Chapter 11: Cá Cược Thành Lập!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta nói thế nào, với thực lực của hắn làm sao có thể là B, thì ra Tinh Thần Thạch có vấn đề."

"Cũng đúng, hắn như thế phế vật làm sao lại có thành tích trên bình quân của lớp."

"Thực sự doạ chết ta rồi, Nhật Thiên hắn không thoát khỏi số phận bị khai trừ đâu, phải không Bạch thiếu gia."Lữ Tịnh chế giễu.

Bạch Tuấn lúc này một mặt rất khó coi, không biết vì cái gì từ lúc thấy Nhật Thiên cảm ứng thành công, hắn luôn bày ra bộ dạng khó hiểu thêm vào đó là tức giận nhìn chằm chằm vào Nhật Thiên.

"Bạch thiếu gia, ngươi sao thế??"Thấy Bạch Tuấn không đáp Lữ Tịnh liền hỏi.

"Không sao, tiếp tục quan sát."Bạch Tuấn giật mình đáp lại.

"Hừ, bọn cẩu chết tiệt chỉ biết cười nhạo người khác, Thiên ca luôn luôn rất ưu tú, mấy tên khốn các ngươi đợi xấu mặt đi."Tử Phong tức giận nói.

Mà lúc này tại gần đó Nhật Thiên vị trí, Chu hiệu trưởng hỏi: "Tiêu lão sư, trước mặt Bạch gia chủ không được nói xằng bậy, Tinh Thần Thạch mà Bạch gia đã tặng trước nay đều rất ổn định, ngươi hiện tại nói xảy ra vấn đề, có bằng chứng không???"

"Đương nhiên có, ngươi hãy kiểm tra bên dưới Tinh Thần Thạch sẽ rõ."Tiêu Nhược Hy kiên quyết nói.

"Hảo, nhưng ngươi phải chịu trách nhiệm cho chính mình lời nói, nếu như không đúng sự thật, ngươi phải chịu trừng phạt vì tội gây rối."Chu hiệu trưởng nói.

"Nếu không phải, ta chấp nhận bị khai trừ."Tiêu Nhược Hy mạnh mẽ nói.

Nghe một màn này làm Nhật Thiên thật sự bất ngờ, chỉ là một người hoàn toàn không quen biết lại vì hắn mà lại làm ra quyết định này, một lão sư bình thường chắc chắn không làm như vậy. Bên dưới cũng bất ngờ không kém liên tục bàn tán sôi nổi về mối quan hệ giữa Nhật Thiên và Tiêu Nhược Hy là gì.

"Chu hiệu trưởng, ngươi cứ làm theo lời nàng đi, cái này cỏn con sự tình không cần phải làm quá lên huống hồ Tuyết Vũ cũng thấy nó có vấn đề."Bạch Sở Ngôn nói.

"Hảo. Trần lão sư, phiền ngươi."Chu hiệu trưởng quay sang vị lão sư đánh giá kia nói.

"Minh bạch."

Trần lão sư ngay lập tức đi tới, nhấc Tinh Thần Thạch ra khỏi bàn đỡ, phát hiện có một viên đá màu đen vỡ nát thành bột. Bên ngoài còn được bọc một lớp năng lượng màu đen yếu ớt. Trần lão sư lúc này khuôn mặt cứng đơ, cả người hoảng loạn tột độ.

"Tại sao thứ này lại ở đây??"Trần lão sư hoang mang nói.

"Rốt cuộc là thứ gì???"Chu hiệu trưởng hỏi.

"Sát Tinh Thạch!!!"Trần lão sư đáp.

"Cái gì?? Đó chẳng phải là viên đá cấp bậc thảm hoạ màu cam được liệt vào danh sách tuyệt mật do Hiệp Hội Ma Pháp và Quân đội quản lí sao, vì cái gì lại xuất hiện nơi này????"Tiêu Nhược Hy không kiềm chế được sự kinh ngạc, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

"Chu hiệu trưởng, chuyện này là thế nào??? Ngươi đừng nói không biết nó, phàm là người tiếp xúc trực tiếp hoặc thông qua vật chứa năng lượng trung gian đều phải chịu sự thống khổ đến cực điểm, tinh thần phá hoại nghiêm trọng, tu vi cũng vì thế mà hủy hoại, vật nguy hiểm như thế tại sao lại ở đây."Bạch Sở Ngôn tức giận chấn vấn.

"Ta cũng không rõ là vì cái gì, ngươi yên tâm, ta sẽ điều tra rõ ràng và bắt hắn phải trả giá nghiêm trọng, không ai có thể làm hại học viên của ta. Ta đảm bảo về sau sẽ không xảy ra loại này sự tình."Chu hiệu trưởng nói.

"Hừ, nội trong nửa tháng ta phải có câu trả lời, nếu không đừng trách Bạch Sở Ngôn ta tàn nhẫn. Tiếp tục đi."Bạch Sở Ngôn mạnh mẽ nói.

"M-Minh bạch!!!"Chu hiệu trưởng có chút sợ hãi nói.

Bạch Tuyết Vũ từ đầu đến cuối không thốt ra lời nào, khuôn mặt băng lãnh không lộ một chút cảm xúc nhưng trong lòng điên cuồng phẫn nộ, nỗi hận đối với kẻ muốn hại Nhật Thiên sớm đã đạt đỉnh điểm, Bạch Tuyết Vũ vô tình để lộ ra sát khí, không kiềm chế được giải phóng hàn băng khí tức mạnh mẽ làm đóng băng phụ cận.

"Bình tĩnh đi, Tuyết Vũ, mau chóng thu lại khí tức. Ta biết ngươi đang rất tức giận nhưng đây là trường học, hàn ý của ngươi sẽ làm học viên bên dưới bị thương a."Bạch Sở Ngôn vội vàng nói.

"Là do ta vô ý thức. Ta xin lỗi, cha."Nói xong, Bạch Tuyết Vũ thu liễm hàn khí, chính nàng bắt đầu điều hoà cảm xúc.

"Ngươi đừng lo, ta sẽ cho người đi điều tra kẻ này, một khi tìm ra hắn ta sẽ giao lại cho ngươi đích thân xử lí. Còn về sự tình ta đã đồng ý với ngươi đương nhiên ta sẽ làm, không để ngươi chịu thiệt đâu."Bạch Sở Ngôn dịu dàng nói.

"Cảm ơn cha."Bạch Tuyết Vũ cười đáp.

"Được rồi, Trần lão sư, phiền ngươi xử lí việc này, thay mới Tinh Thần Thạch, đảm bảo vấn đề an toàn tuyệt đối cho bạn học trong quá trình cảm ứng. Vì là sự cố nên kết quả vừa rồi của bạn học Nhật Thiên sẽ bị hủy thay nào đó bạn học này sẽ được kiểm tra lại lần hai. Lâm Nhật Thiên, tinh thần của ngươi đã bị thương, ngươi có thể lùi lại hai ngày sau đợi tinh thần toàn thịnh rồi hãy kiểm tra."Chu hiệu trưởng nói.

"Không cần đâu, ta không sao, hiện tại liền thực hiện."Nhật Thiên đáp.

"Nhật Thiên, ngươi có thể suy nghĩ lại. Mặc dù rất khó tin nổi ngươi vẫn còn ổn định sau sự việc vừa rồi nhưng tinh thần ít nhiều cũng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng do Sát Tinh Thạch gây ra, điều đó dẫn tới việc tập trung ma năng sẽ trở nên khó khăn rất nhiều, kết quả vì vậy có thể thấp không tưởng, dẫu vậy ngươi vẫn muốn kiểm tra sao??? Ta khuyên ngươi vẫn là nghe lời Chu hiệu trưởng đi."Tiêu Nhược Hy nghiêm túc nói.

"Cảm ơn lão sư đã quan tâm, nhưng ta vẫn muốn tiếp tục."Nhật Thiên nở nụ cười, cảm kích Tiêu Nhược Hy từ tận đáy lòng nhưng Nhật Thiên không thay đổi quyết định. Thực lực của hắn sớm muộn cũng bại lộ, chi bằng hiện tại thể hiện một chút, mượn cơ hội này bịt miệng những tên ếch ngồi đáy giếng dưới kia.

"Hảo, vậy thì phiền Trần lão sư cứ thực hiện. Nhật Thiên, sau khi kết thúc đến phòng chủ nhiệm gặp ta."Tiêu Nhược Hy nói.

Nhật Thiên một mặt mộng bức không biết Tiêu Nhược Hy gọi hắn tới làm gì chỉ đành gật đầu nghe theo. Rất nhanh toàn bộ đã được xử lí thoả đáng, Tinh Thần Thạch đã được thay mới, Nhật Thiên cũng không chần chừ bắt đầu phần kiểm tra lại.

Nhật Thiên đặt tay lên Tinh Thần Thạch tập trung truyền ma năng vào, lần này hắn không phải chịu đựng sự thống khổ thay vào đó tinh thần thoải mái tột cùng. Không như lần trước, rất nhanh Tinh Thần Thạch có phản ứng, năng lượng bàng bạc ngay lập tức mạnh mẽ phóng ra ngoài bao phủ toàn bộ phạm vi bán kính mười mét vượt xa những tên trước. Màu đỏ vầng sáng bao quanh tại người Nhật Thiên nồng đậm sáng chói đến cực điểm. Toàn bộ học viên bên dưới đều cảm nhận được áp lực từ cỗ năng lượng này, có thể tưởng tượng ra sự đáng sợ của Hoả hệ đến nhường nào.

Mà các lão sư bên cạnh bao gồm cả Tiêu Nhược Hy ngạc nhiên đến há hốc mồm trước một màn này. Bọn họ không biết rằng tinh thần của Nhật Thiên sớm đã được tiểu Bạch Long chữa lành trước đó nên vẫn nghĩ rằng tinh thần của hắn bị trọng thương nhưng có thể bộc phát ra mạnh mẽ đến trình độ này nên thái độ có chút thái quá.

"L-Lâm Nhật Thiên, Hoả hệ, tu vi, SS."

Ngay khi kết quả vang lên, sân trường trở nên ồn ào hơn bao giờ hết, liên tục là những lời bàn tán về Nhật Thiên, thái độ kinh ngạc chiếm đa số.

"Cái gì, ta không nghe nhầm chứ, tên phế vật này lợi hại thế sao??"

"Ngươi chẳng phải vừa chứng kiến sao???"

"Phế vật cái gì chó má. Đây là thiên tài."

"SS. Cấp bậc này trước đây chưa từng có a."

"Tên này giấu tài giỏi thật đấy, bỏ xa cả Bạch Tuấn, ta phục rồi."

"Ta biết Thiên ca tuyệt nhất mà, xem ra có người phải thất vọng rồi."Tử Phong vui mừng đồng thời không quên chế giễu Lữ Tịnh.

"Hừ, thì sao chứ, dù thế nào hắn cũng không phóng thích được ma pháp. Chắc chắn hắn dành toàn bộ thời gian tu luyện Tinh Trần, cao nhất có thể nối được ba ngôi sao thôi. So với Bạch thiếu gia hắn còn kém xa, chỉ bấy nhiêu lấy cái gì tư cách lên mặt."Lữ Tịnh không chịu thua nói.

"Này không phải hắn định thi phóng thích chứ??"Ngay sau đó một giọng nói vang lên khiến Lữ Tịnh lập tức im bặt.

"Chắc là đúng rồi, tu vi S trở lên có thể thi tiếp, ta thực sự mong chờ uy lực Hoả hệ ma pháp hắn thả ra như thế nào."

"Nhật Thiên nếu có thể phóng thích được Hoả hệ, ta chuyển sang thần tượng hắn. Dù sao, Nhật Thiên so với Bạch Tuấn ưu tú hơn nha, hơn nữa còn rất soái."

"Ngươi cũng quá không kiên định đi, nhưng ta đồng tình."

Một bên khác, Nhật Thiên đi tới vị trí phóng thích chờ hiệu lệnh bắt đầu của Trần lão sư. Nhật Thiên thực sự mong chờ ma pháp Hoả hệ mà hắn thả ra sẽ như thế nào. Từ lúc bắt đầu vẫn chưa có tên nào phóng thích cái Hoả hệ ma pháp đã khiến sự tò mò của Nhật Thiên cứ dâng lên liên tục. Hiện tại có thể thoả mãn rồi.

"Ngươi có thể bắt đầu."Trần lão sư nói.

Không chậm trễ, Nhật Thiên bắt đầu nối Tinh quỹ, từng viên Tinh tử nối với nhau theo quỹ đạo rất chuẩn xác, thao tác rất thành thạo không mất nhiều thời gian. Nhanh chóng viên thứ bảy đã được nối thành quỹ đạo sao. Như Lôi hệ, Tinh quỹ Hoả hệ trở nên sáng chói hình thành ngọn lửa đỏ rực xuất hiện trên tay Nhật Thiên trong tư thế sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể phóng ra ngoài.

"Hoả Mạn – Nhiên Thiêu (thiêu đốt)!!!!

Theo cánh tay Nhật Thiên hướng đến tấm bia gỗ, ngọn lửa lập tức bay thẳng tới đâm vào tấm bia rất chuẩn xác. Ngay sau đó ngọn lửa lan rộng bao phủ lấy tấm bia gỗ đốt thành tro tàn, tốc độ thiêu đốt mục tiêu rất nhanh khiến cho Nhật Thiên một trận kinh ngạc. Nhật Thiên trong lòng lúc này như muốn nhảy cẫng lên vui mừng khôn xiết, không ngờ đến uy lực không thua kém Lôi hệ, sức phá hoại của nó không phải bàn cãi. Hiện tại hai hệ hủy diệt bậc nhất nguyên tố trong tay Nhật Thiên, tiếp tục tu luyện đi lên chẳng phải sẽ càng thêm khủng bố sao. Thật sự hưng phấn mà.

Toàn bộ học viên bên dưới lúc này hoàn toàn ngơ ngác để lại một mảng yên ắng đến đáng sợ. Bọn họ bị đạo Hoả Mạn vừa rồi làm cho ngạc nhiên đến cực điểm.

"Lâm Nhật Thiên, Hoả hệ, phóng thích, A+."

"Không thể tin được, phế vật hiện tại biến thành thiên tài."

"Giả làm phế vật sau đó trở thành người đứng đầu. Đây là phong cách của hắn sao??"

"Ta yêu hắn chết thôi."

"Thiên ca ngươi tuyệt quá, với thành tích này ngươi có thể đứng đầu trường. Đứng đầu trường đấy."Tử Phong vui mừng nói thậm chí cố ý nhắc lại ba từ đứng đầu trường ý tứ để chọc tức bọn Lữ Tịnh. Trương Lộ Lộ cũng mừng rỡ không kém.

Mà lúc này, Lữ Tịnh một mặt tức tối không nói nên lời. Bạch Tuấn lại nhìn Nhật Thiên với ánh mắt đầy sát ý hận không thể hiện tại trực tiếp giết hắn.

"Nhật Thiên, ta thề sẽ không để ngươi chết được thoải mái."Bạch Tuấn tức giận.

Tại quan sát vị trí, Chu hiệu trưởng rất hài lòng nói: "Rất tốt, thiên phú cường đại, nếu có thể bồi dưỡng đi lên, thành tựu ắt sẽ rất cao. Không ngờ trường Bác Văn lại xuất hiện thiên tài, thật sự có phúc a."

"Đúng là rất có tài, Bạch gia muốn thu nhận học viên này rồi."Bạch Sở Ngôn cười nói.

"Hắn quả nhiên không tồi, có thể thu nhận hắn thực sự rất hảo."Bạch Tuyết Vũ mừng đáp.

Nàng biết rõ thiên phú hắn không chỉ đơn giản như vậy, nửa năm trước bắt gặp Nhật Thiên trong công viên, Hoả hệ hắn hoàn toàn như mới thức tỉnh không chút tu vi hiện tại liền thành bộ dáng này. Không phải nói khoác, tốc độ tu luyện của tên này ngang hàng với nàng. Hơn nữa, thỉnh thoảng lại cảm nhận được hơi thở Lôi hệ trên người Nhật Thiên nhưng vì quá yếu ớt nên rất khó nhận ra. Bí mật của Nhật Thiên rất nhiều, hi vọng hắn sẽ còn mang lại nhiều kinh hỉ hơn.

Nhật Thiên thực sự che giấu rất kĩ, ngoài những thông tin bình thường, Bạch Tuyết Vũ hoàn toàn không biết một chút gì về Nhật Thiên, dù huy động cả lực lượng Bạch gia cũng chỉ biết được hắn từ nơi khác chuyển về nơi này sống, còn xuất thân từ đâu lại không rõ.

Nhật Thiên thực sự chỉ là thường dân sao???

Khí chất như thế một kẻ bình thường không đời nào có được????

Bỏ qua điều đó, hiện tại cha đang có ý tứ thu nhận hắn, nếu biến Nhật Thiên thành người của chính mình, đến lúc đó ta muốn xem người phụ nữ nào còn dám tiếp cận hắn. Thực sự quá tốt mà.

Tên ngốc Nhật Thiên luôn cự tuyệt chính mình nhưng với cha, ta không tin hắn còn như vậy.

"Ta thắng rồi."Bạch Tuyết Vũ đắc ý.

Bạch Nhân Bá vẫn im lặng, nhìn chằm chằm vào Nhật Thiên đem lại cho người khác một cảm giác không thoải mái, hành động của Bạch Nhân Bá càng lúc trở nên bí ẩn đến cực điểm.

Lúc này Nhật Thiên nhìn sang một góc khuất nhỏ phát hiện ra có gì không đúng, ngay lập tức hắn rơi vào trầm tư. Dựa theo toàn bộ sự tình xảy ra cả ngày hôm nay, dường như đã nhận ra điều gì đó, hai mày Nhật Thiên lập tức nhíu lại, ánh mắt trở nên sắc bén tột cùng.

"Không phải là người của tên đó chứ???"Ngay sau đó Nhật Thiên liếc nhìn sang hai cha con Bạch Tuấn. Phát hiện thái độ hai tên này rất khác nhau nhưng ánh mắt lại vô cùng giống. Đó là ánh mắt hận thù đang nhìn con mồi và tràn đầy sát ý.

Sống trong một gia tộc to lớn chứa đầy sự giả dối từ bé, trực giác của Nhật Thiên trở nên rất nhạy bén để nhìn rõ sự tình cùng với tính cảnh giác rất cao. Vì thế dù là những cử chỉ nhỏ nhặt cũng không thể qua mắt được Nhật Thiên.

"Người cũng đi rồi, hi vọng chính mình đã nghĩ quá lên thôi."Nhật Thiên mỉm cười nói nhỏ, liên quan tới Sát Tinh Thạch sự tình hắn sẽ điều tra sau, nếu như không liên quan đến bọn người từ Yến Kinh kia thì sẽ nhẹ nhàng rất nhiều a.

Ngay khi Nhật Thiên chuẩn bị xuống bên dưới, Chu hiệu trưởng bất ngờ gọi lại: "Lâm Nhật Thiên, đến đây."

"Không phải thứ chính mình đang nghĩ đó chứ???"Nhật Thiên không còn cách nào uể oải đi tới Chu hiệu trưởng phụ cận.

"Hiệu trưởng gọi ta có việc??"Nhật Thiên nói.

"Không sai, biểu hiện vừa rồi của ngươi rất tốt, thiên phú rất cao vì vậy Bạch gia gia chủ Bạch Sở Ngôn có ý tứ muốn thu nhận ngươi về Bạch gia, từ đó có thể cung cấp tài nguyên bồi dưỡng ngươi."Chu hiệu trưởng nói.

Quả nhiên......

"Bạch gia ta sẵn sàng bỏ ra một lượng lớn tài nguyên cho ngươi, hơn nữa một khi ngươi đồng ý, sau này ngươi sẽ nhận được đặc quyền nhất định tại Vinh thành, địa vị không thua kém một thành viên của Bạch gia. Bạn học này, ngươi thấy thế nào???"Bạch Sở Ngôn đứng dậy cười nói.

Bên dưới nghe được lời này trở nên rầm rộ, bàn tán sôi nổi, một số lại điên cuồng thần tượng Nhật Thiên. Nhưng Nhật Thiên bỗng tối sầm lại thể hiện chán ghét ra mặt. Hắn không ngờ tới sự tình Nhật Thiên ghét nhất hiện tại lại diễn ra trước mặt hắn. Ngoài mặt muốn thu nhận bồi dưỡng nhân tài, thực sự là muốn Nhật Thiên trở thành công cụ làm việc cho bọn chúng sau này. Đối với cái này tình huống không thể quen thuộc hơn, Nhật Thiên còn không thể nhìn ra sao. Đến cuối cùng cũng chỉ là một đám chết tiệt mang vẻ hào nhoáng danh môn vọng tộc mà thôi.

"Cảm ơn lòng tốt của Bạch gia chủ nhưng ta từ chối."Mặc dù rất phiền phức nhưng Nhật Thiên vẫn lễ phép từ chối.

"Lâm Nhật Thiên, ngươi phải suy nghĩ cho kĩ, đây là một bước lên mây, cơ hội trước mắt ngươi phải biết bắt lấy, một khi ngươi từ chối, ngươi sẽ không có gì cả."Chu hiệu trưởng nói.

"Ta minh bạch, nhưng ta muốn tự mình đi lên mà không phải dựa dẫm vào bất kỳ ai."Nhật Thiên mạnh mẽ đáp. Nếu biết hiện tại như thế này, hắn liền nghe theo sắp xếp của Tiêu Nhược Hy lão sư hai ngày sau kiểm tra rồi.

"Ngươi cái này....."Chu hiệu trưởng trở nên khó xử trước không khí căng thẳng này, không ngờ được có người lại dám cự tuyệt Bạch gia chủ. Vẫn là xem thái độ của Bạch Sở Ngôn thôi, xảy ra quá phận sự tình, hắn sẽ ra tay.

"Ngươi xác định từ chối???"Bạch Sở Ngôn hỏi, tông giọng trầm xuống, khuôn mặt trở nên khó coi.

"Không sai, ta không muốn bị cái gì địa vị ràng buộc, tương lai bản thân tự ta sẽ quyết định, không đến lượt người khác quản. Mong Bạch gia chủ hiểu cho."Nhật Thiên không chừa chút thể diện nói.

"Ngươi phải biết rất nhiều người muốn làm việc cho Bạch gia nhưng đều bị đá ra ngoài, Bạch gia thành viên vị trí địa vị cao quý tại Vinh thành biết bao người thèm khát hiện tại đem tặng không cho ngươi, ngươi thế nhưng lại cự tuyệt. Không coi mặt mũi Bạch gia gia chủ ta ra gì sao???"Bạch Sở Ngôn quát lớn.

"Mặt mũi?? Chỉ bằng một Bạch gia nhỏ bé cũng xứng nhắc đến hai từ này???"Nhật Thiên phẫn nộ rồi, thái độ khoe khoang gia thế khiến Nhật Thiên chán ghét đến cực điểm. Trước đây cũng vậy, hiện tại cũng vậy, thể loại hành vi này hắn thực sự nhìn không nổi.

Nhật Thiên thậm chí biết rõ tiếp theo tên gia chủ này sẽ làm gì nhưng vậy thì sao??? Yến Kinh Lâm gia – con rồng vàng của Hoa Hạ, dù là bậc nhất Đông Dương gia tộc Mộ Dung gia, hay cái đứng đầu Đế Đô gia tộc Bạch gia, trong mắt Lâm gia cũng chỉ là con kiến tùy tiện tiêu diệt bất cứ lúc nào. Phải biết Lâm gia là một gia tộc lâu đời tồn tại hàng ngàn năm, bàn tay gần như trải dài khắp đất nước, quyền thế cao không thể tưởng tượng được, ngay cả cao tầng Hoa Hạ cũng phải kiêng nể vạn phần. Thứ như vậy nhưng không thể khiến Nhật Thiên sợ hãi thì còn thứ gì làm hắn sợ. Chỉ với Bạch gia một nhánh nhỏ bé này sao?? Diễn cái gì trò hề vậy!!!! Nực cười!!!!!!

Bạch Tuyết Vũ một bên bị sốc tột độ, không biết phải nói gì cho thích hợp. Bạch Tuyết Vũ vẫn chưa tiếp thu hoàn toàn cái gì đang diễn ra, chẳng phải sau khi Bạch Sở Ngôn mở lời Nhật Thiên nhất định chấp nhận sau đó nàng sẽ yêu cầu cha giao hắn cho nàng từ đó dần dần biến hắn thành của nàng sao. Mọi thứ đáng lẽ nên như thế, hiện tại vì cái gì lại biến thành bộ dáng này???? Bạch Tuyết Vũ không tài nào hiểu nổi.

Hắn không muốn ở gần một người xinh đẹp như mình sao????

Hắn không nghĩ gì về mình sao???

Hắn ghét mình sao?????

"Ngươi giỏi lắm, trước giờ chưa ai dám nói với ta như thế, ngươi là người đầu tiên."Bạch Sở Ngôn lúc này triệt để làm cho tức giận, bắt đầu thả hàn ý ra ngoài, ngay lập tức vật chất tại phụ cận bị đóng băng rất nhanh lan tới Nhật Thiên.

Nhật Thiên tức thì thả ra xung quanh một đạo Hoả Mạn tránh cho bản thân bị hoá thành tảng băng. Khuôn mặt vẫn rất bình tĩnh nhìn Bạch Sở Ngôn.

"Thế nào??? Ta không đồng ý liền sử dụng vũ lực sao??? Được thôi nếu ngươi không muốn danh tiếng Bạch gia bị ảnh hưởng thì cứ việc, ngay tại đây, giữa thanh thiên bạch nhật, dưới ánh mắt hàng ngàn người, tới đi ta sẽ không kháng cự xem xem vẫn là ta gan lớn hay ngươi thực sự ngốc??"Nhật Thiên trở nên ngông cuồng đến cực điểm thêm vào đó nở nụ cười khiêu khích.

Nghe thấy Nhật Thiên nói, Bạch Sở Ngôn có chút ngạc nhiên. Hắn không phải tên ngu bị lu mờ lý trí, Nhật Thiên nói không hề sai, bây giờ xử lí hắn chỉ có hại không lợi. Một học viên thường dân không chịu gia nhập Bạch gia bị giết chết tại chỗ??? Lúc đó danh tiếng tổn hại nghiêm trọng, như thế còn ra cái gì thể thống???? Tên này quả nhiên không đơn giản.

Lập tức Bạch Sở Ngôn thu liễm khí tức, nhìn chằm chằm Nhật Thiên hỏi như đang thăm dò hắn: "Ngươi không sợ ta sẽ làm gì ngươi sao??"

"Nếu như vậy là ta quá xem trọng ngươi rồi, Bạch gia gia chủ người đứng đầu Vinh thành cũng chỉ có vậy, một tên ngốc dựa dẫm gia thế có chút địa vị mà thôi."Nhật Thiên hừ lạnh nói.

"Ngươi hay lắm, Lâm Nhật Thiên, ngươi sẽ phải hối hận vì đã làm ra quyết định ngu ngốc này."Bạch Sở Ngôn điên cuồng quát.

"Hối hận??? Điều duy nhất ta hối hận là vẫn chưa giết sạch toàn bộ lũ đại gia tộc tự cho mình là đúng các ngươi!!!!!"Nhật Thiên như biến thành người hoàn toàn khác, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt băng lãnh tràn đầy chết chóc, sát ý dày đặc đến cực điểm nhìn chọc thẳng vào Bạch Sở Ngôn như muốn giết hắn mà nói lớn. Không biết đã bao lâu kể từ lần cuối hắn sử dụng ánh mắt này để nhìn người khác.

Toàn trường lúc này bị một trận cả kinh bởi lời nói của Nhật Thiên, ngay cả các lão sư cũng phải há hốc mồm. Bạch Tuyết Vũ bị ánh mắt của Nhật Thiên doạ sợ cho run rẩy, ánh mắt của hắn còn đáng sợ hơn nhiều lần so với trước đây.

Bạch Nhân Bá từ đầu đến cuối không nói gì cũng bị choáng ngợp trước khí thế của Nhật Thiên, không ngờ tới có người sẽ thốt ra những lời này hơn nữa còn trước mặt đại ca hắn. Sự kinh ngạc của Bạch Nhân Bá đã thể hiện rõ ra bên ngoài.

Bạch Sở Ngôn không nói nên lời, trong lòng vô cùng phức tạp nhìn Nhật Thiên, hắn không ngờ lại bị ánh mắt này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC