CHAP 14: ÂM MƯU (PHẦN 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Diệp Nghi và đám người kia không hề biết bản thân đang từng bước rơi vào chổ chết mà Baekhyun đã chuẩn bị sẵn cho chính họ. Ả ta dùng súng AK bắn nát mọi ngóc ngách trong dinh thự nhưng vẫn không tìm thấy người mà ả cần tìm. Diệp Nghi nổi điên, bắt đầu la ó chói tai:

-Biện Bạch Hiền, con hồ ly tinh kia, mày đang trốn ở cái xó nào thế hả? Tao không tin mày có thể được Xán Liệt bảo vệ cả đời này đâu. Mày chỉ là con điếm, chỉ biết sống dựa dẫm Xán Liệt thôi, có gì tốt đẹp đâu chứ? Hừ, tao nói đúng nên mày không thể trả lời chứ gì, có ngon thì bước ra đây đi, cái đồ thỏ đế.

Bất ngờ, có tiếng thét lớn từ phía sau, một con chó sói đang điên cuồng cắn nát cổ của tên áo đen. "Crắc" cái cổ rớt xuống đất, máu phun trào từ chổ bị cắn dở chừng, toàn bộ hành động diễn ra chưa quá mười giây khiến những kẻ còn lại chỉ biết bỏ chạy thục mạng. Nhưng, bọn chúng chưa chạy đến 100m đã bị một người khác dùng khẩu súng trường bắn hạ tất cả. Lâm Diệp Nghi ngơ ngác, không nói nên lời nhìn con sói đang đứng ở chổ đó, tay ả cầm súng run run. Lúc này, con sói đang nhe hàm răng dính đầy máu, cặp mắt nhìn chằm chằm con mồi như muốn xé nát. Nhưng đáng sợ hơn là có người đang tiến về chổ ả với nụ cười tựa như ác quỷ, đôi tay thành thạo lắp ống giảm thanh vào khẩu súng trường. Bạch Hiền đứng đối diện Diệp Nghi, cười khinh bỉ, nói:

-Tìm tôi sao? Nãy tôi thấy cô mạnh mồm quá mà, sao giờ thấy tôi rồi thì câm như hến thế? Tôi thấy cô là tiểu thư danh giá mà ăn nói coi bộ cũng "có học" lắm! Ở nhà xem ra cha mẹ không có dạy cô ăn nói cho nó đàng hoàng nên mới thành ra như vậy nhỉ?

Ả ta mất bình tĩnh giơ tay muốn tát cậu nhưng ả ta đã lầm. Cậu nắm chặt cổ tay ả như đang muốn bẻ gãy làm hai khiến ả la oai oái. Bạch Hiền nói thầm:

-Lâm Diệp Nghi, cô đừng nghĩ mình có thể hãm hại tôi. Cái thứ bám víu đàn ông dai như đỉa như cô không có được tình cảm của Xán Liệt cũng đúng thôi. Cô mới chính là cái đồ mặt dày không biết xấu hổ đó.

Dứt lời, Bạch Hiền xô ngã cô ta ra sàn gỗ, nhanh chóng nhặt khẩu súng tính bắn chết ả cho xong. Nào ngờ, Diệp Nghi cố chấp vẫn không chịu buông tha cho Bạch Hiền bèn đẩy cậu nằm ngửa ra sàn. Ả đè lên người Bạch Hiền nhưng cậu vẫn không chịu thua, chống cự lại ả bằng cách xô ả ngã về sau. Cậu nhìn xung quanh thì không thấy Miu Miu đâu. Nếu có nó ở đây thì cậu đã không cực khổ như vậy.

"Mẹ kiếp, đến lúc cần nó thì nó chạy đâu mất tiêu, đúng là thứ vong ân bội nghĩa mà. Hừ, tao mà xử tử con điên này xong thì sẽ tính sổ với mày sau."

"Chát" cậu tát ả một cái, ả không chịu thiệt nên tát lại cậu một cái. Bất ngờ, Bạch Hiền nghe tiếng chó sói rú xa xa liền mừng thầm. May quá, Xán Liệt đã về rồi! Cậu giả vờ để ả đánh đập cậu càng đau càng tốt, ả tưởng rằng cậu kiệt sức nên ra sức bóp cổ cậu với mục đích "diệt cỏ tận gốc". Đương nhiên người nghe được tiếng chó sói rú ấy chỉ có mình Bạch Hiền, còn ả thì không. Xán Liệt thấy nhà cửa tan hoang, biết chuyện chẳng lành liền cùng đám người khác nhanh chóng chạy xuống. Vừa trông thấy Bạch Hiền đang đau đớn vì bị kẻ lạ siết cổ, Xán Liệt nhanh chân chạy đến đẩy Diệp Nghi sang một bên và đánh ả ngất xỉu. Bạch Hiền rơi lệ khi thấy hắn, ho khan một trận khiến Xán Liệt đau lòng. Hắn ôm lấy cậu vào lòng, vuốt ve giúp cậu đỡ sợ hãi. Trái lại, đôi mắt hắn nhuộm đầy tơ máu nhìn kẻ có lá gan lớn ra tay tàn bạo với người của hắn. Chính hắn cũng không ngờ Lâm Diệp Nghi lại đi đến tận đây với âm mưu giết Bạch Hiền. May mà Bạch Hiền thông báo cho hắn, nếu không chắc cả đời này hắn sẽ tự dằn vặt mình đến chết.

-Đem ả vào phòng giam rồi tra tấn ả đến khi thành phế nhân mới tha. Sau đó, đưa ả vào quán bar làm "công cụ" phát tiết đến chết thì hỏa thiêu. Còn tập đoàn Lâm gia thì nội trong ngày mai phải phá sản thì ta mới hả giận.

-Dạ, thưa chủ nhân, chúng tôi sẽ làm ngay.

Bạch Hiền nghe xong, trên môi nở nụ cười nham hiểm nhưng vẫn giả vờ khóc sướt mướt khiến Xán Liệt không khỏi lo lắng vì sợ cậu bị đả kích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC