Chương 7: Chiến ra lửa tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                  


Địa điểm được gửi tới là một công ty tư nhân bán bảo hiểm, thoạt nhìn chính là cái loại công tác rất được lòng người dân. Công ty là một toà nhà không quá lớn nằm ngay giữa khu đô thị sầm suất nhất của Nhật Bản, Bagu và Crocket ở một quá cafe ngoài trời đối diện công ty kia âm thầm quan sát đã được một lúc lâu.

Khi nhóm 4 người Kim Jong In tới nơi lại chia thành 2 đôi tản ra 2 chỗ khác nhau quanh công ty đó. Chốc lát sau Baobao và Wenwen cũng tới nơi, sắc mặt đều không tốt lắm, giống như đang ở nhà riêng tư vui vẻ chợt bị làm cho mất hứng.

Bagu và Crocket thấy Kim Jong In cùng Do Kyung Soo dừng tại một hàng báo ngay cạnh công ty bảo hiểm, còn Kaya và Usopp thì dừng trước một hàng bánh ngọt đông đúc. Baobao và Wenwen trực tiếp đứng ở bến xe buýt trước cửa công ty, làm bộ dáng như chờ xe.

Đều là địa điểm nhiều người qua lại hoặc dừng chân nên thoạt nhìn rất khó phát hiện.

Qua bộ đàm chuyên dụng luôn mang theo người, Bagu trình thuật lại tình hình:

"Lúc khi chúng tôi vừa tới nơi tổ chức hội Cosplay kia thì gặp một em gái mặc đồng phục học sinh, bởi vì nhan sắc có chút chói mắt nên rất nhiều người cùng để ý và tới nói chuyện, trong lúc đám đông xô đẩy thì cô gái đó đánh rơi ví. Tôi nhặt lên thì thấy trong ví có thẻ căn cước đã là gần 30 tuổi, có thẻ nhân viên cấp cao tại công ty này, một ít tiền mặt gồm cả của Nhật lẫn Hàn, còn đặc biệt có một cái ảnh thẻ mờ ảo của Kim Min Seok, trông giống như là lấy trộm trên hồ sơ nào đó ra."

Kim Jong In khen ngợi:

"Khả năng liếc mắt thu nhập thông tin của cậu lúc nào nhanh nhẹn như vậy. Mà hiện tại thông tin của Kim Min Seok đang được bảo mật rất kĩ, tìm ra hồ sơ cũ rồi chụp lại ảnh cũng không phải là chuyện dễ dàng, ắt phải có âm mưu gì đó ở đây"

Usopp từ hàng dài đang chờ mua bánh nghiêng người một chút quan sát kĩ mấy cửa sổ mở ra của công ty bảo hiểm, đảo mắt một lúc liền thông báo qua bộ đàm:

"Hôm nay là ngày cuối tuần, công ty không cho nhân viên nghỉ ngơi sao? Rất nhiều phòng trong đó đều sáng, còn vài phòng đóng kín thì cửa kính đều rất bẩn, giống như chẳng bao giờ chịu lau."

Wenwen hỏi:

"Phòng tầng mấy như vậy? Tôi lên xem một chút?"

Baobao sốt sắng:

"Đột nhiên lên đó làm gì chứ? Lại không biết có cái gì tốt đẹp ở trong hay không?"

Những người còn lại không nhìn thấy Wenwen xoa nhẹ mái tóc Baobao, chỉ nghe thấy giọng anh truyền tới:

"Các công ty bình thường đều có nhân viên vệ sinh, không lẽ nào lại để cho nhiều phòng bẩn như vậy, người Nhật còn rất ngăn nắp sạch sẽ, cái phòng bẩn kia ắt hẳn là sẽ có nhiều manh mối quan trọng. Cửa kính không được lau, hoặc là cố tình không lau hoặc là không cần thiết phải lau, ám chỉ dù sao cũng chẳng một lần được mở ra. Cái gì ở trong mà lại bí hiểm như vậy? Nhất định phải đi xem một cái."

Kim Jong In cảm thấy nguyên nhân này tuy khá có lý nhưng cũng không đáng để liều mạng như vậy, cậu nhanh chóng ra chỉ thị:

"Hiện tại ám binh bất động, theo dõi thêm một lúc, đêm đến cùng nhau hành động"

Wenwen cũng chẳng vội vã, thấy vậy liền đáp ứng.

8 người đủ mọi hướng thay nhau dồn mắt theo dõi cái công ty bảo hiểm kia.

Tuy ở một khu đông dân dư nhưng số người ra vào công ty bảo hiểm rất ít, Kaya trong hàng bánh còn dùng tiếng Nhật bập bẹ hỏi mấy người bản địa:

"Công ty bảo hiểm bên đó có uy tín hay không? Tôi muốn qua mua một cái bảo hiểm cho người anh trai đang du học bên này!"

Vị khách nọ là một thím thoạt nhìn rất gần gũi, rất nhanh tiếp chuyện với Kaya:

"Công ty bảo hiểm? Cậu trai trẻ cậu đùa sao tôi ở đây cả đời người mà chưa nghe nói trên con phố này có công ty bảo hiểm đó? Nếu có tôi lại phải sang tận khu khác để mua bảo hiểm cho chồng tôi sao?"

Tiếng bà thím từ bộ đàm của Kaya truyền đến tai những người khác, Crocket và Bagu ở vị trí thoạt nhìn được toàn cảnh liền nhanh chóng thông báo:

"Quả thực không có biển báo công ty, nhìn qua chỉ giống một khu nhà chung cư bình thường"

Tức là nếu không có thẻ nhân viên của cô gái nọ báo rõ địa điểm nơi này là một cái công ty thì không ai biết chỗ đó căn bản là như vậy.

Trá hình một cái công ty bảo hiểm để làm gì?

Riêng Kaya chợt thầm kêu không xong, chính mình mới để lộ ra thông tin mật với người dân rồi? Người ta vốn đâu có biết?

Usopp ở bên cạnh nhanh chóng cứu cánh:

"Tiếng Nhật của cậu ấy không tốt, chắc đã nhìn nhầm bảng hiệu nào rồi, xin lỗi đã làm phiền dì"

Thím người Nhật lại rất niềm nở khen ngợi:

"Vậy cậu chắc là người anh trai sao? ĐƯợc em trai mua bảo hiểm cho, có bao nhiêu hạnh phúc nha~ hahaha~"

Usopp lịch sự mỉm cười, bà thím lại nói tiếp:

"Ấy nhưng thoạt nhìn hai cậu đâu có giống nhau? Mới nãy chẳng phải cậu nhỏ kia xếp hàng phía sau còn một mực bám vào áo cậu sao? Còn vươn tay định nắm một chút xong lại rụt lại, nào có anh em trai nào lớn ngần này còn như vậy? Không cần phải ngại ngần thể hiện tình cảm, ở đây dân trí rất thoáng, không có kì thị đâu á!"

Kaya sửng sốt, bị lộ hành tung rồi!

Sao trên cái đất nước này điều quái gì cũng có thể xảy ra!

Usopp chết lặng một hồi, anh không hề biết mới nãy lúc xếp hàng mua bánh lại xảy ra chuyện như vậy? Vì anh đứng trước, Kaya đứng sau, lại mải mê theo dõi tình hình công ty bảo hiểm nên không chú ý mấy hành động của cậu.

Từ bên tai nghe truyền đến tiếng thiếu kiên nhẫn của Crocket:

"Còn ngây ra đấy?"

Từ bên này nhìn sang mà cũng thấy phát mệt!

Tôi căn bản cũng không có ghen tị với tình cảm hai người!

Crocket liếc Bagu một cái, sau đó hừ hừ tiếp tục quay người theo dõi bên hiệu bánh.

Sau đó cậu thấy Usopp vậy mà nắm tay Kaya rồi!

Trong hiệu bánh, Usopp nhanh chóng nắm trọn bàn tay thon gầy của Kaya, mỉm cười đến ánh mắt đều cong lên với bà thím người Nhật:

"Ánh mắt thím thật tốt, cậu ấy dễ ngại ngùng"

Kaya lúc này quả thực chính là đỏ bừng hai tai, không biết nói gì ngoài cựa quậy mấy ngón tay đang bị Usopp nắm giữ.

Usopp chuyển sang đan tay Kaya, mười ngón tay giao nhau không một khe hở.

Bà thím cười cười thoả mãn rồi rời đi, Usopp và Kaya cũng nhanh chóng ra khỏi tiệm bánh, lưu lại một hương vị tình cảm ngọt ngào hơn tất cả mọi loại bánh được bày bán tại đây.

Ở bên hàng báo, Do Kyung Soo nhìn Kim Jong In, sau đó nhỏ giọng hỏi:

"Bọn họ...là như vậy?"

Kim Jong In tắt bộ đàm, nói:

"Cả nhóm đều là như vậy"

Do Kyung Soo hít một ngụm khí lạnh, cũng quá thần kì đi...

Một tổ hợp gay xuất sắc ở với nhau...hơn nữa hiệu quả làm việc cũng rất kinh người!

Do Kyung Soo lại cảm thán:

"Trùng hợp như vậy!"

Kim Jong In nhịn cười:

"Thật ra lúc đầu có thể không phải vậy, nhưng gặp đúng người lại thành như vậy."

Ví dụ như tôi đây, gặp anh liền từ thẳng thành cong rồi.

Ví dụ như Park Chanyeol, gặp trúng Byun Baekhyun thì cho dù có là đàn ông cũng nguyện yêu thương cả đời.

Kim Jong In nói tiếp:

"Trong đội cũng có một ví dụ rất rõ ràng"

Do Kyung Soo hiếm khi bày ra bộ mặt muốn bà tám, chớp chớp mắt ra hiệu với Kim Jong In. Mau kể mau kể mau kể!

Kim Jong In nhớ lại:

"Lúc còn đang huấn luyện thì Bagu cũng đã có bạn gái, còn là một hoa khôi của trường đại học danh tiếng, hồi đó còn trẻ như vậy mà đã tính sẽ đi rất xa với hoa khôi, mỗi lần huấn luyện căng thẳng đều nhờ hoa khôi gọi điện an ủi khuyên giải mà tâm trạng phấn chấn trở lại."

Do Kyung Soo bắt đầu cảm thấy nữ phụ này có số thảm rồi, tuy rằng tính tình tốt như vậy...thật đáng thương.

Kim Jong In lại kể:

"Vào thời điểm làm việc tập sự chính thức, cả nhóm đi làm nhiệm vụ với nhau, càng ngày càng ít thấy Bagu nhắc tới hoa khôi kia. Lúc đầu cả nhóm còn tưởng yêu đương hờn dỗi bình thường, nhưng một ngày sau khi vừa bắt xong một nhóm tội phạm nguy hiểm, Bagu chợt tuyên bố chia tay rồi, còn là vì cậu ấy thay đổi, có tình cảm với người khác. Sau này cậu ấy cũng chẳng nói là ai nhưng mọi người đều cảm nhận được, Crocket thực sự ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống bình thường của Bagu. Mới đầu chỉ là bạn bè quan tâm hỏi han, về sau tiếp xúc ngày đêm, nhiệt huyết của Crocket mới là thứ thực sự cho Bagu thêm động lực trong công việc."

Do Kyung Soo cảm nhận từng chút một câu chuyện ngắn ngủi này, tuy cái gì cũng chẳng được kể rõ ràng nhưng sự tình trong đó giống như không hề đơn giản, biết càng rõ đau càng nhiều, thay đổi tình cảm đôi khi cũng chẳng phải là điều gì sai trái, sai trái là nhẫn nhịn ở bên cạnh người mình không yêu hoặc là lừa dối người ấy. Có lẽ Bagu đã sớm nhận ra sự thay đổi trong tình cảm của mình liền nhanh chóng chia tay cho cô gái kia bắt đầu cuộc sống mới tốt hơn ở bên người tốt hơn.

Kim Jong In hỏi:

"Có muốn biết rõ sự tình không?"

Do Kyung Soo ngập ngừng:

"Không cần thiết, chi tiết không cần biết rõ, tình cảm rõ là được rồi"

Tuy thật sự có không ít tò mò, như thế nào mà từ bỏ một hoa khôi mềm mại để yêu một chàng trai thô cứng khác?

Dễ dàng như vậy?

Yêu đàn ông...đơn giản vậy thôi?

Cảnh sát Kim cười cười:

"Một thời gian nữa bọn họ sẽ kể cho chúng ta thôi"

Do Kyung Soo thấy khẩu khí chắc chắn này của Kim Jong In liền lấy làm lạ:

"Vì sao chứ? Bọn họ cũng đã đến với nhau đâu mà ngang nhiên kể nể như vậy?"

Kim Jong In nhún vai:

"Dự cảm là như vậy, Crocket cũng chống đỡ không được bao lâu nữa"

"Chống đỡ cái gì?" – Do Kyung Soo hỏi.

"...chống đỡ lại sức quyến rũ của Bagu. Crocket mới đầu là áy náy cùng lo lắng đã phá hỏng mối tình nên thơ của Bagu vì những hành động vô tình của mình, cũng đã trốn tránh Bagu một đoạn thời gian đủ dài rồi, càng ngày càng không thoát cậu ta ra được. Nhìn một chút mà xem."

Theo lời của Kim Jong In, Do Kyung Soo nhìn sang quán cafe đối diện.

Crocket đang ăn một cốc kem rất đầy, Bagu lẳng lặng nhìn cậu rồi trêu chọc vài câu. Crocket làm ra một bộ mặt hờn dỗi nhưng sau đó lại giơ cốc kem cho Bagu ăn cùng, hai người ngọt ngào tôi một thìa cậu một thìa.

Do Kyung Soo có chút lo lắng:

"Chẳng phải là đang làm nhiệm vụ theo dõi sao..."

Còn có tâm trạng hẹn hò như vậy?

Kim Jong In hắng giọng cứu giúp đồng nghiệp:

"Cái công ty kia có nhìn thêm vài giờ nữa thì nó cũng sẽ vẫn như vậy mà thôi. Dù sao mục đích hôm nay cũng là ra ngoài giải trí một phen, để cho bọn họ tranh thủ hưởng thụ"

Cảnh sát Kim thầm nghĩ, còn anh đó, bao giờ mới chịu ngã gục trước sự quyến rũ của tôi đây?

Do Kyung Soo chợt hỏi:

"Vậy cậu đã hưởng thụ được chút nào chưa?"

Kim Jong In nhìn vào mắt của Do Kyung Soo:

"Tôi là đang hưởng thụ, từng giây một"

Trung Uý Do nghe ra chút ý mờ ám, giữ mặt lạnh xoay qua chỗ khác sau đó ở phía không ai nhìn tới liền không nhịn được mà mặt hơi hồng lên.

Đường đường là một quân nhân nghe qua vài cái lyric ngôn tình liền không khống chế được bản thân!

Mặt mũi ở đâu?!

Kim Jong In bật bộ đàm thông báo:

"Theo dõi tập thể kết thúc, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ cá nhân"

Baobao ở bên kia hỏi:

"Có nhiệm vụ cá nhân lúc nào á?"

Kim Jong In trêu chọc:

"Thả cho các cậu đi hẹn hò"

Baobao ấp úng không nói được gì nhìn Wenwen, tiếng của Wenwen liền vang lên:

"Trong chuyện lợi dụng việc công làm việc tư thì không ai bằng đội trưởng cả"

Kim Jong In bị trêu gẹo lại rất đắc ý:

"Vậy các cậu nhanh chóng noi gương đội trưởng gương mẫu một chút đi"

Usopp đáp:

"Nhận mệnh"

Kaya nhỏ giọng lầm rầm:

"Nhận mệnh gì chứ, tôi..tôi muốn đi về"

Thế nhưng sau đó vẫn một mực cùng với Usopp đan tay đi khắp phố phường.

Bagu nhìn Crocket còn đang ăn dở kem cũng đáp:

"Tận lực hoàn thành nhiệm vụ"

Crocket ngừng ăn liếc lên Bagu một cái, sau đó liềm một vòng kem trên miệng ra lệnh:

"Tôi muốn đi ăn nhà hàng Nhật Bản! Một bữa thật lớn!"

Bagu nghiễm nhiêm là rất vui lòng đáp ứng .

Cầu còn không được!

4 đôi vừa mới tụ hợp được một hồi bây giờ lại chính thức đường ai nấy đi.

Kim Jong In và Do Kyung Soo cũng không trở lại hội Cosplay nữa mà cùng đi ngắm mấy địa điểm thú vị trong thành phố. Một ngày cùng nhau trải nhiệm đủ mọi cảm xúc, thực sự là một kỉ niệm đáng nhớ.

Thời gian vui vẻ thì thường trôi qua rất nhanh, tới buổi tối khi cảnh sát Kim và Trung Uý Do trở về nhà thì mấy người còn lại cũng đã có mặt đầy đủ, kể cả Kim Min Seok cũng mang một bộ dáng phong trần mệt mỏi nhanh chóng ăn tạm gì đó rồi nằm ngủ.

Đi từ Hàn về nhanh như vậy? Kim Jong In hơi lo lắng nhìn theo bóng dáng anh ấy nhưng cũng không tiến tới hỏi han bất kì điều gì.

Như đã hẹn trước đêm đến sẽ đi tới công ty bảo hiểm kia để điều tra, mọi người nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ rồi ngồi vào bàn cơm đợi Bagu làm từng món.

Crocket hôm nay cũng hứng khởi bên cạnh, hoàn toàn là tình nguyện mà giúp Bagu nấu cơm, trông y hệt một cô vợ nhỏ quấn lấy làm nũng chồng.

Nhìn thịt bò xào phô mai trên chảo bếp, Crocket ghé người thì thầm với Bagu:

"Cho phần của tôi nhiều phô mai một chút nha?"

Bagu liếc xuống Crocket, nhếch mép trêu đùa:

"Hôn nhẹ một cái chỗ này đều là của cậu."

Mọi người đều dự đoán Crocket sẽ như mọi khi mà ngạo kiều chạy trốn, sau đó ngao ngao kêu Bagu lại bắt nạt tôi gì đó! Thế nhưng ngàn lần không ngờ tới lại bị một màn đột biến làm cho sợ ngây người.

Crocket dùng hai tay bám trụ vai của Bagu, cả người rướn lên nhanh chóng hôn tới một cái trên môi Bagu.

Bagu triệt để chết lặng, trong tim pháo hoa bắn bùm bùm.

Chuyện này, chuyện này, chuyện này...thực sự đang xảy ra?

Crocket chớp chớp nhìn cái vẻ mặt ngây ngốc của Bagu, lại nhón chân hôn tới, thậm chí còn hơi vươn ra lưỡi nhỏ liếm nhẹ một cái...

"Còn chưa đủ hay sao á? Anh làm sao vậy?"

Một bộ dáng ngây thơ hỏi.

6 người còn lại: "..."

Hoá ra là dụ thụ tiềm ẩn, đó giờ cậu ta cứ thích diễn vai ngạo kiều là sao?

Bagu hận đến nghiến răng, người này hồn nhiên "thả thính" bao năm sau đó triệt để lảng tránh, bây giờ lại dám trêu đùa mình như vậy?

"Không giải thích rõ ràng tôi liền nhai nát em" – Bagu đặt hết đũa thìa trong tay xuống, ở ngay trong bếp tính sổ với Crocket.

Crocket sâu kín liếc một cái, sau đó tiếp tục giả vờ:

"Như vậy đã đủ cho nửa chỗ thịt bò phô  mai kia chưa?"

Bagu nắm lấy cằm Crocket:

"Tôi bảo chưa đủ em liền tới nữa?"

Biết thế lúc nãy bảo hôn lưỡi luôn, hôn nhẹ là cái mẹ kiếp gì!

Đúng là lỗ vốn mà!

Crocket nhún nhún vai, một bộ dáng 'hiển nhiên rồi' được show diễn, chính là cực kì cảm thấy thích thú với việc vừa được hôn vừa được ăn! Thực tế là trong lòng cậu cũng là sóng ngầm cuồn cuộn trào dâng, lần đầu dám chủ động thể hiện tình cảm đến mức độ này, xấu hổ chết tôi rồi!

Bàn tay của Bagu càng siết chặt, ánh mắt cũng như muốn đỏ ngầu lên:

"Cái lưỡi kia cũng dám vươn tới liếm tôi?"

6 khán giả hít một ngụm khí lạnh, lời thoại này nặng đô quá xá!

Chúng tôi căn bản không hề nghĩ bậy chút nào!

Crocket cũng một dạng sắp không nhịn được nữa, mặt đỏ loan loan sang tận hai bên tai. Thế nhưng dù gì cũng là một cảnh sát oai hùng khí thế một phương! Một chút thể diện vẫn là phải có!

Chính vì vậy Bagu nín thở nhìn Crocket vươn lưỡi ra tự liếm khoé môi một chút, giống như thưởng thức hương vị còn sót lại của Bagu lúc nãy trên môi cậu.

Bagu chỉ có thể nghiến răng nói một câu cảm thán:

"Được lắm!"

Sau đó kéo cậu lên trên tầng, bỏ mặc bếp núc. Đi tới sắp khuất qua cầu thang, tiếng của Bagu lại vang xuống tầng bếp chỗ 6 cái bóng đèn:

"Chỗ thịt bò kia không được động vào!"

6 người: "..."

Chúng tôi thèm vào đấy!

Tuy là có hơi thèm thật nhưng chảo thịt bò này đã đem hai người chính thức tới với nhau, có cho thì chúng tôi cũng nuốt không trôi.

Lúc này Do Kyung Soo bất đắc dĩ đứng dậy hoàn thành mấy việc dang dở trong bếp, từng món ăn làm xong thì được cảnh sát Kim cẩn thận bày lên bàn.

Bữa cơm này ăn tới đặc biệt yên lặng, cho dù hơi ít thịt một chút nhưng hoàn toàn không thành vấn đề!

Bởi nếu kêu ca sẽ không còn nghe rõ mấy âm thanh kì quái từ tầng trên truyền xuống, chúng ta vẫn là vừa ăn vừa thưởng thức tiết mục chân thực sống động kia đi.

Baobao và Wenwen ăn xong đầu tiên, vừa vào đến phòng cũng liền đóng kín cửa nhưng lại đặc biệt yên tĩnh, một nửa nốt nhạc cũng không hở ra để cho người ngoài chấm mút được... – này là do kĩ thuật cao, không phải cái loại lần đầu trải nhiệm như cặp đôi mới nào đó.

Kaya và Usopp ở lại rửa bát, anh anh em em đến cực ngọt nào.

Vừa về phòng Kim Jong In nhìn bóng dáng Do Kyung Soo nhanh chóng lủi vào phòng tắm, cả người cậu không kiềm chế được mà nóng lên bừng bừng. Hôm nay quá nhiều kích thích đi!

Sau đó Đội trưởng đội cảnh sát số I 'tinh anh, dũng cảm, đầy tính trách nhiệm' lần đầu quyết định thất đức mà lùi lại nhiệm vụ:

"Chúng ta tối mai hãy đi thám thính!!!"

(TBC)

A/N: Chắc sau này phải viết phiên ngoại về tất cả các đôi...giờ lại hối hận sao mình cho nhiều đôi phụ thế T_T nhưng mà cũng không thừa phải không nhỉ? Các cậu cổ vũ cổ vũ cổ vũ tớ chút chút đi~ *heart*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net