Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh là thiên đường (Phần 3)

* Lần thứ ba có thể cố ý hoặc không cố ý 😅

Wooseok thấy mình ngày càng tìm kiếm sự mềm mại và hương thơm đó - vì những lý do cậu không biết (hoặc từ chối thừa nhận), mặc áo của Seungwoo mang lại cho cậu cảm giác bình yên. Có lẽ đó là cách những chiếc áo thực sự khiến WS cảm thấy được bao bọc bởi sự an toàn như thể cậu ấy vùi trong chăn của mình, chất liệu thoải mái trên da WS hoặc thực tế đơn giản là vì áo của Seungwoo hyung mang theo một mùi hương nhè nhẹ nhưng khác biệt như bản thân anh ấy. Wooseok không chủ động trong việc đi tìm nguyên nhân chính xác. Cậu ấy thích mặc áo của Seungwoo và không nghĩ điều đó không hợp lý (WS hy vọng như vậy). Cậu ấy ấn định suy nghĩ đó cho bản thân.

WS hiện đang mặc một chiếc áo màu vàng, một trong số rất ít không phải là màu đơn sắc mà Seungwoo sở hữu. Tất cả thành viên X1 đều ở trong phòng khách, trong một ngày hiếm hoi họ được nghỉ ngơi, với một bộ phim kinh dị đang chiếu trên màn hình. Wooseok không quá quan tâm. Thay vào đó, anh ta lướt qua các trang mạng xã hội, không chịu nổi khi một số thành viên hét lên trong lúc sợ hãi. Dongpyo đang ngồi bên cạnh cậu dựa vào Wooseok và nắm chặt cánh tay cậu ấy.

Có một cảnh đáng sợ và Dongpyo vùi mình vào vai của Wooseok. Wooseok cười nhẹ và vỗ vào má cậu em bé nhỏ, an ủi DP. Dongpyo dựa vào WS khá lâu, WS kéo chăn đắp cho cậu bé trước khi quay lại với điện thoại của mình.

"Hyung." Dongpyo chống cằm lên vai Wooseok, "Tại sao hyung lại có mùi như Seungwoo hyung nhỉ?”

Câu hỏi như một ngọn lửa lan khắp cơ thể của Wooseok. Cậu có thể cảm thấy mặt mình nóng lên và thận trọng nhìn thoáng qua Seungwoo đang ngồi bên cạnh Dongpyo. Rất may, có vẻ như anh ấy không nghe thấy câu hỏi của Dongpyo vì quá đắm chìm vào bộ phim. WS nhìn lại và thấy Dongpyo vẫn nhìn cậu, tò mò.

"Anh đang mặc áo của anh ấy." WS thừa nhận trong tiếng thì thầm.

Đôi mắt của Dongpyo rơi vào chiếc áo và có một ánh sáng loé lên trong mắt cậu bé: “Ah, đó là chiếc áo em mua cùng với SW hyung trong quá trình thi Produce X 101”

Trước khi Wooseok có thể yêu cầu Dongpyo đừng nói thì cậu bé đã quay sang người bên cạnh. Wooseok cảm thấy mặt mình đang đỏ dần lên. Mặt cậu nhìn bàng hoàng khi Dongpyo thì thầm vào tai của Seungwoo, đôi mắt sau đó từ từ lướt qua cậu ấy. Tay của Wooseok theo bản năng cuộn tròn trên tấm chăn, đưa chúng lên ngực khi đôi mắt của Seungwoo nhìn cậu. Nhưng rồi Seungwoo khẽ cười và Wooseok đồng thời cảm thấy không khí bị đẩy ra khỏi buồng phổi. Mắt SW rời khỏi Wooseok để nhìn Dongpyo và xoa đầu cậu bé.

Wooseok không biết phải làm gì với những từ mà cậu nghe được, "Vâng, cậu ấy trông rất đẹp khi mặc nó”

=> Còn tiếp
Cre: Kmjinhhyunjr
Trans: Mei
🐻❤️🐱

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net