Chuyện tình dở dang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ta, hai con người với hai thế giới khác nhau lại vô tình gặp nhau, yêu nhau trong một chiều đông đìu hiu gió về. Em - người con gái mang trong tim những vết cắt không thể mờ sẹo của tuổi thanh xuân. Anh - người con trai chất chứa trong mình bao u sầu phiền muộn. Chúng ta gặp nhau, che chở cho nhau và yêu nhau lúc nào không hay.

Người cho rằng, đó là Tình yêu, kẻ cho rằng, đó là sự Thương hại. Tình Yêu và Thương Hại giống nhau ở chỗ, đều xuất phát từ con tim mỗi người. Chỉ có điều, Tình yêu là một thứ gì đó cho đi không cần hồi đáp, không toan tính, không vụ lợi, là một cảm xúc rất đỗi mạnh mẽ khi hai con tim hoà chung một nhịp đập, còn Thương hại như là thứ tình cảm ta ban phát, bố thí cho những người thiếu thốn nó mà thôi. Hai khái niệm rõ đến mồn một là vậy mà cơ hồ, chỉ có em và anh lại không thể xác định được, ta đến với nhau vì Tình yêu chân chính hay vì sự Thương hại đôi bên.

Có những lần, vô tình em thấy anh bên người con gái khác, đâu đó trong em chỉ nảy lên chút ghen tuông. Nhưng rồi chút cảm giác ấy lại tan biến nhanh hệt tựa bong bóng xà phòng. Lẽ nào, đó không phải Yêu ?

Có những cuộc hẹn, anh hay em đến trễ, chỉ một câu xin lỗi khách sáo là mọi thứ lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Lẽ nào, đó cũng không phải là Yêu ?

Phải, đối với chúng ta, có lẽ, đó chưa phải là Yêu. Đó mới chỉ là sự đồng cảm của hai con người với mảnh tâm hồn đã vỡ vụn đang cố bảo bọc, che chở cho nhau mà lầm tưởng rằng : Mình đang yêu.

Tất cả đều chỉ là những thứ phù vân em và anh vẽ ra để ngụy tạo trước mắt mọi người một tình yêu đẹp. Nhưng tình yêu đó chỉ là một cái vỏ, thực chất, bên trong, nó đơn thuần không khác một tình bạn.

Chỉ đến khi, chúng ta nhận ra, mình đã sai lầm khi đến với nhau bao lâu nay mới nhận ra rằng : Hai ta chỉ là Bạn và thứ Tình yêu đó chỉ là một sự Thương hại không hơn không kém.

Chúng ta vô tình đến với nhau và rồi lại vô tình bước qua nhau. Chúng ta chia tay nhưng không thể làm bạn vì đâu đó trong mỗi người đều có một thứ cảm giác khó diễn tả khi đứng trước mặt người kia.

Em lại ôm trong mình sự vương vấn người cũ với vệt xước của những năm tháng thanh xuân cháy bỏng. Anh lại quay trở về bên người anh thương - người cho anh cảm giác hạnh phúc thực sự.

Tất cả quay trở về như thuở ban đầu. Tình cảm ấy, thôi thì kiếp này không duyên không phận, đành để kiếp sau sẽ bù đắp cho nhau thật tốt.

"Em còn thương, còn vương tình cũ.
Anh đã đi, đi đến bên người.
Chúng ta dừng, dừng lại mãi mãi
Chuyện tình mình, thôi đành dở dang."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net