Chap 18: Đến lớp cảnh cáo Thiên Ly.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 18: Đến lớp cảnh cáo Thiên Ly.

Bước đến lớp học nó, đứng bên cánh cửa phòng là cô gái tóc đỏ hôm qua. Nó đi định đi lách qua, thì Hiên Lam chặn đường.

— Mày có quan hệ gì đến Tú Long?

— Tôi...

— Thiên Ly! Cậu cho tớ mượn điện thoại của cậu đi. -Thanh Tuấn từ đâu xuất hiện, nó kéo ba tia gặp, lấy ra chiếc cảm ứng màu xanh.

— Cậu mượn làm gì vậy?

— Tớ đang nói chuyện thì đúng lúc đó nó lại hết pin.

— Lâu rồi không gặp cậu. -Hiên Lam đi lên một bước.

— Sao chị lại ở đây? -Cậu giờ mới phát hiện ra cô ta.

— Sao lại gọi tôi là "chị"? Lúc trước đâu gọi như vậy! Làm tôi nghe không quen.

— Già hơn tôi mà không gọi là "chị" chứ gọi là gì? Muốn tôi gọi là "em" hả? -Cậu giở giọng đểu giả.

— Cậu?

— Sao?

— Được lắm. Còn mày khôn hồn thì tránh xa bạn trai tao ra. -Chỉ tay trước mặt nó, cảnh cáo. Nó sợ sệt nắm lấy ống tay áo trắng của Thanh Tuấn. Thanh Tuấn hất tay cô ta.

—Chị dám động vào Thiên Ly? Chị tưởng làm như vậy thì Tú Long sẽ tha cho chị? -Thanh Tuấn nói, Hiên Lam không cửa động đến nó được. Nếu nó mà bị gì, Nam Thiên chắc chắn sẽ không tha cho cô ta.

Hiên Lam chưa kịp trả lời câu nói kia.

— Woa. Chị Hiên Lam lớp trên kìa.

— Đẹp quá, không ngờ lời đồn quả không sai.

Nam sinh, nữ sinh bên cửa các lớp kế bên lao nhao. Nhìn mặt cô gái xinh đẹp kia. Hiên Lam thay đổi lại sắc mặt, cười hiền lành.

— Đúng là hai mặt. -Dứt lời cậu lôi nó vào lớp học, nhỏ cố tỏ ra nụ cười đẹp đi về lớp mình.

— Cậu biết chị ấy sao? Trông chị ta rất đáng sợ. -Nó còn thấy rùng mình khi tưởng tượng lại cảnh lúc nãy.

— Trước kia là bạn gái anh Tú Long, nhưng giờ không phải.

— À. Nhưng sao lại chia tay? Sao cậu lại còn biết chị ta?

— Tớ là gì với Tú Long?

— Là em họ.

— Thì đó. Khi còn quen chị ta, ảnh thường dẫn chị ta theo nữa. Biết chưa ngốc?

— Còn chuyện chia tay?

— Cậu nhiều chuyện quá, về hỏi ảnh đi. Không nói nữa, để tớ gọi điện. -Cậu mở khóa, nhấn vào danh bạ tìm số liên lạc.

— "Bé con, chuyện gì vậy?"-Giọng Tú Long từ trong điện thoại phát ra.

— "Dạ. Em là Thanh Tuấn."

— "Điện thoại cậu bị gì rồi ư?"

— "Lúc nãy nó hết pin, địa điểm tối nay là ở đâu vậy ạ?"

— "Bar Wonderful."

— "Lúc nãy chị ta đến đây."

— "Cô ta đến làm gì?"

— "Đến cảnh cáo Thiên Ly."

— "CÁI GÌ? Cô ta sao dám làm vậy? Thiên Ly có bị làm sao không?" -Tú Long hét lên trong điện thoại.

— "Lúc đó có em ở đó nên không sao, chỉ là cậu ấy hơi hoảng."

— "Cậi quan tâm bé con giúp tôi."

— "Vâng."

— Này, trả cho cậu.

Cậu quay sang trả điện thoại thì thấy nó gục mặt xuống bàn ngủ từ lúc nào rồi. Cậu cũng gục xuống, rồi cũng nhắm mắt lại.

Giờ ra về.

— Cảm ơn cậu. -Đưa điện thoại trả nó.

— Không sao, mà cậu gọi cho ai vậy?

— Anh Tú Long, tối nay có hẹn tại Bar Wonderful.

— Chỗ đó là ở đâu? -Nó lần đầu tiên nghe.

— Đồ ngốc nhà cậu quan tâm làm gì?

— Hỏi cho biết vì lần đầu tớ nghe tên đó. Mà có chuyện gì à?

— Gặp mặt đàn anh, sao cậu cứ hỏi quài vậy?

— Chỉ là tò mò thôi.

— Đừng có tò mò nhiều quá, nghe không. -Cậu dùng ngón tay, chỉ chỉ vào trán nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net