Chương 10 (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🔞🔞 LƯU Ý: CÓ CẢNH 18+ MIÊU TẢ CHI TIẾT, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC ❗️❗️

Hương cồn cuồn cuộn trong hơi nóng như ngọn lửa đang thiêu đốt một cách mãnh liệt, ba người trong phòng suối nước nóng đều như bị đặt trên đám lửa cháy rực kia, từng đợt lửa thiêu đốt vào mỗi dây thần kinh đang căng thẳng, trong lúc nhất thời không một ai lên tiếng nói chuyện.

Sắc mặt Giản Tùy Anh biến hóa mấy lần, nhanh chóng tách ra khỏi Tiểu Lý Ngọc. Nhìn thấy biểu cảm u ám của Lý Ngọc, hắn suy nghĩ muốn giải thích nhưng lại cảm thấy không thể nào mở miệng được.

Này mẹ nó sao lại thấy cảnh này giống như bắt ngoại tình tại trận thế nhỉ? Dù gì thì ở đây trong ngoài đều chỉ có mỗi Lý Ngọc, dù thế nào thì cũng không cần phải bày ra bộ dáng người đi bắt gian như vậy chứ.

Tuy rằng trong lòng thầm nhủ như thế nhưng Giản Tùy Anh ngoài miệng cũng không dám nói ra.

Bởi vì ngay giây phút này, chính hắn cũng có chút chột dạ.

"Khụ, cái này ấy mà, Lý Ngọc..."

Giản Tùy Anh vội vàng đứng dậy, môi dưới của hắn bị Tiểu Lý Ngọc cắn rách, vết thương trên đó lộ ra một màu đỏ tươi, đặc biệt chói mắt. Ánh mắt Lý Ngọc âm trầm nhìn hắn, trong đôi mắt đen như mực dường như ẩn tàng một trận gió bão, toàn bộ những lời giải thích của Giản Tùy Anh đều nghẹn lại ở cổ họng, chút men say còn sót lại cũng nhanh chóng bay đi, hoàn toàn tỉnh táo.

Bầu không khí giằng co ngột ngạt giữa ba người làm cho cả người Giản Tùy Anh đều không được tự nhiên.

Thần trí của Tiểu Lý Ngọc cũng đã sớm quay về, ánh mắt cậu chớp nhẹ không dám nhìn vào người đối diện, cái nhìn của Lý Ngọc như chứa sức mạnh ngàn quân nặng nề quét đến, làm cho hô hấp của cậu đều ngưng lại.

Có trời mới biết cậu rốt cuộc vừa làm cái gì, vậy mà lại đi cưỡng hôn Giản Tùy Anh, là Giản Tùy Anh!

Lý Ngọc một cước đá văng những mảnh vụn vỡ của bầu rượu trên mặt đất, tiếng va chạm loảng xoảng cứ thế dội vào trong tai Giản Tùy Anh, làm cho gân xanh trên trán hắn đều giật hết cả lên. Đôi mắt Lý Ngọc rực lên như ngọn đuốc nhìn chằm chằm Tiểu Lý Ngọc, hay tay cuộn lại bước đến gần, khí thế quanh người đều trở nên hung hãn.

Giản Tùy Anh vừa thấy liền biết không xong rồi, nhanh chân bước đến ngăn cản.

"Làm gì đấy, Lý Ngọc, không phải, chỉ là trò đùa thôi mà."

Lý Ngọc quay lại nhìn Giản Tùy Anh, hai bên mặt run rẩy, lạnh lùng quát: "Đùa à? Có kiểu đùa như vậy à?!"

"Em hét cái gì..." Biểu tình trên mặt Giản Tùy Anh có chút không nén được giận, hắn lén lút liếc nhìn Tiểu Lý Ngọc một cái, thấy được trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia cũng tràn ngập sự xấu hổ.

Giản Tùy Anh cũng biết, vừa rồi là do chính mình nói hươu nói vượn mới ép Tiểu Lý Ngọc đến mức tức giận, khiến cậu không suy nghĩ gì mà áp tới hôn như vậy. Tính cách của Lý Ngọc là như vậy, nhìn thì bình thản như nước, không ấm không nóng nhưng thực chất bên trong lại hiếu thắng khủng khiếp. Vài năm trải nghiệm này, người cũng đã trầm ổn hơn, chứ cách đây vài năm thì không được như vậy. Giản Tùy Anh đến bây giờ chưa từng thừa nhận, nhưng thật ra hắn đặc biệt thích trêu chọc Lý Ngọc, cũng chỉ là dùng miệng nói mấy lời trêu chọc để đắc ý chút thôi, dù sao có thể gợi lên những phản ứng mới lạ từ Lý Ngọc thì hắn sẽ cảm thấy cực kỳ vui sướng.

Cho nên lúc nãy tuy rằng người bị trêu chọc là Tiểu Lý Ngọc nhưng trong đầu Giản Tùy Anh thì đấy đều là dáng vẻ của Lý Ngọc nhiều năm trước, ai bảo cả hai người bọn họ đều là cùng một người cơ chứ, cơ hội đảo ngược thời gian thế này không có nhiều, Giản Tùy Anh cũng thật sự rất hoài niệm.

Nhưng mà những lời như này hắn không có cách nào nói trước mặt cả hai Lý Ngọc này được, dù thế nào cũng phải giữ lại chút mặt mũi cho mình chứ.

Giản Tùy Anh mặt không đổi sắc đưa tay túm Lý Ngọc: "Về phòng, về phòng rồi anh với em nói chuyện."

"Nói cái gì?" Lý Ngọc vẫn bất động, anh một bên hất tay Giản Tùy Anh ra, một bên đem ánh mắt sắc như dao quét qua Tiểu Lý Ngọc, nghiến chặt răng, từng lời nói như chém đinh chặt sắt: "Sao nào, tôi tới không đúng lúc, quấy rầy hai người rồi?"

"Em nói linh tinh gì đấy!" Giản Tùy Anh trừng mắt với Lý Ngọc, có hơi lớn giọng: "Không phải chứ Lý Ngọc, em có để anh nói chuyện đàng hoàng với em không? Em đang lên giọng với ai đấy hả?"

Lời Giản Tùy Anh vừa mới nói xong, hốc mắt Lý Ngọc ngay lập tức đỏ lên. Anh không nói nên lời nhìn vào Giản Tùy Anh, môi mím chặt thành một đường trằng bệch. Giản Tùy Anh thầm nghĩ không xong rồi, còn chưa kịp hạ giọng dỗ dành, chỉ thấy mí mắt Lý Ngọc hạ xuống, trên mặt tràn ngập biểu tình tủi thân và khó chịu, giọng nói cũng lập tức khàn đi.

"....Vậy hai người cứ vui vẻ tiếp đi."

Nói xong Lý Ngọc quay đầu rời đi.

Giản Tùy Anh vừa thấy như vậy, làm gì còn bình tĩnh nổi nữa, vội vàng đuổi theo.

"Không phải, Lý Ngọc! Lý Ngọc! Chúng ta nói chuyện đi mà, em sao lại như vậy... Chúng ta không phải như này chứ!"

Hai người một trước một sau vội vàng chạy khỏi suối nước nóng, Lý Ngọc buồn bực đi thẳng về phòng, Giản Tùy Anh đổ mồ hôi khắp đầu, lúc này cũng không còn tâm trí chú ý đến Tiểu Lý Ngọc đang còn ở suối nước nóng thế nào, một lòng một dạ buông lời dỗ dành người kia.

Đến tận khi hai người vào phòng, Giản Tùy Anh kéo lại được cánh tay Lý Ngọc, mặc kệ anh giãy thế nào cũng không buông tay.

"Lý Ngọc! Sao em lại không nghe..." Giản Tùy Anh túm Lý Ngọc kéo đến trước mặt mình, nhìn thấy hốc mắt anh đỏ bừng, dường như đang cố gắng nhẫn nhịn để không khóc. Nhìn bộ dáng tội nghiệp như một đứa trẻ của anh khiến trái tim Giản Tùy Anh như thắt lại, ngoài miệng tuyệt nhiên không thể thốt nổi một lời trách móc nào: "Này, nhìn em xem, thật đúng là... Chúng mình đừng vậy mà. Hơn nữa nghe anh nói này, em là đang ghen cái gì hả?"

Giản Tùy Anh có chút dở khóc dở cười, nói đến cùng, vừa rồi cũng vẫn là "Lý Ngọc" mà, tuy rằng không phải anh của hiện tại nhưng dù sao cũng không phải là có người thứ ba. Lý Ngọc ghen tuông đến mức lớn chuyện như thế này, thật sự là làm hắn không ngờ đến được.

Giản Tùy Anh không hiểu, hắn đương nhiên không hiểu.

Lý Ngọc hít sâu một hơi, dùng sức nhắm mắt lại.

Giản Tùy Anh căn bản không biết, ẩn giấu sau sự phẫn nộ và ghen tuông ngập trời kia của Lý Ngọc chính là sự đố kị mà hắn không thể biết được.

Đúng vậy, anh ghen tị với chính bản thân mình của quá khứ.

Anh ghen tị Tiểu Lý Ngọc của quá khứ được Giản Tùy Anh chăm sóc, yêu chiều, có được sự toàn tâm toàn ý cùng tình cảm nồng nhiệt của hắn. Đó đều là những điều anh đã từng có được nhưng lại không biết trân trọng. Cho nên anh hiểu được những điều đó quý giá đến nhường nào, quý giá đến mức sẽ khiến cho anh ghen tị với chính bản thân mình.

Nghĩ đến đây, con ngươi đen nhánh của Lý Ngọc liền bị phủ lấp bởi một tầng hơi nước mỏng, mí mắt hơi rũ xuống, cắn môi không lên tiếng.

"Lý Ngọc, Tiểu Ngọc Ngọc, cục cưng à... Này này này, em đừng có khóc mà!"

Thấy Lý Ngọc thật sự sắp rơi nước mắt, Giản Tùy Anh liền hoảng hốt ôm lấy anh.

"Em thật là, đúng thật là..."

"Cậu ta hôn anh." Lý Ngọc đột nhiên khàn khàn mở miệng.

Giản Tùy Anh sửng sốt một chút, sau đó bật cười hì hì: " 'Cậu ta' ở đâu tới hửm? Còn không phải chính là em à?"

"Không phải!"

Lý Ngọc mãnh liệt ngẩng đầu, trong đôi mắt đỏ rực dâng lên một tràng cảm xúc mãnh liệt. Anh tức giận siết lấy cổ tay Giản Tùy Anh, áp người về phía trước, dùng sức hôn lên đôi môi còn đang bị rách da.

—— Không phải anh, chỉ cần không phải là anh của hiện tại thì tất cả đều không phải anh.

Giản Tùy Anh kêu lên một tiếng đau đớn, Lý Ngọc như là phải khẳng định lại quyền sở hữu của mình, dùng sức nghiền lên đôi môi hắn, vừa mút rồi vừa cắn, đầu lưỡi nóng rực khéo léo xâm nhập, mạnh mẽ công thành đoạt đất lang thang trên hàm răng đều tăm tắp của hắn không chút do dự. Giản Tùy Anh chỉ dừng lại tầm một giây rồi lập tức ngẩng đầu đáp lại nụ hôn say đắm của anh, nụ hôn mãnh liệt dường như thiêu đốt từng giọt máu trong cơ thể cả hai người, như một dòng thác dữ cuồn cuộn đập vào ngực, hơi thở vừa dồn dập vừa nóng rực đan xen với tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Giờ này phút này, suy nghĩ của Lý Ngọc ngoại trừ muốn chiếm lấy Giản Tùy Anh thì không còn gì khác.

Giản Tùy Anh làm sao lại không hiểu được tín hiệu này, hắn dường như là dung túng cho Lý Ngọc để anh áp hắn đổ cả người lên giường, hai người đàn ông cao lớn đè lên nhau cùng ngã xuống dưới đệm giường không quá mềm mại, chiếc giường đôi dành cho hai người liền phát ra âm thanh kẽo kẹt.

Áo choàng tắm trên người Giản Tùy Anh vốn đã buộc rất lỏng lẻo, giờ đây mới chỉ cử động nhẹ thì gần như đã tuột hẳn ra rồi, vạt áo phía trước đã bị phanh ra để lộ ra phần thắt lưng và phần bụng cùng cơ bắp rắn rỏi. Ánh mắt Lý Ngọc nóng rực, anh cắn vào cằm Giản Tùy Anh, một đường hôn xuống mút lấy yết hầu của hắn. Giản Tùy Anh ngoan ngoãn ngẩng đầu phối hợp, ánh sáng ấm áp từ ngọn đèn trên trần nhà phản chiếu vào đáy mắt hắn, từng vệt sáng lốm đốm đan xen vào con ngươi đen nhánh.

"Shhh —— em mẹ nó, đừng có cắn."

Câu mắng mỏ của Giản Tùy Anh đến âm cuối thì đã lạc giọng, nghe vào tai Lý Ngọc thì lại như đang làm nũng. Anh hé miệng bao lấy phần ngực nhô ra của Giản Tùy Anh, đầu lưỡi thô ráp liếm láp xung quanh hết lần này đến lần khác, làm cho Giản Tùy Anh không nhịn được mà run rẩy.

"Mẹ nó đừng có hút nữa.... ông đây làm gì có sữa!"

Giản Tùy Anh đã sớm bị Lý Ngọc trêu chọc đến mức dục hỏa thiêu đốt toàn thân, dưới quần lót đã phồng lên thành một đường cong rõ rệt, Lý Ngọc lại cứ như là đang chậm rãi thưởng thức một bữa tối thường ngày, chậm rì rì châm lên dục vọng trên người hắn. Giản Tùy Anh tức đến mức nghiến răng, hai tay hắn vòng qua vai Lý Ngọc, ngón tay bắt lấy áo choàng tắm của Lý Ngọc mà kéo, dù thanh âm tức giận nhưng lại mang theo chút run rẩy.

"Em...Em có được không, nếu không được thì để anh, anh làm."

Đôi mắt sắc bén của Lý Ngọc lóe lên, đôi môi khép mở thốt ra "Anh đừng hòng nghĩ đến."

Anh quét mắt nhìn khuôn mặt bị dục vọng thiêu cho đỏ hồng lên của Giản Tùy Anh, bàn tay úp xuống phía dưới, chuẩn xác ôm vào phần thân dưới cương cứng, Giản Tùy Anh trong nháy mắt đã nghẹn lời.

Ánh nhìn của hai người chạm vào nhau lơ lửng giữa không trung, trong chớp mắt ngọn lửa tình dục đã đốt cháy khiến bầu không khí trở nên nóng rực.

Yết hầu Lý Ngọc lên xuống, anh không chút do dự cúi thấp người xuống, cong lưng liếm lên từng đường nét rõ rệt trên cơ bụng Giản Tùy Anh. Lồng ngực Giản Tùy Anh phập phồng lên xuống, thở hổn hển, hắn chỉ cần hơi nhấc người lên nhìn là có thể thấy được xoáy tóc mềm mại của Lý Ngọc đang chuyển động ở phần eo và bụng của hắn. Sau đó, quần lót bị Lý Ngọc nắm lấy hai bên kéo xuống, vật dưới bừng bừng phấn chấn của hắn thoáng cái bị bao bọc bởi một cảm giác ấm áp và ẩm ướt.

Khoái cảm kích thích nháy mắt đánh đến làm eo Giản Tùy Anh mềm nhũn, hắn cảm giác được đầu lưỡi mềm mại của Lý Ngọc đang liếm qua lỗ chuông mẫn cảm trên đỉnh, khoang miệng nóng ấm không ngừng co rút, dùng sức mút lấy, phun ra nuốt vào, cuối cùng, đem vật đó của hắn ngậm vào sâu tận yết hầu.

"Đệt..." Quá mức sảng khoái làm Giản Tùy Anh không nhịn được mà nhanh chóng bắn ra, hắn đưa tay muốn đẩy đầu Lý Ngọc ra nhưng Lý Ngọc lại không hề nhúc nhích, đến tận khi hắn xuất tinh xong thì anh mới ho nhẹ một tiếng, nhổ ra những thứ trong miệng.

Đôi mắt đen láy của Lý Ngọc nhiễm một tầng hơi nước, cũng không biết có phải lúc nãy khi ngậm vật kia vào sâu trong cuống họng bị nghẹn hay không mà hốc mắt cũng trở nên đỏ rực. Anh kéo một chiếc gối nhét xuống dưới thắt lưng của Giản Tùy Anh, từ đầu giường của khách sạn lấy ra một tuýp bôi trơn.

Chuyện giường chiếu của hai người thật sự không thể nào hòa hợp hơn, Lý Ngọc vô cùng quen thuộc thân thể của Giản Tùy Anh, làm thế nào để kích thích hắn, làm thế nào để cho hắn thoải mái, làm hắn sung sướng như thế nào, trên đời này không còn ai có thể rõ ràng hơn anh.

Giản Tùy Anh đã bắn ra một lần, tay chân cảm giác có chút nhũn ra, những ngón tay mang theo hơi lạnh đang khuếch trương phần phía sau của hắn, không ngừng chuyển động mở ra vách thịt bên trong đang liên tục co rút, khoái cảm khong thể diễn tả thành lời cứ dâng lên như từng trận thủy triều ập tới.

"Vào đi." đầu lưỡi Giản Tùy Anh liếm qua vết rách bên môi, cảm giác đau đớn khẽ qua ngược lại làm dục vọng trong lòng càng căng tràn "Vào luôn đi."

Hơi thở của Lý Ngọc có chút nghẹn lại, cả người chen vào giữa hai chân Giản Tùy Anh, anh vùng hai chân đá văng chiếc quần lót vướng víu, dương vật bừng bừng sức sống đã cương đến phát đau, đỉnh đầu thô to và nóng bỏng cọ sát vào huyệt khẩu chật hẹp đã được bao phủ bởi lớp bôi trơn ẩm ướt của Giản Tùy Anh, mạnh mẽ ấn phần thắt lưng về phía trước, cả quá trình tiến vào bị anh làm cho vừa chậm lại vừa dài.

Từ cổ họng hai người dường như đồng thời phát ra âm thanh thở dốc nặng nề.

"Giản ca... Giản ca." Lý Ngọc vùi mặt vào cổ Giản Tùy Anh, mỗi một lần hít vào thở ra tựa như đều đem hương vị của Giản Tùy Anh căng tràn vào lá phổi, cảm giác thỏa mãn không cách nào hình dung được này làm cho hốc mắt anh trở nên chua xót.

Giản Tùy Anh cố gắng chịu đựng cảm giác trướng căng khi bị dương vật thô nóng của Lý Ngọc chôn sâu vào, hắn cắn chặt răng, cao giọng mà mắng một câu: "Em mẹ nó còn không di chuyển đi!"

Lý Ngọc ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào cơ thể người yêu dưới thân mình, phần eo hông chậm rì rì di chuyển một chút, ngay sau đó liền bắt đầu hung hăng mà cắm rút.

Những lần đâm vào rút ra hung bạo và những đụng chạm cường ngạnh khiến cho cổ họng Giản Tùy Anh cứng đờ, nhiệt độ nóng bỏng từ huyệt đạo phía sau nháy mắt lan ra, khoái cảm mãnh liệt chạy dọc theo sống lưng. Lông tơ khắp toàn thân hắn đều dựng đứng, ngay lập tức bị Lý Ngọc mạnh mẽ lôi vào vòng xoáy dục vọng.

"Anh là của em, của một mình em." Giọng nói của Lý Ngọc mang theo chút run rẩy, nói xong còn độc ác cắn xuống, hốc mắt đỏ rực của anh trói chặt vào đôi mắt bị làm đến mê man của Giản Tùy Anh, tình cảm dạt dào không có chỗ bày tỏ, toàn bộ đều biến thành sự xâm chiếm điên cuồng.

Cổ họng Giản Tùy Anh mơ hồ tràn ra vài tiếng rên rỉ, âm thanh khàn khàn không rõ là sung sướng hay đau đớn.

Lý Ngọc mang đến sự sảng khoái quá mức mãnh liệt, làm cho hắn không thể chống đỡ được.

"Lý Ngọc.... Lý...em mẹ nó chậm lại một chút, chậm...."

Giọng nói của Giản Tùy Anh bị từng cái đâm rút làm cho vỡ vụn, lông mày của hắn vặn xoắn lại, căng cổ ra thở dốc. Yết hầu nhô lên thành một vòng cung mong manh mà gợi cảm, mấy câu mắng mỏ vụn vỡ này không hề có tác dụng làm cho Lý Ngọc tỉnh táo lại, ngược lại như đổ thêm dầu vào lửa, ầm ầm bùng cháy tất cả mọi cảm xúc.

Dương vật thô to của Lý Ngọc ngang tàng tấn công bên trong cơ thể của Giản Tùy Anh, dục vọng chiếm hữu khiến anh chỉ muốn đem Giản Tùy Anh khảm vào sâu tận xương cốt chính mình, cảm xúc này dường như khiến khuôn mặt anh trở nên vặn vẹo. Dòng máu hừng hực chảy trong huyết quản như muốn đem cả người anh cháy bùng lên, Lý Ngọc cúi đầu xuống, mồ hôi theo cằm anh chảy xuống, rơi lên trên xương quai xanh gồ ghề xinh đẹp của Giản Tùy Anh, bắn ra thành những giọt nước lấp lánh phản chiếu.

Giản Tùy Anh là của anh, chỉ có thể thuộc về anh. Anh sẽ không đem Giản Tùy Anh cho bất kỳ ai, kể cả là chính bản thân anh cũng không được.

Lý Ngọc hít hít mũi, cảm giác chua xót lan tỏa ra từ khoang mũi chảy xuống tận trái tim. Anh thật sự quá yêu người đàn ông này, yêu đến mức không thể kiềm chế, không thể làm chủ được chính mình. Anh dùng sức hết lần này đến lần khác tiến vào bên trong huyệt thịt vừa mềm mại vừa ẩm ướt kia, như là muốn dùng phương thức đó để tuyên bố chủ quyền đối với người này, như vậy mới khiến cho trái tim đang treo cao vì lo sợ bất an của anh được gỡ xuống.

Giản Tùy Anh bị anh đè ép mạnh mẽ làm đến mức không thể thốt nên lời, sự sung sướng bủa vây kín mít khiến đại não hắn trống rỗng. Hắn gần như bất lực, hơi thở dồn dập gấp gáp, nước mắt không tự chủ mà chảy ra khỏi hai bên mắt, trong căn phòng mờ ảo, hắn chỉ có thể nhìn thấy gương mặt dường như sắp khóc đến kinh thiên động địa của Lý Ngọc.

Đem ông đây làm đến mức như này rồi, mà em vẫn còn oan ức hay sao?!

Hai má Giản Tùy Anh đỏ lên, ngón tay tóm chặt ống tay áo choàng tắm của Lý Ngọc, các đốt xương ngón tay mạnh mẽ siết đến mức trắng bệch, nổi đầy gân xanh.

"A, em mẹ nó..."

Hắn tuyệt nhiên không thể nói được một câu hoàn chỉnh, toàn bộ những câu từ vụn vỡ đều bị át đi bởi tiếng rên rỉ nặng nhọc xen lẫn cùng âm thanh va chạm xác thịt.

Đôi mắt của Giản Tùy Anh đỏ hoe, dưới những va chạm ngày càng mạnh mẽ của Lý Ngọc, mọi suy nghĩ đều trở nên hỗn loạn.

Mái tóc đen ẩm ướt do mồ hôi của hắn dính trên trán, thắt lưng của Lý Ngọc thô bạo đâm về phía trước, khiến đường cong duyên dáng trên người hắn nảy lên, đôi chân thon dài săn chắc dường như không thể khống chế được mà tuột khỏi thắt lưng của anh, bị làm đến nỗi cả người hắn nóng rẫy lên như có lửa, nơi hai người giao hợp bị mở rộng, ướt sũng nước, kích thích đến tận xương tủy khiến cho cả người Giản Tùy Anh run rẩy.

Lý Ngọc dùng hai tay chống xuống đệm giường cứng rắn, thắt lưng mạnh mẽ điêu luyện căng ra thành một đường thẳng như cung tên đang lên dây, vai và cổ anh hơi hạ xuống, im lặng dùng sức hung hăng đâm vào rồi cọ sát, dương vật thô nóng mạnh bạo đâm xuyên qua tầng tầng lớp lớp vách thịt bên trong, mỗi một lần đâm vào vừa sâu vừa mạnh, làm đến mức thịt huyệt bên trong của Giản Tùy Anh chảy nước tràn trề.

"Đủ rồi.... Lý Ngọc, đủ.... thật sự đủ lắm rồi!"

Khoái cảm vượt quá sức chịu đựng làm cho mọi vật trước mắt Giản Tùy Anh tối sầm lại, dương vật đã bắn ra của hắn một lần nữa cương cứng lên dù cho không hề chạm vào, vòng eo thon mịn trần trụi bị Lý Ngọc gắt gao siết chặt, những cú đâm chọc như vũ bão tràn đến khiến cho hắn không thể thở nổi. Dung dịch bôi trơn đã sớm hòa vào với chất lỏng bên dưới, bị ma sát tạo thành từng lớp bọt trắng, ga trải giường bên dưới hai người dính dớp hòa trộn giữa mồ hôi và dịch thể đặc sệt hỗn loạn. Lý Ngọc dường như muốn đè hắn xuống mà làm đến chết, một xăng ti mét cũng không chừa lại để cho hắn né tránh.

Ngọn lửa dục vọng vùng lên như muốn thiêu đốt chút lý trí mỏng manh đang lung lay của Giản Tùy Anh, hắn dường như cảm thấy chính mình đã chết chìm trong sự xâm chiếm bá đạo cuồng nhiệt của Lý Ngọc.

"Giản ca, Giản ca..."

Lý Ngọc một bên mạnh mẽ ra vào, một bên khàn khàn gọi tên hắn. Từng từ từng chữ đều thấm đẫm thâm tình và tình yêu làm cho trái tim của Giản Tùy Anh như được lấp đầy, hai tay hắn vòng qua vai Lý Ngọc dùng sức siết thật chặt, đôi mắt lơ đãng bị bao phủ bởi một tầng hơi nước.

Ánh mắt ngơ ngác của hắn nhìn qua bả vai Lý Ngọc, dời ánh nhìn từ khoảng không vô định đến phía bên ngoài cửa phòng, đến khi ý thức của hắn trì độn quay về, phát hiện được chính mình đang nhìn thấy cái gì, các cơ bắp khắp người đều trở nên cứng đờ.

—— Tiểu Lý Ngọc.

Không biết từ lúc nào, Tiểu Lý Ngọc thế mà lại đứng ở đó.

".......!"

Đại não Giản Tùy Anh dường như bị điện giật tung lên, run rẩy giật người lên. Hắn mở to hai mắt, nhìn thấy Tiểu Lý Ngọc dường như hóa đá đứng đó, biểu cảm trên mặt vừa là kinh ngạc vừa là rối loạn, cả người đều choáng váng.

"Lý...Lý Ngọc....Lý Ngọc!"

Giản Tùy Anh tỉnh táo trở lại từ bể dục vọng điên cuồng trong nháy mắt, sắc mặt hắn hết đỏ rồi lại trắng, hai tay kéo áo choàng tắm sau lưng của Lý Ngọc, cố gắng để anh dừng lại, sự hoảng loạn từ trong ra ngoài này làm cho trái tim hắn đập điên loạn. Mặc dù là từ trước đến nay đều không có cảm giác thẹn thùng, trêu ghẹo cũng không có chừng mực nhưng Giản Tùy Anh cũng không chịu nổi cảm giác bị người ta nhìn chòng chọc thế này.

Hơn nữa người đang nhìn chòng chọc hắn cũng chính là người đang làm tình với hắn một cách hung hăng.

"Em...Em mẹ nó, dừng.... ahhh.... mau dừng lại...."

Giản Tùy Anh cảm thấy thẹn thùng đến nỗi cả người hồng rực, móng tay được cắt tỉa gọn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net