Chương 24: Mượn rượu tỏ tình (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tối nhộn nhịp tại quán bar Mông Ảo, Jun Vũ ngồi nhâm nhi vài ly rượu ở một góc.

Hiện tại cô không còn sợ báo chí nữa, cái gì cũng mặc kệ nếu đã muốn uống muốn buồn thì còn sợ cái gì. Nhưng cô đâu biết rằng những tin tức biu xấu cô điều được Long Nhất Thiếu xóa bỏ tất cả.

Ngồi uống một lát mà khuôn mặt cô đã đỏ bừng lên, cảm giác lâng lâng, lại nhớ nhớ. Chính chỗ này Long Nhất Thiếu đã ra tay giúp cô tránh tên xấu xa muốn hại cô. Còn nhớ rất rõ, bất chợt như nhận ra được người quen, Jun Vũ cố gắng mở mắt thật to người vừa đi ngang qua cô. Rõ ràng là Nhất Thiếu, nhưng mà anh ấy không có đi một mình mà đi cùng với một cô gái.

Anh ta, anh ấy lại có thêm người mới! Rốt cuộc anh cũng chẳng xem cô là cái gì, nói những lời yêu trước mặt cô như vậy hóa ra cũng chỉ là dối lừa. Cũng phải, đâu có ai yêu cô huống hồ đàn ông là một loài tham vọng.

Đứng dậy, bước từng bước rời khỏi nơi ồn ào này, Jun Vũ chỉ vừa mới ra khỏi cửa thì cánh tay bị một lực mạnh nắm lại.

Cô quay đầu, nhíu mày:" A.... ai vậy?"

Người đàn ông ngũ quan đẹp đẽ đứng trước mặt cô, chỉ vừa mới đây còn ôm ấp người phụ nữ khác.

-"Anh đưa em về" rõ ràng anh mới làm kế thứ hai mà cô cũng không có biểu hiện gì, hiện tại cô đang say... hay là thử luôn cách thứ ba nhỉ.. anh nghĩ thầm trong lòng.

-"Tránh ra.. không có cần" Jun Vũ giật tay ra bước đi loạng choạng về phía trước, cơ hồ sắp ngã sấp mặt.

Bàn tay rắn chắc vòng qua cái eo bé nhỏ của cô, bế cô lên đi thẳng về chiếc xe Maybach đậu sẵn:" Em say rồi, anh không có yên tâm"

-"Ai say chứ... tôi mới không cần anh lo" tuy rằng đang say nhưng tiềm thức vẫn muốn cô đối đầu với anh, cô vùng vẫy.

Tới nơi anh mở cửa xe, đặt cô nhẹ nhàng ngay ghế phụ, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô mà trong lòng rạo rực, nói:" Được, em không có say ... vậy em nói xem lúc nãy anh đi cùng với ai nào?"

Từ chiều đến giờ anh luôn theo dõi cô, giả vờ ôm ấp người phụ nữ khác trước mắt cô... chỉ đợi vẻ mặt ghen của cô là như thế nào. Mẹ anh nói khi say người con gái sẽ nói thật lòng mình .. nếu hôm nay cô không có ghen thì anh sẽ chuốc say cô lần nữa.

-"Hức... anh đi với người phụ nữ khác..."

-"Hức.. rõ ràng anh nói yêu em ... mà lại đi với người khác, anh... anh là đàn ông tồi" trong cơn say quả thực Jun Vũ nói hết lên nổi lòng mình,  đấm lên ngực anh vài cái, còn có trách móc anh điều đó làm cho Long Nhất Thiếu vui hơn bao giờ hết, Jun Vũ vừa khóc vừa nói với anh.

Được nước mở cờ trong bụng, chưa bao giờ anh lại vui như vậy, nhìn cô âu yếm, rất đáng yêu:" Anh yêu em" anh hôn lên trán cô một cái, ngày hôm nay là tuyệt vời nhất trong cuộc đời của anh, lồng ngực phập phồng vui sướng cực độ

-"Anh mới không có" Jun Vũ vẫn bắt bẻ lại, trong cơn say vẫn lờ mờ nói ra.

-"Anh phải làm gì em mới tin anh?" Mặc kệ cô say anh vẫn một mực hỏi được, muốn có được đáp án, còn một câu nữa anh muốn hỏi...

Jun Vũ không muốn nói, mắt nhắm lại muốn ngủ. Nhưng mà người đàn ông này cứ giục cô,,...

-"Vũ Vũ nói cho anh biết..." anh vẫn kiên cường đứng bên cửa xe hỏi cô.

Bất quá Jun Vũ mệt mỏi, lại đang say nên nói ra cái gì cũng không có biết nhưng là lời tận trong trái tim.

-"Hôn em"

Câu nói của cô một lần nữa làm anh đạt đến cực khoái, giả vờ hỏi tiếp, mà trong lòng đã muốn ăn cô từ lâu nhưng vẫn cố gượng ép bản thân:" Em nói gì, anh không...."

Lời nói chưa kịp dứt, Jun Vũ ngọ nguậy, nói:" Thiếu, hôn em đi"

Một bờ môi mỏng áp xuống cái miệng nhỏ xinh của Jun Vũ, môi cô thật ngọt ngào mềm mại làm cho Nhất Thiếu muốn đắm chìm mãi mãi. Đầu lưỡi của anh tách hàm răng của cô ra xông thẳng vào khoang miệng của cô, hút hết tất cả ngọt ngào. Mùi rượu thơm tho làm cho hai con người quấn quýt lấy nhau không muốn buông ra.

-"Ưm..." đến lúc cảm thấy Jun Vũ khó thở thì anh mới buông tha bờ môi đỏ mọng của cô, nhìn người con gái trong lòng vì mình mà thở hổn hển  bỗng chốc cảm thấy thành tựu.

Anh hỏi cô một câu, trước đây anh đã từng hỏi mà nhận lại câu nói anh không có muốn nghe, bây giờ...

-"Vũ Vũ, yêu anh không?"

Tận sâu trong đáy lòng, Jun Vũ mơ hồ nghe được người đàn ông cô yêu thương hỏi, cô mỉm cười đáp lại, nói xong thật sự là ngủ gục.

-"Yêu"

Lòng Nhất Thiếu vì câu nói của cô mà rạo rực, vội hôn lên trán của cô để kiềm chế một chút, thắt dây an toàn cho cô anh nhanh chân ngồi vào ghế lái.

Chỉ chờ nghe được câu nói này của cô mà anh phải kiềm chế dục vọng của mình nãy giờ, phải nói là những ngày qua mới đúng.

Chiếc xe Maybach trong màng đêm liền lao vút trên đường.
------------

Hai thân ảnh cuống quít lấy nhau trên chiếc giường rộng lớn, vừa về đến chung cư anh đã bế cô trong trạng thái say sỉn, nửa tỉnh nửa mê lên giường.

Trong người rạo rực không có chịu nổi trước thân hình quyến rũ của cô, bàn tay anh càn rỡ mà vuốt ve loạn xạ trên người Jun Vũ.

Anh đưa khuôn mặt nam tính của mình sát vào khuôn mặt của cô, ánh mắt vì dục vọng mà mờ đi nhìn cô say đắm.

-"Em có biết anh là ai không?" Anh nhéo nhéo cái má của cô, dù rằng cô không được tỉnh táo nhưng anh vẫn muốn cô nhận ra anh, để khi cô tỉnh dậy anh cũng không có bị chán ghét.

Jun Vũ cơ hồ bị phá giấc ngủ, cái miệng chu chu lên khó chịu làm cho ai kia một phen khốn đốn, mở mắt ra nhìn người trước mặt, lờ mờ nói.

-"Là anh?"

-"Anh là ai?" Long Nhất Thiếu gặng hỏi lại, miết nhẹ bờ môi đỏ mọng của cô.

Đột nhiên Jun Vũ choàng tay qua cổ anh, khóc nức nở, thút thít nói:" Long... Long Nhất Thiếu! Tại sao anh lại làm em đau như vậy chứ? Em... ghét anh" Không biết là vì sao, tự dưng khi thấy anh lại như vậy, cô muốn cứ để mặc mà theo cảm xúc.

Có lẽ... thời gian qua anh làm tổn thương cô thật nhiều, sau này, hiện tại và tương lai anh sẽ không để cô phải chịu thương tổn nào nữa.

Anh lau đi nước mắt của cô, hôn lên đôi mắt sáng ngời đó:" Anh xin lỗi... xin lỗi"

Nói rồi anh đưa môi mình áp vào đôi môi mềm mại của cô, hai bờ môi ấm nóng chạm vào nhau chẳng muốn rời. Hai tay Jun Vũ cũng vòng qua cổ anh mà đón nhận nụ hôn say đắm.


Không biết từ khi nào hai thân ảnh tây trang gọn gàng đã không còn mảnh vài nào trên người, anh hôn dần từ trên trán cô xuống cái cổ trắng ngần của Jun Vũ. Đến xương quai xanh anh cố tình để lại một dấu hôn đỏ hỏn, anh cố tình mút thật mạnh làm cho cô phải nhíu mày.

-"Ưm..." Hai mắt Jun Vũ mở to ra nhìn người đàn ông trước mặt, cũng không có biết là cô có tỉnh hay không.

Sau khi màn dạo đầu đã xong xuôi, cảm thấy xuân dịch của cô đã đủ, có thể giảm đau đớn của cô anh liền dừng lại, kìm nén thêm một chút, nói:" Vũ Vũ, cho anh..."

Nghe câu nói của anh bỗng chốc cô đỏ mặt, cũng không biết là đang say hay là vì anh mà thẹn thùng. Jun Vũ ôm chặt lấy anh, gật đầu.

Chỉ chờ có vậy, anh đem hai chân cô tách ra, vật nam tính đã cương cứng để trước hoa huyệt của cô, nhẹ nhàng đi vào..

-"Ư...a.." anh chỉ vừa mới đưa chưa được một nửa côn thịt của mình vào trong cô, mà lại làm cô đau đớn như vậy anh xót.

-"Ngoan, thả lỏng nào Vũ Vũ" anh liên tục xoa bóp đôi gò bồng đảo của Jun Vũ để kích thích cô cùng anh hòa hợp.

Đã cố gắng mà cô vẫn cảm thấy đau nên liên tục co thắt bóp chặt lấy anh, làm cho Long Nhất Thiếu muốn động cũng không có được.

-"Em thả lỏng thì mới không đau"

Anh thật hết cách với cô, làm hại anh phải vất vả dỗ dành cả buổi mới được cô thả lỏng, cứ ngỡ cô còn ngoan cố thì cậu nhỏ của anh sẽ bị phế mất.

Sau một hồi bị động được cô thả lỏng anh liền động thân, côn thịt to lớn liền một mạch đi vào hết bên trong Jun Vũ không để lại một kẻ hở.

-"Ưm... đau ... ư" bị anh bất ngờ thâm nhập vào sâu, Jun Vũ cong người đồng thời đón nhận sự va chạm của anh càng nhiều.

Nếu đã sai thì cho sai thêm nữa đi, có người nói, trên đời này không nên bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng để về nhà và người mình yêu sâu đậm. Nếu đã yêu anh đậm sâu như vậy thì cứ yêu đi, dù rằng một đêm cũng được. Cuộc đời này của cô cũng không có gì gọi là buồn hơn nữa, đáng mất hơn nữa thì cứ phóng túng một lần đi... không được sao?

Long Nhất Thiếu thấy phản ứng của cô, anh liền mỉm cười, ánh mắt lộ rõ sự thích thú tột độ. Một tay anh nâng eo cô tay còn lại để chân cô gác lên vai mình. Động thân, đem thứ thô to của mình một lần nữa cắm sâu vào tử cung của Jun Vũ.

-"A.... ư... sâu quá... ư" hai bàn tay Jun Vũ cào lấy hai cánh tay của anh đến rỉ máu, vì đau cô cũng mím chặt môi lại, bật tiếng rên rỉ yêu mị.

Long Nhất Thiếu hài lòng, cúi xuống hôn lấy môi của cô, ý muốn không cho cô tự hành hạ bản thân mình.

-"Anh muốn nghe tiếng của em" phía dưới hạ thân của hai người, anh không hề dừng lại mà ngày càng thúc sâu vào, càng lúc càng nhanh. Cơ thể của cô anh chỉ mới một lần nếm qua đêm đó, nhưng mãi sâu này cũng không có cách nào quên được. Tất cả những gì thuộc về cô đều là của anh, trời sinh bản tính anh lại thích chiếm hữu lớn lao như vậy.

Jun Vũ nghe anh nói thì lắc lắc cái đầu, không có muốn á.

Anh không có tức giận vì thái độ của cô mà càng thêm yêu thích, côn thịt của anh được rút ra hơn phân nửa sau đó không nói năng gì liền thâm nhập sâu vào, làm cho Jun Vũ phải thét lên cầu xin.....

-"Ư... Thiếu... em... em không chịu nổi"  vì bị anh đưa hết cao trào này đến cao trào khác, lại làm cô phải thống khổ như vậy là cô không có chịu nổi liền gọi tên anh cầu xin.

Nghe cô nói cũng là không có dừng lại, anh đỡ cô ngồi dậy, để hai chân cô vòng qua eo anh, hai tay vòng qua ôm lấy cổ anh. Vì tư thế như vậy côn thịt của anh có thể dễ dàng luật động bên trong cô hơn cơ mà Jun Vũ phải chịu khổ một chút. Ánh mắt lờ mờ vì chìm đắm trong dục vọng, cô chỉ biết làm theo ý muốn của anh và dục vọng nguyên thủy của mình.

Long Nhất Thiếu vừa động thân, vừa nhìn người phụ nữ trong lòng đê mê vì mình thì cảm thấy sung sướng. Hạ thân nhấp nhô lên xuống, vài giây lại cố ý rút ra một ít rồi khảm sâu vào trong hoa huyệt đầy xuân dịch của cô.

-"Ư... ưm.. ư... Thiếu" đã cố gắng không cho mình bật ra thành tiếng mà cũng bị anh làm cho nói ra, Jun Vũ mặc kệ không còn sợ sệt nữa mà gọi tên anh.

-"Anh đây!" Nghe cô gọi anh liền trả lời, nhưng cũng không có quên mà nhịp nhàng ra vào.

-"Ư.... ưm"

Không có nghe cô trả lời anh liền trêu đùa hôn lên môi cô hỏi thêm:" Thích anh làm như vậy không?"

-"Ưm... thích" trong cơn mê loạn Jun Vũ trả lời theo bản năng càng khiến anh khoái chí, nâng eo cô bế đứng dậy.

Vì bất thình lình nên làm cô sợ ngã, hai chân quấn lên thắt lưng của anh, tay giữ láy gáy anh thật chặt. Trong quá trình di chuyển hạ thân hai người không có tách ra mà càng dính chặt, đôi gò bồng đảo của cô áp sát vào ngực anh ma sát mạnh mẽ. Tư thế như vậy khiến cho hai người càng không thể xa rời nhau, Long Nhất Thiếu nghĩ nếu cô bây giờ tỉnh táo không biết sẽ như thế nào nhỉ?

Anh đặt cô ngồi lên bàn làm việc của mình, như vậy rất tiện cho việc ra vào của anh hơn, anh vén vài sợi tóc ướt vì mồ hôi của cô, đùa nói:" Anh sẽ cho em càng thích hơn nữa"

Không nói nhiều lời, bàn tay nắm lấy mông cô, càng lúc ra vào một nhanh hơn. Côn thịt cương cứng cứ thế thâm nhập vào nơi tư mật của cô mà càn khuấy đến khi cô cầu xin thì anh mới ngừng lại.

-"Ư.... ưm.... tha cho em"

-"Em không... không chịu nổi" vốn dĩ thể chất của cô làm sao so với người đàn ông này được, tưởng rằng anh sẽ sớm xong xuôi vậy mà đã mấy tiếng rồi anh... là không có xong

-"Anh còn muốn ..." anh cơ hồ không có coi lời nói cô ra gì, cười tà nhìn cô cầu xin.

-"Ư.... ư.... Thiếu, ư" một lần, hai lần nhiều cú nhấp cứ thế đi và sâu trong cô nhanh hơn. Nhưng cũng vì xót cho Jun Vũ anh cũng không có làm nhiều. Động thân một cái đem toàn bộ chất lỏng của mình bắn sâu vào trong cô khi Jun Vũ đã thật sự ngất đi.

Hôn lên má cô vài cái, sau đó bế cô lên giường. Đêm nay anh sẽ không bao giờ quên, ôm người phụ nữ trong lòng ngủ một giấc ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net