Part II: Nubivagant - Chapter 5: GUer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi nhập học Michelle, đây là lần đầu tiên nó không ở trong khuôn viên của trường vào buổi tối. Không khí vùng nội thành về đêm khác hẳn vùng ngoại ô nhà nó. Nếu ở nhà, tầm giờ này đường phố vắng tanh, thì mọi nẻo đường nơi đây đều nườm nượp xe cộ. Chính khi màn đêm buông xuống, đèn đường bật sáng, thành phố mới sống một cách nhộn nhịp, rộn rã nhất. Sư Tử không tài nào rời mắt khỏi những cửa tiệm thời trang hàng hiệu lộng lẫy, những nhà hàng đặc sản sang trọng, rồi những toà nhà chọc trời của những tập đoàn lớn. Chúng lộng lẫy và rực rỡ hơn nhiều cái uy nghi, trang nghiêm dưới ánh sáng ban ngày. Kỳ thực, nhịp sống của nơi đây vẫn có một chút gì đó lạ lẫm, tách biệt so với thế giới của Sư Tử. Ba năm cấp Ba này, nó sẽ còn rất nhiều điều mới mẻ để trải nghiệm.

- Này Nhím, - Xử Nữ bất ngờ hỏi. - Chúng ta có gặp nhau trước kia không nhỉ?

- Thì hôm bắt cướp, và hôm Giáng Sinh nữa đó. Anh... Quên luôn hả?

- Không, ý anh là từ lâu rồi cơ. Không hiểu sao, anh thấy em quen lắm.

- À, - Nó bụm miệng cười và tự hiểu ra lý do. - Chắc anh thấy em giống người mẫu Darcy Vũ.

- Ờ nhỉ! - Đôi vai Xử Nữ khẽ rung, giọng anh tràn đầy bất ngờ như mới phát hiện ra điều gì đó rất thần kỳ. - Cô Darcy là đồng nghiệp của chị anh và cũng thân với gia đình anh luôn. Bảo sao anh luôn có cảm giác em rất thân thuộc...

Và ngay lập tức, những chuyện nó không muốn ai nghe được, Sư Tử lại có thể bình thản nói cho Xử Nữ ngay lúc này:
- Darcy Vũ là mẹ em mà! - Sau ngày gặp lại mẹ tại sinh nhật của Thu Thuỳ, Sư Tử có những chuyển biến trong cảm nghĩ về Darcy. Tất nhiên, nhiêu đó thôi chưa đủ để con bé chấp nhận những gì bà ấy đã làm. - Nhưng bố mẹ em li hôn rồi! Em sống cùng bố!

- Anh xin lỗi vì đã hỏi... Nhưng anh nghe nói chồng cũ của cô Darcy là một doanh nhân giàu có. Vậy em đi làm thêm để làm gì?

- Em...

- Cả Thiên Yết nữa. Anh thấy cậu ta cũng là tay chơi, thế mà cũng bỏ thời gian ra đi làm thêm luôn.

- Em bảo anh rồi, Thiên Yết đang cố sửa đổi. Anh ấy muốn có em đi cùng thôi.

- Anh vẫn khuyên em là không nên đi. Thiên Yết là con trai khỏe mạnh, cậu ấy chịu được, sao lại kéo em đi theo làm gì? Em không quen việc, vất vả rồi lại mệt, không học hành được gì đâu!

Sư Tử không đáp. Nó nghĩ bụng, anh Xử Nữ đúng là có ý tốt, nhưng quả thật thành kiến của ảnh về Thiên Yết vẫn không khác đi được. Nó cũng không muốn tiếp tục bài ca về sự thay đổi và khát khao làm lại từ đầu của Thiên Yết nữa, bởi thật ra Xử Nữ nói quá đúng ý nó. Từ nhỏ tới lớn, việc trong nhà còn không đến tay Sư Tử lo, vậy mà vì Thiên Yết lại đi làm thuê cho người khác. Nghĩ tới đây, nó khẽ tự siết vào tay mình một phát. Đúng là một suy nghĩ tội lỗi mà. Thiên Yết đang cố gắng sửa chữa lại những lỗi lầm của anh, còn nó thì ở đây trách cứ anh chỉ vì chút mệt mỏi? Thật không đáng chút nào!

Do cả hai đều đói bụng nên Xử Nữ dừng xe tại một tiệm mực chiên trên đường. Khói từ bếp than xộc thẳng lên mũi khiến Sư Tử ho sặc sụa. Bà bán hàng bóc một gói mực khô và xếp chúng vào trong vỉ, đưa qua đưa lại trên bếp cho tới khi mùi mực chín phả vào trong không khí màn đêm. Sư Tử ngồi xuống chiếc bàn nhựa gần gốc cây, còn Xử Nữ đi lấy gia vị đặt xuống mặt bàn.

- Anh ăn mực nướng với chanh ạ?

- Ừ! - Xử Nữ đáp. - Từ nhỏ, anh bắt chước bố anh ăn như vậy, và giờ anh cũng quen luôn. Em thì sao? Nếu không thích thì anh đi lấy bơ đường cho em nhé?

- Không cần đâu ạ, - Sư Tử trả lời. - Em ít khi ăn mực nướng thôi, vì ở nhà bố em chỉ thích xào mực.

- Woa, anh thì lại chưa bao giờ ăn mực xào.

Không hiểu sao Xử Nữ lại trông rất hứng thú với chủ đề các món ăn chế biến từ mực như thế này. Sư thì ngược lại, nó đang thấy cuộc hội thoại này đang đi lòng vòng và toàn xoay quanh những thứ chẳng liên quan gì đến nhau. Nó chuyển sang một câu chuyện khác, điều mà Xử Nữ có thể giải đáp cho nó rất nhiều:

- Anh Xử Nữ, em đã làm xong essay để nộp cho vòng 2 của GU rồi ạ! Anh xem qua cho em được không ạ?

- Ừm, - Xử Nữ dừng lại vài giây rồi tiếp tục. - Anh giúp được gì cho em?

- Nếu anh thấy có điểm gì chưa được thì anh bảo em nhé. Anh Thắng bảo em cứ hỏi qua anh để anh tư vấn cho.

- Được rồi, cứ đưa cho anh xem.

Con bé lục trong cặp sách rồi lấy ra một tờ giấy A4 đã viết kín một mặt giấy. Hai tay nó đưa cho anh cực kỳ lễ phép, hệt kiểu cách của những người đi ứng tuyển đối với nhà tuyển dụng. Buổi trưa hôm nay, nó có gửi qua cho anh Thắng duyệt cho trước, anh đã nhận xét khá tích cực, giờ mong là anh Xử Nữ cũng sẽ hài lòng với bài viết của nó.

- Anh... - Sự tự tin ở Sư Tử bắt đầu giảm đi một chút khi nó không thấy có dấu hiệu tốt đẹp gì từ Xử Nữ, dù nó thấy anh đã lật qua lật lại essay của nó đến 2 lượt. - Anh thấy thế nào ạ?

- Nhím ạ, bài này rất tệ.

- Sao cơ ạ? - Nó chưa dám tin vào tai mình. "Rất tệ". Đây là một tính từ rất mạnh, và người ra sẽ chỉ sử dụng cụm từ này đối với những điều... "rất tệ" mà thôi.

- Anh nói là bài này rất tệ. Em viết lại đi.

- Trưa nay em hỏi anh Thắng, anh Thắng bảo là cũng ổn, nhưng sao anh lại...

- Thế còn em, em có nghĩ em làm được tốt hơn không?

Sư Tử thở dài và nhìn xuống tờ giấy nó mất công chuẩn bị rất kỹ càng. "Rất tệ" ư? Nếu đúng là như vậy, thì nó thậm chí còn không được gọi tới phỏng vấn cho GU nữa cơ. Hạn nộp bài luận vẫn còn 4 ngày, giờ sửa lại có lẽ vẫn kịp. Sư không ngờ rằng anh Thắng và anh Xử Nữ cùng là founder của dự án mặc góc nhìn lại khác nhau một trời một vực như vậy. Tuy nhiên, năm nay Xử Nữ là chủ tịch của GU, nên chắc chắn tiêu chí chấm điểm sẽ theo anh ấy. Vậy thì tốt nhất nó nên làm lại một bài luận tốt hơn nếu thật sự khao khát một vị trí trong dự án Green Umbrella này.

- Anh Xử Nữ, anh xem em nên sửa những chỗ nào được không?

- Nếu anh nhắc em, thì không công bằng với những ứng viên khác đâu.

Câu nói ấy cùng với vẻ mặt nghiêm nghị của Xử Nữ làm Sư Tử thất vọng hơn rất nhiều. Anh Thắng đã bảo nó có thể tin tưởng Xử Nữ, nhưng quả thật, thiếu người quen như anh Thắng ở đây, nó vẫn không thể làm gì hơn được cả. Dù sao nó cũng đâu thể trách được Xử Nữ? Nó thậm chí còn chẳng muốn trách anh, vì sự lịch thiệp từ phía người con trai này đã khiến anh trở thành người không ai có thể giận nổi được rồi.

- Vậy anh cho em xin email được không? Khi nào làm lại xong, em gửi cho anh nhận xét được không ạ?

- Thế cũng được. Chút nữa về anh sẽ đưa. Em ăn đi đã nào.
____________________________
_______________________
Khu ký túc xá cấp Ba luôn đóng cửa sớm vào những ngày trong tuần. Sư Tử vì thế cũng không thể ngồi lâu ngoài đường được, Xử Nữ cũng vội đưa nó về cho kịp giờ giới nghiêm. Kỳ thực thì nó đã muốn trở về ngay từ lúc Xử Nữ chê tơi tả bài luận của nó rồi. Nó phải về viết lại ngay lập tức, nếu không cánh cửa vào GU sẽ nhanh chóng đóng sập lại ngay trước mắt nó mà thôi.

- Anh Xử Nữ, em cảm ơn...

- Em rời quán từ 8 giờ mà bây giờ mới về được hả? - Sư Tử chưa dứt lời chào Xử Nữ thì nó giật mình khi có một bàn tay đặt lên vai mình, đập bộp một cái từ phía sau.

- Scorp...

- Tôi thấy Nhím đói nên đưa em ấy đi ăn một chút thôi! - Giờ thì đến lượt Xử Nữ cướp lời nó.

- Tôi không hỏi cậu! - Thiên Yết khoác tay qua vai Sư Tử để kéo nó lại gần.

Sư Tử để ý thấy Xử Nữ nhíu mày một cái rồi quay đi. Chúa ơi, nó biết Thiên Yết và Xử Nữ không ưa gì nhau nên thật sự sợ nhất những lúc hai người chạm mặt. Không biết mối quan hệ của nó với Thiên Yết có khiến cho Xử Nữ suy nghĩ về việc tuyển nó vào GU hay không nữa? Mà biết đâu việc anh nói bài viết của nó là dở tệ, đây là dấu hiệu anh muốn tống cổ và không cho nó bén mảng tới GU nữa không? Thôi nào, chắc chắn không phải đâu. Ở một tầm cao như Xử Nữ, anh chẳng cần quá đếm xỉa những kẻ chẳng tác động được gì đến cuộc đời anh như nó. Anh chỉ đơn giản cần những người thật sự giỏi giúp cho GU đi lên mà thôi.

Thiên Yết vén mái tóc Sư Tử ra đằng sau, tay kia vuốt nhẹ má nó rồi nâng cằm nó lên. Sư Tử nhẹ lắc đầu để ra hiệu cho anh hãy dừng ngay lại, nhưng Thiên Yết không để ý, hoặc có thể là để ý nhưng vẫn tiếp tục làm ngơ. Anh đặt lên đôi môi Sư Tử một nụ hôn, mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Xử Nữ đầy đắc ý.

- Cậu còn không chịu về đi? - Thiên Yết một tay kẹp chặt Sư Tử áp vào lồng ngực, tay kia chỉ ra phía cổng ký túc xá như ra lệnh cho Xử Nữ. - Bảo vệ sắp đóng cổng rồi.

- Thế còn cậu thì sao? - Xử Nữ bình tĩnh trả lời. - Không phải nhà cậu ở khu đô thị Gió Heo May hả?

- Xử Nữ! - Sư Tử buột miệng gắt lên, quên luôn cả cách xưng hô anh - em đầy lịch sự mà nó vẫn thường dùng để nói chuyện với Xử Nữ. Nó biết việc để hai người con trai này gặp nhau là một trong những điều kinh khủng nhất thế giới này mà.

Sư Tử cũng không rõ tại sao nó lại phản ứng mạnh như vậy khi Xử Nữ nhắc tới khu đô thị Gió Heo May. Có lẽ vì đó là một phần quá khứ đen tối của Thiên Yết, và chính bản thân nó cũng đang cố quên rằng Thiên Yết từng là kẻ gạt người, gạt tiền. Nó cũng phải cố gắng hết sức để có thể một lần nữa nhìn Thiên Yết như Scorp của hai năm về trước - một Scorp giản dị mà khiến nó động lòng thương nhớ không thôi.

Nó cụp mắt xuống và không nói gì thêm khi nhận ra Xử Nữ cũng giật mình với phản ứng vừa rồi của nó. Trong tâm trí nó bắt đầu run lên, bởi trong cuộc đối đầu ngày hôm nay của Xử Nữ và Thiên Yết, đó không chỉ còn là mâu thuẫn giữa kẻ nổi loạn trong trường và người bảo vệ công lý nữa rồi. Cuộc hội thoại của hai chàng trai hôm nay đều xoay quanh nó. Một bên là bạn trai, một bên gần như là một người thầy, một người chỉ đường, một người sẽ đóng vai trò quan trọng trong hướng phát triển bản thân của nó. Có cách nào để cả hai không nhìn nhau với ánh mắt toé lửa nữa được không?

Xịch...
Tiếng bước chân của bác bảo vệ ký túc xá ngày một rõ ràng, Xử Nữ vì vậy nên vội vàng quay đầu xe và phóng ra phía cổng ký túc.

- Chào em, Nhím!

- Em chào anh... - Sư Tử lí nhí đáp lại. Nó thầm cảm lên bác bảo vệ đã giúp nó cắt được tình huống khó xử vừa rồi. Nếu không, nó cũng rất xấu hổ với Xử Nữ về hành động khiếm nhã như vậy.

Thiên Yết bỗng nắm chặt cổ tay Sư Tử, không nói không rằng, lôi nó một mạch từ sân trước ký túc lên phòng 4C12. Nhịp thở dốc của anh rõ mồn một, nó không khỏi cảm thấy bất an. Thêm vào đó, nó rất sợ có ai nhìn thấy nó và Thiên Yết lúc này, bởi trong phòng ký túc của nó còn Thu Huyền và chị Hiền Nhi, rồi trên lớp vẫn còn Thu Thuỳ, e rằng nó sẽ khó sống lắm!

- Scorp, em về phòng đây, muộn rồi!

- Em, - Thiên Yết vẫn thản nhiên khoá sập cửa lại, tiếp tục ngó lơ lời nói của Sư Tử. - Ở bên cạnh Xử Nữ tới khuya mới mò về cho kịp giờ, vậy mà với anh thì chưa đầy một phút đã muốn rời đi hả? Anh không tin được cái câu "không quá thân thiết" của em rồi.

- Anh Xử Nữ chỉ đưa em đi ăn thôi mà. Em thật sự không phải thân thiết gì với anh ấy hết, hôm nay là tình cờ gặp.

- Nhưng em biết anh không ưa Xử Nữ, được chứ? Đi ăn cùng, nói chuyện cùng, mãi mới chịu về, đây không phải là cách ứng xử với kẻ mà người yêu mình ghét. Em có biết ánh mắt của nó nhìn anh khi anh hôn em không? Anh biết nó không thích em ở bên anh.

Sư Tử thở dài trước sự đa nghi quá độ của Thiên Yết:
- Scorp, anh có tin em không?

Anh kéo nó ngồi xuống tấm nệm rồi cũng nằm rạp xuống sau một ngày làm việc vất vả. Anh đan hai bàn tay và vòng qua cổ, miệng đáp vu vơ:
- Anh buồn ngủ rồi, đi ngủ thôi!

- Vậy anh mở cửa cho em về phòng đi!

- Nào, - Thiên Yết giũ chăn ra rồi trải về phía Sư Tử. - Hôm nay em ở bên Xử Nữ nhiều rồi, đêm nay phải dành thời gian cho anh chứ?

- Scorp... anh định làm gì?

Thiên Yết nháy mắt với nó như muốn nói :"Em hiểu ý anh rồi đấy!". Anh cầm một mép chăn kéo trùm lên người mình rồi sáp lại gần Sư Tử. Anh ôm gọn nó trong vòng tay và từ từ đặt nó nằm xuống gối. Không biết nó là đứa con gái thứ bao nhiêu mà Thiên Yết thực hiện điều này, nhưng những động tác dứt khoát không chút rụt rè của anh khiến nó không sẵn sàng. Hai bàn tay của Thiên Yết ép chặt đôi vai nó xuống, anh từ từ cúi đầu xuống và đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nó. Đôi môi anh di chuyển từ từ xuống đôi mắt, rồi gò má, rồi dừng vài phút ở cánh môi. Sư Tử nhắm mắt lại, một phần bên trong nó đang tận hưởng trải nghiệm này, vì nó phần nào đã mong chờ trong suốt những năm thầm ngắm nhìn Thiên Yết từ xa, phần còn lại thì nó vẫn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Thiên Yết mỗi lúc anh liếc xuống rồi lại nhìn lên chớp mắt như một cách giao tiếp để tăng tương tác cho nụ hôn. Thiên Yết thể hiện sự thành thục trong mỗi hơi thở, mỗi động tác. Tiếp theo đó, anh dừng lại ở cổ và xương quai xanh của Sư Tử. Nó khẽ nhăn mặt khi cảm thấy vùng da xung quanh đang bị tác động mạnh.

Khi cảm nhận được những ngón tay của Thiên Yết đang vuốt ve trên chiếc cúc ở cổ áo mình, bất giác Sư Tử như đọc được một tín hiệu báo động, nó nắm lấy cổ tay Thiên Yết và gạt ra:
- Scorp! Không được!

- Em không bao giờ cho phép anh hả?

- Hiện tại thì em chưa sẵn sàng...

- Em vừa kéo anh xuống vực sâu đấy cô bé ạ! - Thiên Yết nhéo má nó, khẽ lắc đầu. - Nhưng anh phải chiều em thôi, nếu không em sẽ bỏ đi với thằng Xử Nữ mất. - Thiên Yết luồn tay vào trong mái tóc Sư Tử. - Dần dần rồi sẽ quen thôi em!

- Nếu... nếu em không muốn thì sao? - Sư run rẩy, đôi mắt lúc này chỉ nhìn về phía chốt cửa đã bị khoá chặt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net