CHAP 111

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng tám, Seoul vẫn đang là mùa hè nóng bức, mọi người nói thời tiết oi bức luôn dễ dàng khiến cho người ta bực bội phiền chán, nhưng hôm nay lại phá lệ râm mát, Seohyun vẫn tức giận trề môi, nguyên nhân rất đơn giản, là vì có người chọc cô mất hứng, cực kì mất hứng. Tối qua trước khi đi ngủ cô hỏi Yuri tối nay có thể cùng cô ra ngoài ăn cơm hay không, đã lâu rồi bọn họ không ra ngoài ăn. Nhưng tên kia lại không hề nghĩ ngợi đã vội từ chối, nói hôm nay có việc rất quan trọng nên buổi tối không thể cùng cô ăn cơm, sau đó nằm xuống chưa được vài phút đã ngủ. . Cô thiếu chút nữa là tức chết, đâu phải cô rảnh rỗi làm nũng muốn Yuri đi cùng, thiết nghĩ cũng biết đột nhiên rủ Yuri đi ăn chắc chắn là có chuyện quan trọng, thế nhưng Yuri không cần suy nghĩ đã từ chối, không hề nhớ hôm nay là ngày kỉ niệm bốn năm kết hôn của bọn họ, lúc trước không cho cô một hôn lễ như trong mơ còn chưa tính, vậy mà đến ngày kết hôn của hai người Yuri cũng không nhớ luôn, đúng là làm cô tức chết.

Thật sự là càng nghĩ càng bực mình, Seohyun nặng nề khép lại tập hồ sơ trong tay, nhìn quanh một lúc, không thấy đồng nghiệp nào, kỳ lạ, đã hơn chín giờ rồi, sao bọn họ còn chưa ai đến.

Vừa nghĩ thế, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, làm cô giật mình. Không gian rộng lớn thế này lại chỉ có mình cô, điện thoại bỗng đổ chuông như vậy, quả là có chút dọa người.

Lấy lại bình tĩnh mới nghe điện, "Alo?".

"Seohyun, sao cậu lại tắt máy, tớ gọi mấy cuộc đều vào hộp thư thoại". Vừa nhấc máy, Tiffany đã tuôn một tràng.

"Á. . .". Mất hứng vì người nào đó đã quên mất ngày quan trọng, buổi sáng Seohyun tắt di động, miễn cho người nào đó đột nhiên nhớ ra cái gì mà gọi điện cho cô, hừ, cô sẽ không nghe đâu. Không nghĩ rằng chưa đợi được điện thoại của người nào đó thì Tiffany đã gọi tới, con ngươi đen láy đảo vòng tròn, đánh trống lảng hỏi ngược lại, "Cậu tìm tớ có việc gì?".

"Aizz, cậu nhanh chạy xuống dưới, tớ đang ở dưới công ty cậu". Dứt lời lập tức gác máy. Không có thời gian nói nhiều với cô ấy, mọi người bên kia đều đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn thiếu mỗi nhân vật chính, bây giờ còn phải đưa cô ấy đi thay lễ phục với trang điểm, không thừa thời gian để lãng phí.

Seohyun sững người nhìn điện thoại, rốt cục là chuyện gì mà Tiffany lại gấp gáp như vậy. Không nghĩ nhiều, đứng dậy vội vàng chạy ra thang máy.

"Fany, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy? Yah. . . Cậu, cậu đừng lôi tớ". Chưa kịp hỏi rõ, người đã bị lôi lên taxi.

"Bác tài, quay lại chỗ lên xe". Cửa vừa đóng lại, Tiffany liền bảo tài xế.

"Fany cậu làm gì vậy, tớ còn đang đi làm". Xe lăn bánh, Seohyun có chút nóng nảy, túi xách, di động của cô vẫn để ở trên lầu, hiện giờ trong văn phòng lại chẳng có ai, không biết có chuyện gì không nữa.

"Đừng ầm ĩ, còn không phải vì giúp cậu, tự nhiên lại tắt máy, nếu đến muộn, sẽ có người hận không thể giết tớ mất". Tiffany tức giận lườm Seohyun

"Ai cơ? Còn nữa, chúng ta đi đâu đây?". Hiện tại Seohyun thực sự không hiểu tình huống này là thế nào, một cuộc điện thoại bất ngờ, rồi đột nhiên bị người khác lôi lên xe, rốt cục đi đâu và làm gì cô hoàn toàn không biết.

"Bây giờ chúng ta đến. . .". Chưa nói xong, di động trong túi liền vang lên, là Jessica gọi tới.

"Alo, Sica, tớ đã đón cô ấy rồi, năm phút nữa là đến, cậu bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ đi, khi nào chúng tớ đến là lập tức hoá trang". Không đợi người ở đầu dây bên kia lên tiếng, Tiffany trực tiếp nói thẳng.

Sica? Seohyun hồ nghi nhìn Tiffany, tuy rằng gần đây Jessica có từng cùng cô đi uống trà với Tiffany, nhưng dù sao cũng mới chỉ gặp qua một lần, từ khi nào hai người họ lại có quan hệ tốt như vậy, còn cho nhau số điện thoại.

"Cậu và Sica từ khi nào trở nên thân thiết như vậy?". Thấy Tiffany cúp điện thoại, Seohyun lập tức hỏi.

"Aizz, chuyện này nói sau, bây giờ tớ cần gọi điện thoại". Dứt lời lại ấn tiếp vài con số, điện thoại thoáng chốc liền kết nối, "Alo, boo, chỗ boo thế nào rồi. . . Được, bên em còn vài việc nữa, có lẽ là kịp. . . . Ok, em biết rồi, đến lúc đó gặp".

Seohyun há hốc mồm nhìn cô ấy, ai làm ơn nói cho cô biết hiện tại là tình huống gì đi!

Xe từ từ dừng lại trước một ảnh viện áo cưới cao cấp, Seohyun kinh ngạc nhìn phía trước, lại quay đầu nhìn Tiffany

"OMO , cậu đừng nhìn nữa, còn phải thay lễ phục với trang điểm, không nhanh lên thì không kịp mất". Nói xong liền đẩy Seohyun đi thẳng vào trong. Vừa vào cửa, Jessica tươi cười cùng mấy nhân viên của cửa hàng áo cưới đã đứng đó chờ cô, thấy cô vào vội vàng đón tiếp, không đợi cô hỏi nhiều lập tức vài người đến vây quanh cô hùng hùng hổ hổ hóa trang tạo hình, Tiffany và Jessica cũng ngồi bên cạnh giúp đỡ. Seohyun bị quây ở giữa nhịn không được hỏi, "Rốt. . . Rốt cục là làm gì đây?".

Vài nhân viên trang điểm đứng sau cười trộm, Jessica và Tiffany càng ăn ý đồng thanh nói, "Secret". Nếu để lộ chuyện sẽ mất vui, thế nên mọi người đều ra vẻ bí ẩn.

Lúc lấy lễ phục ra, Seohyun chỉ nhìn một cái liền thích ngay, lễ phục thuộc kiểu váy quây ngực, không có nhiều hoa văn, thân váy vô cùng đơn giản, trên tà váy đính rất nhiều đá thủy tinh nhỏ, đằng sau dài thướt tha. Kỳ diệu là bộ lễ phục này vô cùng vừa vặn, không rộng không chật như là may riêng cho cô vậy.

Đợi Seohyun thay lễ phục đi ra, Jessica và Tiffany cũng đã thay xong quần áo, nhìn Seohyun, Jessica không khỏi tán thưởng, "Đẹp quá. . .".

"Xem ra con mắt tên kia quả không tồi". Tiffany nhỏ giọng nói thầm.

Seohyun chưa kịp soi gương đã bị Tiffany và Jessica lập tức kéo ra cửa, phía sau người phụ giúp cô dâu vội vàng nâng tà váy lên, chỉ sợ bộ lễ phục hoàn mỹ như vậy bị làm hỏng. Ngoài cửa có xe đã chờ sẵn, là một chiếc Lincoln hào nhoáng, trên đầu xe gắn tượng hai em bé vui mừng hạnh phúc ôm nhau, tất cả nhìn qua đều vô cùng tốt đẹp. Seohyun quan sát hết thảy, trong lòng đã đoán được một chút, nhưng mọi thứ này đều là thật ư, vì sao cô lại có cảm giác mình như đang nằm mơ vậy.

Trên xe, Seohyun ngây ngốc hỏi, "Các cậu chắc chắn tớ không nằm mơ chứ?". Cảm giác rất không chân thực.

"Cậu đang nằm mơ, chìm trong mộng đẹp". Jessica trêu đùa.

Ngay khi xe gần đến nơi, tâm trạng Seohyun đột nhiên hồi hộp, cầm chặt tay Jessica và Tiffany, vẻ mặt có phần luống cuống.


Jessica cùng Tiffany nhìn nhau cười lớn, Tiffany không khách khí nói, "Đã sống với nhau gần bốn năm, cậu còn nghĩ mình là cô dâu mới cưới sao?".

Seohyun được Jessica và Tiffany đỡ xuống xe, mới vừa xuống xe, Jimin ăn vận giống như một quý ông nhỏ cùng một cô bé tầm tuổi nó tươi cười vui vẻ chạy về phía cô, nhận lấy tà váy trong tay người phụ giúp, thảm đỏ trải dài từ ngoài đường vào tận trong giáo đường, hết thảy đều vô cùng trang trọng và thiêng liêng. Jessica đưa cho Seohyun bó hoa cưới đã chuẩn bị từ trước, nhỏ giọng nói bên tai cô, "Yuri đang đợi cậu, mau vào đi".

Seohyun hít một hơi thật sâu, cầm hoa cưới đi vào trong giáo đường. Jimin với cô bé kia nâng váy đi phía sau, Jessica và Tiffany đi cuối cùng.

Bên trong Yuri phong thái hiên ngang đứng đó, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cổng giáo đường, khúc ca mừng lễ cưới bắt đầu vang lên, nói cách khác là Seohyun đã tới, nụ cười trên mặt vẫn y nguyên, nhưng Yuri biết rõ trong lòng mình hồi hộp đến chừng nào.

Cửa từ từ mở ra, Seohyun xuất hiện trước mắt mọi người, ở đây có đồng nghiệp của cô ở WHY, cũng có đồng nghiệp hiện giờ ở phòng kế toán văn phòng luật, còn có một bộ phận nhân viên của KYR, ngoài ra còn mấy phóng viên bên tòa soạn Yuri cố ý mời tới. Nhưng trong mắt cô lúc này không để ý tới bất cứ ai, chỉ nhìn chằm chằm người lịch lãm phong độ đang đứng đằng trước, dường như cả vũ trụ chỉ có mình người đó, chậm rãi đi từng bước một về phía trước, khuôn mặt mỉm cười, giờ phút này cô đã quên hồi hộp, quên luôn sợ hãi, như có một tiếng nói dẫn đường chỉ lối cho cô, hãy đi về phía trước, đi về phía người kia.

Lúc cha sứ tuyên bố bọn họ kết thành vợ chồng, Yuri cúi đầu hôn cô dâu của mình, thì thầm bên tai cô, "Yul yêu em, yeobo của Yul".

Khuôn mặt không giấu được nét ửng hồng, tràn ngập hạnh phúc, đón lấy nụ hôn say đắm của Yuri, nói trên môi anh, "Em cũng yêu Yul, seobang của em".

Tất cả đều hoàn mỹ như kế hoạch của Yuri, giữa lúc mọi người chúc mừng bọn họ, mục sư tuyên thệ thiêng liêng, hai người thành vợ chồng, Yuri tuyên bố với toàn thế giới cô là vợ mình, Yuri còn đền cho cô một hôn lễ đáng lẽ đã phải diễn ra từ bốn năm trước.

"Đứng vững nhé". Seohyun quay lưng về phía các cô gái, tay nâng cao hoa cưới, cao giọng hô.

"Được rồi được rồi, cậu mau ném đi". Tiffany đứng sau Seohyun, thế này Seohyun có thể ném vào tay cô, hôn lễ của cô và người ấy đã định vào tháng mười tới, hiện tại bắt được hoa cưới coi như là lấy may.

"Tớ bắt đầu ném đây". Seohyun trong lòng nhẩm đếm một hai ba, rồi hăng hái ném hoa về phía sau.

Đúng là buồn cười, người càng muốn lấy lại càng không dễ dàng lấy được, người chẳng thiết tranh giành thì hoa lại như cố ý rơi trúng. Jessica nhìn bó hoa cưới rơi trên tay mình, có chút bối rối.

"Haizz, sao lại rơi ra chỗ Sica vậy chứ". Tiffany bất mãn hét lên, rõ ràng cô thấy bó hoa sắp rơi xuống tay mình, thế quái nào lại đột nhiên thay đổi lộ trình rơi trúng tay Jessica đang đứng bên cạnh. "Sica,khai mau cậu và tên đó thế nào?".

"Tớ. . .". Jessica bất giác liếc về phía Taeyeon, vừa vặn chạm tới ánh mắt cười của Taeyeon, đỏ mặt, đưa hoa cưới trong tay cho Tiffany, "Tớ chưa có ý định kết hôn, bó hoa này cho cậu". Nói xong lập tức chạy đi.

"Ơ. . . Đây là cậu bắt được mà, rất có thể người tiếp theo kết hôn chính là cậu, nghe nói cái này linh nghiệm lắm". Tiffany lớn tiếng hét lên với bóng lưng Jessica, chạy chậm đuổi theo muốn trả hoa lại cho cô ấy.

Nhưng rất nhanh sau đó, Taeyeon đã chặn trước mặt Jessica và Tiffany, hắng giọng nói làm cho mọi người đổ dồn về phía họ

Àh, hôm nay trước sự chứng kiến của tất cả mọi người tôi có điều quan trọng muốn nói, đó là: tôi- Kim Taeyeon muốn được thức dậy bên cạnh người con gái mà tôi yêu trong suốt quãng đời còn lại, Jessica , em đồng ý kết hôn với Tae chứ???????? – Taeyeon đứng đối diện với Jessica và đưa hộp nhẫn ra trước mặt làm Jessica bối rối, hai má ửng đỏ lên thẹn thùng.

Những tiếng vỗ tay, những tiếng la lớn "đồng ý đi" và "Taengsic" vang lên làm cho Jessica đỏ mặt xấu hổ, nếu ko bị Seohyun và Tiffany đẩy tới chỗ Taeyeon thì chắc cô cũng còn đang đứng chôn chân ở đó. Cô đưa bàn tay trắng nõn của mình ra để người kia có thể đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của mình

-Em đồng ý!

Yuri chẳng biết từ lúc nào đã đứng trên bục của cha sứ dõng dạc tuyên bố - "Tôi Kwon Yuri, lấy thân phận là bạn của Kim Taeyeon và Jessica chính thức tuyên bố hai người họ chính thức thuộc về nhau" – Theo sau đó là tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người dành cho họ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net