Chương 2: Dương Mộc Mộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phỉ Kỳ Nhiên vừa mới leo lên đến được ban công lầu trên, liền nghe thấy những âm thanh kì quái khiến người nghe đỏ mặt tía tai.

“Ưm..a...Phổ tổng nhẹ một chút..ưm..” Âm thanh phóng đãng của người phụ nữ từ trong căn phòng phát ra.

“Tiểu yêu tinh này thật là.”

“Phổ tổng người ta..ưm...a.”

Phỉ Kỳ Nhiên ghé mắt nhìn vào trong căn phòng, tình hình đại khái chính là một lão già khoảng bốn mươi tuổi cùng một cô gái trẻ à không đúng phải là một người phụ nữ đang trần trụi quấn lấy nhau.

Aaaa...Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn. Cô mới mười tám thôi a!

Mà hai người này cô có nhận biết nha! Người đàn ông này hình như là một nhà đầu tư gì gì đó thì phải, còn cô gái này là diễn viên phụ cho bộ phim "Thiên Thần" nha! Là nữ phụ thứ ba của bộ phim lúc nãy cô đi dự tiệc bấm máy.

Ầy..chẹp chẹp giới giải trí thật là đen tối mà!

Phỉ Kỳ Nhiên vừa định lui không cẩn thận lại đụng trúng chậu hoa bên ngoài làm phát ra tiếng động.

Người đàn ông trong phòng rống to: “Ai?”

Miệng Phỉ Kỳ Nhiên méo xệch, không phải thật sự đen đủi như vậy đó chứ!

“Đi ngang qua thôi! Haha hai người cứ tiếp tục.” Cô haha cười đáp.

Bên trong im lặng một chút, Phỉ Kỳ Nhiên vừa định thở phào thì lại nghe thấy âm thanh báo động vang lên, bảo tiêu canh giữ ở phía dưới nhanh chóng tản ra hướng phía trên chạy đến.

Phỉ Kỳ Nhiên: “...” Đã bảo là đi ngang qua rồi mà! Còn báo động là gì a! Đồ đáng ghét. Hừ! Quan hệ cho lắm vào chắc chắn sẽ bị hư thận cho mà xem. Ừm, mau chóng hư thận đi, cô nhớ mặt hắn tên đại béo rồi a, thù này cô không quên đâu, sau này bị bắt về sẽ bảo tên đại ma đầu chèn ép hắn. Hừ!

Phỉ Kỳ Nhiên mau chân nhanh nhẹn leo qua ban công phòng bên cạnh. Phòng này không có những âm thanh kì quái như phòng kia a!

Tại sao lúc nãy cô lại không giả tiếng mèo nhỉ? Như thế thì tên đại béo kia chắc sẽ không nghi ngờ.

A phi.. cô là người giả tiếng mèo làm gì. Không nên hạ thấp giá trị của bản thân a! Ừm! Nếu lúc đầu cô lựa chọn leo lên ban công tầng này thì có phải tốt hơn không? Tại sao lại chọn bên phòng tên đại béo chứ! Thật là.. không thể mắng chính mình.

Phỉ Kỳ Nhiên nhón chân nhìn vào căn phòng, căn phòng này thực khác với phòng tên đại béo phì, căn phòng này giống như là để giam giữ vậy, mà thật ra là dùng để giam giữ thật!

Trong phòng có một chiếc giường cỡ lớn, mà trên giường đang xích một cô gái theo hình chữ đại (大), khuôn mặt cô gái thẩn thờ, nước mắt trào ra khỏi hốc mắt.

Phỉ Kỳ Nhiên trầm mặc nhìn cô gái trẻ, cô hình như phát hiện bí mật động trời gì rồi a! Nơi này hình như là nơi giao dịch ngầm gì gì đó trong giới giải trí thì phải.

Cô gái này cô đặc biệt ấn tượng, là nữ chính của bộ phim "Thiên Thần". Là nữ chính đó nha! Làm sao lại lưu lạc đến nơi này, lại còn bị xích lại như thế kia, không phải bị tên tổng tài bá đạo nào đó nhìn trúng đấy chứ? Số khổ a! Không biết tên nào lại biến thái như thế nữa!

Ầy.. thật không muốn thừa nhận nhưng hình như tên đại ma đầu vẫn còn tốt a! Chí ít sẽ không ép buộc cô lên giường với hắn, cùng lắm thì chỉ ép hôn cô thôi.

A phi, cô thế là lại nghĩ tốt cho tên đại ma đầu a! Chắc chắn là não bị úng nước rồi!

Kỳ lạ là cửa phòng không có khóa, thế nên Phỉ Kỳ Nhiên nghêng ngang đẩy cửa đi vào phòng.

Nghe thấy tiếng động, cô gái trên giường hoảng sợ nhìn qua, trong ánh mắt mang theo tia cảnh giác. Cô gái nhìn chằm chằm Phỉ Kỳ Nhiên, cánh môi khô nứt khẽ mấp máy.

“Cô...cô là ai? Cô là người bắt tôi đến đây sao?”

“Không có! Chỉ là bị kẻ xấu truy đuổi, lạc đến nơi này nên đành mượn phòng này trốn tạm thôi! Tôi không có bắt cô.” Đùa à? Cô rãnh rỗi đi bắt nữ nhân làm gì, “Cô làm sao lại bị bắt đến đây thế?”

“Bọn họ hạ thuốc tôi!” Âm thanh cô gái mang theo sự phẫn nộ, khuôn mặt nhỏ cũng trở nên vặn vẹo.

Cô gái này tên là Dương Mộc Mộc, cô vừa mới gia nhập thế giới giải trí, Dương Mộc Mộc trước đó có diễn qua một vai nữ phụ của một bộ phim thanh xuân, vai diễn này được rất nhiều người yêu thích, nên cô được công ty giải trí Hoàng Phong tìm đến kí hợp đồng.

Công ty giải trí Hoàng Phong chính là công ty tốt nhất của giới giải trí hiện nay, có rất nhiều diễn viên, ca sĩ nổi tiếng hiện nay đều kí hợp đồng với công ty này, nơi đây đã làm ra rất nhiều ảnh hậu cùng ảnh đế, tất nhiên Dương Mộc Mộc động tâm rồi! Nên cô lựa chọn kí hợp đồng với công ty Hoàng Phong.

Sau đó cô được người quản lý sắp xếp đưa đi thử vai nữ chính của bộ phim "Thiên Thần" được chuyển thể từ tiểu thuyết, cô chính là dùng thực lực của bản thân mà lấy được vai nữ chính của bộ phim, đạo diễn cũng rất hài lòng về diễn xuất của cô.

Đêm nay cô chính là đi dự lễ bấm máy của bộ phim, nào ngờ lại bị hạ thuốc mê, lúc cô tỉnh lại thì đã ở nơi này. Cô làm sao có thể chấp nhận chuyện mình bị hại phải quy tắc ngầm cơ chứ!

“Cô có đắc tội với ai không?” Phỉ Kỳ Nhiên hỏi.

Dương Mộc Mộc mê mang lắc đầu, “Không biết, tôi vừa mới gia nhập làng giải trí làm sao có thể đắc tội với ai được.”

“Vậy chắc là cô bị tổng tài bá đạo nhìn trúng rồi nha!” Phỉ Kỳ Nhiên cảm thán, đồng bệnh tương liên a!

“Tổng tài bá đạo? Tôi..tôi không quen ai, làm sao có thể bị nhìn trúng được.” Dương Mộc Mộc sợ hãi nói: “Hắn muốn bắt tôi đến nơi này để làm gì?”

“Làm thịt a!” Nơi này là nơi quy tắc ngầm a! Không làm thịt thì làm gì.

“Sao.. sao có thể!”

“Có thể a!”

“Tôi..tôi phải làm gì bây giờ?” Cô có người cô thích rồi, cô ngàn vạn lần thật sự không muốn bị tổng tài bá đạo gì đó quy tắc ngầm.

“Cô không muốn bị thịt thì mau trốn đi!” Dù sao cũng là đồng bệnh tương liên a! Giúp đỡ nhau một chút vậy, cô đúng là người tốt a!

“Làm sao chạy, tôi bị xích rồi!” Dương Mộc Mộc nhìn những xích sắt quấn quanh người mình, thâm tâm lại trở nên tức giận, tư thế trói cô thật sự là đáng xấu hổ, vẫn may mắn vì cô còn mặc bộ váy dạ hội, nếu như bọn họ lột đồ cô ra thì...thật sự không dám nghĩ đến.

“Tôi tìm thử trong phòng có không?” Phỉ Kỳ Nhiên xoay người đứng dậy tìm xung quanh, trong phòng này chẳng có gì cả, chỉ có một cái giường, một cái bàn để rượu vang đỏ, còn có một cái tủ.

Cô sải bước nhanh đến cái tủ nhỏ, tay kéo cánh cửa tủ ra, nhưng không được, có mật mã, tên chó chết nào phiền phức như vậy còn cài mật mã.

Không mở được, vậy liền cạy cửa tủ, không khó. Phỉ Kỳ Nhiên móc ra một con dao, dọa Dương Mộc Mộc sợ đến mức toát mồ hôi.

Cánh cửa tủ ‘cạch’ một tiếng tiếp theo liền được mở ra.

“Sao cô làm được?”

“Rất lợi hại phải không?” Phỉ Kỳ Nhiên đắc ý. Mấy thứ này sao có thể làm khó cô được, dù sao cô cũng bị nhốt nhiều như vậy, tí kĩ năng này còn không học được thì làm sao có thể chạy trốn được.

“Rất lợi hại!” Dương Mộc Mộc khẽ cảm thán, “Nhưng là con dao kia..” Dương Mộc Mộc chần chừ không dám hỏi.

“Cô muốn hỏi con dao này từ đâu sao?”

Phỉ Kỳ Nhiên đưa dao đến trước mặt Dương Mộc Mộc, là một chiếc dao bấm rất nhỏ gọn nhưng lại đặc biệt sắt bén, ánh sáng phản chiếu trên mặt dao toát ra ánh sáng lạnh lẽo, trên mặt dao có khắc chữ nhưng cô chưa kịp nhìn thì Phỉ Kỳ Nhiên đã thu lại.

Dương Mộc Mộc gật gật đầu, cô gái này chỉ mặc một bộ váy dạ hội nhìn qua chắc cũng có gia thế lớn, thế nhưng lại mang dao theo bên mình, cô rất tò mò nhưng là không dám hỏi.

“Là của một người tặng.” Ánh mắt cô thoáng hiện lên một tia đau lòng nhưng rất nhanh liền biến mất, cô mỉm cười ngọt ngào nói với Dương Mộc Mộc: “Tôi cứu cô trước.”

“A.. được.. được.”

Như Phỉ Kỳ Nhiên dự đoán bên trong tủ đúng là có một chùm chìa khóa, chỉ là bên trong còn có rất nhiều thuốc kích tình cùng áo mưa(*) đủ màu sắc.

(*) BCS méo phải áo mưa đâu hô hô~

Phỉ Kỳ Nhiên: “...” Có khả năng tên này nhịn nhiều quá nên hóa điên rồi? Biến thái! Quả nhiên nam nhân cấm dục lâu năm thật đáng sợ.

Cô lặng lẽ khép cửa tủ lại tránh cho Dương Mộc Mộc nhìn thấy, cô sợ Dương Mộc Mộc sẽ bị đả kích khi biết cái người bắt mình đến đây chính là một tên đại biến thái.

Phỉ Kỳ Nhiên đứng dậy bước đến bên giường mở khoá cho Dương Mộc Mộc, không còn xích sắt trói buộc Dương Mộc Mộc ngồi dậy thở phì phò mắng, bao nhiêu uất phẫn cứ thế trào ra, bị trói lâu như thế làm sao có thể không tức giận được.

“Hổn đản, tên hổn đản biến thái, hổn đản...”

“Được rồi! Mau nghĩ cách trốn khỏi nơi đây đi, cô còn tiếp tục mắng thì sợ là lát nữa tên hỗn đản đó đến đây thì khẳng định không thể chạy thoát đâu.” Phỉ Kỳ Nhiên nhắc nhở Dương Mộc Mộc đang không ngừng mắng chửi người.

...

Nữ chính nhà ta có chút manh a~
🌺💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net