Ngước lên nhìn nam nhân trước mặt mà tim Eunhyuk dường như ngừng đập, không khí trong phổi dường như bị rút cạn, cả lời nói cũng nghẹn lại nơi cổ họng. Hai ánh mắt nhìn nhau mà chất chứa bao nhiêu điều muốn nói. Cả hai nhìn vào mắt nhau rất lâu rồi người kia buông tay ra khỏi chiếc cổ nhỏ nhắn của y.

Nam nhân trước mặt nhìn Eunhyuk với ánh mắt đầy lãnh băng, không hề có một chút thiện cảm gì đối với Eunhyuk. Cơ thể nhỏ bé của Eunhyuk run lên từng cơn, y cố điều hòa lại nhịp hô hấp và cả nhịp đập nơi trái tim.

_Ngươi hay lắm, mất trí nhớ à! – Nam nhân đối diện cất tiếng nói đầy lạnh lùng xa cách sau những hành động thô bạo với Eunhyuk. – Ta nghe Ryeowook nói là ngươi không nhớ gì cả. Thật nực cười!

Eunhyuk chỉ biết im lặng mà nhìn vị nam nhân đầy tôn quý trước mặt. Từng câu, từng chữ cùng chất giọng lạnh lùng kia; như từng nhát dao cứa vào trái tim nhỏ bé của Eunhyuk. Đôi mắt đen láy nhìn y đầy xa cách. Y cứ ngỡ đôi mắt kia chỉ luôn chứa hình bóng của y, nhưng giờ đây trong ánh mắt ấy, y không hề tồn tại.

Nỗi sợ và hoang mang đang chiếm lấy tâm trí Eunhyuk. Y không biết nơi đây là đâu và cả nam nhân trước mặt y là ai. Y không biết? Không biết gì cả...

_Ngươi diễn cũng hay thật. – Nam nhân kia kề sát gương mặt lại gần y, phả từng hơi thở ấm áp nhưng lại vô cùng lạnh lẽo với chất giọng đầy xa cách kia. – Tốt nhất ngươi nên diễn cho tốt vào, đừng để ta phát hiện ra sơ hở. Chắc ngươi cũng biết hậu quả khi diễn không tốt rồi chứ ?

Nói rồi vị nam nhân kia rời đi, chỉ để lại một mình Eunhyuk nơi xa lạ này. Nhìn theo hình bóng vị nam nhân kia cho đến khi vạt áo đen đầy bí ẩn tung bay trong gió theo từng bước chân mạnh mẽ, dứt thoát rời khỏi tầm mắt. Đôi tay thon dài, trắng noãn xinh đẹp hơn cả người con gái đương tuổi xuân xanh của Eunhyuk nắm chặt vạt áo trước ngực. Trên chiếc áo trong bằng lụa thượng hạng mang một màu trắng tinh khiết là đôi tay mềm mại, noãn nà đang nắm chặt trước ngực.

Đôi mắt đầy sợ hãi vẫn nhìn theo hướng vị nam nhân kia rời đi mà trái tim Eunhyuk quặng đau. Cùng một gương mặt, cũng một giọng nói, nhưng sao thanh âm kia lẫn ánh mắt ấy lại khác nhau đến vậy?

Nhắm đôi mắt lại mà tự kìm chế bao cảm xúc đang dâng trào trong lòng. Hình ảnh nam nhân vận y phục đen kia giờ đây đang ám ảnh y. Từ ánh mắt cho đến thanh âm của người kia không còn là chất giọng ngọt ngào, dịu dàng. Hình ảnh trước mặt y lúc nãy cùng là một gương mặt nhưng lại nhìn y với ánh mắt vô cảm, hay thậm chí là khinh bỉ, xem thường y.

Eunhyuk thật sự không hiểu, tại sao nam nhân kia lại đối xử với y như vậy. Y biết chuyện vừa rồi không phải là mơ, nó là thật. Cái cảm giác đau đớn ở cổ vẫn còn đây, cả những vết hằn đỏ của bàn tay mạnh mẽ đó vẫn lưu dấu trên chiếc cổ trắng ngần. Cả hơi thở ấm áp vẫn lưu luyến trên gò má cao đầy thanh tú. Và cả chất giọng lạnh lùng kia vẫn cứ vang vọng trong tâm trí Eunhyuk.

Hai hàng mi chợt lay động rồi dần hé ra để lộ hai vì sao đen lấp lánh nhưng lại bị che đi bởi những giọt pha lê trong suốt. Những giọt pha lê lung linh kia lặng lẽ rơi xuống theo đôi gò má hơi ửng hồng do hô hấp khó khăn, rồi vỡ tan trên đôi tay đang bấu chặt trước ngực. Thanh âm trong trẻo như tiếng gió mùa xuân cất lên mà mang biết bao cảm xúc sợ hãi.

_...Aiden...

Tất cả mọi thứ trước mặt Eunhyuk tối sầm lại. Một màu đen vây lấy cơ thể nhỏ bé của y. Trước khi ngất đi, Eunhyuk chỉ nhìn thấy hai thân ảnh một tím, một trắng đang tiến nhanh về phía y. Bóng tối của sợ hãi lại một lần nữa bùng lên mạnh mẽ trong trái tim của Eunhyuk.

~TBC~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC