Q1- Chương 29: Trang viên hoa hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nữa.

Dù hai tháng trước lão bà Pháp Hải này tìm tới cửa muốn cô phối hợp đối phó Ecgberht, cô cũng sẽ khịt mũi coi thường, càng không cần nói đến hiện tại, bây giờ Ecgberht chính là nhân viên quan trọng không thể thiếu trong công ty cô, đang phát triển trò chơi thứ hai cùng với Trang Viên Hoa Hồng. Nếu phải tiêu diệt hắn, những công việc của hắn thì để lại để cho ai?

Thấy Tần Phi Thường muốn bỏ đi, linh môi Ronika rốt cuộc cũng nhận ra, cô không đồng ý. Bà ta tức giận mà hét lớn một tiếng: "Nếu cô không phối hợp, thì đừng có trách ta!"

Nói rồi từ túi lấy ra một cái chuông cầm tay màu xanh đồng, chuông rung lay động, tiếng chuông kỳ lạ mang theo ý vị mê hoặc nhân tâm vang lên.

Bước chân Tần Phi Thường theo tiếng chuông chậm lại, cả người cô bất động giãy giụa trong chốc lát, thần sắc trong mắt biến mất, bị khống chế đi trở về trước mặt Ronika.

"Đây là sự trừng phạt vì cô tự cao tự đại." Hừ cười một tiếng, Ronika từ trong túi móc ra một cây cỏ khô đốt lên, phối hợp một bình tinh dầu nhỏ, làm mùi khói cùng mùi hương tinh dầu đặc thù chui vào trong mũi Tần Phi Thường.

Ngón tay khô khốc của bà ta di chuyển ở trước mũi Tần Phi Thường, thanh âm khàn khàn nói: "Lorraine, bởi vì bà nội chết mà cô oán hận vong linh bóng đè đó, sau này cô sẽ cùng ta giết chết bóng linh bóng đè đó."

Tần Phi Thường chậm rãi gật đầu, nhắm mắt lại, Ronika vừa lòng mà cười lên. Dù phản nghịch thì thế nào, một cô gái bình thường không có năng lực, bà ta muốn cô làm cái gì, cô sẽ làm cái ấy.

Cao hứng với kế hoạch thành công, linh môi Ronika hoàn toàn không phát hiện cách chỗ bà ta không xa. Tần Phi Thường đầy vẻ khinh thường mà đứng ở một bên, phía sau còn có Ecgberht dựa vào cô mà cười.

Tần Phi Thường: "Làm bà ta điên điên khùng khùng, được không? Bà ta nhìn qua chỉ là linh môi chú trọng mặt mũi, luôn muốn người ta tôn kính, nếu ở nơi công cộng này làm trò điên, lên tin tức một chuyến, bị cảnh sát bắt đi..." Cô để lại âm cuối chưa đã thèm cho Ecgberht tự mình tưởng tượng.

Ecgberht nghĩ nghĩ, cảm thấy như vậy rất thú vị, chớp chớp mắt, "Được đấy." Hắn nói, ác liệt mà cười cười với Ronika, dùng ngón tay vẽ cái vòng ở phía trước đôi mắt bà ta, "Đây là sự trừng phạt vì người tự cao tự đại."

Ronika như nhìn thấy hình ảnh gì khó có thể tin nổi, mở to hai mắt nhìn không khí chung quanh.

Ở trong ý thức của bà ta, bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều vong linh và sương mù dày đặc, bao trùm nhà cửa và cây cối chung quanh.

Là vong linh bóng đè kia phát hiện ra bà ta! Hắn chạy đến, tức giận! Ronika tránh né vong linh gào thét trong không trung, không ngừng từ trong bọc nhỏ của mình móc ra tài liệu vu thuật, muốn xua tan vong linh vây quanh. Nhưng chúng nó quá lợi hại, vu thuật của và ta không có tác dụng với chúng nó. Ronika chỉ có thể vừa lớn tiếng niệm chú ngữ, vừa trốn ra bên ngoài, định chạy ra khỏi sương mù dày đặc bao vây.

Trong ánh mắt người bình thường như Tần Phi Thường, Ronika đang phát điên tại chỗ. Bà ta đối diện với không khí múa may, nhảy nhót, trong miệng hét to, từ trong túi móc ra các thứ lung tung rối loạn như phù chú, xương cốt, người nhỏ linh tinh ném vào không trung.

Tần Phi Thường: "....." Tuy rằng không biết bà ta ở cảnh trong mơ bị Ecgberht chơi đùa đã nhìn thấy cái gì, nhưng xem bộ dáng khủng hoảng chạy lấy người như vậy, xem ra rất đáng sợ.

Sự tình đã giải quyết xong, cô chuẩn bị lên lầu làm việc, Ecgberht đáng yêu muốn xem náo nhiệt, kéo cô chạy theo Ronika. Ngoại trừ bọn họ, trên đường còn có những người khác cũng chú ý tới Ronika đang phát hỏa, sôi nổi lao lên cầm di dộng chụp ảnh, quay video.

"Bà ấy làm sao vậy, nổi điên ư?"

"Có ai biết bà ta không?"

"Cmn, sức lực bà ấy thật lớn! Đẩy ngã cả đèn đường!"

"Bà ta đang khiêu vũ sao......Chà, bà ta đốt thứ gì! Mau dẫm lên, dập tắt lửa!"

"Nhanh gọi điện thoại cho cảnh sát, đưa người bệnh này về bệnh viện tâm thần đi, để bà ta ở bên ngoài chạy loạn quá nguy hiểm!"

Trong một đám người vây xem, linh môi Ronika đầu tiên là nhảy vũ đạo kỳ lạ giống tinh tinh, lại trên mặt đất hắt một mảnh chất lỏng tanh hôi, cuối cùng còn muốn đốt lửa thiêu cây ven đường, bị quần chúng nhiệt tâm vây xem ngăn lại, giao cho cảnh sát.

"Phì.. Ha ha ha." Ecgberht từ đầu tới cuối đều mang nón đen, che khuất nửa khuôn mặt ở trên vai Tần Phi Thường, chỉ lộ ra một đôi mắt, cười không ngừng.

Chờ đến khi Ronika bị cảnh sát mang đi, hắn còn chưa đã thèm mà nhìn xe cảnh sát đi xa.

Tần Phi Thường lại nhìn đồng hồ, hai mươi phút trôi qua, cô lại lãng phí hai mươi phút quý giá của cuộc đời.

"Đi thôi." Tiểu công chúa bị chọc cười phá lệ dễ nói chuyện, rốt cuộc buông eo cô ra, rời đi từ phía sau lưng cô.

Mới chỉ hai tiếng, trên ứng dụng mạng xã hội, video lấy linh môi Ronika làm vai chính đã trở nên hot không tưởng.

[Click vào xem lão bà phát khùng đẩy ngã đèn đường, bản ba phút hoàn chỉnh.]

[Bà lão giả thần giả quỷ ở bên đường nhảy điệu múa thần bí, hư hư ảo ảo tôn giáo kiểu mới]

[Bà lão làm trò hề bên đường, được người qua đường cứu]

Ecgberht đến vẽ cũng không thèm vẽ, cầm di động cười vui sướng khi thấy người gặp họa, nhân viên khác cũng xem náo nhiệt, thảo luận chuyện vừa phát sinh dưới lầu, ở trên mạng nói chuyện phiếm đến tình cảm mãnh liệt.

Tần Phi Thường nghĩ thầm thật thú vị như vậy? Mở ra trang web xã hội lớn nhất nhìn một lát, nhìn lướt qua mười phút, cô không có thú vị gì với linh môi lửa nóng trên trang đầu kia, trong đầu chỉ có suy nghĩ duy nhất chính là, trang web này trải nghiệm sử dụng thật sự quá tệ, cần phải làm một bản mới. Xếp sau website mua sắm và phần mềm thanh toán.

Vây xem bát quái một buổi sáng, Ecgberht tâm tình rất tốt, đối đãi với các nhân viên công ty cũng thân thiết hơn không ít.

Mấy ngày gần đây một đám nhân viên bị hắn áp bức run bần bật, mỗi ngày đều bị hắn chửi mắng, không hẹn mà cùng cảm thấy may mắn.

Chế tác một trò chơi rất phức tạp, tuy rằng Ecgberht vừa làm vừa học, gánh vác rất nhiều công việc, nhưng có một ít bộ phận yêu cầu những người khác cần hợp tác.

Bình thường dưới tình huống thẩm mỹ vẫn còn, có chút chủ nghĩa hoàn mỹ, khả năng còn có chứng cưỡng ép, tiểu vương tử yêu cầu cao với thứ mình chế tác, mà những người khác không đạt được trình độ làm hắn vừa lòng, lúc này, hắn sẽ biến thành một bộ dáng khác, bắt đầu chế độ mỏ hỗn.

"Tôi muốn chính là kết quả này, anh làm cái quái gì vậy?!"

"Cậu không phải nói cậu có thể hoàn thành yêu cầu của tôi sao! Hảaaa!"

"Không được, làm lại, từ đầu!"

"Lần sau lại lấy mức độ hoàn thành dở tệ này cho tôi xem, cô biết sẽ xảy ra cái gì không?"

"Ta bây giờ sẽ gọi vong linh tới đây, dạy hắn ba ngày, hắn có thể còn làm tốt hơn cậu."

Mỗi khi Ecgberht dùng ánh mắt và ngữ khí nói chuyện lạnh căm như vậy, các nhân viên đều có cảm giác bị khủng bố vô hình bao phủ, bởi vậy không chỉ hoàn toàn không tức giận nổi, còn dưới áp lực cực lớn mà tiến bộ nhanh chóng, miễn cưỡng bắt kịp yêu cầu của Ecgberht.

Ngoan đến giống một đám cừu con.

Tần tổng thấy vậy rất vui mừng, lương tâm trỗi dậy cho mọi người thêm tiền lương, còn việc khác cái gì cũng không can thiệp.

Tần Phi Thường hoài nghi Ecgberht khả năng thật sự nghĩ đến triệu hoán vong linh tới đây tự mình dạy dỗ bọn họ làm trò chơi, xây dựng một tổ chế tác trò chơi vong linh cấp cao.

Nếu như vậy, cô cũng sẽ rất vui, nghĩ tới an toàn về thể xác và tinh thần của những nhân viên khác, cô có thể suy xét ở gần đây thuê văn phòng khác cho nhân viên vong linh vào ở.

Thật đáng tiếc, Ecgberht chỉ nói mà thôi, cũng không có làm thật.

Tần tổng cảm thấy vô cùng đáng tiếc, căn cứ theo nguyên tắc không buông tha sức lao động miễn phí, cô còn thử thăm dò hỏi một lần, "Vong linh không phải không có thần trí sao, dạy bọn họ chế tác trò chơi được không?"

Ecgberht cười như không cười mà nhìn cô, "Em còn muốn vong linh làm việc cho em?"

Tần Phi Thường: "Coi như em chưa nói gì."

Bị Ecgberht mạnh mẽ thúc giục, tiến độ phát triển trò chơi tiến triển cực nhanh, bọn họ bình ổn làm xong trò chơi cũng đã bán ra xong. Tần tổng từ trong địa ngục công việc không thấy ánh mặt trời, lúc này mới nhận ra được gần đây quá yên bình, không xuất hiện vu sư linh môi gì quấy rối.

Chẳng lẽ ý thức được sức mạnh Ecgberht lợi hại, nên từ bỏ?

Vu sư Rhodes không có từ bỏ, ông ta chỉ hữu tâm vô lực.

Vu sư Aule còn nằm ở trên giường cần người chăm sóc, linh môi Ronika lại bị bắt, cho dù có cha con Lyon hỗ trợ, rất nhanh đã đưa Ronika ra, nhưng trạng thái tinh thần của bà ta so với vu sư Aule còn phiền toái hơn, hiện tại bà ta thường xuyên phân không rõ hiện thực và hư ảo, vì muốn loại bỏ "Vong linh" bên người, thiếu chút nữa đốt cả biệt thự.

Vu sư Rhodes vì giải trừ hiệu quả mặt trái trên người bọn họ mà sứt đầu mẻ trán, hơi đâu còn đi chủ động tìm phiền toái.

Ngay cả Lyon ban đầu mời ông ta hỗ trợ, nhìn bọn họ liên tiếp thất bại, cũng bắt đầu hối hận.

Thứ nhất chuyện nguy hiểm gì cũng chưa gặp, Ecgberht cũng không tới tìm cậu để giết, sớm biết vậy, lúc trước nhìn một chút rồi thôi, vì sao còn muốn đi trêu chọc hẳn, bởi vì băn khoăn như vậy, cậu không dám xé rách mặt, không dám ra tay với công ty của Tần Phi Thường.

Không dám chủ động tiếp xúc với Tần Phi Thường và Ecgberht, cậu chỉ có thể nhìn chằm chằm công ty game của Tần Phi Thường, yên lặng chú ý động tĩnh của bọn họ.

Bọn họ tuyên bố ra tranh quảng bá, bên trên là phế tích lâu đài cổ quen mắt, làm Lyon hãi hùng khiếp vía, đồng thời lại có mê mang nói không nên lời.

Sao lại đem thứ này làm thành trò chơi, là ai làm?

Trò chơi tên là <Trang Viên Hoa Hồng> ngay từ đầu bán ra, cậu lập tức mua. Trong quá trình trải nghiệm, cả người ra mồ hôi lạnh, quá chân thật, hết thảy đều là tự cậu trải qua, còn có những cách chết tàn nhẫn đó, mỗi một cách đều làm cậu cảm thấy đồng cảm như bản thân mình cũng bị, cái cảm giác bị nhốt ở chỗ nào đó, làm thế nào cũng trốn không thoát làm cậu hồi tưởng lúc trước đã trải qua, cậu muốn phát điên lần nữa.

Lyon sắc mặt khó coi mà nhìn chăm chú vào hình ảnh trò chơi. Cái cốt truyện này, chẳng lẽ, đây là nguyên nhân lời nguyền rủa của bọn họ sao?

Không trải qua tra tấn của nguyền rủa, người bình thường chơi trò chơi cũng bị trò chơi chế tác hoàn mỹ này làm kinh sợ, cùng ngày bán ra, diễn đàn trò chơi đến chỗ nào cũng có thể thấy được người chơi khen ngợi, hấp dẫn càng nhiều người đến mua.

Trò chơi này chính là lửa nóng nổ mạnh là vào ba ngày sau, một ít người chơi thử rồi phát thiếp ở diễn đàn trò chơi.

Những người này dùng ngữ khí mê huyễn, mang theo sợ hãi và hưng phấn, miêu tả mình chơi trò chơi này xong trải qua cảnh trong mơ chân thật.

"Tôi ở trong mộng thật sự đi tới lâu đài cổ kia, hết thảy đều như là thật, tôi có thể ngửi được mùi hương hoa hồng, cảm giác đau đớn bị giết chết đều chân thật như vậy, lúc tôi tỉnh lại phát hiện mình nằm ở trên giường, toàn thân đều mướt mồ hôi, mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại."

"Tôi còn tưởng rằng chỉ có một mình tôi có giấc mộng đó, thật là đáng sợ, tôi đã hai ngày không dám chơi trò chơi, tôi sợ lại có giấc mộng đó."

"Tôi thật sự không thể tin được, tôi cảm thấy trò chơi này...... có năng lực thần bí, quá chân thật, ai từng chơi đều biết tôi đang nói cái gì."

"Quá kích thích! Quả thực quá kích thích, đây là trò chơi tôi tha thiết ước mơ!"

"Trò chơi này có một ma lực, rõ ràng rất sợ hãi, nhưng tôi không tự chủ được lại mở trò chơi."

"Thống kê một chút nhân số nằm mơ ở diễn đàn ..... Cho nên trò chơi này đến tột cùng là tình huống thế nào?!"

"Tôi có cảm giác các người đều đang lừa gạt, vì thế tôi quyết định cũng chơi một chút trò chơi thần kỳ này."

Nhiệt độ nhảy lên cao nhất, các loại suy đoán và thảo luận bùng nổ trên mạng xã hội.

Trò chơi <Trang Viên Hoa Hồng> lòng hiếu kỳ của vô số người.

Tìm kiếm kích thích là bản năng của mọi người, đây là nguyên nhân phim kinh dị vì sao được công chúng hưởng ứng lớn như vậy, đó cũng là nguyên nhân trò chơi <Trang Viên Hoa Hồng> này đại bạo.

Những người chơi nằm mơ đó đều ở trong trò chơi giết người lung tung trong trang viên. Vẫn luôn quan sát trò chơi này, Ecgberht khó chịu với bọn họ, vì thế cho bọn họ một chút giáo huấn nho nhỏ, làm cho bọn họ cũng trải nghiệm cảm giác bị giết.

Hắn dẫn phát ra trận nhiệt độ này, trong lúc vô ý hung hăng tuyên truyền trò chơi một đợt.

Đối với việc này, Tần Phi Thường cười mà không nói.

Cô chỉ có thể nói, mọi việc tất cả đều ở trong lòng bàn tay cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC