Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó vừa về là chạy vèo một cái lên phòng ngồi thu lu một đống ở trên giường mặt nghệt ra. Nó đưa tay đặt lên ngực, trống ngực nó vẫn đập liên hồi.Tiếng chuông báo tin nhắn đến khiến nó tỉnh lại,  lôi điện thoại ra xem tên người gửi nó lại được phen hốt hoảng. Là hắn, là hắn gửi tin nhắn cho nó ngồi ngẩn ngơ mãi không biết có nên mở tin nhắn ra xem hay không? Rốt cục thì nó vẫn quyết định mở ra xem.
- " Cậu...  có đang suy nghĩ về lời tôi nói ban nãy không? "
-" Tôi....  vẫn đang suy nghĩ. "- Nó thành thật trả lời
- " Được tôi sẽ chờ câu trả lời của cậu. Tạm biệt. "
Giờ đầu nó rối như tơ vò, nó đúng là từng ao ước một ngày hắn thích nó nhưng giờ điều ước trở thành hiện thực nó lại thấy không được chân thật cho lắm. Nó quyết định đi tắm để thư giãn, có gì sẽ nhờ 3 quễ kia tư vấn sau.
Sáng hôm sau ở trường.
- Ụmji mày tới rồi! -SinB gọi lớn khi vừa thấy nó bước tới cửa lớp.
- Hửm?- Nó trưng ra bộ mặt ngu người vì chẳng hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
- Hôm qua sướng nhé. - Vernon vừa nói vừa cười đầy ẩn ý
- Sướng gì? - Nó khó hiểu
- Lại giả ngu rồi,  nghe đồn hôm qua có người giúp mày chịu phạt a~~ - SinB cố kéo dài giọng
- À,  tao cũng đang muốn hỏi bọn mày cái này đây. Chuyện này làm tao cả tối hôm qua không ngủ được.
- Chuyện gì mà làm cái đứa lấy giấc ngủ làm sinh mạng như mày lại không ngủ được thế. - Yuju nói
Nó bắt đầu ngồi xuống,  kể mọi chuyện cho 3 người nghe. Ba người nghe mà miệng không khép lại được, tụi nó không ngờ cái kế hoạch của tụi nó lại thành công ngoài mong đợi như thế.

- Thích thế còn gì? Triển luôn đê - SinB nói
- Nhưng tao cứ thấy không được chân thật ý.
- Mày thấy không chân thực chỗ nào? - Vernon hỏi nó
- Cái việc Suga có tình cảm với tao ý.
- Vậy là giờ mày vẫn chưa tin Suga hắn có tình cảm với mày đúng không
Yuju hỏi và nó thì gật đầu như gà mổ thóc.
- Được bọn tao sẽ giúp mày vụ này,  nhưng... 
- Nhưng sao.
- Mày biết đấy không có gì là miễn phid cả. - SinB nhìn nó cười nhe nhởn
- Tao biết ngay mà, thế giờ bọn mày muốn gì? - Nó biết mà lũ này làm gì  có lòng tốt giúp nó miễn phí chứ
- Đơn giản thôi. Một BỮa ăn thả ga. - Vernon nháy mắt
Nó thầm khóc cho số phận cái ví của mình nhưng ném lao phải theo lao thôi.
- Được. - Nó gật đầu
- Yeahhhhhhhhh - Ba con người hét ầm ĩ vì sướng,  lâu lâu thế này cung tốt.
- Ok giao dịch thành công, mày cứ chờ mà xem bọn tao giúp mày như thế nào nhé.
            - Mễ Mun-----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net