Chap 8: Anh phải chịu trách nhiệm- Rình mò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pogar: Lâm Lâm à đợi anh với- Pogar chạy theo hốt hoảng.

Lâm Lâm: Anh muốn gì?

Pogar: Nhiều khi vậy mà không phải vậy đâu. Thằng Bảo nó cũng tốt lắm

Lâm: Vậy bữa ai nói làm người yêu của nó sẽ khổ, sao giờ lại tốt đẹp gì.

Pogar: Nó trọng nghĩa khí, đó giờ rất tốt, nhưng mà cũng một phần do gia đình khiến nó như vậy, thật ra nó không phải loại người như em nghĩ

Lâm: Giải thích với tôi làm gì chứ. Mặc kệ- Bỏ đi tete

Hôm sau đi học

M.Anh: -Báo à! Hôm qua Thái tử có ngỏ ý với tao, và tao đã nhận lời

Lâm Lâm:- Dẹp ngay cho tao, nó không phải người tốt như mày nghĩ, quen nó mày sẽ khổ và tổn thương hiểu chưa

M.Anh:- Không có đâu, anh ấy khá tốt với lại chắc tao trúng sét ái tình quá mày

Lâm Lâm đơ mặt, SHOCK NẶNG *hoá đá*

M.Anh: À giữ giùm tao điện thoại. Tao xuống căn tin.

Lâm Lâm đang trong tình trạng hoá đá... Nhưng

Tinh...rè rè

Tin nhắn:

CỤC CƯNG À! HẸN EM 10H NGÀY CHỦ NHẬT. MÌNH ĐI THẢO CẦM VIÊN EM NHÉ! HÔM NAY NHỚ EM NHIỀU, EM HỌC CHO THIỆT TỐT ĐÓ. YÊU LẮM CƠ

Trong đầu của Lâm Lâm lúc đó chỉ là abc xyz 123 456.(chửi thề không thành lời)

Chợt một ý tưởng loé lên. Mai Anh quay lại cầm đt ngơ ngơ nhìn Lâm Lâm. Mai Anh nói:"Con này dạo này mày đạo tặc nha. Đọc tn của tao."

Lâm Lâm cười cười xuề xoà xin lỗi. Tối về nhà

Pm fb Pogar

Lâm: Ê

Pogar: ?

Lâm: > <. Anh phải chịu trách nhiệm với tôi

Pogar: HẢẢẢẢẢẢẢ, trách nhiệm gì????????////

Lâm: Bạn anh là người xấu rủ rê bạn tôi làm chuyện bất hợp pháp. Không nói nhiều 9h sáng chủ nhật gặp ở tiệm bánh.

Pogar:...................

Sáng chủ nhật (tiệm bánh)

Pogar:- Nè em muốn cái gì?

Lâm: -Đi thảo cầm viên

Pogar: -Her có đột ngột vậy không, em đã tỏ tình đâu, anh đã chấp nhận đâu mà mình đi hẹn hò

Lâm:- Anh đean à. Đi thảo cầm viên rình cặp tình nhân làm chuyện bất hợp pháp.

Pogar:- Em mới có vấn đề ák. Người ta yêu nhau mà đi theo làm gì.

Lâm:- Mặc kệ. ĐI

Thế là Pogar đành chấp nhận đi thảo cầm viên rình người khác, mặc dù khá ấm ức khi phải ăn dưa bở. Nhưng mà nhìn bộ dạng của cô gái này thật là vừa đáng yêu vừa buồn cười

Thảo cầm viên 10h

Trong khi đôi trẻ Đại Bảo-Mai Anh dắt tay nhau đi từ chuồng thú này sang chuồng thú khác. Thì phía xa xa cũng một đôi trẻ đang trùm kín mít.

Pogar:- Em coi tụi nó trong sáng đẹp đôi vậy mà, có gì em phải lo chứ.

Lâm:- Anh nói nhiều quá. Cứ im lặng theo dõi mục tiêu.

Pogar:- Trời đất có ai thuê em đánh ghen mướn đâu. Với lại người quen nhìn áo khoác đi ngang qua là biết rồi.

Lâm:- Đúng! Vậy mình đổi áo khoác. Áo của tôi là dạng áo thể thao, dù gì cũng màu xanh mà nên không sao đâu.

Pogar:- Nhưng....

Lâm:- Không nhưng nhị gì cả. MAU..........

Hai người đổi áo khoác rồi cùng nhau đi rình mục tiêu. Chợt

Xẹt..... đi ngang qua là Ngao Tuấn với Kim "Xa".  WTF!!! hể gì nữa đây

Lâm Lâm: - Anh rình tiếp mục tiêu A. Tôi phải giải quyết mục tiêu B

Pogar:- Hở gì nữa đây em đi đâu.

Chưa dứt lời thì Lâm Lâm đã bỏ đi. Pogar lắc đầu ngao ngán, nhưng mà phải cố gắng trước sau gì cũng trên lưng cọp rồi. Đành đi tiếp. Pogar theo 2người họ. Được một lúc mất dấu. Đúng lúc đang không biết giải quyết, một bàn tay đáng nhẹ vào vai anh : Ê

Pogar quay lại. OMG *sững sờ* cặp tình nhân anh đang theo dõi lại ở sau lưng anh.

Đ.Bảo:- Mày cũng đi xem thú à trùng hợp ghê ha.

Pogar: -"hơ hơ hơ" ờ tình cờ, mày hẹn hò hả?

Bảo:- Ùm mới đây thôi

M.Anh:- Chào anh!!!............. Ờ mà cái áo.........

Pogar:- Ờ cái áo này anh anh anh anh anh

Bảo:- Mày làm gì có cái này

M.Anh:- Cái áo này của Lâm Lâm.

Pogar chết đứng sững sờ, sét đánh ngang người.

M.Anh:- Bên tay trái cũng cái áo có chữ Thanh Lâm do bà Năm của Lâm Lâm thêu lên.

Pogar nhìn mà hoảng hốt, cứ nghĩ là áo khoác bình thường, sao lại có dấu hiệu nhận biết mà mình không để ý chứ.

Mục tiêu B

Mục tiêu B đang ngồi tại 1 ghế đá

K.Anh:- Nè Tuấn cứ giả vờ ghét nhau vậy có phải cách hay không?

Tuấn:- Biết sao giờ!!! Cứ từ từ đã. Không phải anh không muốn công khai với em chỉ có điều bạn anh

K.Anh:- Em biết là em có xích mích. Nhưng mà.....

Tuấn:- Tin anh đi. Anh sẽ lựa lời mà. Đừng nghĩ nhiều. Anh dẫn em đi ăn kem ha.

Họ lại đứng lên tay trong tay cùng đi. Lâm Lâm đi theo họ một đoạn thì đột nhiên họ lại tăng tốc đi 1 cách nhanh. Cô cố gắng bám theo. Được một lúc đột nhiên họ đứng lại. Ngao Tuấn quay lại. Theo phản xạ của một con báo điền kinh. Cô cũng quay người lại. Đâm đầu chạy như bị đòi nợ. Chạy được một khoảng xa thì đột nhiên lại nhìn thấy Pogar đang chết đứng vì bị hỏi dồn dập. Cô chạy lại.

ĐỘT NGỘT

Lâm:- Hai người làm gì tra hỏi người ta vậy?

Bảo: - Ủa Thanh Lâm cũng ở đây à! Mà hình như đây là áo khoác của Pogar thì phải.

Chợt Lâm Lâm giựt mình. Chợt nhớ là hồi nãy 2 đứa đổi áo.

Lâm:- Hồi nãy nóng quá có cởi ra nên mặc nhầm.

Bảo:- Trời sao mà mặc nhầm. Cầm áo là biết của ai rồi.

Lâm:- Thì tụi tui hẹn hò. Mặc áo của nhau không được ư?

Bảo-M.Anh:- hảảảảảả???????////

Pogar chết đứng tập 2.

Lâm:- Tưởng có 2 người mình hẹn hò chắc. Tụi tui cũng vậy

Bảo-M.Anh:- Ồ

Lâm kéo tay Pogar:- Tụi tui đi không làm phiền. (bỏ chạy)

Ở đây có 2 người đang cười mãn nguyện.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net