Chương 3 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



       Tháng 12 dần đến với những cơn lạnh cùng lịch học năm cuối dày đặc làm Trang cảm thấy có chút mệt mỏi. Giờ thì lấy sức đâu cho mấy chuyện vớ vỉn được chứ. Thở dài Trang vớ đại cái gương tự makeup cho mình 1 chút trước khi đến lớp . "xinh thế này thì lo gì ế chứ" mỉm cười , cô xách cặp lên chuẩn bị để đánh vật với 4 tiết tài chính quốc tế sáng hôm nay. Đến lớp có chút ngạc nhiên khi thấy giáo viên mới ,cô là người nước ngoài nhưng cô giảng bằng tiếng Việt lưu loát chẳng khác gì người bản địa . Cô cao cỡ 1m75 , tóc đen dài để xõa , gương mặt đặc trưng của phụ nữ phương tây , đặc biệt là đôi mắt xanh dương trông cực kỳ thu hút. Chẳng hiểu sao nhưng Trang có cảm giác toàn thân cô phát ra 1 cảm giác quý phái khá khó tả. Hmmm .

       Mấy đứa chỉ biết trầm trồ trước khả năng nói của cô. 3 tiết học nhanh chóng trôi qua , tiết thứ 4 cô đưa mắt nhìn quanh và nói. 

"Mai là giáng sinh , vì vậy tiết cuối chúng ta thoải mái với nhau chút nha. Giờ cùng trò chuyện làm quen chút được chứ ?"

Đánh mắt một vòng để biết chắc không ai phản đối , cô tiếp tục. 

"Vậy có ai muốn hỏi cô điều gì không?"

     Nhiều cánh tay vụt lên , chứng tỏ lớp rất muốn tìm hiểu thêm về cô.

"Thế mời bạn nam lớp trưởng mở đầu vậy" 

Thanh niên lớp trưởng như trúng số , đứng phắt dậy 

"Cô có thể giới thiệu thêm về mình không ạ?"

Mỉm cười cô đáp lời .

"Cụ thể những điều em muốn biết đi"

"Dạ như tên, tuổi , quê quán của cô đi ạ" – nói rồi cậu ta gãi đầu và cười cười chờ đợi. 

"ne đoi pát........................................." 

       Cô nói 1 chuỗi ngoại ngữ mà mấy đứa chưa nghe bao giờ nhưng thực sự bay bổng và vui tai. Nhìn mặt đứa nào cũng ngu ngơ , cô nói tiếp.

"Đó là tiếng Pháp , nghĩa của nó là : không nên hỏi tuổi của 1 người phụ nữ , nhưng câu trả lời cho câu hỏi đó là 32 , he he – nở 1 nụ cười đầy duyên dáng rồi mới tiếp tục – cô là người Pháp , tên tiếng Pháp của cô hơi khó nhớ nhưng các em có thể gọi cô là Tâm , đó là tên tiếng Việt của cô"

1 đứa khác hỏi cô ngay. 

"Cô sang Viêt Nam khi nào mà cô nói tiếng Việt giỏi vậy?"

"Cô sang từ tuần trước , và lần đầu tiên cô sang đây là 5 năm trước , nhưng cô học tiếng Việt từ năm 10 tuổi , bởi thầy của cô sử dụng tiếng Việt"

Nhiều tiếng trầm trồ vang lên  .Trang cũng không tránh liền tò mò về cô giáo mới này , bất chợt Trang lên tiếng "Cô thấy điều gì là thú vị nhất ạ?"

Dừng mắt ở Trang , cô mỉm cười
"Em tên là gì ?"

"Dạ Trang ạ" 

"1 câu hỏi khá thú vị đấy Trang à, thứ khiến cô thấy thú vị nhất ấy à , đó là về những chiếc nhẫn"

Câu trả lời đó khiến nổi lên 1 sự ồn ào nhất định. "những chiếc nhẫn , ý cố ấy là những chiếc nhẫn pháp thuật à , wow , không biết cô ấy có chúng không nữa v.v.v.vv"

Như biết được suy nghĩ của mấy đứa sinh viên , cô ôn tồn.

"Umh , chính xác là những chiếc nhẫn quyền năng ấy. Vậy có ai có thể cho cô biết chút thông tin về chúng không? Ồ mời lớp trưởng tiếp vậy"

"Thưa cô – lớp trưởng chậm rãi tiếp lời- chúng ta đều biết về sự tồn tại của những chiếc nhẫn đó , thậm chí đã được xem trận chiến của các nhẫn thuật sư trong các giải đấu. Nhưng ngoài các nhẫn thuật sư , chẳng ai biết chúng vận hành ra sao và tại sao họ có những sức mạnh hơn người từ chúng. Những chiếc nhẫn như vậy không nhiều và em nghĩ chúng vô giá . Hiệp hội nhẫn thuật sư được thành lập vào thế kỉ 17 , là cơ quan lớn nhất quản lí các nhẫn thuật sư . Em từng đọc được rằng hầu hết họ đều thuộc tầng lớp quý tộc , vua chúa. Và hội nhẫn thuật Việt Nam được thành lập vào khoảng 50 năm trước , hội trưởng bây giờ , ông Trịnh Đình Đức , đó là chủ của Trịnh gia , gia tộc duy nhất được công nhận về nhẫn thuật ở nước ta .Còn những chiếc nhẫn , thú thực em cũng chưa được thấy tận mắt bao giờ , nhưng nghe đồn , ở lớp bên cạnh có 2 anh em thuộc Trịnh gia và họ là các nhẫn thuật sư"

'Cậu ta biết nhiều ghê' – Trang đăm chiêu suy nghĩ , cái vụ 2 anh em đó thì hầu như ai chả biết , tất cả các trường top đầu đều mời 2 người vào học nhưng không hiểu sao họ lại chọn trường này nữa , nhưng rất ít thấy 2 người đó xuất hiện mà cũng chẳng rõ thực hư việc họ có nhẫn thuật không hay chỉ là tin đồn.

      Bộp ... Bộp . Cô Tâm vỗ tay để ổn định mấy đứa sinh viên đang nhao nhao bàn bạc , im lặng trở lại , cô nói.

"Rất tốt ."

"Vậy cô cũng là nhẫn thuật sư ạ" 

       Sau câu hỏi , sự ồn ào lại tăng lên gấp bội , ra giấu im lặng , cô nói 

"Tất nhiên không phải nhưng cô có tìm hiểu qua về những chiếc nhẫn , vậy các em có muốn biết cô nghiên cứu về gì không?"

Im lặng như tờ , đứa nào cũng gián chặt mắt vào cô rồi đồng thanh .

"Có chứ ạ"

       Nhìn mấy đứa sinh viên đang háo hức , cô lẳng lặng tiến lại bàn , mở cặp lôi ra 1 thứ gì đó, mang lại gần cho mấy đứa ngóng . đó là 1 viên đá , bằng lòng bàn tay , trong suốt. 

"Vậy ai đã nghe nói về thứ được gọi là lửa nhẫn bao giờ chưa?"

Cô bạn bên cạnh Trang đứng lên nhận xét.

"Em chưa nghe về nó bao giờ , nhưng khi xem các trận chiến , thỉnh thoảng em có cảm giác chiếc nhẫn của họ phát ra những ngọn lửa , đôi khi em thấy nó màu xanh , cũng có lúc thấy màu vàng , tím, không biết có đúng không nữa"

"Chính xác đấy, đa phần những chiếc nhẫn giúp nhẫn sư phát huy tối đa sức mạnh của mình , chứ chúng không cung cấp sức mạnh cho họ . Nói cách khác , có nhiều tiềm lực ẩn trong mỗi người chúng ta mà chúng ta không biết . Và ..... – thoáng mỉm cười nhìn Trang , cô tiếp tục - các tiềm lực đó tạo ra các loại nhẫn lửa khác nhau , mỗi loại lại có 1 màu sắc khác nhau , mỗi chiếc nhẫn thì chỉ thích hợp để phát ra một loại lửa. Ai có linh hồn cũng có tiềm lực. Điều đó cho chúng ta thấy rằng , bất cứ ai cũng có thể trở thành nhẫn thuật sư cả , nhưng quan trọng" 

Cô ngừng nói , đảo mắt nhìn lớp , chẳng hiểu sao Trang bất chợt lên tiếng

"Chúng ta không có những chiếc nhẫn và dù có , cũng chưa chắc chúng đã phù hợp với ngọn lửa ta có thể tạo ra" 

"Really good, nhận xét rất chuẩn đấy Trang à. Quả thực vậy , vì thế , không thể nói rằng những chiếc nhẫn là vô giá " 

Bước đến cạnh Trang , cô đặt hòn đá kì lạ đó ngay giữa lớp .

"Vậy giờ mấy đứa có tò mò biết ngọn lửa của mình có màu gì không nào?"

"cô chỉ được cái hỏi thừa" thầm nghĩ vậy , Trang đồng thanh cùng mọi người 

"Có chứ ạ"

"Đây – chỉ viên đá , cô tiếp tục – được gọi là đá thử lửa ,cứ tưởng tượng nó như con tắc kè vậy . Viên đá sẽ tự động đổi màu trùng với màu sắc của linh hồn mấy đứa. Nhưng đừng lo lắng , không mất sức đâu. Vậy giờ ai muốn thử trước nào? Em thì sao ? Trang?".

       Đánh mắt về phía Trang , cô Tâm ra giấu thử , thôi chắc không sao , nhủ vậy cô đánh liều cầm lấy viên đá trước mặt. Một cảm giác ấm áp tỏa ra từ viên đá , chừng 20s sau , viên đá bắt đầu đổi màu từ trong suốt sang màu vàng cam. Nhiều tiếng trầm trồ vang lên , há hốc miệng vì kinh ngạc , Trang đưa mắt nhìn cô Tâm. Bấy giờ trông cô có vẻ hơi ngạc nhiên , nhưng ngay lập tức trở về vẻ mặt bình thường , mắt vẫn nhìn viên đá đang tỏa ánh sáng màu vàng cam , cô nói 

"Thú vị thật , quả thực thú vị , em có ngọn lửa tuyệt vời đấy, giờ ai tiếp theo nào?

"Em , em .............em cô ơi" . Đứa nào đứa nấy cũng như muốn nuốt trửng viên đá Trang đang cầm trên tay. Đưa cho cô bạn bên cạnh , vừa rời tay Trang , hòn đá trở về màu ban đầu để rồi 20s sau đổi sang 1 màu xanh da trời

"wow , trông hay thật"

      Nhìn viên đá lần lượt đổi màu , Trang tự nghĩ đó quả là điều kì diệu của thế giới này , ít nhất ngon lửa của cô còn được khen nữa chứ , hihi.

        1 tiết học quả là không đủ với cái thú tò mò của đám sinh viên này. Nhưng tiết học thú vị đó cũng hết , bà cô nhét viên đá trở về cặp , chào tạm biệt lũ sinh viên đang nhốn nháo , không quên chúc chúng giáng sinh an lành. Thu dọn đồ đạc , Trang cũng ùa theo lũ bạn đi về . Bỗng cô tâm lên tiến

"Mà Trang này".

Bất ngờ vì tên mình được gọi , đứng đối diện cô, Trang đáp. 

"Vâng thưa cô"

"Em có thể mang đồ cho cô lên văn phòng khoa được chứ, giờ cô có chút việc"

"Dạ được chứ ạ" 

Dù hơi tò mò vì sao cô chọn mình nhưng Trang vẫn vui vẻ nhận lời

"Nhân tiện , nếu có thể em đợi ở đó đến khi cô về được chứ?"

"Vâng " 

   Vừa dứt lời , cô thả bộ đi về phía cổng trường , cầm cặp bà cô , Trang lẳng lặng bước về phía văn phòng khoa hợp tác quốc tế, lòng ngổn ngang bao câu hỏi. Cũng chả mấy đến nơi , đứng trước cửa phòng cô Tâm , Trang thở dài , cửa không khóa. Nhẹ đẩy cửa , thì ra có người đang trong phòng. Quan sát qua loa , Trang nhận thấy đó là 1 cô gái. Nghe tiếng có người vào cô gái bất chợt quay lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net