Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu lại nói " Nếu ông nói mẫu hậu sẽ trách tội vương gia , ta không muốn vương gia khó xử . Càng như vậy vương gia sẽ càng ghét ta hơn , ta không sao đâu vài ngày là khỏe lại thôi khi đó ta sẽ vào Thọ Khang Cung thăm mẫu hậu . Ông đừng lo "

Hà thái y lắc đầu bất lực với sự lương thiện của cậu ông nghĩ " Bị hành hạ đến mức này mà vẫn còn sợ ngài ấy khó xử sao . Đúng là đứa trẻ ngốc " . Ông nói " Thần đã biết . Vương phi , người nghỉ ngơi cho tốt thần xin phép cáo lui "

Nói xong thì thái y rời khỏi bát vương phủ , Lan Nhi tay bưng bát thuốc đi vào giúp cậu uống thuốc rồi giúp cậu thay y phục sau đó mới để cậu nghỉ ngơi . Cứ như vậy cậu nằm trên giường mất 5 ngày , 5 ngày sau cậu mới có thể xuống giường đi lại bình thường . Cậu vẫn như mọi khi dậy sớm , nấu ăn mang lên phòng ăn để sẵn cho anh nhưng tuyệt đối không xuất hiện trước mặt anh . Cậu cùng Lan Nhi vào Thọ Khang Cung thăm Thái Hậu , Thái Hậu thấy cậu liền nói " Chiến nhi , vài hôm trước sau không vào chơi với ai gia "

Cậu cười nói " Con sợ vào thường xuyên mẫu hậu sẽ chán nhìn mặt con a "

Thái Hậu cười vui vẻ nói " Sao ai gia có thể chán nhìn mặt con , con đáng yêu như vậy mà "

Cậu lại nở thêm 1 nụ cười thật đẹp , đối với cậu những khi ở bên cạnh Thái Hậu cậu mới được làm chính cậu . Cậu không cần cố gắng tỏ ra mạnh mẽ như bên cạnh mẫu thân mình , cậu cũng không bị tổn thương và đau lòng như bên cạnh Nhất Bác . Ở trước mặt Thái Hậu cậu chỉ là đứa trẻ 18 tuổi đáng yêu vui vẻ , cậu cảm thấy rất thoải mái . Cậu vừa đến không lâu thì Nhất Bác cũng đi vào , anh hành lễ với Thái Hậu rồi nhìn cậu nói " Vương phi , đệ đến Thọ Khang Cung sao không đợi ta đi chung "

Cậu nhìn anh 1 lúc rồi nghĩ " À đúng rồi vì đang ở trước mặt mẫu hậu nên vương gia mới miễn cưỡng ngọt ngào với mình như vậy " . Cậu máy móc nở nụ cười đáp " Vì đã vài ngày không gặp mẫu hậu , thần hạ muốn mau chóng gặp mẫu hậu nên đã quên không nói với vương gia "

Anh nói " Không sao , lần sao nếu đệ đến Thọ Khang Cung nhớ chờ ta cùng đi . Không thì mẫu hậu lại tưởng chúng ta bất hòa "

Thái Hậu nhìn 2 người nói chuyện ngọt ngào với nhau thì cũng thấy vui trong lòng , Thái Hậu nói " Nhất Bác , con quan tâm Chiến nhi nhiều 1 chút . Mới vài ngày không gặp mà Chiến nhi đã gầy đi rồi , khuôn mặt thì hốc hác như vậy . Nếu để Tiêu thừa tướng thấy được sẽ nói con không biết lo lắng cho thê tử "

Nhất Bác gật đầu nói " Nhi thần đã biết ạ , nhi thần xin phép cáo lui để đến buổi tảo triều "

Thái Hậu gật đầu cho anh lui xuống , anh đi đến bên cạnh cậu bày ra động tác như đang hôn má cậu nói nhỏ " Ngươi khôn hồn thì đừng cáo trạng với mẫu hậu , nếu không thì đừng trách ta "

Nói xong thì anh rời đi , cậu nở nụ cười chế giễu bản thân nghĩ " Tiêu Chiến à Tiêu Chiến , vương gia là muốn cảnh cáo ngươi vậy mà ngươi con nghĩ rằng ngài sẽ hôn ngươi sao " . Nhưng nụ cười đó rơi vào mắt Thái Hậu lại thành nụ cười ngượng ngùng khi bị phu quân hôn trước mặt mẫu hậu . Cậu ở Thọ Khang Cung đến xế chiều thì cũng xin phép trở về bát vương phủ , khi mã xa về đến khu chợ gần bát vương phủ cậu cho xe ngừng lại . Cậu xuống xe rồi cho xe về trước , cậu muốn đi dạo 1 chút . Khu chợ mà cậu đang đi là khu chợ nổi tiếng nhất , phồn hoa nhất kinh thành . Cậu cùng Lan Nhi đi dạo và nhìn ngắm mọi thứ , tâm trạng của cậu cũng thả lỏng hơn được 1 chút . Cậu vào 1 quán trà và đi lên lầu lựa 1 chỗ có thể nhìn ngắm bên dưới rồi ngồi xuống gọi trà và 1 ít bánh . Trà và bánh nhanh chóng được đưa lên , Lan Nhi vẫn lẳng lặng đứng phía sau nhìn cậu cô độc giữa chốn đông người . Cậu đang nhìn ngắm con đường bên dưới cùng nhâm nhi tách trà trong tay thì có 1 người ngồi xuống đối diện cậu . Cậu có chút bất ngờ nhưng cũng vội lấy lại bình tĩnh nhìn người trước mặt nói " Bành Công Hầu , đã lâu không gặp "

Bành Công Hầu nhìn cậu nói " Kể từ ngày đệ được ban hôn cho Bát Vương Gia chúng ta đã không gặp lại nhau "

Tiêu Chiến cười nói " Trước đó cũng không có thường xuyên gặp nhau , ngài là Bành Công Hầu của triều đình còn ta chỉ là 1 tam công tử nhỏ nhoi của phủ thừa tướng cũng không có lý do để gặp nhau "

Bành Sở Việt lại nói " Đệ ở bát vương phủ sống tốt chứ , đệ gầy đi rồi mặt cũng rất xanh xao . Bát Vương Gia đối xử không tốt với đệ sao "

Tiêu Chiến lắc đầu nói " Bát Vương Gia đối xử với ta rất tốt , ta sống ở bát vương phủ rất tốt , rất hạnh phúc "

Sở Việt nói " Thật sao , đệ nghĩ ta không biết gì sao Tiêu Chiến . Bát Vương Gia chưa từng yêu thương đệ , người yêu trắc phi , sủng ái trắc phi . Từ lúc đệ ở đó đến nay chưa đầy 1 tháng nhưng đã phải 3 lần mời thái y "

Tiêu Chiến kinh ngạc nói " Tại sao ngươi biết , ngươi cho người điều tra ta sao "

Sở Việt nắm lấy tay cậu nói " Đệ biết mà phải không Tiêu Chiến , ta yêu thích đệ . Ta yêu đệ từ rất lâu rồi , đệ biết không ngày mà Hoàng Thượng ban hôn cho đệ và Bát Vương Gia chính là ngày ta muốn xin Hoàng Thượng ban hôn cho đệ và ta . Nhưng ta còn chưa kịp mở lời thì Hoàng Thượng đã hạ chiếu ban hôn cho đệ và Bát Vương Gia . Ta những tưởng đệ sẽ tìm mọi cách để từ chối mối hôn sự này , ta những tưởng rằng đệ cũng có tình cảm với ta . Nhưng ta không ngờ được rằng đệ đồng ý "

Tiêu Chiến rút ta mình ra khỏi tay y nói " Bành Công Hầu , ta trước giờ chưa từng có tình cảm với ngài . Người ta yêu thích là Bát Vương Gia, còn nữa ngài nên gọi ta là Bát Vương Phi "

Nói xong cậu xoay người rời đi không để cho Sở Việt có cơ hội nói thêm gì nữa . Cậu về đến bát vương phủ thì thấy Nhất Bác và ả đang ngồi ở phòng chính , cậu đi vào hành lễ với anh rồi nói " Thần hạ cáo lui trước "

Nhất Bác lại nói " Ngươi hầu hạ bổn vương tắm . Nước phải do chính tay ngươi đem đến "

Cậu thất kinh nhìn anh nghĩ " Vương gia như vậy là đang xem mình là người hầu sao" . Nhất Bác thấy cậu đứng nhìn mình thì nói " Ngươi nhanh đi chuẩn bị đi "

Cậu xoay người đi xuống bếp để nấu nước rồi pha nước cho anh , cậu chấp nhận làm những việc này là vì cậu yêu anh yêu anh hơn cả bản thân mình . Nhưng cậu vẫn không kiềm được những giọt nước mắt đầy tủi nhục . Cậu pha nước xong thì cũng cho nô tài mời anh đến tắm , nhìn thấy anh bước vào cậu định đi ra nhưng tay của cậu bị anh giữ lại . Anh nói " Ngươi đi đâu "

Cậu đáp " Nước đã chuẩn bị xong , vương gia có thể tắm rồi . Thần hạ xin phép cáo lui "

Nhất Bác nhếch mép nói " Bổn vương nói ngươi hầu hạ bổn vương tắm vậy nên ngươi phải ở lại đây "

Nói xong Nhất Bác cởi y phục của mình bước vào bồn rồi nói " Nhanh đến hầu hạ bổn vương "

Cậu đi lại chậm rãi đưa tay cầm lấy khăn giúp anh kì lưng , Nhất Bác lại nói " Ngươi nên quỳ để hầu hạ "

Tiêu Chiến trừng lớn mắt nhìn anh , anh lại nói " Lời bổn vương nói ngươi không hiểu sao "

Tiêu Chiến tức giận đứng dậy nói " Vương gia đủ rồi , thần hạ sẽ không làm theo yêu cầu quái gở đó của ngài "

Nói xong cậu vứt khăn đang cầm trên tay xuống đất rồi xoay người định đi ra ngoài . Nhất Bác đứng dậy bước ra khỏi bồn nước nắm lấy tay cậu kéo lại rồi đem cả người cậu quăng vào bồn nước . Nhất Bác nói " Bổn vương đã nói ngươi đừng chọc giận bổn vương "

Tiêu Chiến vội ngồi dậy để kéo mặt mình ra khỏi mặt nước , cậu đưa tay vuốt mặt rồi nói " Vương gia , rốt cuộc thần hạ đã làm gì sai để người đối xử với thần hạ như vậy "

Nhất Bác đưa tay nắm lấy cổ cậu nói " Ngươi hẹp hồi , thủ đoạn , ngươi đã giành lấy chức vương phi của nàng còn không ngừng làm khó nàng . Ta chỉ hận không thể giết chết ngươi để cho nàng danh chính ngôn thuận làm thê tử của bổn vương "

Tiêu Chiến không chút sợ hãi nhìn anh nói " Hôn sự là do Thái Hậu và Hoàng Thượng ban nếu người không hài lòng có thể đi tìm Thái Hậu và Hoàng Thượng tranh luận . Nếu người muốn cho ả ta làm vương phi đến như vậy thì phiền người viết giấy hưu thê , ta lập tức rời khỏi đây "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net