Chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chín

Từ lần Biên Bá Hiền hỏi Phác Xán Liệt vì sao lại đến học làm bánh, hai người rơi vào tình trạng lúng túng không thể giải thích. Tâm tình Biên Bá Hiền gần đây đều rất u ám, điều này làm cho Phác Xán Liệt có điểm không hiểu nổi, nhưng bình thường nhìn người nọ cười hihi khuôn mặt  không thay đổi, hắn lại có chút bận tâm.
Mặc dù nói một tuần hai buổi học đều có thể thấy Biên Bá Hiền, Phác Xán Liệt mỗi lần nhìn dáng vẻ rầu rĩ không vui đều muốn đùa cho cậu vui, nhưng cuối cùng cuối cùng lại là bị Bá Hiền nghiêm khắc liếc một cái, lại tiếp tục đem tinh thần đặt vào cái bánh đang làm.
Vì vậy, Phác Xán Liệt muốn lúc rảnh dỗi đưa Biên Bá Hiền đi chơi một buổi thật vui vẻ, buông lỏng tâm tình một chút. Vừa mới quyết tâm bấm điện thoại gọi cho cậu, đã bị giọng nữ máy móc dọa cho giật mình: "Xin chào, thuê bao bạn vừa gọi hiện không liên lạc được, xin hãy gọi lại sau. sorry..."

Biên Bá Hiền... Tắt điện thoại? ?
Phác Xán Liệt có chút không dám tin, gọi đi gọi lại nhiều lần, nhưng kết quả đều như nhau. Chắc sẽ không để số của mình vào danh sách đen đâu nhỉ!?
Hắn do dự một lúc, quyết định gọi lại một lần nữa thử xem. Lúc này máy đổ chuông, bất quá đợi một lúc lâu đối diện mới vang lên thanh âm quen thuộc, nhàn nhạt nói: "Có việc gì thế?"

Phác Xán Liệt cắn cắn môi, cẩn thận giả vờ vui vẻ nói: "Gọi cho cậu nhiều cuộc điện thoại như vậy mà mãi không được, tôi còn tưởng bị cậu chặn số rồi cơ. Hahaha... Quả nhiên thử lại lần nữa lại được, tôi biết Bá Hiền của tôi sẽ không chặn số tôi đâu mà."

Đối diện nghe thấy hắn nói thế rõ ràng sửng sốt, nửa ngày mới lên tiếng: "Ừm."

Lại trầm mặc một hồi, nói thêm: "Có việc gì thế?"

"Này! Biên Bá Hiền, không có việc gì thì tôi không thể gọi điện thoại cho cậu sao?"

"Không có."

Biết Bá Hiền gần đây tâm tình không tốt, cùng cậu ấy nói vấn đề này sợ là không tìm được chủ đề liền nhanh chóng nói: "Đi ra ngoài một chút không?"

Bên kia rất nhanh thì hồi đáp: "Tôi còn có việc."

Phác Xán Liệt có điểm ủ rũ, hắn yếu ớt trả lời lại: "Được rồi." – vừa rồi còn muốn nói thêm gì đó, đối diện đã nói câu xin lỗi liền vội vã cúp máy.

Chỉ còn lại Phác Xán Liệt cầm điện thoại di động trên tay, không thể tin nổi trợn to hai mắt. Sau đó, hắn ném điện thoại di động lên salon, túm tóc, ôm chặt con Kuma trong ngực.

"Rốt cuộc là làm sao vậy..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC