Hồi 2: Lựa chọn từ trái tim.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Amu tốt nghiệp cao trung vào tháng 6, thậm chí kì thi đại học cũng đã qua.

Hiện giờ cô đang trong quá trình nghỉ hè. Một kì nghỉ chán nản vô đối...

------------------Day ?----------------

-Amu-chan, Tadase-kun đến gọi con này

-Vâng! Chờ con chút!

Amu xuống lầu, nét mặt cô khá vui mừng

- A! Tadase? Đến tìm tớ có chuyện gì không?

- Tớ có chuyện muốn thưa với mẹ cậu. Cậu xuống dưới cùng tớ nhé !

- Hể?

Ran: Chị Amu, đừng nói là...

Miki: cầu hôn sao?

Amu lẳng lặng tuân theo, cô nắm tay Tadase ngồi xuống ghế Salon ở phòng khách. Cậu quay sang nhìn cô một lúc, sau đó đặt lên bàn giỏ hoa quả bọc nilon cẩn thận

- Nhà cháu có chút quà cho gia đình

-Tadase, cháu chu đáo thật đó! Amu nhà cô mà thành vợ cháu thì đúng là diễn phúc

- Nếu thật thì sao ạ ?

- Thì bác sẽ đồng ý luôn chứ sao!(nét mặt mẹ Amu có chút bông đùa)

- Bác Midori, hôm nay cháu muốn đến cầu hôn Amu. Bác có thể thuận theo cháu được không?

- Hể??? -Amu la toáng lên

- Tadase, như vậy có đường đột quá không? Con bé và cháu vẫn còn trẻ quá! Như vậy sẽ ổn chứ?

- Là do gia đình cháu...Bà nội cháu năm nay cũng đã ngoài 90t. Hiện giờ lại mắc thêm bệnh nan y. Chỉ e là không sống nổi 2 năm nữa.

- Là vậy à?

-Dạ! Mong cô chấp thuận !

- Cô muốn đích thân Amu quyết định. Đây là hôn nhân của con bé, cô chú sẽ giao toàn quyền quyết định cho nó.

Tadase quay sang phía Amu, cậu nắm lấy tay cô thủ thỉ:

-Cậu đồng ý chứ?

- Xin lỗi...nhưng đường đột thế này...

- Cứ suy nghĩ đi, tớ không ép cậu phải trả lời tớ ngay. Vì vậy cứ bình tĩnh đưa ra quyết định chính đáng nhất !

Cả ngày hôm đó, Amu y chang người mất hồn. Rõ ràng cô yêu Tadase suốt bao năm, hai người cũng từng hẹn hò suốt 3 năm cao trung. Lời ngỏ ý thế này đáng ra cô phải lường trước chứ!

Có điều, trong lòng Amu không chịu khuất phục. Cảm xúc của cô không còn mơ hồ như ngày khai giảng cao trung, cứ thuận theo dòng đời đưa đẩy nữa. Cô thực sự rơi vào thế bí.

Thông thường, Ran,Miki,Su&Dia sẽ an ủi cô, nhưng hôm nay tụi nó qua nhà Nagihiko dự tiệc ngủ với một số Chara khác. Nên từ sáng đến giờ cô trở nên chán nản hơn bao giờ hết...

Bỗng, chuông điện thoại reo. Amu nhanh chóng nghe máy. Từ đầu dây bên kia, một giọng nói quen thuộc vang lên:

- Nhớ tôi không?

-...............Ikuto?

- Nhanh nhạy hơn rồi đấy. Ít ra em còn nhớ nổi giọng tôi.

- Anh gọi tôi chi vậy?

- Tôi về Nhật rồi, em ra đón được không?

- Anh có chân mà, tự về đi!

- Tuỳ em, giờ tôi sẽ bắt Taxi về thẳng nhà em...

- ĐỪNG...Ở đâu đấy? Tôi đến đón!

- Hahha...

- Cười gì chứ? Không nhanh lên là tôi bỏ mặc anh!

- Ở cổng sân bay, ngay chỗ bán đồ ăn nhanh ấy.

- Chờ tôi 30', hôm nay tôi phải cuốc bộ...

- Shugo chara của cô đâu? Biến thân rồi bay cái vèo đến không hơn à ?

- Chúng bỏ tôi đi chơi rồi...Anh tò mò làm gì ? Ngồi im đấy chờ đi !

"Tút tút tút"

- Mẹ ơi! Con ra ngoài chút!

- Cũng muộn rồi, con đi đâu thế?

- Ikuto về nước, anh ấy kêu con ra đón.

-Nếu được thì kêu cậu ấy ghé qua ăn cơm,đi đường xa về chắc mệt lắm!

- Vậy con xin phép!

Amu chạy đến đường lớn bắt Taxi, phố xá lúc tan tầm rất đông đúc. Mất tận 30p mới tới sân bay. Vì thế là phí Taxi tăng hẳn lên.

"Ru ru ru"

-Alo, tôi thấy anh rồi, ngồi im đi!

-Tôi còn tưởng cô gái nào đi Taxi mang thiếu tiền chứ? Em đứng đó chờ tôi 1p

Amu quay về phía bác tài, lắp bắp nói:

- Xin lỗi bác, chờ bạn cháu một chút, cậu ấy sẽ hoàn trả đủ tiền cho bác

- Sao cũng được... Đúng là rắc rối !

Đúng 1p sau, Ikuto có mặt, anh trả đủ tiền Taxi cho cô, sau đó cười không ngớt:

- Đúng là ngốc! Tôi không ngờ em ngốc đến thế...ha ha

- Im đi ! Còn không phải vì vội vàng đón anh nên tôi quên ví?

- Haha...Đừng đổ thừa cho tôi thế chứ?

- Tôi bảo anh im cơ mà ?

- Thôi được rồi, tôi không cười em nữa. Chúng ta cùng về !

Ikuto nắm tay chặt tay Amu. Anh thậm chí bắt cô đi bộ hơn 8km.

- Sao không bắt Taxi cho nhanh? ...Anh bị rảnh nợ à?

- Vì tôi thích...

- Lúc nào cũng tự ý quyết định...

"Uỵch"

Đi đứng không để ý, Amu vấp vào vỉa hè. Mất thăng bằng ngã nhào xuống

- Có sao không?

- ... Đau quá!

Ikuto hỏi han cô một lúc, sau đó tự động cõng cô trên lưng

- Này này, bỏ tôi xuống... Người ta nhìn vào sẽ hiểu lầm mất.

- Cứ cho người ta hiểu lầm, đằng nào em cũng là của tôi.

- Nói xằng bậy ! Tôi là của anh bao giờ?

- Sớm muộn gì cũng thế thôi. Chuẩn bị đi là vừa!

- À phải rồi...Chiều này Tadase có cầu hôn tôi.

- Ừm, thằng bé nhắn qua mail rồi.

- Ể? Anh không ngạc nhiên à?

- Vì tôi chờ câu trả lời từ em.

- Tôi chưa đồng ý, cậu ấy cho tôi thời gian từ từ suy nghĩ...nhưng tôi thực lòng không muốn chấp nhận.

- Vì tôi à?

- Có lẽ thế...

- Chính em tự khai nhé!

- Hử, thuận mồm thôi, đừng tưởng bở...

Anh cõng Amu suốt 45' đồng hồ.Hai người trò chuyện hồi lâu. Cuối cùng cũng về đến nhà cô.

"Ping pong"

-Amu-chan ? Là con à?

Mẹ cô loay hoay mở cửa, bà giật mình khi thấy Ikuto cõng Amu trên lưng:

- Hai đứa? Chuyện gì thế ?

- Amu bị đau chân nên cháu cõng cô ấy về.

- Là vậy à, Amu-chan?

- Con vấp phải vỉa hè...vậy nên...

"Haha"-Bà cười phá lên:

- Ikuto-kun, cảm ơn cháu. Amu nhà cô lúc nào cũng hậu đậu thế đấy!

- Giống y chang học sinh tiểu học...

- Gì chứ? Tôi là sinh viên đại học rồi.

- Đi Taxi quên không mang ví...vẫn mãi là cô ngốc thôi !

- IM ĐI !!

- Thôi được rồi! Hai đứa vào nhà nghỉ ngơi đi, đừng cãi nhau nữa !

Ikuto vẫn trong tư thế cõng Amu trên lưng, vào đến nhà, cậu chưa kịp chào hỏi đã bị bố cô soi xét:

- Cậu là ai? Đừng hòng động đến Amu-chan... Đến đây làm gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì đấy?

- Chào chú...Chú không cần bận tâm về quan hệ của tụi cháu. Cháu chỉ đơn thuần là bạn của cô ấy.

- Vậy thì tốt! Ta tuyệt đối không cho phép Amu lấy chồng. Nó cứ ở nhà với Papa là tốt nhất...

- Bố à...-Amu lườm huýt

Cùng lúc, Ami từ trên lầu bước xuống. Cô bé trông thấy Ikuto liền hớn hở:

- Chào anh mèo đen!

- Ami-chan, sao con lại gọi Ikuto-kun như thế?

- Vì anh ấy có một shugo chara dạng mèo đi cùng...

- Ami-chan, đừng xem nhiều phim hoạt hình quá ha !

- Ơ...con nói thật mà, phải không Ikuto-niisan ?

- Nhóc nói đúng. Có điều cậu ấy ngủ rồi...Khi nào Yoru tỉnh dậy, nhóc có thể gặp mặt.

- Thật ạ ! Tuyệt quá !!!

- Ăn cơm nào cả nhà ! Cả Ikuto-kun cũng ăn chung đi !

- Không cần đâu ạ!

- Coi như đề bù công cháu cõng Amu-chan nhà cô về. Nào nào, mau ngồi xuống !

Bữa cơm qua đi trong vui vẻ. Mẹ Amu rất quan tâm Ikuto. Khiến bố cô gào khóc vì bị ra rìa.

- Để con rửa bát cho !

- Cháu sẽ giúp cô ấy, 2 cô chú cứ nghỉ trước.

- Ikuto-kun, cháu là khách. Cứ lên phòng Amu đợi con bé đi.

- Không sao. Cháu làm nhanh rồi cùng cô ấy lên phòng

Mẹ cô gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Còn về phía Amu, cô đang ngần ngại vô cùng:

- Tôi rửa, anh úp bát.

- Tuỳ em.

Hai người phối hợp như thế, hiệu quả rất cao, thời gian cũng được rút ngắn.

- Anh lên phòng chờ tôi trước. Tôi đi tắm!

Ikuto "ngoan ngoãn vâng lời". Anh dường như không để ý đến ánh nhìn viên đạn của bố cô. Trước giờ lúc nào ông cũng khó chịu về việc có con trai vào phòng Amu...Đương nhiên lần này không phải ngoại lệ.

15p' sau

-Chờ lâu chưa?

-Ngực em vẫn lép nhỉ?

-Này này...tôi không đùa cợt với anh đâu. Có tin tôi đuổi anh về không?

-Vậy em tin tôi tá túc mấy ngày ở đây không?

- Thôi khỏi...tha cho tôi đi

Anh kéo Amu vào lòng, lau tóc cho cô :

- Chuyện của Tadase, em nghĩ đến đâu rồi?

- Không rõ nữa. Cậu ấy là một người tốt. Từ chối kể ra cũng tiếc.

- Thế giữa tôi và Tadase, em chọn ai?

- Đùa gì thế? Nghiêm túc giùm tôi!

Anh xoay người cô lại, nhìn thẳng vào mắt cô :

- Tôi hoàn toàn nghiêm túc!

Amu khá ngạc nhiên, từ lúc quen anh đến giờ, chưa lần nào cô thấy anh làm điệu bộ thế này.

- Tôi...thực sự không biết nữa.

- Vậy là em khẳng định trong lòng luôn yêu tôi?

- Đã nói là tôi không biết kia mà.

Anh cúi sát xuống hôn cô. Hai tay đỡ khuôn mặt nhỏ bé

"Ưm ưm"

- Em có cảm xúc thế nào khi hôn anh?

- Anh làm gì thế? Bị khùng hả?

- Amu!Trả lời anh!

-Thả ra!

-Anh nói em trả lời anh !

Amu nhìn anh một lúc, sau đó cúi mặt xuống :

- Tôi ngại lắm chứ! Vô cùng ngại. Trống ngực đập liên hồi. Được chưa?

- Nếu em coi anh như một người anh trai, khi hôn anh, em sẽ không có cảm giác như vậy

- Sao anh biết ?

- Vì Utau từng hôn anh...

- À,phải ha!

Ikuto buông cô ra, anh đặt hai tay lên vai Amu

- Em sẽ lấy anh chứ?

- Hả? Sao lại...

- Có lấy không?

- Anh không để tôi kịp suy nghĩ à?

- Tuỳ em! Hạn là ngày kia.

- Có ít quá không?

- Tôi không phải người có lòng nhẫn nại như Tadase

Anh khẽ hôn lên má cô. Sau đó đứng dậy rời đi. Amu ở lại phòng, trong lòng bức bối. Một ngày nhận được 2 lời cầu hôn, làm sao bình tĩnh nổi?

------------------Day ??----------------

Amu gọi cho Nagihiko, hẹn cậu ở công viên lúc sáng sớm. Đương nhiên chỉ hẹn mỗi cậu. Shugo chara tuyệt đối không được đi theo.

- Amu, đợi tớ lâu chưa?

- Cũng mới thôi, Nagi không cần bận tâm đâu.

- Tớ ra kia mua nước uống rồi chúng ta nói chuyện.

- Cảm ơn cậu.

5p sau

- Đây, của Amu-chan. Chúng ta bắt đầu nhé!

-Ừm...

-Thế mọi chuyện là thế nào?

- Ngày hôm qua, tớ nhận được 2 lời tỏ tình.

- Hể? Nhiều vậy á?

- Ừ...là Tadase và Ikuto...

- Nên cậu không biết chọn ai à?

- Đúng vậy đấy!

- Amu-chan, cậu cứ làm theo những gì con tim cậu muốn. Bây giờ nhìn thẳng vào tớ, sau đó nói cho tớ nghe cảm xúc của cậu về 2 người họ.

- Về Tadase, cậu ấy là một người tuyệt vời về cả nhan sắc lẫn tâm hồn. Mỗi lần ở bên cậu ấy, tớ đều cảm nhận được sự ấm áp và niềm vui. Thực tình, Tadase rất tốt với tớ, trong suốt quãng thời gian hẹn hò, cậu ấy luôn ở bên cạnh động viên và khích lệ. Bây giờ từ chối cậu ấy, tớ thấy có lỗi.

- Thế còn Ikuto-niisan?

- Ikuto sao? Anh ấy là một người bí ẩn, cũng rất kì lạ nữa. Tuy tiếp xúc ít, anh ấy lại hiểu con người tớ nhất, thậm chí còn hơn cả Tadase. Cảm xúc tớ dành cho anh ấy cũng mới bộc phát từ 8 năm trước. Trong quá trình quen biết, tớ mới biết con người thật của anh ấy. Anh ấy ít nói nhưng lại dịu dàng ân cần. Có điều, anh ấy tơs những 6t, lại suốt ngày du ngoạn, tớ sợ sau kết hôn không thường xuyên về thăm cha mẹ được.

- Khi nghe Amu nói, tớ cảm thấy người cậu nên chọn là Ikuto

- Tại sao?

- Bởi vì tình cảm cậu dành cho Tadase chỉ đơn thuần là tình yêu vẻ bề ngoài. Còn về phía Ikuto, cậu thấu hiểu và chấp nhận con người anh ấy. Vậy nên, cảm xúc của cậu dành cho anh ấy đang dần dần lớn hơn tình cảm cậu dành cho Tadase. Đó chỉ là  ý kiến của tớ, còn bản thân cậu có quyền chọn lựa. Tốt nhất cậu nên về nhà trò chuyện cùng bố mẹ để nhận đc lời khuyên tuyệt đối nhất. Bản thân họ cũng là người lớn, đã trải qua hôn nhân, vậy nên họ hiểu biết hơn bất cứ ai.

- Nagi! Cảm ơn cậu!

Amu từ biệt Nagihiko, sau đó về nhà trò chuyện cùng mẹ.

- Vậy là con thực sự thích Ikuto?

- Không...con Yêu anh ấy!

- Được rồi, nếu Amu-chan thật lòng yêu cậu ấy, vậy thì hãy hồi đáp đi!

- Nhưng mà...anh ấy cứ du ngoạn khắp chốn như thế. Có ổn không?

- Hôn nhân là thứ gắn chặt số mệnh hai con người vs nhau. Con phải lắng nghe con tim mình để đưa ra quyết định chính đáng. Khoảng cách và tuổi tác không thành vấn đề. Chỉ cần thuận vợ thuận chồng, hai người yêu thương và tương trợ nhau lúc khó khăn là được.

- Mẹ thật sự đồng ý?

- Uhm...Amu-chan mau tìm Ikuto nói cho ra nhẽ đi. Mẹ sẽ giải thích chuyện này với Papa con.

- Con cảm ơn mẹ !

Amu chạy lên gác, cô đánh thức Shugo chara, nhanh chóng đặt bút viết thư cho Tadase rồi dặn dò mấy nhóc cẩn thận đưa tận tay cậu.

"Ru ru ru"

-Alo, Ikuto. Sau 10p nữa, đọc mail tôi gửi nhé!

- Này này, chuyện gì vậy?

"Tút tút tút"

Quả nhiên 10p sau, anh nhận được mail từ cô:

"Ikuto, về lời cầu hôn của anh. Em chấp nhận, có được không?"

Ôi gì thế này? 10p mà cô gửi cho anh có chừng này chữ ư? Anh phì cười, nét mặt có chút mãn nguyện.

Chỉ sau 3 ngày, tin tức về hôn nhân của Amu lan truyền khắp nơi. Sau 1 tháng nữa, lễ cưới của Ikuto và cô diễn ra rồi !

Tadase và cô cũng hẹn nhau nói chuyện rõ ràng. Cậu nói đã lường trc lựa chọn, nhưng vẫn cố chấp cầu hôn cô. Amu không chê trách gì cậu, ngược lại cô rất vui, bởi mối tình đầu của cô là song phương. Hai người đã từng yêu thương nhau bằng cảm xúc chân thực từ trái tim

----------------Day ???---------------

Lễ cưới diễn ra linh đình. Amu còn bận vụ áo cưới nên hầu như chả gặp được ai.

Ran: Amu-chan, chị xinh quá!

Su: Đúng vậy-desu

Miki: Đúng là nghệ thuật. Em sẽ vẽ lại chị !

Dia: Cho Dia ngắm chị nào!

Bỗng Hội GL mở cửa phòng trang phục

Yaya: Ahhh....Amu-chan, chị đừng lấy chồng, lấy Yaya này.

Kairi: Nhõng nhẽo vừa thôi, cậu cũng gần 20t rồi chứ trẻ măng chỗ nào?

Yaya: Kairi im đi!

Kairi: Cậu mới im đi!

Amu: Thôi nào, đừng cãi nhau nữa!

Kairi: Amu-chan, dù có lấy chồng cũng tuyệt đối không đc quên tôi!

Kukai: Này Amu, tháng sau nhớ về Nhật dự đám cưới của anh đấy.

Amu: Ể? Anh Kukai sắp kết hôn?

Nagihiko: Với Utau-chan phải không?

Kukai: Đúng vậy!

Yaya: Sao ai cũng kết hôn vậy? Em khônh thích đâu!

Rima: Trẻ con như cậu còn ế dài !

Amu: Thế Tadase đâu?

Kukai: Cậu ấy đang nói chuyện với Ikuto ở ngoài kia.

Yaya: Chồng chị đó. Coi chừng anh ấy đoạt chức cũng nên

Ikuto: Nhóc nói ai đoạt chức? Cậu ấy không đủ trình độ tranh giành nữ chính với anh đâu

Tadase: Đúng đấy. Mình hoàn toàn chịu thua trc Ikuto-niisan

Amu: Ikuto? Tadase ?Hai người nói gì vậy?

Ikuto: Cậu ta cứ liên mồm dặn anh chăm lo cho em, rồi không làm em khóc,...

Tadase: Amu-chan, có thể kiếp này mình không được cùng cậu bước đến cuối con đường, nhưng mình và hội GL sẽ đứng phía sau theo dõi cậu!

Yaya: Amu-chan....!!!!

Hội GL ôm chầm lấy nhau, niềm vui trong lòng họ chưa từng phai mờ. Cảm xúc bây giờ giống hệt với 8 năm trước. Tình bạn của họ vẫn luôn bền chặt như thuở ban đầu.

-Amu-chan?

-Mama? Papa?Ami?

-Chúng ta nói chút chuyện nhé!

Papa cầm lấy tay con gái, hiền từ :

-Amu đã trưởng thành thật rồi

-Papa sao lại khóc? Hôm nay là ngày vui của con gái mà ?

- Amu-chan, chị đừng đi!!!

- Từ nay về sau, có thể chúng ta ít gặp mặt. Nhưng chúng ta vẫn mãi là gia đình, mọi người sẽ dõi theo con từng ngày. Vậy nên phải thật hạnh phúc!

Cả 4 người rưng rưng nước mắt, họ ôm nhau khóc một hồi lâu.

Chia tay có thể khó khăn, nhưng đôi khi nó đem lại hạnh phúc cho người khác. Vạn vật sinh ra đều là ý trời, trời ban cho hạnh phúc thì hạnh phúc, ban cho thua thiệt thì thua thiệt.

- Em sẵn sàng chưa?

- Ikuto...

Hai hàng nước mắt chảy xuống. Lòng cô quặn đau. Anh ôm cô vào lòng, mặc cho cô khóc, anh chỉ im lặng.

Đợi Amu nín hẳn, anh đỡ cô dậy. Nhẹ nhàng nở nụ cười:

- Giờ thì sẵn sàng chưa?

- Rồi!

Ikuto nắm tay cô bước trên lễ đường. Tới chỗ cha xứ, Người từ tốn hỏi anh:

-Ikuto!Con đồng ý lấy cô ấy làm vợ?

-Con đồng ý!

-Amu! Con thì sao?

- Con hoàn toàn chấp thuận!

Bỗng nhiên, ánh sáng lấp lánh thoáng qua. Ran bay tới trước cô, mỉm cười rạng rỡ:

Ran:Amu-chan! Tạm biệt chị!

-Ran? Em nói gì vậy?

Ran:Khi chị trưởng thành, chúng em sẽ biến mất, giống như Yoru vậy! Nhưng chị đừng lo, chúng em sẽ tái sinh vào một ngày nào đó, lúc đó chúng ta sẽ được đoàn tụ!

Miki: Từ bây giờ, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau phải không chị Amu?

Amu giang tay ra ôm 4 chara của mình, cô rưng rưng nước mắt:

- Đúng rồi! Từ bây giờ trở đi, chúng ta sẽ luôn bên nhau.

-Amu-chan !!! Chị hãy hạnh phúc nhé.

Tia sáng cuối cùng tắt. Nước mắt vẫn không ngừng chảy. Cảm giác thân thuộc bỗng dưng biến mất. Cô thực lòng không chịu nổi.

-Cô dâu khóc rồi kìa! Chú rể mau làm gì đi chứ?

- Đúng đấy, mau làm gì đi chứ!

Nghe tiếng reo hò từ mọi người, Amu nhanh chóng lau nước mắt. Nhưng chẳng rõ vì sao, cô không kìm nén nổi cảm xúc. Ikuto cúi xuống hôn cô, cô hơi giật mình nhưng dần dần cuốn theo dòng cảm xúc.

"Ồ!!!!!! Hôn nhau rồi kìa!"

- Amu, mọi thứ chưa kết thúc, em không còn là "cool and spice" nữa. Em là chính em. Bên cạnh em có gia đình, bạn bè và anh. Em không hề cô độc.

- Ikuto, khoác trên mình bộ váy cưới là vinh dự của mọi cô gái. Hôm nay em đang vui như vậy, đừng nói mấy lời cảm động chứ, chẳng giống anh gì cả!

Cô nhìn anh nở nụ cười rạng rỡ. Ikuto đỏ mặt nhìn cô:

- Em cười rồi?

- Hả?

- Từ khi tôi biết em, chưa bao h em cười với tôi.

- Không hẳn thế! Tôi không cười!

- Lại giở tính cũ rồi! Sống thật với lòng mình đi. Em chả chịu lớn gì cả!

"E hèm, mời hai người trao nhẫn"

-Đưa tay đây!

-Anh cũng đưa tay đây !

"Hai con đã chính thức là vợ chồng, chúc các con luôn hạnh phúc và vui vẻ"

Mọi người vỗ tay tán thưởng. Không khí rộn ràng lan toả khắp lễ đường.

- Bố mẹ anh đâu ? Họ không về kịp à?

- Họ có, nhưng hồi chiều đã rời đi rồi. Mới kịp vào chào hỏi bố mẹ em thôi.

Ami: Amu-chan, Ikuto-san !

Amu: Ami?

Ami: Chị mau chóng đưa cháu về cho em bế nhá! Em ở nhà chán lắm!

Amu: Này này, đang tính cái gì thế?

Ikuto: Này Ami, nhóc muốn có mấy đứa đây?

Ami: Ami muốn cháu gái !

Ikuto: Không thành vấn đề, chờ 2 năm nữa nhé !

Amu: Hai người có thôi ngay đi không hả?

Mama: Đúng đấy, mau chóng đưa cháu về đây cho papa và mama bế.

Papa: Mỗi ngày phải gửi tin nhắn về nữa.

Amu: Được rồi mà! Bình tĩnh nào.

Ikuto: Tụi con xin phép, đi tuần trăng mặt hứa sẽ chụp lại ảnh.

Mama: Nhớ đấy!

Papa: Cậu chăm sóc con gái tôi cho tốt nhớ chưa!

Ikuto: Tuân lệnh !

Ikuto và Amu rời đi. Họ hưởng tuàn trăng mật ở Hawaii trong vòng 1 tuần.

Buổi tối ở khách sạn

-Anh gửi ảnh cho mẹ chưa vậy?

-Rồi. Anh lúc nào chả nghe lời!

- Ngoan thật!

- Ngủ sớm đi, từ nay em không ngủ ngon nổi đâu!

-Ý anh là gì?

- Anh không cho em ngủ!

Anh đè cô xuống giường, cắn nhẹ vành tai:

- Giờ anh sẽ cho em biết định nghĩa của từ "Biến thái"

- Hả? Anh định làm gì ?

- Nghĩa vụ của anh thôi!

Đêm đó trôi qua, đáng sợ vô cùng

---------------Day ????------------

(Ngoại truyện)

<3 năm sau>

"Tít tít"

- Mama, có mail từ Amu-chan

- Đâu, đưa mama xem nào.

- Wow !!! Chị ấy sinh thêm đứa nữa rồi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net