Lăng Trừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Của LeNa83068, mau vào nhận req nào!!!
_____________________
Hai năm sau sự kiện Quan Âm miếu, Tu Chân giới bùng nổ. Ba sự kiện lớn đồng loạt bùng nổ, đem Tu Chân giới người doạ đến sợ hãi!
Đệ nhất sự kiện, Kim tân tông chủ Kim Lăng mới lên chức tông chủ không lâu, tuổi đời còn trẻ, vậy mà đã thành thân. Kim tân phu nhân không ai biết là ai, bất quá có nhiều lời đồn rằng tân phu nhân Kim thị là Lam Tư Truy của Lam gia.
Đệ nhị sự kiện, ấy là Tam Độc Thánh Thủ, Giang tông chủ thế nhưng đã phẫu đan trả lại cho Di Lăng Lão Tổ, sau lại truyền lại chức vị tông chủ cho đệ tử của mình là Giang Niệm, rồi liền quy về ở ẩn. Nghe nói, vì chuyện này mà Di Lăng Lão Tổ và Hàm Quang Quân đã đến tận Giang gia mà nháo một trận, nghe nói lúc vào Giang gia bọn họ rất hùng hổ, đến lúc ra lại là một mặt thẫn thờ.
Mà đệ tam sự kiện, lại là việc Hàm Quang Quân cùng Di Lăng Lão Tổ hoà ly, nghe nói là do cả hai không hợp, chỉ xem nhau như bạn bè, quyết định trả lại tự do cho đối phương.
Ba sự kiện trên, cái thứ nhất thì người người nâng rượu chúc mừng hỷ sự, cái thứ hai thì phần lớn mọi người lấy một bộ xem kịch mà theo dõi, cái thứ ba thì làm nhiều người tiếc nuối.

Phía Tây Nam Lan Lăng Kim Thị, tiếp giáp Vân Mộng....
Khúc sông đông đúc, thuyền chài tấp nập đi lại, tiếng cười nói an vui của người dân nơi đây như một luồng sức sống mới đầy mạnh mẽ, đem người nhìn đều cảm thấy như trở về thanh xuân, tràn ngập xuân khí của thời thiếu niên trai tráng. Trên sông, nổi bật nhất là một con thuyền nhỏ lênh đênh đầy an tĩnh, trên thuyền nằm một nam nhân bạch y, mặt mày nam nhân tuy nhu hoà, bất quá vẫn có thể thấy rõ nét sắc bén góc cạnh bị năm tháng dài mài giũa của y. Người dân nơi đây lại vô cùng ăn ý, tuy có thể sẽ đến gần, bất quá tuyệt đối sẽ không làm phiền đến chủ nhân chiếc thuyền này. Đúng lúc này, một kim y nam nhân từ trên bờ bước tới, nhảy một cái, trực tiếp đạp một cách nhẹ nhàng xuống chiếc thuyền, vạt áo hắn không cả dính một giọt nước. Bất quá, động tĩnh lớn như vậy cũng đủ để đánh thức bạch y nam nhân kia tỉnh giấc. Kim y thấy người đã tỉnh liền nở một nụ cười ngượng ngùng, hai má đỏ lên mà hỏi bạch y:
- Cữu cữu, xin lỗi, ta....đánh thức người sao?
Bạch y khoanh tay trước ngực, nhìn đến kim y một mặt quẫn bách cũng không trách phạt nhiều, dù gì hắn cũng đã làm Kim tông chủ, bản thân cũng không rảnh mà trách mắng hắn như xưa nữa:
- Không có, ta vốn đã tỉnh lâu rồi.
Không sai, kim y và bạch y nam nhân chính là Kim tông chủ vốn nên ở cùng thê tử hưởng những ngày thân mật sau cưới, và Giang tông chủ vốn là đã quy ẩn mấy ngày nay được đồn đãi. Mà đáng ngạc nhiên là, "Kim phu nhân" trong lời mọi người, lại chính là vị cố Giang tông chủ này, đồng thời là cữu cữu của Kim tông chủ. Tất nhiên, chuyện này không có mấy người biết, nói trắng ra là chỉ có Kim-Giang hai người họ biết. Giang Trừng vốn không đồng ý việc này, bất quá Kim Lăng đã nói, đây là ước nguyện của hắn, Giang Trừng tuy cứng rắn nhưng thương cháu, hơn nữa khi đó y xác định muốn phẫu đan cho Nguỵ Vô Tiện, đã thề sẽ thực hiện một nguyện vọng bất kỳ của hắn, Giang Trừng cuối cùng tuy tâm không cam, tình không nguyện, bất quá cuối cùng vẫn đáp ứng Kim Lăng.
Hai người bọn họ sau khi tổ chức hỷ sự liền đi vân du thiên hạ, vốn là để Giang Trừng ngắm nhìn bốn phương, bao năm qua trọng trách của một tông chủ đè nặng vai y, hiện giờ có cơ hội liền đi luôn. Giang gia đã có Giang Niệm đứng ra, đứa nhỏ này bao năm qua được y bồi dưỡng rất tốt, hơn nữa còn có đại đệ tử Phong Điệp bên cạnh giúp đỡ, y tin tưởng Giang gia sẽ phát triển lớn mạnh. Kim Lăng mấy ngày nay vẫn luôn quấn lấy y, giờ y mới biết, kết hôn rồi thằng nhóc này chính là vứt hết mặt mũi đi, ngày nào cũng ở bên cạnh mà mè nheo với y, mới đầu chính là phiền muốn chết, sau này quen thuộc y liền mặc kệ.
Năm tháng tĩnh hảo, có Kim Lăng bồi y, liền để y tận hưởng nốt đi. Tuy y không biết bản thân còn trụ được bao lâu, nhưng có khi Kim Lăng nói đúng:"Không cầu tuổi già tóc bạc, chỉ mong có nhau sớm tối, đến chết không hối! Cữu cữu, cầu ngươi, cho ta bồi ngươi nốt phần đời còn lại, hảo không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net