Part I: Halogens And Alkalis - Chapter 11: Change for the better

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm học mới đã bắt đầu. Vậy là những ngày vui chơi thỏa thích, ngủ nướng thoải mái đã kết thúc. Vẫn trên con đường tới trường ấy, vẫn khoác trên mình chiếc áo đồng phục màu trắng và đeo trên cổ chiếc khăn quàng đỏ, nhưng có một điều đã thay đổi: Sư Tử và những đứa bạn của nó đã là những học sinh lớn nhất trường rồi. Từ hôm nay, đi đứng có va phải ai, trừ thầy cô, cũng không phải sợ là "đụng độ đàn anh" nữa.

"Tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve còn vương trên còn cây xanh lá. Mùa thu sang đẹp quá xao xuyến bao tâm hồn, vui tiếng trống tựu trường, trong tiếng hát mùa thu. Mùa thu ơi mùa thu..."
Thôi thôi thôi, đủ rồi, dẹp, dẹp, dẹp đi! Lấy đâu ra "làm tan cái nắng hè", lấy đâu ra "mùa thu sang đẹp quá"? Tháng Chín rồi đó, nhưng trời thì vẫn nắng chói chang, chả thấy "không khí dịu nhẹ, bầu trời xanh cao" như trong mấy tác phẩm văn học gì cả! Đúng là biến đổi khí hậu có khác! Nhưng mà dù thế nào đi chăng nữa, thì đối với trình độ Văn của một đứa học sinh như Sư Tử, để miêu tả cái thời tiết của đầu năm học mới, cũng đơn giản thôi: Nóng, nóng và nóng!

Nhật ký của Sư Tử
6/9/2012
Ngày đầu tiên của lớp Chín bắt đầu rồi! Haizzz... sáng nay suýt nữa thì mình đi muộn trong buổi học đầu tiên, à mà cũng nói thẳng là đã đi muộn đi, nhưng may mà thằng Thiên Bình lại là sao đỏ lớp mình, nên mình chẳng tốn gì đút lót, cũng thoát tội! Ahaha...
Ngay tiết học đầu tiên thì mình nhận ngay một tin cực sốc. Năm nay, cô Thanh không còn dạy Văn lớp mình nữa, ôi muốn chết luôn đi chứ, không biết cô Hiền mới chuyển về có hiền như tên không, không biết có nâng điểm cho mình không? Thật ra, hồi cuối năm lớp Tám, cô Thanh cũng khuyên mình:"Năm sau em thật sự phải cố gắng lên thì mới có thể thi đỗ cấp ba.". Mình cũng muốn giỏi Văn lắm chứ bộ, nhưng chả hiểu sao nữa, nói chung là mình không có duyên với cái môn này rồi!
Haizzz... Và hôm nay cũng là ngày đầu tiên mình và Scorp không học cùng một trường nữa. Anh đỗ trường Michelle rồi, lại còn là thủ khoa khối chuyên Hoá nữa, thích thật! Nhưng từ khi anh thi đỗ, anh lại chuyển vào ký túc xá của trường ở luôn để không phải đi lại vất vả, thế là mình chẳng mấy khi được gặp nữa! Tự nhiên nhớ lại hồi Giáng sinh năm trước, sao mình ngu ơi là ngu, Ich Liebe Dich mới sợ chứ! Thế là đi tong một cơ hội được nói ra... Và có khi mình xong chẳng có cơ hội nào mà nói nữa...
Mà mình thấy mình viết nhật ký hay lắm chứ! Thế mà sao Văn chả bao giờ được điểm cao nhỉ? Thôi, đúng rồi, trời thật sự cũng đang ghen tỵ với thiên tài như mình rồi!!!
*******************************
- Hôm nay cô sẽ trả bài kiểm tra tập làm văn số 2. - Cô Hiền mở cặp sách, lấy tập bài ra, đặt lên bàn. - Bài văn đạt điểm cao nhất lớp thuộc về một bạn ở tổ 4.
Chẳng cần phải nghĩ cũng biết ngay bài đó là của Bảo Trân rồi! Lớp 9D chỉ có ba "nhân tố" luôn được nêu danh trong những giờ trả bài văn, đó là Song Tử, Thu Huyền và Bảo Trân. Song Tử không ở tổ 4, còn Thu Huyền thì từ năm lớp 8 chuyển sang học Hoá nên Văn cũng không còn cạnh tranh được với hai cây bút kia nữa.

Sư Tử thì đang chuẩn bị tư thế sẵn sàng, chờ cô Hiền nói đến câu:"Bài Văn có số điểm thấp nhất là của bạn Sư Tử...", rồi cô thể nào cũng sẽ phê bình là kỹ năng làm bài kém, lười học, bla, bla,... Chắc chắn cô sẽ chửi y hệt lúc nó được 3,5 điểm bài văn thuyết minh về cây lúa thôi! Cứ nhớ lại bài văn ấy, nó không thể nào không cay. Giờ kiểm tra, wifi của lớp bị ngắt, nó cứ tưởng mình may mắn vì ngồi gần cửa sổ, bắt được wifi bên phòng âm nhạc để lên mạng tìm văn mẫu, ai dè đúng hôm đó vừa mở điện thoại ra thì "1% remaining", được hơn một phút thì sập nguồn. Cô Hiền thì chẳng hiền chút nào, nó đã phải chép phạt bài văn mẫu tận 10 lần, và giờ thì nó đang chờ chép tiếp 10 lần nữa.

Cô Hiền soát trong tập bài, rốt cuộc cũng tìm ra. Cô cầm tờ bài kiểm tra của học sinh xuất sắc ấy lên.
- Bài kiểm tra điểm cao nhất lần này thuộc về bạn Phan Sư Tử!
- Cái gì? - Sư Tử giật mình khi nghe thấy cô Hiền đọc tên mình. - Em á?

Cả lớp cũng đang sửng sốt nhìn vào nó, nhưng đến cả chính nó còn không dám tin cơ mà. Cách cả lớp thốt lên rồi quay hết mặt về chỗ nó đang ngồi làm nó nghĩ đến nhóc Maruko trong tập phim phụ huynh dự giờ. Nó không mấy nhạc nhiên khi bạn bè nó nói những câu như "Cô trêu hay sao ý!", "Tận thế đến nơi rồi!", "Thảo nào hôm nay trời mưa.",...
Cô Hiền gõ thước kẻ xuống mặt bàn để ra hiệu cho cả lớp dừng lại, rồi cô tiếp tục nói:
- Bài văn của bạn Sư Tử về ngày quay trở lại thăm trường 20 năm sau rất đặc biệt và sáng tạo, cô cho bạn 9 điểm! Giờ cô sẽ đọc bài bạn cho cả lớp cùng nghe, bạn nào dưới 6 điểm phải chép lại!

"Sao Hoả, ngày 2 tháng 2 năm 2032
Toàn thân mến,
Nghe tin cậu bị đuổi việc phải đi ăn xin, lòng tớ đau như cắt..."

Cả lớp mới nghe đến đây đã rúc rích cười. Thằng lớp trưởng - kẻ suốt ngày bắt tội của cả lớp - bị Sư Tử troll đầu tiên. Toàn dở khóc dở cười, lấy bút chỉ thẳng mặt Sư Tử:
- Tao phạt mày trực nhật, tội bôi nhọ bạn bè!
"Tuy là Tổng thư ký liên hợp quốc của sao Hoả nhưng tớ vẫn thu xếp công việc xuống Trái Đất thăm cậu. Ai ngờ xuống tới nơi thì cậu đã bị bắt đi tù vì nghèo túng nên trộm cắp rồi! Tớ thương cậu lắm, trước kia suốt ngày phạt tớ, sao giờ lại ra nông nỗi này?Tớ khuyên cậu cải tà quy chính, làm lại con người. Là người có địa vị xã hội cao, lại còn bao dung độ lượng, tớ, thiên sứ do Chúa phái tới, nhất định sẽ cho cậu cơ hội sống lại cuộc đời.
Toàn ạ, cũng nhờ việc cậu đi tù, tớ xuống Trái Đất thăm mà tình cờ đi ngang qua trường Kim Ngọc. Ôi trường khác thật, khác xa ngày xưa bọn mình học luôn. Bây giờ trường rộng quá luôn ý, những 1km2. Trường cao ơi là cao, những hơn 100 tầng, tường dát toàn vàng, biển trường lại còn đính kim cương cơ. Tớ vừa bước vào trường, học sinh cứ xúm lại gần tớ, đòi xin chữ ký. Đang ký dở thì cô giáo Thể dục của chúng nó đến, bảo học sinh về nhà thể chất. Tớ lúc đầu không nhận ra, nhưng khi cô giáo ấy cười một phát, cái điệu cười ấy tớ nhận ngay ra là Bảo Trân. Cái điệu cười y hệt Kiều Linh phù thuỷ trong 5S Online thì ai mà lẫn được."

- Con Sư Tử, mày lên cơn à? - Bảo Trân ngồi bàn đầu, nó quay xuống giơ nắm đấm ra.

- Nó nói đúng rồi còn gì, thôi thừa nhận đi Trân ạ! - Thằng Hùng ngồi gần không nhịn được cười.

"Bảo Trân nhìn tớ, cung kính nói:
- Giờ quý cô đã trở thành Tổng thư kí Liên hợp quốc của sao Hoả, còn tôi thì chỉ là một giáo viên...

- Thôi nào Trân, bạn bè với nhau, cứ xưng hô như thường đi!

Sau đó Bảo Trân dẫn tớ đi tham quan trường. Trường hiện đại thật đó, có hẳn mấy chục chiếc trực thăng riêng. Bể bơi, sân bóng đá, bóng chuyền, sân golf, bóng rổ thì thôi rồi, đạt tiêu chuẩn của Olympic luôn. Sân bóng đá thì hiện đại ngang Camp Nou và Santiago Bernabeu. Khu kí túc cho học sinh cao 90 tầng, mỗi học sinh có một phòng riêng với điều hoà cây, tủ lạnh, máy sưởi, ti vi đều do trường cung cấp. Nhà vệ sinh cũng hiện đại Toàn ạ, bồn cầu làm bằng kim cương nhé. Nghe Bảo Trân kể, cứ mỗi tháng nhà trường lại mời Gordon Ramsay hoặc Graham Elliot tới nấu ăn cho học sinh. Mà trong trường giờ thích lắm, có bao nhiêu shop thời trang ở tầng trệt, rồi lại còn hai sân trượt băng nữa. Nghe nói một học sinh trường mình phát minh ra cỗ máy thời gian và cánh cổng di chuyển tức thời như của Doraemon cơ. Buồn thật, tiếc là cậu không được chứng kiến."

- Ôi đỉnh cao của sự hư cấu Sư ạ! - Nhân Mã phá lên cười ầm ỹ.

- Này Sư Tử, đây là 20 năm sau hay 200 năm sau thế? - Bạch Dương với tay lên gọi Sư Tử, vừa cười vừa hỏi.

- Học phí trường này thì bao nhiêu? - Huy Dũng ở bàn trên cũng quay xuống.

- Thánh thật rồi!

- Siêu phẩm....

- Hẳn là đạt tiêu chuẩn ngang Camp Nou!

- Không biết trường bỏ bao nhiêu tiền mà mời hẳn Ramsay Gordon?

.... "Đến chiều, Bảo Trân mới nói rằng sắp họp lớp, sợ tớ bận việc nên không ai báo. Cảm ơn cậu đã noi đi tù để tớ có thể may mắn gặp lại bạn bè. Đúng hai giờ, cả lớp tập trung đầy đủ tại sân sau của trường. Ai cũng trông lo chững chạc lên nhiều rồi. Giờ đây, Kim Ngưu là tỷ phú giàu nhất thế giới, Nhân Mã là nhà Toán học nổi tiếng, Bạch Dương là nhà thiết kế thời trang hàng đầu, Song Tử trở thành một trong ba giám khảo của MasterChef, còn Ma Kết thì là người chửi mướn "hot" khắp toàn cầu. Huy Dũng trở thành bộ trưởng bộ giáo dục, Tuấn trở thành bộ trưởng bộ ngoại giao. Thuỳ Linh là hoa hậu thế giới, còn Thuỳ Trang là ca sỹ nổi tiếng. Bộ ba Hoàng-Long-Huy vẫn thân thiết, Hoàng bán thịt, Long bán cá, Huy bán rau. Chủ chợ là Chiến. Hương đạt giải quay nước mía nhanh nhất xóm. Đặc biệt, Hùng và Thuỷ là một cặp vợ chồng, chúng nó sinh một hai đứa con trai rất đáng yêu,..."

Trong bài văn của mình, Sư Tử viết tốt cho những đứa nào mình yêu quý hết mực, và vẽ ra tương lai mù mịt cho bọn nào mà thỉnh thoảng nó không ưa lắm, lũ này tức ơi là tức vì bị nói là bán thịt bán rau, quay mía, nhưng cũng không thể nào nhịn cười. Điều đáng nói nhất chính là: Sư Tử dù tâng đứa nào lên tận mây xanh, hay dìm hàng đứa khác, thì nó vẫn đề cập cả lớp trong câu chuyện của mình... trừ một người- và ai cũng biết đó là ai.

Nhật ký của Sư Tử
"24/10/2012
Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah....
Lần đầu tiên trong đời học sinh mình được 9 điểm Văn. Tuyệt vời! Hoá ra mình cũng siêu ấy chứ, cũng tài năng ấy chứ, chỉ là bao nhiêu năm nó cứ ẩn đi mãi thôi. Cảm giác phê thật đấy!
Mấy đứa bạn mình bảo là năm nay có khi điểm phẩy Văn của mình sẽ cao hơn, vì bài này hệ số 2. Mà năm nay là năm quyết định, bọn nó muốn mình phải tập trung học Văn thật sự, không thể xao lãng được. Trong giờ Văn chúng nó không thèm nói chuyện với mình luôn. Ngày hôm qua, lúc mình ngủ gật trong giờ Văn, Ngưu tỷ tỷ lại còn mắng mình:"Nếu muội muốn đỗ Michelle và học cùng anh Thiên Yết thì đừng có mà học hành kiểu này nữa.". Mã béo thì bảo:"Mày chẳng kể là hồi trước mày cố gắng học Văn vì anh Thắng à? Bây giờ mày lại không cố gắng một lần nữa được?". Bạch Dương khuyên mình rằng hãy coi Scorp là động lực học tập, và phải tin rằng sẽ đỗ và sẽ gặp lại anh! Suy nghĩ kỹ thì... bọn nó nói đúng lắm, hơn nữa, mình cũng có tài Văn mà, vì thế... Sư Tử xin tuyên bố, từ giờ trở đi sẽ học hành chăm chỉ, cố gắng phấn đấu!!! Nhất định thành công. Mình đặt mục tiêu là đạt 8 phẩy, mà thôi cao quá, 7 phẩy Văn là được rồi!!!

Scorp ơi... em nhất định sẽ đỗ! Giống như anh đã nói hồi Giáng sinh năm trước, sẽ đỗ Michelle vì Sư nhi... Em sẽ đỗ, vì anh!"

"26/10/2012
Hôm nay mình đi xem đội bóng của trường thi đấu. Kể từ trận năm trước mình được Scorp rủ đi xem, mình thích bóng đá hẳn. Haizzz, đây là trận đầu tiên mình xem mà anh không thi đấu...
À mà hôm nay mình gặp lại một người quen, đó là Diễm Trang trường Nguyễn Đình Thi, năm trước bạn ấy đã khóc khi trường bạn thua... Và hôm nay, lạ thật đấy, Trang cũng nói rằng đây là trận đầu tiên của trường Nguyễn Đình Thi mà người bạn ấy mong đợi không đến..."

"11/11/2012
Ôn trúng tủ bài thơ về tiểu đội xe không kính. Thế là lại con 9 Văn nữa. Sao mình lại siêu như vậy chứ? Thế này chắc đủ gỡ con 3,5 rồi nhỉ?"

"12/11/2012
Hôm nay Diễm Trang cũng đi học thêm Toán cùng chỗ mình! Bạn ấy nói rằng bạn cũng muốn thi Michelle...
Diễm Trang dễ thương thật đấy, mình chưa gặp ai quan tâm đến môi trường như thế, đi trên đường thấy rác ở đâu, bạn cũng nhặt bỏ vào thùng. Nhưng bạn ấy hơi dễ khóc thì phải?"

"19/11/2012
Hôm nay là ngày sinh nhật Scorp. Năm trước, anh cũng mời mình đi ăn sinh nhật anh, vậy mà đúng trước hôm đó lại cãi nhau, cũng chỉ vì việc mình không nhớ một bài mà anh đã dạy rất kỹ... Thế là hôm sinh nhật anh, mình không tới... Cũng chỉ là ngồi ăn vỉa hè với chị Huyền Trân và anh Hoàng Vũ nữa thôi, nhưng mà... ôi trời ơi mình tiếc quá! Mà tới giờ mình vẫn chưa biết, tại sao chị Trân với anh Vũ lại đặt áo cho mình hình Mike?

Haizzz... từ hồi đầu năm, hình như Scorp đổi số rồi, mình chẳng bao giờ liên lạc được nữa. Mình mới thấy anh lập Facebook, nhưng mình gửi lời mời thì cứ bỏ đấy không đồng ý. Thế là hôm nay chẳng biết chúc anh làm sao cả! Thôi thì "Em chúc anh sinh nhật vui vẻ!" Anh biết thì tốt, không biết thì thôi..."

"20/12/2012
Liệu có phải ngày mai là tận thế thật không nhở? Mình thấy sợ sợ kiểu gì ấy. Hôm nay bác giúp việc phải về quê, buổi trưa mình đã cố gắng giúp bố nấu ăn, mà bố cứ đuổi ra ngoài... Sao bố không hiểu rằng phải có điều gì đặc biệt thì Sư Tử mới vào bếp chứ? Mình dọn phòng cho bố thì bố bảo dở người... Chiều nay, mình và bọn bạn thân đã đi chơi với nhau một buổi "bét nhè", mua bao nhiêu đồ, ăn đủ món mới, tại ngộ nhỡ mai không còn cơ hội... Haizz, giá mà mình có cơ hội xin chụp ảnh và lấy chữ ký của Taylor Swift và Shakira nhỉ... À, mà sáng nay con nhỏ Thu Huyền tự nhiên hất thẳng một cốc nước vào mặt mình, và nó nói:"Đó là việc cuối cùng tao muốn làm cho mày!". Ghét thế nhỉ, tao sẽ nhớ mày ít nhất, Thu Huyền ạ!

Có một người mà lúc này mình rất muốn gặp, hoặc chỉ đơn giản là nhìn thấy thôi, nhưng dù mình có ước thế nào thì cũng không có bất cứ một phép màu nào có thể làm cho anh xuất hiện trước mặt mình cả. Cũng đã lâu không nói chuyện với nhau, không gặp nhau, liệu anh có bao giờ nhớ đến mình không? Nếu hôm nay là ngày cuối cùng mình còn sống, thì có lẽ việc chưa kịp nói với anh một câu "Em thích anh"..."

"10/01/2013
Còn một tuần nữa mới biết kết quả thi học sinh giỏi, đề năm nay bài cuối khó quá cơ. Chẳng biết mình sẽ được giải gì nữa!
Có một điều cực kỳ tuyệt vời, đó là học kỳ này mình được 7,1 Văn rồi, lần đầu tiên trong thời cấp hai mà không phải ngồi làm lại bài kiểm tra. Bố vui quá thưởng nóng Ipod 5 cho mình luôn!"

"14/2/2013
Lớp mình có 48 học sinh, đúng 24 trai 24 gái, không quan tâm là có chuẩn men hay chuẩn girl không. Vì thế hôm nay lớp mừng Valentine, con trai mua quà cho con gái, con gái mua quà cho con trai, rồi bốc của nhau. Mình bốc được một tập poster Taylor Swift của thằng Huy Dũng, đúng là hên quá. Thằng Mã sướng ghê, bốc được đúng một bộ quần áo Barca, trong khi nó chỉ mua mỗi hai cái móc chìa khoá. Mà nhìn mặt thằng Chiến lúc bị con nhỏ Thu Huyền bốc vào tên mình, ôi trông tội nghiệp quá cơ, phải tặng quà cho đứa bị cả lớp tẩy chay! Nhưng thằng Chiến chưa xui bằng thằng Hùng, phải nhận quà của Thu Huyền. Thằng Hùng chạy khắp lớp hỏi xem thằng nào đổi quà cho mình không, nhưng chẳng ai chịu. Cuối cùng nó bỏ quà ở lớp chẳng thèm mang về luôn.
Mình block Facebook Thu Huyền từ lâu rồi, nhưng tự nhiên trưa nay nó lấy một nick vớ vẩn nào đó, nhắn cho mình:"Sáng mai đến sớm, tao có chuyện muốn nói. Thu Huyền." Chẳng biết nó định giở trò gì với mình nữa, nhưng bây giờ nó có làm gì thì cũng đâu có ai tin..."
***********************************
Sư Tử và Thu Huyền ngồi xuống bãi cỏ phía sân sau của trường. Sáng sớm, sương mù vẫn phủ trắng không gian. Bãi cỏ xanh ướt đẫm những giọt sương. Thời gian sau Tết, trời không còn lạnh như dao cứa nữa, nhưng việc dậy sớm vẫn là một thử thách. Tuy vậy, hôm nay Sư Tử vẫn dậy sớm để tới đây.
Thu Huyền cúi đầu, cười nhạt:
- Tao bị lớp tẩy chay suốt một năm rồi, mày vui lắm chứ gì?

- Mày nghĩ thế à? - Sư Tử nói với giọng hết sức bất cần.

- Ừ. Vì tao đổ lỗi cho mày là ném bóng vào mắt tao. Vì tao giật vòng tay mà Scorp tặng mày. Vì tao dựng chuyện mày cướp Scorp...

- Mày bị tẩy chay tao có được gì đâu mà phải vui.- Sư Tử cảm thấy ngột ngạt cực kỳ khi chỉ có mỗi nó và Thu Huyền ở đây. Nó muốn kết thúc câu chuyện thật nhanh. - Nhưng đừng có đổ lỗi cho tao về việc này. Tao không bắt mày phải làm những việc mà... để bị ghét...

- Tao cũng không vui chút nào khi đã làm những điều như thế với mày. Sau khi Scorp lật tẩy tao giả bị thương, tao chẳng còn mặt mũi nào nói chuyện với anh ấy nữa.

- Thế mày muốn tao giúp mày nói chuyện lại với Scorp?

Thu Huyền nằm thẳng xuống bãi cỏ, mặc kệ áo ướt.

- Scorp là bạn thân duy nhất của tao. Tao không hoà đồng từ bé, chả chơi với anh, có mỗi Scorp là hàng xóm của tao nên tao chơi cùng. Đi học tao cũng không có bạn thân, trong lớp cũng chỉ là chơi xã giao, thế nên là không ai hiểu tao và tốt với tao hơn Scorp cả.

Sư Tử không hề biết điều này, nó ngạc nhiên:
- Ơ...

- Tao với Scorp chưa bao giờ là một cặp, nhưng gặp ai tao cũng nói thế. Tại nhỡ anh có đứa con gái nào khác để quan tâm thì tao sẽ thế nào? Haizzz... nhưng tại tao đổ lỗi cho mày mà tao với Scorp không còn như trước nữa. Rồi tao còn bị cả lớp ghét, thế là bị cô lập rồi. Haizzz, suốt một năm...

Sư Tử không thể tin được những điều đang diễn ra, nhưng nó thấy thương bạn. Thu Huyền không còn đeo cái mặt nạ mỉa mai thường ngày nữa, giờ Sư Tử chỉ nhìn thấy nỗi buồn đang hiện rất rõ trên gương mặt cô bạn nó.

- Mày thì làm sao mà hiểu được? - Thu Huyền nói chua chát. - Mày nhà giàu, học giỏi, xinh gái, nhiều bạn bè cơ mà... Mày có tất cả. Tao cũng cố gắng học hành chăm chỉ, tập thể thao để giữ form, học bao nhiêu kiểu ăn mặc,... Chẳng hiểu sao vẫn không bằng được mày.

- Ít ra gia đình mày vẫn hạnh phúc. - Sư Tử giọng trùng xuống, nó thấy chạnh lòng khi nghe bốn chữ "mày có tất cả".

- Mày có bạn bè, mày được cả lớp yêu quý. Và có phải mày sắp đi kể chuyện của tao cho Ma Kết, Bảo Trân và thằng em Thiên Bình của mày để chúng nó chửi tao không? Thoải mái đi, tao quen rồi.

Sư Tử thấy khoé mắt nó hơi cay cay, nó vội lấy tay dụi mắt. Cuộc gặp kì lạ này thật đáng làm nó suy nghĩ. Đột nhiên nó thấy khó mà ghét Thu Huyền như trước. Kì thực rằng nếu nó rơi vào hoàn cảnh của Thu Huyền, tới trường chẳng ai chơi cùng, chẳng ai yêu quý, nó không biết phải nghĩ sao nữa.

- Tao sẽ không nói với ai cả. - Nó trả lời.

- Thôi đi, mày ghét tao lắm mà, mày lại không vui nếu tao bị chửi?

- Thật ra, tao nghĩ là... - Sư Tử nảy ra một ý kiến. - Tại sao tao và mày cứ phải đối đầu nhau mãi? Năm cuối cấp rồi, năm sau còn chưa chắc học cùng, tại sao lại để bụng chuyện cũ làm gì?

- Ý mày là bọn mình sẽ giảng hoà?

- Ờ.

- Tao xin lỗi vì tất cả. - Thu Huyền mỉm cười.

Nhật ký của Sư Tử
"15/2/2013
Giờ thì mình và Thu Huyền là, gọi sao nhỉ, à, kiểu là "frenemy". Dù có giảng hoà với nó, thì cả hai cũng không quá ưa nhau... Sau một năm thì mới có ngày mình với nó nói chuyện nhiều với nhau như hôm nay.

Giờ ra chơi ngồi ăn ở canteen cùng bàn với nó:
Mình: Huyền, đưa tao lọ tương ớt.
Nó: Tại sao tao phải làm thế?
Mình: Bánh của tao thiếu tương ớt.
Nó đưa cho mình chai tương ớt gần đó.

Giờ Mĩ thuật, mình và nó làm nhóm.
Mình: Mày giúp tao vẽ hoa hồng đi.
Nó: Tao không phải bạn mày.
....
Nó: Đưa tao mượn màu xanh.
Mình: Tao không phải bạn mày.
Nó: Ờ, tao vẫn cần màu xanh.
Mình: Vẽ hoa hộ tao đã.
Nó: Ừ."

"14/3/2013
Thi thử tuyệt vời! 9 Toán, 10 Anh, 7 Văn! Mình đứng thứ ba lớp luôn!
Cố lên, nhất định phải đỗ vào Michelle."

"21/3/2013
Thức đêm ôn "Những ngôi sao xa xôi" để chuẩn bị cho ngày thi thử.
Mệt quá đi! Em lạy chị Phương Định!"

"18/4/2013
Trường Michelle tổ chức kì thi thử. Đề Toán và đề Anh chung thì bình thường, nhưng đề Hoá chuyên khó quá. Không biết có nổi 7 không?
Mình thấy cổng trường Michelle có dán thông báo tuyển thành viên tiếp sức mùa thi! Không biết Scorp có đăng ký không? Hôm đi thi, mình muốn gặp lại anh."

"19/4/2013
Đã mua một chồng sách về Nghị luận xã hội. Không biết mình có đọc hết không nữa. Thôi, dù gì cũng phải cố gắng chứ, vì Scorp! Sư Tử, cố lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net