23.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ai mà chẳng muốn có một ngày bình thường, trên vai ám mùi người mà mình thương.. "

...

Dạo này Nguyễn Tùng Dương đang phải bù đầu bù cổ vào sấp tài liệu ôn thi tốt nghiệp nên rất ít có thời gian để mà gặp gỡ hay trò chuyện với Bùi Anh Ninh.

Anh đương nhiên là hiểu cho em chứ vì đây là chuyện bắt buộc mà. Em mệt không gặp thì cũng được, anh chủ động đến gặp là được.

" Cháu chào cả nhà ". Anh mở toang cửa nhà Tùng Dương, ngang nhiên bước vào chào.

Từ lúc em dành hết thời gian cho học hành thì Bùi Anh Ninh cũng dành hết 20 tiếng một ngày cho việc ăn dằm nằm dề nhà chồng nhỏ tương lai.

" Ninh đến hả cháu ". Mẹ em từ trong bếp ló đầu ra hỏi anh.

" Dạ vâng ạ hihi ".

" Anh cũng giỏi ngang Dương nhà tôi rồi đấy ". Bố em thì đang ngồi trong phòng khách xem TV cũng vội chen vào mấy câu đùa

" Hoi mà, hoi mà. Cháu đến thì Dương mới có động lực học được ý ".

Hai người cũng phải bậc cười trước sự duyên dáng của Bùi Anh Ninh. Thú thật là họ ưng chàng rể này vô cùng, rất hay đùa nhưng lại đùa rất duyên.

Không hổ danh là người mà Nguyễn Tùng Dương dốc lòng tin tưởng.

" Thôi, lên nhanh đi không anh ấy ngất ra vì nhớ anh mất ".

" Dạ cháu chào hai bác ạ ".

Nói rồi anh phóng như bay vào phòng người yêu anh.

" Anh chào D- ".

" Anh khỏi chào tui. Đi mà chào bao thuốc lá của anh ấy ".

Nghe Dương nói mà anh như chết lặng. Anh nhớ mỗi lần đến gặp hay thèm thuốc nên lỡ mồm hút vài điếu thì anh liền đi tắm rửa sạch sẽ, xịt cả lọ nước hoa thơm phức rồi mà.

" Ơ sao Dương biết, anh đâu có hút trước mặt Dương hay ai đâ- ". Anh chợt nhớ ra điều gì đó.

" Đừng nói là Yến Nhi mách em nha. Hai người chơi với nhau từ bao giờ ".

" Thông minh. Hôm qua cổ nhắn tin xin lỗi tui nên hai tụi tui thành chị em thân thiết rồi ". Em trả lời nhưng lại không thèm nhìn mặt anh.

Em ghét người hút thuốc.

Thấy em nằm trên giường ôn thi mà anh cứ đứng chôn chân ở cửa. Giờ có nên phi lên ôm em dỗ không nhỉ, lỡ may phi lên rồi bị em đạp xuống thì cột sống này nằm hòm mất.

Thôi kệ, thà nằm hòm chứ không để em giận.

Anh ba chân bốn cẳng nhảy lên giường em, đưa tay cuộn em vào lòng. Tùng Dương của anh dạo này cuối cùng cũng đã béo lên được một tí, hai má cũng đầy thịt rồi, véo rất thích nhưng vẫn chưa đủ tiêu chuẩn, cân nặng của em vẫn dậm chân ở đầu 5.

" Bỏ tui ra ". Em có dùng tay giãy nãy nhưng cũng không đáng kể bởi vì Bùi Anh Ninh to gấp đôi em mà.

" Thôi mà, anh xin lỗi. Anh bớt hút rồi ".

" Không. Em ghét người hút thuốc ".

Em vốn dĩ bị viêm xoang từ nhỏ nên rất ghét người hút thuốc vì mùi thuốc rất khó chịu nhưng bây giờ người em yêu hút thì em lại càng ghét, không phải vì nó ảnh hưởng tới em mà là vì nó hại sức khỏe.

" Mỗi lần mệt mỏi anh mới hút mà ".

" Mệt thì không biết ôm em hả ". Em ngẫng đầu lên đối diện với người đang ôm em trong lòng mà mắng.

" Nhưng nếu những lúc không có em thì anh biết phải làm sao ". Mặt Bùi Anh Ninh nhìn em mà mếu xệch cả đi.

" Nhưng mà nó không tốt ".

" Không có em mới chết chứ mấy cái đấy nhằm nhò gì ".

Tùng Dương bực mình thoát khỏi vòng tay của người kia, đứng phắc dậy leo xuống giường rồi đi đến bên bàn học để lại người kia ngơ ngác.

Em lôi từ trong ngăn kéo bàn học ra một lọ kẹo và một lọ chứa đầy những ngôi sao trong đấy rồi đến bên giường đưa cho Bùi Anh Ninh.

" Nếu sau này mệt mỏi mà em không ôm anh được thì anh hãy ăn kẹo này đi, kẹo này không quá ngọt đâu nên anh đừng lo. Còn nếu không đỡ thì mỗi lần một ngôi sao, anh mở ra đọc nhá ".

" Ỏ, Dương của anh đáng yêu thế. Anh được mở trước một ngôi sao không ". Anh nhận lấy hai lọ từ tay Dương, táy máy tay chân đòi mở lọ ngôi sao kia.

" Dạ không ạ, chỉ khi nào không có em bên cạnh thôi ạ ".

" Thế thì chắc không bao giờ anh được đọc cái nào mất thôi ".

" Em cũng mong là thế ".

" Thế nào, mấy hôm nay em bé ôn thi có mệt không ".

" Eo ơi, stress cực ý. Nhớ anh, nhớ cả cái má bụ bẵm nữa nữa ý ". Hai tay em ôm lấy bầu má anh mà hôn cái chóc.

" Anh thì nhớ cái mông xinh này nè ". Anh - vô liêm sĩ - Ninh không ngần ngại mà vỗ vào mông em.

" Eo ơi biến thái ".

Hai người ôm lấy nhau mà cười đùa nhưng họ đâu biết rằng cả hai lọ đấy sau này một cái cũng không còn.

...

Chớp mắt một cái đã đến ngày Tùng Dương bước chân vào thời khắc chiến tranh giữa hàng chục nghìn sĩ tử với nhau.

" Lỡ em trượt thì Ninh nuôi em nha ".

" Vớ vẩn, Dương của anh giỏi mà. Không trượt được ".

Anh không ngại giữa chốn đông người mà xoa đầu em. Hôm nay anh đã thành công quỳ lạy van xin, năn nỉ bố mẹ chồng tương lai cho phép anh đưa con họ đi thi nên anh mừng lắm.

Mấy khi mà phụ huynh chịu nhường con cho anh.

" Vô đi kẻo muộn. Anh luôn ở đây chờ em ".

" Dạ vâng ạ ".

Bỗng nhiên em kéo cổ áo Bùi Anh Ninh để anh cúi xuống, em thì thầm vào tai anh.

" Em cảm ơn Ninh ".

Nói xong là em lon ton chạy luôn vào trường để lại con người kia mặt đỏ như quả gấc đứng chết trân tại chỗ.

...

" Eo ơi, con xin bác đấy. Cho con đưa Dương đi xem điểm đi ạ ".

" Tôi mới xin anh đấy. Tuần trước anh giành giật chở con tôi đi bằng được rồi mà tuần này anh cũng tính giành nốt à ".

" Con quỳ xuống xin bác liền đó ".

Hai người đàn ông cứ ngồi xin nhau mãi chỉ để được đưa em đi.

" Con đi với mẹ ". Em ngán ngẩm lên tiếng.

Và thế là một nhà 4 người phải ngồi chung một chiếc xe để đi đến trường xem.

Đứng trước căn phòng chính, em nhìn mà không dám len vào. Lỡ may vấp một cái thì cả trăm, cả nghìn người trong kia sẽ đè bẹp em mất.

Sợ thì sợ thế thôi chứ cả bốn vẫn quyết chen vào cho bằng được.

Vì thân hình em khá bé nên cuối cùng cũng lọt được vào không gian mà đám đông kia được ví như đàn kiến kia.

" Nguyễn Tùng Dương, Nguyễn Tùng Dương ". Em đưa tay dò tên từ đầu danh sách đên cuối danh sách.

" A đây rồi ".

Em cẩn thận nhìn từng con điểm.

" Aaa Ninh ơi em đậu rồi ".

Em hét toáng lên rồi len ra chỗ ba người đang đứng. Thay vì ôm bố mẹ thì em lại gọi tên người em yêu đầu tiên làm cho người bố nào đó tủi thân muốn xỉu.

" Thế là em được học chung một thành phố với Ninh rồi hihi ". Em với anh nắm tay nhau xoay vòng vòng ngoài sân trường.

" Thế là tôi phải xa đứa con trai cưng này rồi huhu ". Còn người bố của ai đấy thì ngồi buồn thiu, than vãn với người mẹ nào đấy.

______________________________________________________
🐰: 1 hay 2 chap êm đềm được ta ơi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net