bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

13.

Bạch Ma Kết khẽ đẩy gọng kính, mắt vẫn dán trên màn hình điện thoại.

"Bắc tổng, chuyện đổi trụ sở..."

Chưa kịp để anh nói hết, hắn lập tức chen ngang: "Tuyệt đối không đổi."

"Nhưng cô cảnh sát đó đã nhắc nhở ngài rồi, ngài muốn chết vì gái sao?"

Hắn xì một tiếng.

"Là đang theo đuổi!"

Nghe xong lời này, anh bèn trưng bộ mặt coi thường nhìn hắn. Trông kiểu gì cũng đang muốn "chết vì gái" mà.

"Vậy ngài muốn xử lí thế nào?"

Bắc Sư Tử xoay cây viết trong tầm tay, ánh mắt nghĩ ngợi trông rất xa xăm.

"Không vội."

Bạch Ma Kết lại tiếp tục nhìn hắn với dáng vẻ coi thường, nói tiếp: "Nhưng người bên trên đang vội, Bắc tổng à."

Hắn không thèm đếm xỉa. Dường như anh có nói thêm điều gì hắn cũng chả muốn nghe. Và anh lại chẳng lạ lẫm gì với tính cách thích làm gì làm nấy của hắn. Vì đã quá quen, vì đã xử lí nhiều vụ nên mới có thể bình thản mức này.

Có điều: "Ngài không đổi trụ sở thật?"

"Đương nhiên."

Anh liền thở dài.

Đã mấy ngày liên tiếp dây dưa với cái trụ sở không ra gì này. Ngay lúc mạng sống đang cận kề vậy mà họ lại thiếu trách nhiệm đến như thế. Còn đem sự thiếu trách nhiệm ấy đổ lên đầu một cô cảnh sát trẻ. Nghĩ thế nào anh đều cảm thấy tức giận không nói nên lời.

"Bắc tổng, nếu ngài không mau chóng đổi trụ sở bên trên sẽ quở trách ngài. Chúng ta đã trì hoãn kế hoạch lâu hơn so với dự tính rồi. Dù ngài có thích cô cảnh sát trẻ đó đến mức nào, vẫn nên ưu tiên kế hoạch lên hàng đầu chứ."

Bắc Sư Tử cau mày. Dù không muốn nhưng hắn vẫn phải thừa nhận anh nói chẳng sai chút nào. Kế hoạch đã kéo dài lâu hơn so với dự tính trước đó. Điều này không tránh khỏi sẽ bị quở trách. Mà có là thế đi chăng nữa, hắn cũng chẳng thèm để lọt vào tai.

Vậy nhưng đối với Nam Lý Cự Giải, đây không phải lẽ thích đơn thuần.

Hắn không phủ nhận việc hắn từng mang ý định muốn trêu chọc cô chỉ bởi hắn chán nản. Nhưng giờ thì so với việc trêu chọc, hắn lại càng thấy hứng thú hơn. Nhìn cái cách cô mạo hiểm cả tính mạng của mình chỉ để cứu giúp một người xa lạ. Hơn nữa trong hoàn cảnh có thể chết lập tức, cô thậm chí còn chẳng bị lung lay.

Bạch Ma Kết nhìn hắn.

"Bắc tổng phải lòng rồi à?"

"Không phải thế sao."

Anh cau mày, nhìn hắn bằng bộ dạng nghi hoặc. Dù cố mở to mắt để xem kĩ người trước mặt thế nào, anh thấy hai chữ "phải lòng" ấy không nên dán lên người hắn. Vậy mà hắn lại thừa nhận với anh một cách trơ trẽn đến thế kia.

"Bắc tổng nghiêm túc thật?"

Chắc chắn không phải, anh đã nghĩ như thế. Nhưng dáng vẻ phong tình của hắn như đang tát vào mặt anh.

"Nhìn tôi không nghiêm túc?"

Hắn quét mắt sang anh.

Anh liền gượng cười đáp.

"Chỗ nào cũng không nghiêm túc!"

Bạch Ma Kết xoa xoa vầng thái dương, tự nhủ với chính mình chắc chắn gần đây xảy ra quá nhiều việc nên anh đã nhìn lầm. Chuyện này không thể diễn ra như vậy, hắn làm sao mà thế được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net