Chương 4: Có chức danh, không việc làm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tối đó Zhang Yi Xing ở nhà một mình hoàn toàn không quan tâm Kim Joon Myeon mấy giờ mới về, căn nhà yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân trần của cậu trên nền lát gỗ, thực thú vị.

Yi Xing lại đi khám phá ngôi nhà lần nữa, trừ căn phòng của anh giám đốc ra thì tất cả mọi ngõ ngách đều chuyên tâm xem xét lại một lượt, chưa bao giờ có cơ hội sống trong một căn nhà có điều kiện tốt như vậy.

Khám phá đủ thì cậu nấu bừa một gói mì ăn cho xong bữa tối, ăn xong rửa bát xong lại ngồi đần mặt ra giữa phòng khách.

Mới có 8 giờ tối, mình nên làm gì tiếp nhỉ?

Cuộc sống lí tưởng của cậu phải là đi làm về tắm rửa ăn cơm sau đó vào phòng xử lí công việc bận rộn cuối cùng mới thoả mãn đi ngủ, nhưng mà...công việc của cậu mỗi ngày ở công ty liền làm xong, căn bản vì rất ít, cũng không hề khó, hoàn toàn không đáng vác về nhà xem lại.

Vì vậy để giết thời gian, Zhang Yi Xing quyết định lại đi xem lại căn nhà lần nữa, tiện thể lau dọn luôn, phải lao động thì mới có thể ngủ ngon!

Chờ tới khi căn nhà sáng bóng thì cũng là gần 10 giờ, tầm này đi ngủ là quá hợp lý, da đẹp sống lâu!

Zhang Yi Xing phấn khởi đi tắm rửa đánh răng, cả người thơm tho mềm mại vừa thu vào chăn thì chuông điện thoại reo lên.

Đã rất muộn rồi, bao nhiêu lâu nay chẳng có mấy ai gọi điện cho cậu chứ đừng nói là gọi vào tầm này, thường là sẽ có chuyện rất không may.

Số máy gọi tới hiển nhiên chỉ có thể là Kim Joon Myeon, Zhang Yi Xing an tâm nghe máy thì lại truyền tới giọng người lạ:

"Alo? Cậu là người nhà của Kim Joon Myeon? Tới đồn cảnh sát số G bảo lãnh cho anh ta"

Zhang Yi Xing bị doạ cho dựng đứng, chưa kịp đáp thì người lạ kia lại nói:

"Anh ta nói thẻ căn cước để trong ngăn kéo bên trái, là cái tủ cạnh bàn làm việc ấy, lớn đầu rồi mà mấy loại thẻ tuỳ thân này cũng không mang đi"

Vị cảnh sát lầm bầm không ngớt.

Zhang Yi Xing lộp bộp đứng dậy chạy sang phòng Kim Joon Myeon, rất nhanh tìm thấy thẻ rồi chạy đến đồn cảnh sát.

Hơn 10 phút sau, một đồn cảnh sát nhỏ đón chào một người đàn ông đẹp trai nhưng mặt mũi rất lo lắng sợ hãi, mái tóc nâu quăn nhẹ rối tung, đặc biệt nữa là còn mặc đồ ngủ hình bông tuyết nhiều màu! Quả thực chính là chói mù hết mắt người.

Kim Joon Myeon từ phòng tạm giam nhìn thấy Zhang Yi Xing vì mình mà còn đi cả dép bông trong nhà ra ngoài, tất nhiên sẽ vô cùng cảm động.

Zhang Yi Xing tìm đến bàn cảnh sát hỏi một hồi, bệnh nghề nghiệp phát huy mạnh mẽ, cậu phải tra hỏi từng đường chân tơ kẽ tóc, hoàn toàn ngó lơ Kim Joon Myeon còn đang bị giam cùng mấy người say rượu gây loạn khác!

Bởi nhẽ người vì zai mà đánh nhau thật khó mà tha thứ được!

Đúng thế, tội của Kim Joon Myeon chính là như vậy!

Ngang nhiên vì một người đàn ông khác mà gây lộn ầm ỹ, ông trời chứng giám, anh ấy không hề oan ức tí nào hết.

Kim Joon Myeon chờ một hồi lâu mới thấy Zhang Yi Xing lôi thẻ căn cước của anh ra sau đó viết biên bản cam kết, dấu ấn được đóng lên, Kim Joon Myeon cũng được phóng thích viết một bản cam kết không tái phạm khác.

Khi hai người bước ra ngoài đồn cảnh sát thì đã sang ngày mới, Zhang Yi Xing yên lặng hít mũi đi thẳng về phía trước không quan tâm tên tội phạm nào đó còn đang khó xử ở bên cạnh.

Dừng lại trước cửa xe Kim Joon Myeon, Zhang Yi Xing bây giờ mới xoay người nhìn anh.

Kim Joon Myeon áy náy nói:

"Xin lỗi, làm phiền cậu"

Zhang Yi Xing không hề khách sáo gật gật đầu, im lặng không nói mà chỉ gõ cộc cộc vào cửa xe ý nói: "mau mau đi về thôi, người ta còn phải đi ngủ đúng giờ!"

Hai người lại tiếp tục khó xử vào trong xe, Kim Joon Myeon lái được một đoạn thì đến đèn đỏ, anh hỏi cậu:

"Cậu cũng đã biết chuyện rồi...vậy...có cảm thấy tôi kì quái không?"

Zhang Yi Xing dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh hướng tới người bên cạnh:

"Đánh nhau thì có gì mà kì quái?"

Kim Joon Myeon đáp:

"Ý tôi là chuyện tôi thích đàn ông, cậu không phải là kì thị chứ?"

Zhang Yi Xing nghẹn họng một hồi, mãi mới định đáp thì đèn lại chuyển xanh, cậu thúc giục anh đi về nhà đã.

Zhang Yi Xing cảm thấy có gì đó không ổn, dường như mọi khúc mắc bao lâu này chợt như có đáp án, nhưng cậu không rõ khúc mắc của mình có những gì mà đáp án kia lại vẫn còn mơ hồ lắm.

Một đường im lặng về nhà, Kim Joon Myeon cũng không giữ Zhang Yi Xing lại để hỏi cho rõ chuyện ban nãy còn đang dở dang. Anh cảm nhận được cậu đang rất bối rối về chuyện này.

Cụ thể sự tình tối nay là Kim Joon Myeon đi gặp đối tác, vốn sẽ là một bữa ăn không thể thuần khiết hơn được nữa thì thư kí bên đó cứ liên tục uốn éo liếc mắt đưa tình --- thư kí là nam, có đôi mắt phượng cực kì câu dẫn, lông mi cong vút chớp một cái bão ngoài trời liền muốn nổi ầm ầm.

Phải nhẽ thường thì Kim Joon Myeon sẽ không đơn giản kết thúc bữa ăn rồi mang một thân trong trắng thuần khiết về nhà, nhưng hôm nay trái nắng dở trời thế nào, anh lại nhớ tới còn có ai đó đang chờ mình về...

Với khẩu hiệu "tiết kiệm là quốc sách" của người này, không ăn mì gói cho qua bữa mới là lạ ấy? Còn có khả năng không thèm cho nổi một quả trứng hoặc vài cọng hành, thật là đáng thương làm sao...

Mình ngồi đây sung sướng ăn ngon, người kia lại cứ ngược đãi chính mình.

Kim Joon Myeon vừa đau xót vừa thất thần một hồi, giám đốc bên kia thấy anh không như lời đồn là vô cùng ham mê "nam sắc" liền nghi hoặc, nhấp nháy mắt ra hiệu với thư kí của mình: "---nặng đô lên cho tôi!"

Hôm nay nhất định phải kí được hợp đồng!

Mạng sống của công ty liền phó thác hết cho cậu đó!

Nam thứ kí nhận được mệnh lệnh liền ngại ngùng đứng dậy ngồi sang bên Kim Joon Myeon rót rượu cho anh, "tửu-sắc" đều đạt điểm tuyệt đối, Kim Joon Myeon phút chốc có chút trầm luân...

Ấy nhưng cũng chỉ là trong phút chốc, anh lại thấy đôi mắt câu dẫn này vẫn là không đẹp bằng cửa sổ tâm hồn vô cùng ngây thơ của người kia... Khi giận dỗi hay uất ức đều là không dấu được qua ánh mắt, đặc biệt khi phấn khích vui vẻ, thứ ánh sáng loé loé trong đồng tử là vô cùng đặc biệt...

Kim Joon Myeon nhìn thư kí của đối tác, không lạnh không nhạt nói:

"Cậu thử bày ra vẻ mặt ngây thơ thuần khiết xem?"

Nam thư kí đứng hình ngay tức khắc!

Đây là kiểu đùa giỡn gì a... Vì bữa ngày hôm nay cậu đã phải học theo sở thích của giám đốc Kim này, cái gì mà ánh mắt mời gọi, đôi môi nhu thuận hấp hé, cử chỉ cao sang kiêu ngạo...

Cậu phải lên mạng tra tìm thuộc tính của ngạo kiều thụ, còn phải tìm rất nhiều video ưm ưm a a học hỏi!

Tốn bao nhiêu công học diễn xuất của ông đây cuối cùng lại đòi ngây thơ thuần khiết!

Thà bắt lột đồ múa cột mười vòng còn có khả năng hơn!

Hay là nằm ngửa ra bàn chơi trò ăn đồ ăn trên cơ thể cũng ok à!

Kim Joon Myeon nhìn vẻ mặt ngây ngốc của nam thư kí liền tặc lưỡi cảm thán:

"Không dễ nhìn lắm đâu"

KHÔNG! DỄ! NHÌN! LẮM! ĐÂU!

Trái tim nam thư kí xinh đẹp tan nát, phải nói là trước đây hồi học cấp 3 cậu cũng thuộc TOP các nam sinh ngây thơ-thuần khiết-trong sáng-mơ mộng-thân thiện! Nhưng thời gian đã mài mòn tất cả, ai giữ được ngần ấy thứ cho đến khi trưởng thành thật sự là có tài.

Đương nhiên, Zhang Yi Xing đúng là có tài.

Vụ ẩu đả xảy ra khi Kim Joon Myeon ra về, giám đốc bên đối tác thì đánh bài chuồn từ trước để hai người có không gian riêng bên nhau, nam thư kí kia bày tỏ hi vọng anh Kim có thể đưa cậu về.

Kim Joon Myeon rất nhanh ưng thuận, chỉ là đi lấy xe ra đã thấy nam thư kí kia bị mấy người trêu chọc không ngừng, còn có đôi mắt uất ức đến muốn khóc lên, mấy tên côn đồ càng trêu dữ tợn hơn.

Đôi mắt đó nó khiến cho Kim Joon Myeon nghĩ tới Zhang Yi Xing, nhỡ đâu cậu ra đường cũng bị trêu chọc như vậy thì làm sao bây giờ?

Thế là ẩu đả nhanh chóng xảy ra, chuyện tiếp theo chính là Zhang Yi Xing đi bảo lãnh cho giám đốc của mình.

Ở trong phòng, Zhang Yi Xing bày ra một vài tư thế yoga thách thức người trái đất xong liền đi tắm lại một lần nữa, cậu rất cần trấn tĩnh một chút.

Đến khi trở lại giường ngủ, cậu chui cả người vào trong chăn ngẫm nghĩ.

Kim Joon Myeon thích đàn ông.

Vậy có khi nào...anh ta có ý với mình với đem mình về đây không? Nhưng rõ ràng là mình đề nghị tới nơi này trước a!

Còn mấy hành động giúp đỡ trước đó, đơn giản chỉ là muốn mở lòng tốt? Là ông trời ban quý nhân cho mình? Không phải là phái người phá cái thân xử nam này đấy chứ!!!

Zhang Yi Xing co rúm người lại, bàn tay vô thức sờ qua mông mình một cái...Ách...phải bảo vệ cho tốt nơi này! Bao giờ làm ra nhiều tiền còn muốn đi mua bảo hiểm dài hạn, tốt nhất là cái loại có bồi thường thật lớn khi có ai xâm phạm!

Cậu không kì thị người đồng tính, nhưng Zhang Yi Xing tự cảm nhận thấy mình chính là người có tính hướng bình thường, suốt quãng thời gian đi học vẫn là cùng các bạn cùng trang lứa bàn tán sôi nổi bạn nữ nào trong lớp dậy thì xong liền xinh hơn, vóc dáng chuẩn hơn, cũng có vài lần xem phim XXX nào đó, phản ứng vẫn là vô cùng bình thường.

Thẳng nam đột ngột sống cùng "cong nam", thế giới chợt phức tạp hơn rất nhiều lần.

Zhang Yi Xing nghĩ rất lâu rất lâu mới có thể ngủ thiếp đi, trước khi đi ngủ còn chỉnh báo thức sớm hơn 30 phút, sau sự tình phức tạp này, cậu muốn lánh mặt anh một chút.

Sáng hôm sau Kim Joon Myeon ngủ dậy quả nhiên không thấy nhân viên mới nhà mình đâu, chỉ có bữa sáng đã bày sẵn, bữa trưa cũng không có chuẩn bị thêm cho anh!

Kim Joon Myeon nghiến răng nghiến lợi, người này phát hiện ra chuyện liền muốn trốn tránh anh, đã thế anh sẽ chính thức từ giờ theo đuổi cậu!

Zhang Yi Xing u buồn đến công ty y như dự đoán ngày hôm qua của tập thể nhân viên.

Chậc chậc chậc, thiếu sức sống như vậy hôm qua nhất định là cãi nhau rất lớn, lại còn không có đến công ty cùng lúc, Kim Joon Myeon càng ngày càng đến gần cột mốc "tra công"!

Mấy nhân viên nữ lao tới hỏi han một phen, Zhang Yi Xing đáp:

"Tâm trạng không thoải mái lắm"

Nhân viên nữ A chu choa cảm thán:

"Ôi đáng thương làm sao? Có chuyện gì chúng tôi có thể giúp đỡ nha?"

Quả thực nhiều chuyện, đúng với tác phong của chị em phụ nữ.

Zhang Yi Xing tiếp nhận một cốc cà phê còn ấm, chỉ lắc lắc đầu nói:

"Chuyện rất khó nói, cũng không tiện kể ra..."

Nhân viên nữ B ghé vào hỏi nhỏ:

"Phát hiện ra chuyện lớn gì sao?"

Zhang Yi Xing tròn mắt nhìn nhân viên nữ B:

"Oa...sao chị biết?"

Tập thể nhân viên xung quanh liền âm thầm đem 18 đời giám đốc nhà mình hỏi thăm một phen! Thật sự là đêm qua dám đi cặp bồ để cho vợ cả bắt gian tại giường!

Lí do vì sao mà vợ cả, rồi gì mà bắt gian, lại còn tận giường, cái này là bọn họ tự bổ não với nhau, người thường không thể hiểu được.

Nhân viên nữ C vỗ vai Zhang Yi Xing:

"Cậu đừng buồn, ái tình chân chính sẽ đánh thắng được hồ ly tinh"

Zhang Yi Xing nghiêng đầu "A" một cái, mọi người nói cái gì đó?

Tiếp sau đó lại thêm vài người tới an ủi vài câu, Zhang Yi Xing bị quay vòng vòng đến chóng mặt, tới khi vào giờ làm chính thức thì cậu mới được thả đi, đúng lúc này nhân viên nữ A lại quay lại cổ vũ thêm một câu nữa:

"Cậu là tình nhân duy nhất giám đốc Kim chuẩn bị cho một chỗ ở trong văn phòng anh ấy đề ngày ngày kề cận bên nhau, tôi tin cậu là người đặc biệt, mạnh mẽ lên"

Zhang Yi Xing lập tức nghiêm mặt, chuyện này hình như hơi quá tầm chấp nhận của cậu, cậu túm lại nhân viên nữ A hỏi:

"Công ty chúng ta gần đây không tuyển nhân viên sao?"

Nhân viên nữ hồn nhiên giải thích:

"Không có, tôi làm ở phòng nhân sự nè, từ đầu năm tới giờ chưa có đợt tuyển nhân viên nào hết đó~"

Một cái cuộn sóng liền đánh thẳng vào đại não của Zhang Yi Xing, trong đầu cậu có tiếng vang mạnh mẽ:

"Bị lừa rồi...bị lừa rồiii~....bị lừa rồiiiiii~~"

Nhân viên nữ A không hiểu vì sao Zhang Yi Xing lại hỏi vấn đề này, nhưng chợt hấp háp nháy mắt với cậu:

"Chẳng phải không tuyển mà cậu còn lọt được vào chứng tỏ vị trí của cậu trong tim giám đốc không nhỏ nha, trước giờ đàn ông tới tìm anh ấy đều không trụ được quá vài ngày chứ đừng nói để anh ấy giữ bên cạnh xử lí công việc"

Lời này lại càng làm Zhang Yi Xing phẫn nộ, mọi chuyện hoá ra lại là như vậy!

Cậu nhận được công việc này hoá ra là do đi cửa sau mà bao lâu nay cậu vẫn tưởng là cửa chính!

Được rồi cửa sau cửa chính cái gì, chính là mình trong mắt mọi người hoá ra là tình nhân của sếp được đặc cách vào làm, mọi chuyện đều xuất phát từ tình cảm cá nhân của Kim Joon Myeon!

Anh ta dám thích mình!

Anh ta thích mình mà hôm qua còn dám đánh nhau vì thằng đàn ông khác!

Ây khoan đã, vấn đề này không quan trọng! Trọng điểm là công việc chính thức đầu tiên của Zhang Yi Xing lại là dùng cách vô cùng không chính thức này để đạt được, phải nói là cậu siêu siêu siêu ghét chuyện cậy quyền cậy thế để đạt được mục đích cá nhân! Ở ngay đầu chương 1 cũng đã phẫn nộ ra a, mọi người đều đã hiểu!

Zhang Yi Xing tức giận đùng đùng ra khỏi công ty, nhưng nghĩ nghĩ một hồi vẫn là quay lại viết cái đơn từ chức rồi sau đó ba mặt một lời mới ra dáng đàn ông!

Vậy là khi Kim Joon Myeon vào phòng làm việc, vốn đã đang khó chịu vì biểu hiện kì quái của tập thể nhân viên thì thấy sắc mặt của Zhang Yi Xing thì anh càng thấy không ổn.

Giống như là có bão táp đang tới, không, là bão thỏ đang tới, một bầy thỏ hung dữ đang dơ nanh múa vuốt, còn cầm những củ cà rốt nham nhở muốn ném tới anh!

Kim Joon Myeon cầm lên tờ đơn xin từ chức ở trên bàn, trên tờ giấy A4 trắng nộn gim từng chữ rất mạnh, người viết ra hiển nhiên là vô cùng tức giận đây...

"Đơn xin từ chức.

Tôi: Zhang Yi Xing (ngu ngốc bị dắt mũi)

Chức vụ: Luật sư VÔ DỤNG

Nguyên nhân:

1. Có chức danh, không việc làm!

2. Bị giám đốc công ty giàn xếp công việc bằng tình cảm cá nhân (mà tôi không hề hay biết)

3. Bị tập thể nhân viên công ty cho là tiểu tình nhân của sếp

Yêu cầu ngoài lề:

Kính mong giám đốc Kim Joon Myeon xem xét lại tác phong làm việc của mình!

Chúng ta từ nay đường ai nấy đi!

Cam kết:

Mọi việc tôi nói ở trên đều là sự thật!

Số tiền đã nợ nhất định sẽ trả lại đầy đủ (dùng hình thức trả góp).

Kí tên, đóng dấu"

Đọc xong cái đơn này, Kim Joon Myeon rất muốn cười, nhưng người kia còn đang bày ra vẻ mặt phẫn nộ như vậy nên đành nhịn xuống.

Anh cất đơn vào ngăn kéo, nói:

"Sáng nay..."

Zhang Yi Xing cắt ngang lời:

"Sáng nay tôi đúng là không nên làm bữa sáng cho anh!"

Anh nhất định sẽ vui mừng cả sáng vì người trong lòng chuẩn bị đồ ăn cho anh đúng không! Từ giờ không có khả năng ấy nữa đâu! Đừng có mơ!

Kim Joon Myeon tiến gần Zhang Yi Xing, duy trì khoảng cách một cánh tay nói:

"Sáng nay định nói rõ mọi chuyện với cậu"

Zhang Yi Xing hầm hừ:

"Dối trá"

Quen nhau bao lâu nay anh chưa từng thành thật được một lần, bây giờ nói một câu mà tôi sẽ tin sao! Tiếp tục đừng có mơ!

Kim Joon Myeon tiến một bước, Zhang Yi Xing lập tức hốt hoảng lùi một bước:

"Anh anh anh còn tiến nữa thì tôi...tôi...tôi sẽ lùi thêm vài bước nữa!"

Muốn rút ngắn khoảng cách chơi trò đánh nhanh thắng nhanh với tôi ư, định ôm định hôn định này nọ ư! Lại đừng có mơ a!

Kim Joon Myeon rốt cuộc nhịn không được, dựa vào bàn bên cạnh cười một tràng lớn.

Zhang Yi Xing phẫn uất:

"Anh còn dám cười!"

Kim Joon Myeon lấy lại bình tĩnh, chợt nói:

"Cậu không kì thị đồng tính, hay là chúng ta thử quen nhau xem sao?"

Zhang Yi Xing bị doạ cho ngây người, vô thức cảm thán:

"Ước mơ của anh thật cao sang"

Kim Joon Myeon mỉm cười:

"Đúng là như vậy, nhưng cậu đã hiểu rõ mọi chuyện vậy tôi cũng không muốn dấu diếm nữa, đúng là tôi thích cậu"

Lần này đến lượt Zhang Yi Xing tựa người vào bàn, chán nản lắc đầu:

"Cái đầu của người này cũng có vấn đề nặng"

Người ta đang phẫn nộ trách cứ lại tự mình chuyển sang thâm tình bày tỏ, không khoa học chút nào hết. Làm việc nên có trình tự chút chứ!

Kim Joon Myeon cố gắng dùng giọng điệu dịu dàng nhất mà mình có thể nói ra lời trong lòng:

"Chắc là thật sự có vấn đề, tôi thế nào vừa gặp cậu đã yêu"

Lần này Zhang Yi Xing thật sự chết lặng, cái thế giới huyền huyễn này, ông trời cho con rút lại vài điều ước có được hay không!

Người này! Hoàn toàn! Không cần! Phải gặp! Trong đời!

Vừa gặp đã yêu là cái dạng gì?!

Rốt cục là phúc hay là hoạ đây?!

(TBC)

A/N: Ko biết mọi người có biết là thứ 5 vừa rồi mình bùng hay không? :"> Hôm nay cũng suýt bùng tiếp nhưng may wifi trở lại kịp thời T_T Mà xem xong 2 MV mới muốn viết tiếp Bạch viện dưỡng tâm quá >v<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net