Ngôi nhà ma ám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và Jade đến điểm hẹn. Cô ấy đã mời 2 chàng trai Owen và Bryce Anderson. Chúng tôi đã có một buổi đi chơi rất vui. Nào là đi sở thú, đi siêu thị mua sắm, đi xem phim... Cả ngày hôm nay tôi mới được dịp vui thế này. Chúng tôi đi chơi đến khi trời tối, dường như tất cả những kế hoạch trên đều đã lên từ trước. Cô ấy không giấu được khvafôn mặt háo hức, liền thông báo với chúng tôi:
"Cả ngày hôm nay thật là tuyệt vời! Nhưng vẫn còn một địa điểm chúng ta chưa đi đâu đấy!"
Cô ấy quay qua nháy mắt với tôi. Tôi chẳng hiểu mô tê gì cả nhưng cũng hưởng ứng theo. Mấy chàng trai hình như cũng mong chờ một trò vui. Jade hô lên với câu nói rành rọt, mạnh mẽ:
"Chúng ta sẽ chơi trò thử thách gan dạ! Tớ đã tìm được một chỗ rất là tuyệt đấy nhé. Không chê vào đâu được."

Owen rất phấn khích, cấu ấy cười tươi rói như chắc chắn mình sẽ thắng. Còn Bryce là một cậu trai trầm tính nhưng cũng xem mấy trò này như con nít. Riêng tôi, tôi ghét trò này nhất. Kêu tôi đi làm nghề quét rác tôi cũng làm chứ không bao giờ tôi sẽ tham gia mấy cái trò này. Thấy mặt tôi sa sầm, căng thẳng, Jade tiến đến bên tôi:

"Cậu không sao chứ Eve? Nếu cậu sợ mấy cái trò này thì đừng lo, có tớ ở đây rồi."
Cô nàng nói với tôi với một vẻ tự hào nhưng vẫn không thể làm tôi bình tĩnh được. Có vẻ như không thuyết phục được tôi, Jade chuyển sang kế hoạch khác. Cô ấy rủ tôi đi uống siro đá bào. Rồi bọn tôi đi về nhà trọ. Bỗng cô ấy dừng lại. Tôi thắc mắc tại sao cô ấy lại dừng? Rồi Jade chỉ tay về phía đường mòn, cô ấy nói:
"Cậu có bao giờ thắc mắc con đường mòn này dẫn đến đâu không?"
Thấy tôi không nói gì, cô ấy liền kéo tay tôi đi vô mà không kịp để tôi bàng hoàng và các cậu trai liền chạy theo sau.

Con đường gập ghềnh và trời còn tối nên rất khó đi

Nhưng đối với Jade là không thành vấn đề, dường như con đường này cô ấy đã thuộc lòng từ trước. Chúng tôi băng qua những hàng cây, bụi rậm, sương mù. Tôi cứ đi theo cô ấy đến khi dừng lại. Trước mặt cô ấy, là một ngôi nhà hoang. Một ngôi nhà rất quen thuộc tôi đã gặp trong mơ - ngôi nhà kiểu Victoria's House. Tôi sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ. Liệu đây có phải tình cờ không? Tôi nghĩ là không phải. Có rất nhiều giả thuyết cho rằng mình cũng có thể mơ về những điều trong tương lai mà.

Jade, Owen và Bryce - ba người đều trầm trồ khen ngợi ngôi nhà hoang tàn. Đặc biệt là Jade, khi cô đã kiếm được cho mình một phần thưởng đặc biệt về. Cô ấy hào hứng chia đội ra làm 2. Tôi và Owen là 1 đội, đội còn lại là Bryce và Jade. Tôi có thể nhìn ra là Jade đã có ý đồ từ trước. Cô ấy đã thích Bryce ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi nên dịp này là để cô bạn có cơ hội được ở cùng Bryce.
Tôi thì sao cũng được. Dù sao cũng lỡ tới đây rồi, và tôi cũng có tò mò đằng sau ngôi nhà của cô bé kia đã nhờ tôi giúp.

Thú thật thì bắt cặp với Owen cũng không tệ, cậu chàng là người hoạt bát, vui tính nên có thể tôi sẽ quên đi phần nào của sợ hãi. Chúng tôi cũng nhau bước vào trong căn nhà và không ngoài dự định của tôi, căn nhà được bao trùm bởi màu đen đã được báo từ trước trong giấc mơ tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net