"mắt."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt ấy...

Phải rồi, là ánh mắt của chúa trời.

Mikey.

Chúa trời của gã, cái tên được tâm thức gã nhắc đi nhắc lại cả trăm cả nghìn lần. 

Đôi mắt của Mikey đích thực là đôi mắt tuyệt trần nhất thế gian.

Lúc trước tâm can gã cũng có tự hỏi mình rằng, liệu sự tôn sùng gã dành cho cậu và cả cái danh xưng đức chúa gã gán cho Mikey, nó có thật sự là đúng hay không? Gã chẳng phải thứ gì cao quý đến độ không đa nghi như thế, bụng tiểu nhân hẹp hòi sao sánh nỗi vị trên cao kia đâu. Gã nghĩ mãi về cậu, về tất cả mọi thứ, về lòng tin yêu và cả khổ hạnh... và cuối cùng là câu hỏi ấy. 

Liệu Mikey có thật là vị chúa mà gã tìm kiếm bấy lâu... hay sẽ rất nhanh sau gã sẽ lại chán chường bỏ quấy cậu ở một xó nào đó chăng?

Nhưng ngay khi cái nhìn bẽn lẽn của gã đến ngay mi mắt cậu, nó liền bị đôi mắt ấy quét qua một màu tăm tối. Chẳng phải là khổ sầu, chẳng phải là từ bi, càng không phải là hạnh phúc hay sướng vui, chẳng thể là bất cứ thứ gì mà thế nhân đoái hoài. 

Nó trống rỗng. 

Đen của cao quý, ánh tuyền của đáy vực sâu. 

Cả người gã chết cứng, mồ hôi lạnh chảy dài từ cổ xuống tận bả vai. Cảm giác bị nhìn thấu đến từng tế bào trong mình khiến gã rộn rạo, tay chân bất thần lạnh cóng. Tội lỗi đè nát con tim, vì kẻ con chiên như gã mà lại bạo gan dám hỏi lòng mình thứ suy nghĩ bất trung chống đối, dám hoài nghi về thứ quyền thế thuần khiết thuộc về Mikey. 

Một con chó lại dám giữ suy nghĩ có thể sẽ dẫn đến phản chủ, nếu còn dám để lại ý nghĩ ấy trong đầu thì gã sẽ bị vấy bẩn mất. 

Thứ mà gã cho là dơ bẩn chẳng phải bùn hôi tội ác, không phải bất cứ cái gì người ta cho là ác độc tanh tưởi trong cuộc đời. Nó là bất trung phản chủ, là đi ngược lại với lý tưởng cả một đời phụng sự cho vị đấng gã yêu. 

Đâu đó trong lòng gã lúc ấy, Sanzu nghĩ mình đã làm cho cậu thất vọng vô cùng rồi.

"Mày nhìn gì?"

"Không... không có gì đâu Mikey."

Từ lúc ấy, Sanzu chẳng dám hoài nghi về đức tin trong tim mình nữa. 

Và cũng kèm theo đó là gã chưa bao giờ làm cho cậu phải thất vọng thêm lần thứ hai.

Chỉ để cầu đôi mắt ấy hướng về phía mình.

Một lần và mãi mãi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net