F

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" quào, park jimin. gan nhỉ? tặng kẹo luôn cơ đấy"

anh seokjin tặc lưỡi, dạo này đàn em mãnh mẽ tấn công tình yêu quá nên anh già cũng phải bất ngờ. đây đâu phải park jimin nhút nhát hay ngại đâu trời.

"úi xời, đảm bảo bây giờ cây kẹo đang yên vị ấm cúng trong thùng rác rồi"

anh em sống với nhau gần chục năm những vẫn rất thích đưa nhau dìm xuống vũng lầy của thất vọng, lời vừa thốt của tae sao hỏa chẳng khác nào trét một đống phân vào mặt jimin.

thẫn thờ.

___________

hôm nay chị seulgi lấp lánh lắm, mà ngày nào chị ấy chẳng lấp lánh. trái tim của jimin nằm trong lồng ngực mà cứ đập binh binh, biểu tình đòi leo lên sân khấu miết thôi.

đồ thứ trái tim không có tiền đồ.

tiếc cái chị đẹp chú tâm biểu diễn quá nên là nhìn mỏi mắt, mong chờ nao cả lòng vẫn chẳng thấy một ánh mắt nào rơi rụng.

còn lúc diễn xong rồi á, chị ấy sử dụng thuật độn thổ chi thuật, thoắt ẩn thoắt hiện, biến mất tiêu chẳng thấy tâm hơi đâu.

nhìn xa xa thấy thằng em jungkook cười nói xởi lởi với em út red velvet mà bắt ham. jimin thiết nghĩ khoảng chừng bao nhiêu năm nữa mới bằng được xíu cậu jeon. tính xa xăm một hồi thiết nghĩ mình nên tăng tốc hơn nữa, hay có nên tỏ tình quách cho rồi.

nhưng mà lời chưa kịp thốt, đã có người khác thốt cho.

"anh jimin này, cây kẹo không vô thùng rác đâu. yerim bảo nó ấm cúng trong bụng của sooyoung rồi"

jungkook cười trừ, vỗ vai anh trai.

ụa park sooyoung, làm idol chi sao không tự mua kẹo mà ăn? ngộ nghĩnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net