phổ cập văn hóa baxu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



(Phổ cập văn hóa ba xu:

Mình thường gọi những chiếc Oneshot được đánh số như bên dưới là baxu với ý nghĩa tích cực là những câu chuyện chủ yếu mang tính giải trí, không cần mang não theo để đọc =)))))) Nhân lúc đang hơi stuck với chiếc Xe Lửa nên mình quẩy nhẹ một chú baxu, hi vọng mọi người đọc truyện zuiii và có một cuối tuần vui vẻ nhé!!! ( ͡° ͜ʖ ͡°)

------------------------------------------

1.

Trương Gia Nguyên tét một cái vào tay, con muỗi vằn to đùng đã cùng với huynh đệ nó để lại trên người Trương Gia Nguyên cả đống nốt sưng đỏ, cuối cùng cũng anh dũng hi sinh trước uy lực của cậu. Nhưng chết con này thì vẫn còn con khác, trong không gian lộn xộn ẩm thấp của phòng dụng cụ thể dục, đám muỗi như thể chẳng bao giờ thôi vo ve. Trương Gia Nguyên thầm chửi thề vài câu, lại lôi điện thoại ra gõ thêm một tin nhắn nữa.

"Tìm được chìa khóa chưa?"

Bên kia hình như rất bận rộn nên không thể trả lời tin nhắn ngay được, cậu bực bội tắt điện thoại đi, lúc bấy giờ mới liếc sang người đang ngồi cách mình một khoảng không xa. Bộ dạng người đó có chút chật vật, mồ hôi trên trán làm tóc mái bết dính hết cả lại, trong tròng mắt hiện rõ vài đường tơ máu, hiển nhiên là đã phải chịu đựng tình trạng tiến thoái lưỡng nan này quá lâu. Trương Gia Nguyên biết anh ta đang rất khổ sở, nên cũng dần dần thu lại địch ý trong lòng.

"Này Châu Kha Vũ, cậu còn ổn không?"

Người kia nghe được tiếng gọi thì ngẩng đầu, đồng tử lóe lên một tia mong mỏi, nhưng rất nhanh đã lui tàn đi. Châu Kha Vũ rũ mắt, giọng nói mang theo chút khàn khàn.

"Không ổn."

"Bây giờ cậu cảm thấy thế nào?"

"Khó chịu."

Trương Gia Nguyên hỏi câu nào Châu Kha Vũ trả lời câu đấy, nhìn qua thì rất bình thường, nhưng cậu tinh ý phát hiện ra mỗi lần Châu Kha Vũ mở miệng đều như nghiến răng nghiến lợi, đường quai hàm góc cạnh ngày càng rõ nét, mồ hôi tụ lại ở nơi đó phản chiếu ánh sáng từ đèn điện treo trên đỉnh đầu, hữu ý vô tình bày ra dáng vẻ quyến rũ phong tình của nam sinh. Trương Gia Nguyên gãi gãi mũi, thầm nghĩ một Alpha ưu tú như thế này, chẳng trách đám Omega không an phận kia cứ muốn tìm cách cọ chút tiện nghi.

Nhưng mà khổ nỗi tiện nghi còn chưa cọ được, rắc rối đã rơi con mẹ nó xuống một kẻ chẳng có chút liên quan gì như Trương Gia Nguyên.

Vừa nghĩ đến đây Trương Gia Nguyên lại cáu hết cả người.

Mới một tiếng trước thôi cậu vẫn còn là một em bé ngoan ngồi trong phòng tự học buổi tối giải đề, đột nhiên chuông điện thoại reo, cái tên hiển thị trên màn hình làm Trương Gia Nguyên không khỏi nhíu mày. Cậu và Châu Kha Vũ là bạn cùng lớp, nhưng suốt ba năm học cũng không có nhiều tương tác cho lắm, chỉ thi thoảng Trương Gia Nguyên mới tìm Châu Kha Vũ chép bài tập mấy môn tự nhiên, xong rồi thì lại đường ai nấy đi. Thế nên lúc Trương Gia Nguyên vừa nghe máy đã thấy Châu Kha Vũ gấp gáp gào lên "Trương Gia Nguyên mau đến phòng dụng cụ thể dục cứu tôi!", cậu chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy tình hình đang căng thẳng bỏ mẹ ra, cứu người trước rồi tính sau.

Nhưng cậu càng không ngờ rằng mình vừa mới tiến vào phòng dụng cụ được vài bước, cánh cửa bên ngoài đã đột nhiên bị ai đó khóa trái, bỏ lại mình cậu và Châu Kha Vũ trơ mắt nhìn nhau.

Đã thế Châu Kha Vũ còn đang trong tình trạng muốn giải phóng vài vấn đề nối dõi gia tộc!

Trương Gia Nguyên lúc ấy chỉ có thể phun ra một câu.

Cái đệt!


2.

Trương Gia Nguyên hiển nhiên không biết lúc này Châu Kha Vũ khó khăn thế nào.

Đúng, Trương Gia Nguyên là Beta, một giống loài bình con mẹ nó thường, không có tin tức tố, cũng không cảm nhận được tin tức tố. Cậu ngồi đây với Châu Kha Vũ chẳng khác nào một khúc gỗ sống chỉ biết nói chuyện chỉ biết đập muỗi, ngoài ra cái gì cũng nằm ngoài khả năng.

Khúc gỗ sống này còn chưa làm xong bài tập, ngày mai nhất định sẽ lại trấn giữ một góc trong sổ đầu bài.

Trương Gia Nguyên đau khổ vô cùng.

"Đáng lẽ cậu nên gọi người khác mới phải, điện thoại cậu nhiều số thế, sao lại gọi cho tôi chứ!"

Thấy Châu Kha Vũ không trả lời, Trương Gia Nguyên lại bổ sung thêm một câu.

"Tốt nhất nên gọi một Omega đến giúp cậu!"

Người ngồi đối diện lúc này mới ngẩng đầu lên, cảm xúc của anh ta thay đổi rất thất thường, cuối cùng lại dùng vẻ lạnh nhạt đáp lời Trương Gia Nguyên.

"Omega không có tác dụng."

"Hả, sao lại không có tác dụng, giáo viên sinh học vẫn hay giảng đi giảng lại về vụ tin tức tố của Omega có thể an ủi Alpha mà?"

"Đó không gọi là an ủi, là ảnh hưởng." Châu Kha Vũ nhắm hờ hai mắt, thở nhẹ ra một hơi. "Trong nhiều trường hợp, tin tức tố của Omega sẽ ảnh hưởng đến Alpha, nên có người lựa chọn cách rèn luyện bản thân để không còn bị chi phối bởi bản năng nữa."

Trương Gia Nguyên nghe Châu Kha Vũ nói mà hai tai lùng bà lùng bùng. Cậu biết mối liên kết giữa Alpha và Omega rất vi diệu, cũng biết trên đời này có nhiều kẻ không thích đi theo sự an bài của vận mệnh cho lắm, nhưng bản thân là một Beta, Trương Gia Nguyên không để tâm nhiều đến vấn đề này, chẳng ngờ hôm nay lại có vinh dự được diện kiến một trong số đó.

"Cậu không bị ảnh hưởng bởi Omega?"

Trương Gia Nguyên đã biết rõ còn hỏi, nhận lại một cái gật đầu rất nhẹ từ Châu Kha Vũ. Cậu chẹp miệng, thầm nghĩ nếu sự tình là như vậy thì tình huống hôm nay cũng rất dễ hiểu. Không thể dùng tin tức tố câu dẫn người ta, vậy thì nghĩ cách chuốc thuốc, bức người ta hành động theo bản năng. Châu Kha Vũ có thể rèn luyện để trở nên vô cảm với tin tức tố của Omega, nhưng chắc chắn chưa từng thử qua thuốc kích thích. Con bà nó, thâm độc thế không biết!

"Cậu cố nhịn một chút." Trương Gia Nguyên không biết phải nói gì, chỉ có thể giả dối an ủi. "Lâm Mặc đang đi tìm chìa khóa rồi."

"Với tình hình này, e là tìm không dễ." Châu Kha Vũ cười khẩy. "Bọn họ đã khổ công dựng lên kế hoạch thì chắc chắn sẽ không để người khác tìm được chìa khóa nhanh vậy đâu."

Vì phòng dụng cụ thể dục có nhiều vật dụng đắt tiền nên cửa cũng được thiết kế khá kiên cố. Trương Gia Nguyên từ bỏ ý định phá cửa trong một giây, nhìn đồng hồ thấy đã hơn một tiếng trôi qua kể từ lúc nhận được cuộc điện thoại từ Châu Kha Vũ, nếu hiện tại ngồi đây không phải là một Beta ngáo đá như cậu, khẳng định thời gian này đủ để xong một nháy rồi.

Hoặc cũng có thể là nhiều nháy nếu như Châu Kha Vũ ysl.

Trương Gia Nguyên tự vả cho mình một cái. Đm mày đấy Trương Gia Nguyên ạ, người ta còn đang khổ sở ngồi kia, mà mày lại dám nghĩ người ta ysl!!!

Xin lỗi, mạo phạm rồi.

Hành động của Trương Gia Nguyên lọt cả vào mắt của Châu Kha Vũ, hoặc là nói, từ khi cậu xuất hiện đến giờ, Châu Kha Vũ chưa từng rời mắt khỏi cậu.

Ban đầu anh vốn chỉ muốn gọi Trương Gia Nguyên đến cứu mình thôi, không ngờ rằng lúc đó trời đã tối, lũ người kia có tật giật mình không dám mở đèn hành lang, nên khi Trương Gia Nguyên chạy vào hẳn đã bị nhầm thành một trong những kẻ bày mưu. Giờ này bọn chúng có lẽ đã phát hiện ra kế hoạch đổ bể, nhất định sẽ chạy trốn, chìa khóa cũng không dễ tìm nữa.

Tầm mắt Châu Kha Vũ hơi tối lại, mà người ở phía đối diện kia vẫn chẳng cảm nhận được điều gì. Alpha có tính xâm lược rất lớn, còn đang bị trạng thái bức bối tác động, tin tức tố vì thế sẽ không thể nằm gọn trong tầm kiểm soát của anh. Đến chính Châu Kha Vũ còn cảm nhận được lượng tin tức tố trôi nổi trong không khí quá lớn, vậy mà cái người vốn là Beta rất bình thường kia, lại không hề bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.

Không phải cậu nên cảm thấy ngột ngạt, muốn quỳ xuống thuần phục nọ kia hay sao?

Những Beta anh đã từng gặp qua đều không thể duy trì trạng thái tự nhiên thế này.

Châu Kha Vũ hơi nhíu mày, đột nhiên gọi tên cậu.

"Trương Gia Nguyên."

Người kia quay đầu qua, hất hàm ý bảo anh cứ nói tiếp.

Châu Kha Vũ nghĩ đầu óc mình bị thứ thuốc kia hun đến hỏng rồi, mới dám nói thẳng suy nghĩ trong lòng ra.

"Cậu thật sự là Beta?"

"?" Trương Gia Nguyên nghe xong chỉ khinh bỉ liếc Châu Kha Vũ. "Đừng có cuống quá hóa liều, ông không phải Beta chẳng lẽ là Omega? Cậu đừng có mơ mộng tình tiết như tiểu thuyết ông đột nhiên biến thành Omega cho cậu cắn, cmn cậu mơ quá đẹp rồi!!!"

Thực ra Châu Kha Vũ chỉ định giao tiếp với cậu một chút để quên đi cảm giác râm ran trong cơ thể mà thôi, chẳng ngờ cậu lại phản ứng lớn như vậy. Nhưng cậu nói cũng không phải không có lý, anh đúng là muốn cắn cậu!

Châu Kha Vũ vô thức liếm môi, tác dụng của thuốc kích thích vẫn đang khuấy đảo mọi giác quan của anh, khuếch đại những cảm xúc vốn vô cùng bình lặng.

Châu Kha Vũ thích Trương Gia Nguyên, từ khi mới bắt đầu nhập học. Người kia rất chói mắt, áo đồng phục lúc nào cũng chỉnh tề, nhưng mọi hành động lại tự tại tùy hứng. Cậu ỷ bản thân là Beta không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì, thoải mái đối chọi với mọi Alpha mình ghét, bảo vệ mọi Omega mình thấy yếu đuối, kết giao với mọi người mà mình vừa mắt.

Châu Kha Vũ không bị thu hút bởi tin tức tố, anh bị thu hút bởi khí chất.

Trương Gia Nguyên thu hút anh.

Nhưng Trương Gia Nguyên lại cố tình không thèm kết giao với Châu Kha Vũ.

Nghĩ đến đây, Châu Kha Vũ không khỏi tự cười nhạo bản thân.

Người kia thỉnh thoảng sẽ tìm anh mượn vở bài tập chép cho kịp giờ kiểm tra, nhưng mọi chuyện cũng chỉ dừng ở đó. Không có bước tiến triển nào đáng kể, Châu Kha Vũ lặng lẽ ở trong góc tối ngắm nhìn cậu, cho đến khi anh xảy ra chuyện vào khoảng hơn một tiếng trước.

Khi ấy trong đầu Châu Kha Vũ chỉ tồn tại một dòng suy nghĩ duy nhất.

Anh không muốn nhìn thấy ai hết, chỉ có Trương Gia Nguyên mới cứu được anh.

Thế nên anh liền gọi điện thoại cho cậu, cưỡng ép kéo cậu vào rắc rối của mình.

Còn Trương Gia Nguyên hiện tại đang điên cuồng gẩy điện thoại, ấn đường cậu hơi nhíu, trên tay có vài nốt sưng đỏ do muỗi tạo nên. Châu Kha Vũ cứ nhìn cậu suốt vài phút như thế, mãi mới trầm giọng lên tiếng.

"Trương Gia Nguyên, hay là cậu giúp tôi đi?"


3.

Trương Gia Nguyên tưởng tai mình có vấn đề.

Nhưng khi nghe thấy Châu Kha Vũ lặp lại lời vừa nói một lần nữa, cậu lại ước tai mình điếc luôn đi thì hơn!

Châu Kha Vũ???

Nhờ cậu???

Giúp cậu ta?????

Cái lùm mé việc này mà có thể mở miệng nhờ giúp một cách trơn tru như thế à?????

Vẫn nên chết tâm đi!

"Cậu đừng có nghĩ đến những thứ trần tục này nữa!" Trương Gia Nguyên nhíu mày chỉ bảo người đối diện. "Dùng não, tính toán chính sự để quên... cái cảm giác kia đi."

Châu Kha Vũ chậm chạp chớp mắt, bộ dạng vừa có chút mệt mỏi lại vừa biếng nhác.

"Cậu cho rằng lúc này tôi nên chú tâm vào thứ gì khác?"

"Chú tâm suy nghĩ xem nên xử mấy người hại cậu như thế nào?"

Châu Kha Vũ cười khẩy, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, nhưng khi để ý kĩ lại phát hiện nó hình như không giống nụ cười cho lắm.

"Chuyện này ắt có người xử lý."

Trương Gia Nguyên quan sát dáng vẻ kia, trong lòng chửi thầm một câu Châu Kha Vũ thật con mẹ nó ngầu! Nhà có tiền có quyền không nói, nhưng có thể dùng tiền dùng quyền để kiêu ngạo một cách thuần thục như thế này thì cũng chỉ mình Châu Kha Vũ làm được thôi. Nghe nói trường cấp ba mà họ đang học cũng là một trong những hạng mục đầu tư của gia đình anh, thái tử hạ mình đi học như thứ dân, chẳng trách lại bị thứ dân cả ngày ao ước!

Đến mức chuốc luôn cả thuốc kích thích.

Làm thái tử cũng thật khổ!

Trương Gia Nguyên dành tặng Châu Kha Vũ một ánh mắt đồng cảm, đúng lúc đó lại nghe thấy anh tiếp tục lên tiếng.

"Nên hiện tại tôi chỉ quan tâm làm sao để vượt qua tình trạng này thôi. Trương Gia Nguyên, cậu... giúp tôi?"

Thấy vấn đề đi một vòng lại quay trở về nút thắt ban đầu, Trương Gia Nguyên đảo mắt, thực sự không hiểu vì sao thái tử lại cố chấp với việc dùng tay của thứ dân như vậy.

"Trên người ngài mỗi phân mỗi tấc đều quý giá, tiểu nhân không dám động vào đâu, thật đấy. Ngài vẫn nên xoay người về bên kia, tiểu nhân xoay người về bên này, chúng ta dùng lưng đối diện nhau, ngài làm gì tiểu nhân cũng đều không biết, tiểu nhân còn có thể bật giúp ngài chút âm nhạc cho ngài gia tăng cảm xúc?"

Trương Gia Nguyên nói liền một lèo, vẫn cảm thấy chưa đủ lắm.

"Đương nhiên là tiểu nhân sẽ không nghe trộm ngài hành sự!"

Alpha kia đợi cậu nói xong hết mới ngẩng đầu lên, ánh sáng trong mắt ảm đạm đi vài phần, thay vào đó là chút uy hiếp tiềm tàng của bản năng. Trương Gia Nguyên bị anh nhìn nửa ngày, chỉ tặc lưỡi.

"Cậu lườm tôi cũng vô dụng, tôi không bị ảnh hưởng bởi cậu đâu."

"Tôi muốn cậu giúp tôi!"

Trương Gia Nguyên bực mình nhìn sang, người kia bày ra điệu bộ không thèm nói lý với cậu, thậm chí trong đó còn có cả mấy phần trẻ con. Nhưng Trương Gia Nguyên cũng chỉ là trẻ con mà thôi, thấy thằng trẻ con khác trả treo cùng mình, dĩ nhiên sẽ phản ứng lại.

"Cậu đừng có mà ép người quá đáng." Trương Gia Nguyên giơ tay lên, vừa chỉ vào nó vừa răn dạy Châu Kha Vũ. "Biết bàn tay là quý giá nhất với người chơi đàn hay không? Giờ cậu lại bảo tôi dùng tay chơi đàn để ứ ư cho cậu à??? Cậu mơ đẹp thế!"

"Vậy dùng tay trái."

"Đm tay trái ông cũng phải bấm nốt." Trương Gia Nguyên điên hết cả người. "Mỗi cái đàn đều là bạn gái của ông, ông ứ ư cho cậu xong, cậu nói xem ông còn có thể dùng bàn tay đã dơ bẩn ấy chạm vào bạn gái của ông không???"

Châu Kha Vũ bực bội bẻ đốt ngón tay, thời gian trôi qua càng lâu, cảm giác bức bách trong người lại càng trở nên trầm trọng, ban nãy anh đã dùng quá nhiều sức lực để thuyết phục Trương Gia Nguyên, chẳng những cậu không đồng ý, còn khiến anh nghẹn thêm một bụng tức giận. Dĩ nhiên Châu Kha Vũ biết là mình đang đòi hỏi quá đáng, tư vị hiện tại cũng không khủng bố bằng cơn điên cuồng trong kì mẫn cảm mà anh đã trải qua nhiều lần, nhưng anh mang theo một phần tư tâm, vẫn muốn dùng cơ hội này để lôi kéo Trương Gia Nguyên đến gần mình hơn.

Thế nên Châu Kha Vũ thở dài một hơi, rồi hạ giọng.

"Chỉ cần cập giúp tôi, về sau bài tập của tôi đều cho cậu chép."

Thấy cậu không nói gì, Châu Kha Vũ lại bổ sung.

"Dĩ nhiên chép bài mãi cũng không phải là cách. Sắp thi tốt nghiệp rồi, cậu định đăng ký trường nghệ thuật đúng không? Nhưng dù đăng ký trường nghệ thuật đi chăng nữa thì điểm đại trà vẫn cần phải ổn định, như thế cậu sẽ càng có nhiều cơ hội hơn. Tôi giúp cậu học."

Mí mắt Trương Gia Nguyên giật giật, hiển nhiên đã bị phúc lợi Châu Kha Vũ đưa ra mua chuộc một nửa linh hồn. Đm đúng là dân tư bản biết nâng lên đặt xuống biết thuận mua vừa bán mà! Đây chẳng khác nào đi săn sale được giảm giá 100% lại còn được freeship cả!!! Cậu đang dồn ông đây vào đường cùng!!!

Trương Gia Nguyên bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về việc giúp Châu Kha Vũ ứ ư.

Đúng lúc ấy Châu Kha Vũ lại xông xênh cho cậu thêm một quyền lợi nữa.

"Cậu thích ăn kem chứ gì, sau này mỗi lần dạy học tôi đều sẽ mua kem cho cậu."

Trương Gia Nguyên quay ngoắt đầu, nếu bây giờ trước mặt cậu mà có cái bàn cậu nhất định phải đập bàn một cái. Săn sale không những được mã giảm giá 100% được freeship lại còn được tặng kèm cả quà khuyến mãi, thằng nào không nhận là thằng ấy ngu! Châu Kha Vũ, cậu giỏi lắm, tôi xin thông báo cho cậu rằng cậu đã mua chuộc được tôi rồi!

Chỉ là ứ ư thôi chứ gì, "ư" thì thằng nào mà chả có, ông "ứ" được!

Cậu cứ tin cả ở ông!


4.

Tin tức về vụ Châu Kha Vũ bị một Omega chuốc thuốc kích thích chấn động cả trường suốt nhiều ngày liền.

Nghe nói hôm đó rất loạn, Châu Kha Vũ bị nhốt trong phòng dụng cụ thể dục, cánh cửa bằng sắt kiên cố khóa trái, lúc Lâm Mặc cùng với ban giám hiệu trường cầm theo chìa khóa chạy đến, đều không dám tưởng tượng khung cảnh hỗn loạn điên cuồng ở bên trong. Lâm Mặc biết người anh em Beta Trương Gia Nguyên của mình không có khả năng bị Châu Kha Vũ này nọ nọ kia, nhưng cậu ta càng không tin tưởng vào Châu Kha Vũ hơn. Dù cho lời đồn để tính tự chủ cực cao của Châu Kha Vũ luôn trôi nổi khắp diễn đàn trường, Lâm Mặc vẫn rất đề phòng người này.

Cũng may là khi cửa mở, hai người trong đó đều bình an vô sự. Trương Gia Nguyên là người phát hiện ra đầu tiên, sau khi thở phào một hơi thì xa xả chửi Lâm Mặc sao mà có tìm mỗi một cái chìa khóa thôi cũng lâu thế! Lâm Mặc vừa phải chạy đôn chạy đáo tìm người nọ người kia báo tin, thấy Trương Gia Nguyên chửi mình thì cũng điên tiết lên chửi lại. Hai người lộn xộn suốt một lúc lâu, không để ý đến nhân vật chính của scandal này đang được vệ sĩ hộ tống ra cửa. Anh không nhanh không chậm bước đi, bộ dạng cũng chẳng có mấy phần chật vật như mọi người lo ngại. Trước khi rời khỏi phòng dụng cụ ẩm thấp, Châu Kha Vũ quay sang nhìn Trương Gia Nguyên vài giây, trong đồng tử hiện lên chút ánh sáng vụn vặt, nhưng rất nhanh đã mất dấu toàn bộ sau một cái chớp mắt.

Châu Kha Vũ im lặng rời đi.

Lâm Mặc nhìn thấy những điều vừa rồi, hơi hơi nhíu mày.

Trên diễn đàn trường gần đây xuất hiện một bài viết mới.

Chẳng biết là do ai tung tin, học sinh trong trường đều biết tối đó người ở cùng với Châu Kha Vũ là Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên rất nổi tiếng, chủ yếu là do cậu đẹp trai, cộng thêm tính cách tươi sáng hào sảng làm ai cũng muốn giao du cùng. Trương Gia Nguyên là Beta, không có ảnh hưởng cũng không bị ảnh hưởng, quá tuyệt, một đối tượng để kết bạn không thể nào hợp lý hơn!

Nhưng bây giờ mọi nhận định về Trương Gia Nguyên đều thay đổi rồi.

Nghe nói Trương Gia Nguyên mấy hôm nay nghỉ học, nguyên nhân là vì phải đến bệnh viện kiểm tra.

Hôm trước ở cùng với Châu Kha Vũ, hôm sau phải đến bệnh viên kiểm tra, đám học sinh cả ngày chìm đắm trong phim truyền hình hiển nhiên đã bị tình tiết này làm cho náo loạn! Đây không phải là motip kinh điển hay sao??? Một Beta ở cùng với một Alpha xong thì nhập viện, chắc chắn là vì cậu ấy phân hóa muộn, nhầm tưởng mình là Beta, nhưng sau khi tiếp nhận quá nhiều tin tức tố của Alpha thì mới bộc lộ ra giới tính chân thật. Trương Gia Nguyên sạch sẽ tươi đẹp như vậy, làm sao có thể làm một Beta bình thường được chứ? Nhất định Trương Gia Nguyên là Omega quý hiếm vạn năm khó cầu! Chắc chắn là như thế!!!

Đám bạn học tự mình ăn dưa tự mình đưa ra kết luận, cũng tự mình tin sái cổ cái kết luận ấy luôn.

Còn nhân vật chính khác trong câu chuyện, chính là thái tử điện hạ Châu Kha Vũ, đọc xong bài viết trên diễn đàn thì chỉ âm thầm nở một nụ cười không rõ nghĩa.

Con mẹ nó, vui chết đi được!!!

Thử hỏi có ai tự nhiên được ghép đôi cũng crush mà không sung sướng cơ chứ? Châu Kha Vũ tủm tà tủm tỉm like bài viết một cái, bắt đầu bổ não cảnh tượng tương lai khi anh theo đuổi Trương Gia Nguyên. Nhất định phải cho cậu ấy biết tin tức tố của mình thơm như thế nào, trước đó cậu ấy không ngửi được, bây giờ cần ngửi bù. Tin tức tố của cậu ấy sẽ là vị gì nhỉ? Trương Gia Nguyên trắng trẻo như thế, có lẽ...

"Châu Kha Vũ!"

Mộng tưởng trong đầu Châu Kha Vũ bị một âm thanh đánh gãy. Anh bực dọc nhìn qua, thấy người đến tìm mình là bạn thân của Trương Gia Nguyên, tên Lâm Mặc. Người đó hùng hùng hổ hổ tiến về phía anh, không nói một lời đã xốc anh lên lôi ra khỏi lớp, vừa đi vừa làu bàu.

"Đi ra đây tôi nói chuyện với cậu."

Những người qua đường trợn mắt nhìn nhau, cùng lúc lôi điện thoại ra bắt đầu điên cuồng gõ chữ. Đm các bạn ơi có biến rồi, bạn thân của Trương Gia Nguyên đến tìm Châu Kha Vũ đánh nhau, chắc chắn là do tình trạng của Trương Gia Nguyên không ổn, Châu Kha Vũ hôm đó mạnh bạo quá à??? Không thể trách thái tử được, Alpha ưu tú như thế, lại còn bị chuốc thuốc kích thích, làm sao mà khống chế được bản thân cơ chứ. Có khi Trương Gia Nguyên bị đánh dấu luôn rồi, có khi Trương Gia Nguyên còn có thai luôn rồi cũng nên!!!

Người anh em phía trên phát ngôn thật trâu bò, chưa ai dám tưởng tượng viễn cảnh Trương Gia Nguyên bị đánh dấu, thế mà người anh em đã bổ não

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net