Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Địa phương Xuân Hoa lầu, nghe đủ biết là nơi nào rồi, Bạch y mỹ nam hoảng hốt nén bước chân, Tử Đinh Đang kéo áo hắn, cười cười:" huynh đệ, đừng nói với ta ngươi chưa từng bước chân vào đây nhá?" Mỹ nam giật giật khóe miệng, lúng túng "ta..ta..." .Ôi, đừng nói là đã từng, hắn còn không dám nhìn bên trong nữa ấy chứ, một đời trong sạch của hắn nào có thể bị hủy hoại ở nơi này, tuyệt đối không thể, quyết định như vậy, hắn lôi ngược Tử Đinh Đang ra ngoài, thế nhưng chết tiệt là Tử Đinh Đang nàng rất tò mò kỹ viện cổ đại là cái dạng gì nên nàng cố gắng kéo hắn vào trong, hai người cứ thế giằng co trước cửa kỹ viện, tú bà thấy hai vị mỹ nam quá suất thì chạy ra lôi kéo:" hai vị công tử, ngọn gió lớn nào đưa hai vị đến đây thế này, ai yo, mau vào đi, có rất nhiều cô nương xinh đẹp đang chờ hai vị bên trong a, mau vào mau vào"

Tức thì, bên trong đại sảnh Xuân Hoa lầu bùng nổ, toàn bộ đều mở to mắt nhìn hai cực phẩm nam nhân, tu bà đon đả:" Mời hai công tử lên lầu ba, Cẩm Nhi, Tú Nhi, hai con mau tới hầu hạ hai vị công tử chu đáo, nào, mời, đừng ngại ngùng nha..."

Tử Đinh Đang lôi bằng được bạch y mỹ nam lên lầu ba, thư đồng cũng lót ngót theo sau vào phòng. Căn phòng này có cửa sổ thông ra phố náo nhiệt, Tử Đinh Đang chậm chạp kêu thêm ít rượu và thức ăn, cốt kéo dài thời gian, sau khi thức ăn mang lên đầy đủ, nàng đuổi hết mấy cô nương  lòe loẹt kia đi, bắt đầu rót rượu ra chén và nâng lên mời:"Công tử, chén này ta đa tạ ơn cứu mạng ban nãy, kính!" nói xong đưa lên miệng nuốt rồi bị sặc. Ack, nàng chưa từng uống rượu nha, bất đắc dĩ không còn biện pháp mới phải hy sinh á, thế nên ông trời, tha cho con hôm nay đi mà!!! Mỹ nam nhìn nàng sặc rượu, khóe miệng hơi nhếch, cũng tự rót một chén, thong thả nhấp môi, phong thái cực kỳ tao nhã. Tử Đinh Đang thật không biết trốn thế nào, thế nên cứ lấy việc uống rượu rồi tìm cớ để uống nhiều hơn hòng thoát khỏi mấy câu hỏi của bạch y công tử. Được một lát, bạch y công tử lên tiếng:"vị công tử này, chúng ta một ngày tương ngộ những hơn ba lần, này cũng coi như là có duyên đi, thật không biết nên xưng hô ra làm sao cho phải lẽ?" Tử Đinh Đang đang cúi mặt vào chén rượu, ngẩng mặt lên, cũng không nói ngay mà suy nghĩ, cuối cùng chọn lấy tên ca ca của nàng :" ta gọi Tử Mặc ". Bạch y công tử hai mắt sáng lên:"thật trùng hợp làm sao, tại hạ cũng gọi Tử Mặc." 

Tử Đinh Đang nghe thấy thế phun hết rượu ra, há mồm kêu một tiếng "what?"

Bạch y công tử nhẹ nhàng lấy khăn lau đi chỗ rượu bị nàng phun trúng mặt, nghi vấn hỏi lại:"oát?"

Tử Đinh Đang bị nghẹn, trời ạ, cái quỷ gì thế này:" vậy chúng ta nên xưng hô thế nào bây giờ?"

Bạch y công tử cười cười:"cũng không vấn đề, tại hạ gọi Tử Mặc, họ Tiêu, công tử cứ gọi ta là Tiêu huynh được rồi" Tử Đinh Đang nén cười, nàng đọc ra họ Tiêu của hắn thành tiêu đời hay tiêu tùng gì đó, haha.

"Họ Tiêu? à, thế thì tốt!" Tử Đinh Đang tự nói xong lại cúi đầu uống rượu trốn tránh, Tiêu Tử Mặc nhìn nàng, lại hỏi:" Tử huynh, huynh có thế cho ta hỏi, lúc nhặt được chiếc túi này, huynh có thấy hai mặt giấy bên trong  không?"

Tử Đinh Đang lại phụt một tiếng phun rượu ra, cái tên Tử Mặc kia gọi nàng một tiếng "Tử huynh", nàng lại nghe sao giống rủa nàng ấy nhỉ (cũng giống như "tử nam nhân":tên nam nhân chết tiệt ấy :) ), Tử Đinh Đang ngước mặt lên, gương mặt nàng đỏ ửng vì uống rượu, nhưng mà nàng chưa có say nha. Nàng giả vờ đưa một tay lên ôm đầu, một tay chỉ vào Tiêu Tử Mặc, đếm:"ai nha, sao lại có nhiều Tiêu huynh quá vậy, một, hai, ba, năm...hức" lại còn nấc lên một cái rồi gục đầu xuống bàn giả vờ ngủ. Này nha, một là trốn được câu hỏi của hắn, hai là nàng khỏi phải trả tiền rượu thịt, há há. (chị này gian lắm nhá)

Tiêu Tử Mặc nhìn nàng hồi lâu, một bên lông mày giơ lên, ngay cả khóe miệng cũng hơi nhếch lên, thú vị, tên tiểu tử này giỡn mặt với hắn nãy giờ, nàng tưởng rằng giả vờ say rượu là có thể thoát khỏi hắn sao, giờ tới lượt hắn hạ thủ. Tiêu Tử Mặc hạ lệnh:

"Triệu Phong, mang vị Tử công tử này theo chúng ta, sao có thể để huynh ấy ở nơi này say khướt được, chờ tỉnh lại sẽ bàn chuyện tiếp" đoạn lấy quạt ra phe phẩy, cả ba tiêu sái rời khỏi Xuân Hoa lầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC