§6. Dụ dỗ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

???????????????????

"MÀY LÀM GÌ VẬY THẰNG HEI?!!". Ryuichi bật dậy từ trong cơn mê sảng khi thấy cảnh tượng ngôn tình ba xu trước mắt. Cậu tiến tới nắm lấy bàn tay đang nắm lấy tay Yuri của Heisuke. (?)

Tình tiết kình kịch như thể drama tam giác tình yêu Hàn Quốc, nữ chính đau lòng rời đi, để lại nam chính buồn bã, không kìm nổi lòng mình mà đuổi theo nữ chính bằng một cái nắm tay thật chặt. Nhưng nam phụ đâu dễ dàng để yên cho đối thủ, anh cũng nhanh chóng tham gia trận chiến cướp người bằng cái nắm tay xịt keo cảnh cáo nam chính.

"Gì vậy, Hei? Còn nữa Ryuichi, đừng làm như thể mẹ chồng thấy con trai vẫn theo đuổi người ta sau khi trả cho nó 500 tỷ chứ". Yuri bất lực trước tiếng hét làm quá của Ryuichi, cậu bạn này nên tham gia viết kịch trong tương lai.

"Anh... anh ấy bảo buổi trưa hẹn cậu ở canteen để trả, giờ đi thì không kịp tiết". Thấy thằng bạn đầu ít tóc nhăn nhở nhìn mình, Heisuke cuối cùng cũng chịu bỏ tay ra.

"À được thôi". Yuri nhận được câu trả lời cũng gật đầu đồng ý.

"Mày... mày thích thằng Hei ư Ryuichi?". Nana ngồi bên cạnh hoảng hốt như vừa thấy ma.

"HẢ?! Nó đụng Yuri thì anh em phải cản chứ mắc gì bảo tao thích nó??!". Ryuichi lè lưỡi, nhanh chóng thở hổn hển vài cái cãi tay đôi với Nana.

"Nhưng... nhưng... nhưng mày cầm tay nó!". Nana đứng phắt dậy, đưa tay che miệng lại tỏ vẻ ngại ngần không dám nói ra điều sắp nói. Hành động của cô nàng như muốn nói rằng "hoá ra mày gay, xin lỗi tao không biết".

"Mày thở như chó vậy". Sho bên cạnh chêm thêm câu khịa bằng tông giọng vẫn rất trầm đều, như nói ra sự thật thằng Ryuichi là một con chó, chính xác là một con chó ít lông.

"Sao tụi bây ăn hiếp tao!". Ryuichi trề môi, diễn cảnh như vừa bị đánh, tỏ vẻ thương hại. Thằng này không những đầu óc ảo lòi còn mặt mày biến hoá linh hoạt, nói chính xác là tinh hoa, mầm non giải trí Nhật Bản.

Cơ bản Heisuke chả để ý, cậu không coi Yuri là một người giống con gái (?) lắm. Bản thân Yuri chẳng tỏ ra nhõng nhẽo hay ăn nói thảo mai, ngọt xớt như mấy đứa con gái cậu hay gặp. Trong mắt Heisuke, Yuri giống như cái máy dự báo thời tiết, thái độ lên xuống thất thường khi lạnh khi nóng. Mới đầu thấy lạnh lùng như rít phải khí lạnh thì sang hôm sau lại ấm áp như thể vừa mới được tắm suối nước nóng về, với Heisuke, con gái phải dễ chiều. Còn bạn này không phải.

"Bây diễn tuồng à trời, vào học đi". Cậu ngán ngẩm truớc độ lố lăng của cậu bạn Ryuichi và Nana, 2 đứa này sao gặp được nhau hay vậy trời. Cái mỏ 2 nhỏ này hợp lại thì có chui xuống lõi trái đất vẫn văng vẳng tiểu phẩm chắc luôn.

Giờ trưa.

"Hei, dẫn đường đi!". Yuri nhanh nhẹn cất gọn sách vở vào cặp, mang bento từ quán Chifuku ra, chuẩn bị xuống canteen để nhận lại chiếc điện thoại đáng thương bị lạc mất mẹ.

"Tụi tao đi cùng nữa". Nana nghe đến các vị tiền bối của Heisuke là thấy có điềm rồi, huống chi hôm qua còn là Miya Atsumu tiếp cận Yuri chứ. Cô sẽ không để Yuri dễ dàng rơi vào bất kì tay thằng cáo xảo quyệt nào đâu.

"Tao nữa". Ryuichi làm vẻ mặt căng như dây đàn.

Còn cô nàng xinh đẹp Yuri đang bị giành giật trong âm thầm thì lại ngây thơ, chỉ đơn giản là đi lấy máy thôi mà sao lại tỏ vẻ sắp ra trận đánh nhau không bằng thế. Còn bạn Sho thì không đi, anh có việc phải xử lý ở câu lạc bộ bắn cung. Người cầm dây xích của 3 con chó tăng động không đi cùng, Yuri cảm thấy có chuyện chẳng lành.

Canteen

Heisuke dẫn 3 người bạn đến chỗ các anh thanh niên bóng chuyền đang ngồi, coi bộ họ cũng có tâm phết, giành hẳn 5 chỗ ngồi trống như biết chắc chắn số lượng người đến vậy. Suna, Osamu và Atsumu vẫy tay chào khi thấy khách mời xuất hiện.

"Anh giữ chỗ cho mấy đứa rồi, cùng ngồi ăn đi". Atsumu nở một nụ cười thân thiện đến mức công nghiệp, như thể đa cấp đang buôn bán sản phẩm vậy đó. Anh hướng ánh mắt đến Yuri, đẩy ghế bên cạnh mình để ra hiệu cho cô ngồi xuống ở đây.

"Có phiền không ạ, bọn em ăn chỗ khác cũng được". Loạt hành động vừa rồi của Atsumu đã bị Nana thu gọn hết vào tầm mắt, dám tán tỉnh người đẹp của bà à, mơ trong giấc mộng chiêm bao đi hẵng 100 năm rồi đến tán nhé.

"Không phiền, dù sao canteen cũng hết chỗ rồi mà". Atsumu vẫn giữ thái độ bình tĩnh nói chuyện với Nana làm Osamu thấy sởn da gà da vịt, bình thường anh ta có chịu ngồi yên vậy đâu.

"Bọn em lên sân thượng ăn cũng được ạ, nhờ anh trả điện thoại cho bạn em giùm". Ryuichi cũng không vừa, mặc dù hay chí choé nhau nhưng 2 cô cậu này gặp chung đối thủ thì cũng ăn ý lắm.

Heisuke và Yuri chỉ biết đứng mặc niệm trước tình cảnh đậm mùi thuốc súng, mới năm nhất thôi mà đã vênh váo đối chất với đàn anh thì không biết sau này tồn tại trong này như thế nào đây, chắc phải chọn gầm cầu nào sạch sẽ nhất rồi dọn ra ở dần thôi.

"Mà... mà ăn ở đây cũng được mà Nana - chan, Ryuichi - kun". Yuri bối rối quay sang chọt chọt vào lưng 2 bạn hiền. Bạn ơi, bạn còn coi chúng mình là bạn thì dẹp cái mặt nhăn như đít nồi đi nhé, tụi này còn muốn trải nghiệm thanh xuân cấp 3 yên bình bạn ơi.

Nana lẫn Ryuichi quay sang, nhăn mặt vào Yuri như thể cô nàng vừa phá hỏng chuyện tốt, gì chứ tụi này đang bảo vệ bà đấy, đừng bóp team như vậy được không.

Rất tiếc cho 2 cô cậu là cả Yuri lẫn Heisuke đều không đề phòng những con người trước mắt mà vẫn không nhận được tín hiệu SOS từ đồng đội. Biết không thể tiếp tục đứng như hai cây sào ở đây, 2 cô cậu cuối cùng cũng thở dài mà bỏ cuộc. Có điều, Ryuichi nhanh chóng ngồi bên cạnh Atsumu, đẩy Heisuke qua phía ghế bên cạnh Suna rồi bảo Yuri và Nana ngồi vào giữa.

Bọn này bảo vệ ghê thật, phải tính toán thôi.

"Đây, máy của em". Suna từ nãy đến giờ chống cằm nhìn về phía Yuri, chẳng quan tâm thằng bạn đầu vàng đang giành giật ghế với cô em năm nhất. Anh đã tính sẽ để em ấy ngồi bên cạnh mình, nhưng không sao, bây giờ cùng bàn là cũng được rồi.

"A em cảm ơn, anh là Suna Rintarou phải không ạ? Woa, bữa em đi coi thấy anh chắn bóng siêu đẳng luôn ấy". Ăng ten hướng ngoại của Yuri bắt đầu hoạt động, chỉ cần tia thấy đối tượng nào cũng có thể nhảy bổ vào nói chuyện vậy. Cái miệng chúm chím mà ngọt xớt kia hoạt động rất năng suất khi nói 1001 lời khen đẹp như tranh làm cho ai cũng phải ôm tim hú hồn một phen.

Nguy hiểm vãi lon - Nana năm 2023

"Haha anh cảm ơn, cũng cảm ơn vì đã quay video khá chất lượng. Những biệt danh em đặt cũng dễ thương phết". Suna mỉm cười, mắt không thể rời một ly khỏi người Yuri.

Vãi mày ơi nó vừa cười kia Tsumu.

Tao biết rồi nhưng tao vẫn sốc mày ơi.

"Biệt danh... gì vậy ạ?". Yuri nghiêng đầu hỏi, tỏ vẻ hồn nhiên rằng em không biết chuyện gì sất.

"Có lẽ nhóc này không coi video trước khi gửi rồi, mấy câu thoại em tự nói nghe mắc cười lắm Yuri - chan". Atsumu cũng kịp thời bắt nhịp với cuộc trò chuyện.

"EM QUÊN LỌC ÂM THANH MẤT!". Yuri cuối cùng cũng phát hiện. Đúng rồi, cô tự nói một mình liên tục trong khi tập trung xem bóng chuyền, giờ nó bị thu cả rồi, chết mất thôi xấu hổ quá.

"Cái đó... lỡ em có nói gì sai... mọi người... đừng trách em nhé...". Cô cúi gằm mặt xuống, hai cánh tai đỏ chưa trái cà chua chín, những người ở trên bàn cũng chú ý tới tiểu tiết này, đông cứng người.

Nên trêu tiếp... hay không...

Bạn mày nguy hiểm vãi thật Nana.

Ủa chứ đó giờ nó không phải bạn mày à Ryuichi.

"Có gì đâu, dễ thương mà". Atsumu và Suna cùng lên tiếng. Osamu trông rất khinh bỉ 2 con cáo thú vật đang trêu chọc một nhóc tì năm nhất chưa hiểu chuyện đời. Kiểu này con bé mà vào câu lạc bộ kiểu gì cũng bị luộc chín luôn.

"Mấy đứa là bạn của Heisuke à?". Osamu nhanh chóng dập tan ý đồ xấu xa của 2 con cáo già này, tự dưng anh thấy bản thân mình trưởng thành ra phết.

"Hông anh". Nana một miệng nhai đầy cơm trả lời câu hỏi của Osamu, thằng đó nó làm phản, chị đây không nhận bạn. Heisuke nghe thấy liền khóc trong lòng nhiều chút, vậy là thành phố này lại có thêm một người cô đơn, mặc dù cậu biết cô bạn đùa.

"Ô, vậy em bị cô lập à Heisuke?". Atsumu khịt mũi, tự dưng thấy tội nghiệp thằng cu.

"Hông luôn". Ryuichi đáp lại, nhận về ánh nhìn biết ơn cháy bỏng từ Heisuke. Nhưng rồi cũng nhanh chóng bị lườm nguýt lại. "Thằng này bị dở, bọn em thấy thương nên ngồi cùng"

"Cha chan tụi bây". Heisuke hết chịu nổi rồi, giờ mặt cậu nóng như nồi chiên không dầu 360 độ.

"Hei à, đừng ói ở đây vì cảm động nhé". Yuri đặt tay lên vai cậu, đau lòng mà an ủi như đang thể hiện tình đồng chí gắn bó bền lâu.

"Đến cả cậu cũng hùa theo à Yuri". Heisuke chán nản chả buồn ăn nữa, nằm bẹp trên bàn để mặc cho 3 đứa bạn trêu chọc mình như thú vui giải trí. 4 đứa năm nhất như đang bỏ 3 đàn anh năm 2 ngồi bên lề để tận hưởng không khí riêng. Suna, Osamu và Atsumu chỉ biết nhìn nhau mà bất lực, đã hướng nội rồi còn gặp phải cái thể loại luyên thuyên nhưng không dành cho mình thì đành câm nín chứ biết làm sao, có điều nghe bọn chúng nói cũng hơi vui tai.

Mặc dù ban đầu kế hoạch là nói cho em ấy nghe về bóng chuyền, nhưng cuối cùng cả 3 thằng đều chùn, cộng thêm việc 4 đứa này nói không ngừng nghỉ chẳng để một kẽ hở nào để các anh chèn vào cùng nói, nên giờ lại thành ra khung cảnh yên bình: đàn anh tận hưởng những câu chuyện "ông chú" của đàn em.

"Ê nhưng mà, Ryuichi đôi lúc cũng hèn nhỉ". Yuri đang ăn cơm bỗng dưng ngồi thẳng dậy như nhớ lại chuyện gì đó.

Ryuichi nghe thấy vậy liền quay ngoắt sang, dành ánh nhìn "thân thiện" hỏi thăm rằng bố mày hèn lúc nào!

"Bữa cậu đụng trúng một anh năm 3 chứ còn gì nữa, bữa đi tưới cây với mình ấy. Nhớ không?". Yuri cầm đũa chọt chọt vào miếng trứng núng nính trên tô cơm, đồng thời nở một nụ cười nguy hiểm.

"Ê DM CẬU ĐỪNG TƯỞNG CẬU ĐẸP THÌ ĐƯỢC NÓI GÌ THÌ NÓI NHÉ!". Ryuichi đứng phắt dậy, nhào sang bên phía Yuri định bịt miệng cô lại thì bị Nana chặn lại, cô nàng cũng đang rất hăng hóng chuyện.

"Mày ngồi im cái coi đồ thần kinh"

"Im lặng đi, đây là câu chuyện xấu hổ nhất cuộc đời taooooo!!!". Ryuichi cựa quậy ngay khi bị cánh tay của Nana quàng vào cổ, bọn này mà nghe được chuyện đó thì chắc sẽ bị trêu đến mức không ngóc đầu dậy được nữa.

"Gì, gì, kể đi Yuri - san xinh đẹp số 1 thế giới". Heisuke nghe thấy đề tài chuyện đen mặt của Ryuichi đương nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội ngàn vàng này.

"Nó đụng vào người một anh năm 3, xong rồi không xin lỗi đâu tụi bây. Còn bỏ đi nữa, mà anh kia nhìn cũng có vẻ hơi căng ấy, mặt mày xám xịt các thứ như dẫm phải phân". Yuri kể, thêm chút mắm muối cho câu chuyện.

"Rồi có gì nữa". Nana một tay ghìm chặt Ryuichi, một tai hóng hớt chuyện.

Ba đàn anh năm 2 cũng hơi ngóng tai sang để theo dõi tình tiết.

"Nó nhảy B- boy tụi bây ơi, còn tự nói một mình 'đây là cú bboy cực xịn' nữa cơ, nhảy bất chấp ánh nhìn xịt keo của mấy anh trai kia luôn". Yuri nói đến đây cũng không thể nhịn cười được nữa.

"Trời dm cú hạ cánh quá đẳng cấp! Đầu óc mày có bình thường không vậy Ryuichi - san". Nana cười khằng khặc khi nói lời hỏi thăm thiện lành đến thằng bạn đang xấu hổ chẳng biết chui đầu vào xó nào để tịnh tâm.

"Mày bảo mày quân tử kiểu gì vậy Ryuichi". Bên này Heisuke cũng đang tán thưởng cho màn chữa quê đỉnh cao đến từ thằng bạn bình thường hay ra vẻ ngầu lòi này nọ.

"Quân tử biết co biết rút đúng chỗ tụi bây hiểu không, đó không phải là hèn". Ryuichi hổn hển đáp trả lại màn chọc quê khó đỡ.

Mất mặt thật. Ba anh năm hai cùng nghĩ.

"À đúng rồi, cậu ở câu lạc bộ bóng chuyền nhỉ Heisuke!". Yuri lại mở đầu một chủ đề mới.

"Ừ, sao thế?". Heisuke đang ôm bụng cười, nửa nấc nửa ngừng để trả lời Yuri.

"Thế câu lạc bộ của cậu, có cần quản lý không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haikyuu