Bạch Dương - cầu vồng sau mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi một ngày nắng gió hanh hao, em lại đón anh về trong niềm hân hoan hạnh phúc với một niềm tin vững bền rằng: "Bạch Dương à ! Em đã nghĩ kỹ rồi, em sẽ đợi anh về". Khoảng cách địa lý dù xa xôi thế nào đi chăng nữa miễn sao trái tim hai ta cùng chung nhịp đập là được đúng không anh ? Nắng đã có nón, mưa đã có ô, lạnh cảm sốt đã có thuốc. Em có thể nhắc nhở, có thể giúp anh che chắn những khi mưa về, những khi nắng đến. Nhưng với những bão giông, những sóng gió của cuộc đời thì em lại đứng giương mắt nhìn anh gánh chịu. Bởi khoảng cách hai phương trời xa xôi dịu vợi làm sao em có thể bên anh mọi lúc mọi nơi. Anh à ! Nếu cuộc sống này chuyện gì cũng có thể giải quyết dễ dàng thì chẳng bao giờ tồn tại hai chữ niềm đau, nỗi nhớ đâu anh nhỉ? Em nghĩ kỹ rồi, em sẽ cùng anh nắm tay nhau đi đến cuối con đường. Vì em tin ở cuối đường hầm luôn có anh sáng của một niềm hi vọng.

Em quen anh – một Bạch Dương nam hiền lành, tốt bụng, đáng yêu, chín chắc và trưởng thành cũng vào dạo cuối thu này. Anh đã từng bảo em : "Yêu anh sẽ chẳng dễ dàng gì đâu, buông tay anh là lựa chọn tốt nhất dành cho em". Anh ở Hà Nội xa xôi, còn em  Sài Gòn lộng gió. Anh sợ cái gọi là "tình xa" này sẽ làm em ngột ngạt, mệt mỏi và cô độc. Sau bao đêm thao thức canh thâu và trằn trọc suy nghĩ rất nhiều về cái gọi là "hôm nay" và "ngày mai" đó.

Em đã từng nghĩ rằng liệu mình có đủ sức để chờ đợi anh khi cuộc sống quanh em luôn quay cuồng trong vòng quay lung linh sắc màu. Chờ đợi sẽ bào mòn tuổi thanh xuân của em khiến thân em mệt mỏi, rã rời. Liệu rằng sự chờ đợi ấy về anh có trở thành hiện thực với em đủ đầy 100% không hả anh, hay em sẽ được bao nhiêu phần trong số đó.

Anh – chàng trai Bạch Dương đủ chín chắn để suy nghĩ cho em thật nhiều. Anh lo sợ em phải chết ngợp trong nỗi cô đơn khi đợi chờ anh, lệ em sẽ rơi khi lòng sầu lo buồn nhớ, sợ nỗi đau mỗi đêm sẽ kéo về bủa vây tâm hồn em. Sợ vì anh mà em phải hao gầy theo năm tháng.

Nhưng anh ơi! Bạch Dương của em à! Nếu cứ yêu, rồi cứ mỗi lần vấp phải khó khăn thì lại buông tay nhau rồi đi tìm hạnh phúc bình yên khác thì cuộc đời này chắc sẽ mất hẳn đi 4 chữ "tình yêu bất diệt" anh nhỉ? Anh – nghe em nói, em đã nghĩ kỹ rồi, em sẽ đợi anh về. Em biết quyết định nắm tay anh đi tiếp chặng đường cuộc đời này là em sẽ phải buồn nhiều hơn vui, cô đơn nhiều hơn hạnh phúc, xa nhiều hơn gần. Nhưng không sao cả, em sẽ học cách mạnh mẽ khi vắng anh. Trong thời gian không có anh em sẽ học cách tự sống, tự chăm sóc bản thân, tự trau chuốt mình để em mãi xứng là người anh yêu.

Bạch Dương à ! Là anh mạnh mẽ, là anh trưởng thành. Nhưng ai thì cũng có lúc mỏi mệt, rồi cũng có lúc anh cần một bờ vai để tựa vào mỗi khi lòng chùng chình, bấp bênh. Đã có em đây rồi anh nhé. Đặt niềm tin nơi nhau anh sẽ thấy cuộc sống mình tốt hơn. Em yêu anh cũng chính tại vì anh có đủ lạnh để em chú ý, có đủ ấm để sưởi lòng em mỗi khi lạnh giá ùa về, có đủ mạnh để che chở , có đủ bao dung để thứ tha và có dủ tự tin để ra quyết định. Nhưng ai rồi cũng khác mà phải không anh?

Em đã quyết định kỹ rồi. Hạnh phúc của em là do em lựa chọn. Vì thế em đã chọn cho mình một người yêu Bạch Dương là anh đó. Dù cuộc sống có sang giàu hay nghèo khó, dù có suông sẻ hay bão táp mưa sa. Trái tim mình sẽ hướng về nhau anh nhé. Rồi một ngày không xa ta lại nắm tay nhau tiến vào giáo đường và sẽ là nhân vật chính trong một lễ cưới của riêng mình. Hãy cho em được có cơ hội cùng anh chỉa sẻ khó khăn  nhọc nhằn mà cuộc đời anh trước giờ phải một mình đơn độc gồng gánh trên vai. Tin em đi anh – sau cơn mưa lại có cầu vồng mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net