Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như bị thôi miên, tôi cuốn mình vào chiều sâu ánh mắt Sana mà tôi nhìn thấy trong tấm kính vỡ. Tôi cầm một mảnh vỡ lên. Tôi muốn cứa nó vào đâu đó trên thân thể mình. Có thể đâm vào bụng, có thể rạch vào tay, có thể làm điều gì đó trên thân thể này với mảnh vỡ ấy?
Biết bao nhiêu khổ đau trên thế giới này sẽ nằm yên ả và tan biến khi ta chết đi... Đúng không?
"Không! Đau khổ sẽ mãi tiếp diễn. Sẽ chẳng có gì có thể kết thúc nó, kể cả cái chết! "
Tôi giật mình! Giật bắn mình. Một giọng nói nào đó vừa xoẹt qua tâm trí tôi. Tôi đau đớn, máu loang ra nền nhà, tôi bị kéo về thực tại. Tỉnh táo hơn nhờ vết thương ở chân. Cuống quít băng bó.
Tỉnh lại sau những giây phút bị cuốn vào tuyệt vọng, hít thật sâu. Mình cần phải bước tiếp. Vén tấm màn đang che chắn cho sự dối trá này.
Tôi cần phải tới bệnh viện. Nơi Mina đang mê man.
Máu chảy trên nền nhà theo từng bước chân tôi đi. Hình ảnh ấy không khiến tôi đau đớn. Bất giác mỉm cười, để tự thấy mình ngớ ngẩn. Suốt thời gian ngồi trên taxi, hình ảnh Tử Du chạy mãi trong đầu tôi vô thức. Làm tôi nhói đau nơi ngực trái. Taxi dừng trước cổng bệnh viện. Tôi lặng lẽ xuống xe. Không rõ mình tới đây để làm gì, tôi nghĩ cần phải gặp Tử Du nói rõ những điều mà mình mới phát hiện ra. Tôi cần ai đó có khả năng phân tích cho tôi hiểu, tại sao nhà tôi lại chứa đầy chất gây nghiện và làm thế nào, hoặc để làm gì, mà Mina lại lấy đi cuốn băng đó? Nghĩ tới cuộn băng, thật ngớ ngẩn, tại sao tôi vẫn chưa xem nó nhỉ?
Những suy nghĩ miên man đưa tôi đến gần phòng cấp cứu của Mina lúc nào không hay. Tôi nhìn quanh, không có ai. Cảm giác lo lắng tràn ngập tâm trí, tôi chạy nhanh tìm y tá hay bất kì một vị bác sĩ nào đó để hỏi han.
"À, cô ấy đã chuyển qua phòng chăm sóc đặc biệt được hai ngày rồi cô. Phòng số 37 lầu 4".
Hai ngày? Hai ngày rồi sao? À ừ, tôi đã ngủ được hai ngày mà. Vậy là trong hai ngày ấy, Mina đã tỉnh? Nếu em ấy tỉnh lại thì tôi có thể hỏi về mọi thứ đang diễn ra? Có nên hỏi? Có nên nói ra tất cả chỉ là một ván bài đã đi đến hồi kết, tất cả cần phải lật ngửa với nhau? Trong thang máy, tôi sắp xếp mọi thứ trong đầu. Thứ nhất, sẽ nói về Sana - chị gái của em ấy, và số tài sản khổng lồ mà Sana để lại, phải không? Thứ hai, là những chai lọ thủy tinh trong căn hộ và cuốn băng, vì sao em ấy lại đánh cắp? Nếu Myoui Mina biết rõ mọi thứ, tại sao lại nói dối tôi? Về mối quan hệ chớp nhoáng với Chu Tử Du, tôi có nên thú nhận?...









#Nhee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net