tanlocdinhky

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thái giám từ xa chạy lại, chưa tới nơi đã kêu lên: "Vi đại nhân! Vi đại nhân!"

Trần Đấu nhìn lại, thì ra đó chính là Lý Đức Toàn, lại nghe hắn gọi mấy chữ “Vi đại nhân”, không khỏi cảm thấy vui vẻ một phen. Xem ra Hoàng thượng đã hạ chỉ rồi, từ nay hắn khỏi phải mặc bộ quần áo thái giám chết toi kia nữa.

Lý Đức Toàn chạy đến gần, khom người thi lễ nói: "Chúc mừng vi đại nhân, chúc mừng vi đại nhân… Hoàng thượng đã có chỉ, phong cho người chức Ngự tiền thị vệ Phó tổng quản kiêm thêm chức vụ Nội vụ phủ Phó tổng quản đại thần, hàm vị tam phẩm hàm, đây là trang phục của ngài… " Nói xong liền chỉ về phía mấy tên thái giám. Lúc này Trần Đấu mới nhìn ra, trên tay tên nào cũng có một chiếc khay nhỏ, trên đó đựng nào là mũ miện, giầy, y phục, ngay cả hoàng mã quái cũng có.

Hắn lấy làm cao hứng vô cùng, lấy ra một xấp ngân phiếu, phỏng chừng có bốn ngàn năm ngàn lượng, đưa Lý Đức Toàn: "Đa tạ lão huynh, sáng sớm đã cực nhọc chạy đến đây báo cho đệ tin vui này rồi… Đây là chút bạc vụn, các huynh đệ hãy cầm đi uống trà…." Đống ngân phiếu này là dạo trước Sách Ngạch Đồ giao cho hắn, không thể không nói sức mạnh của tiền tài quá mức ghê gớm, mấy tên thái giám tên nào tên nấy đều sáng rỡ mặt mày

Lý Đức Toàn cũng không khách khí gì, cầm lấy luôn, hớn hở nói: " Ta nói không sai chứ, Vi đại nhân trước giờ lòng dạ bao la như biển khơi, tâm tính hiền từ như từ mẫu, đi theo đại nhân, không muốn phát tài cũng khó a…" Mấy tên thái giám kia cũng sung sướng vô cùng, liên tục phụ họa theo. Trần Đấu cười nói: " Đếu là huynh đệ cả, khách khí làm gì nữa. Ta có chỗ tốt, đương nhiên là muốn các huynh đệ cùng chia sẻ rồi…." Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lý Đức Toàn không ngừng vuốt mông ngựa, lại chỉ huy bốn gã thái giám kia hầu hạ hắn thay y phục. Lúc này hắn mới phát hiện tất cả đều rất vừa vặn, không khỏi ngạc nhiên hỏi " Trong cung có vị quan nào có dáng người giống ta không? Sao lại vừa vặn thế nào? "

Lý Đức Toàn cười nói: " Vi đại nhân đúng là nhân tài kiệt xuất, một vị quan trẻ thế này, sợ rằng từ trước đến nay chưa từng có tiền lệ…Bộ trang phục này tiểu nhân đã huy động đến tám mươi nàng tú nữ, gấp rút làm trong một canh giờ mới xong." Trần Đấu nghe xong cả kinh hỏi: " Gì, Không đến một canh giờ? Sao nhanh vậy được, còn những hoa văn trên quần áo của ta, sao làm được? " Lý Đức Toàn tự đắc nói: " Những thứ ấy thực ra là có sẵn rồi, chỉ cần chỉnh sửa lại kích cỡ của y phục mà thôi…" Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lại nghĩ tới một chuyện, Trần Đấu hỏi tiếp: "Lý công công, ta hôm nay đã không còn là thái giám, căn phòng này không còn ở được nữa rồi, miễn cho có người nói này nói nọ. " Lý Đức Toàn cười nói: " Vi đại nhân có Hoàng thượng ân sủng, mấy ngày nữa sẽ thưởng cho đại nhân một tòa phủ đệ. Chẳng qua căn phòng này đại nhân giữ lại cũng đâu có sao, khi nào muốn thì lại đến ở, cũng tiện cho việc đến gặp Hoàng thượng.” Hắn hung hăng nói tiếp: “ Bây giờ toàn bộ thị vệ cùng với thái giám trong cung đều do ngài quản, xem tên nào dám nói này nói nọ… Hơn nữa đại nhân còn là Nội thần, thường xuyên phải làm việc ở trong cung, đại nhân không cần lo lắng gì, tên nào dám hồ ngôn loạn ngữ, tiểu nhân nhất quyết không tha cho hắn..."

Trần Đấu ha ha cười, nói: "Hoàng Thượng còn thưởng ta hẳn một tòa phủ đệ sao?" Lý Đức Toàn gật gật đầu: "Đương nhiên , phủ đệ của các đại thần đều do Hoàng thượng thưởng. Kỳ thật đại nhân cai quản Nội vụ phủ, nếu không ưng tòa phủ đệ của Hoàng thượng thưởng, có thể tùy ý đổi lại" Không thể tưởng được cai quản Nội vụ phủ lại có chỗ tốt như vậy, địa phương hắn muốn sống nhất phải kể đến thanh lâu, có điều nếu nói ra, không hiểu Khang Hi có chém luôn đầu của cái tên hỗn xược này không…

Chuẩn bị xong xuôi, Trần Đấu liền đến Ngự thư phòng gặp Khang Hi.

Vị tiểu hoàng đế này thấy hắn mặc trang phục đại thần, rất lấy làm vui mừng, lệnh cho hắn đi đi lại lại mấy vòng để ngắm nghía một hồi. Sau cùng mãn ý nói: "Ngươi cũng có dáng mệnh quan triều đình lắm chứ, ha ha… Chỉ cần làm quan thêm vài năm nữa, e rằng khí thế cũng không kém mấy lão đại thần kia a… "

Trần Đấu buông giọng nịnh nọt: "Toàn bộ là do Hoàng thượng ân điển, tiểu nhân nguyện dốc sức khuyển mã để báo đáp hoàng ân…." Khang Hi gật gật đầu, nói: " Ưm, ngươi cũng cần phải cố gắng lên… Tuổi ngươi còn nhỏ thế mà đã đảm nhiệm một chức quan không nhỏ, e rằng mấy lão già đó không phục. Ngươi hãy làm cho tốt, chớ để bọn chúng cười chê chúng ta… "

Trần Đấu vỗ ngực nói: "Tiểu Huyền tử ngươi cứ yên tâm đi, bây giờ ta còn được mặc cả Hoàng mã quái, cảm thấy tự tin hơn rất nhiều, chuyện gì cũng sẽ hoàn thành tốt đẹp, quyết không để xảy ra sự cố" Khang Hi cười nói: "Tiểu tử ngươi vừa mới làm quan, đã có ngay Hoàng mã quái đeo vào…Sao, cảm thấy tự tin lắm sao? "

Hắn đắc ý vung tay nói: "Cảm giác thật tốt, ta nghe nói mặc Hoàng mã quái, có thể ăn cơm mà không mất tiền, cũng không biết là thật hay giả? " Khang Hi cười âm hiểm "Ngươi thử xem, nếu đúng như vậy, ta sẽ phát Hoàng mã quái cho tất cả đám người trong cung, rồi đến tửu lâu của ngươi, tha hồ mà hưởng thụ khỏi phải mất tiền… "

Trần Đấu gấp gáp đến nỗi suýt nữa cắn phải đầu lưỡi, thế này chả phải tự mình tiểu lên chân mình sao? Đúng là cái miệng hại cái thân mà…Hắn cuống lên nói: " Không… Không cần thử đâu. Hoàng mã quái được làm từ chất liệu thượng đẳng, nếu phát bừa bãi như thế, chẳng phải tốn bạc lắm ru? Chúng ta không thể tiêu xài hoang phí như vậy được? Vì Đại thanh hoàng triều, chúng ta phải tiết kiệm thật tốt chứ, ngươi thấy có đúng không?" Khang Hi ôm bụng cười bò: " Ngươi, cái tên hà tiện này…Có lão Khang thân vương kia bảo kê, ai dám ăn chực của ngươi chứ?... " Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hai người náo loạn thêm một hồi nữa, bỗng Khang Hi nói: " Chức quan của ngươi hiện giờ cũng tương đối to, phải có một tòa phủ đệ mới được. Như vậy đi, ngươi tìm Khang thân vương thương lượng, tìm một chỗ ưng ý để xây phủ đệ, trong kinh thành cũng có nơi sinh hoạt … "

Nghe hắn quả nhiên nhắc tới chuyện thưởng phủ đệ, Trần Đấu mừng rỡ vô cùng, trong miệng lại nói: " Nô tài vừa mới làm quan, phần thưởng lớn như vậy quả không dám nhận…Hơn nữa ở trong cung cũng quen rồi, lại có thể sớm tối gần gũi Hoàng thượng… "

Khang Hi bật cười, lắc đầu nói: "Tiểu tử ngươi khi nào cũng học được lối khách khí như vậy? Ngươi muốn thì cứ ở trong cung, nhưng thưởng thì vẫn phải thưởng…Mệnh quan lớn như vậy, không có phủ đệ thì ra thể thống gì? Đây chính là thể diện của triều đình, ngươi không muốn cũng không được". Trần Đấu cũng không khách khí nữa, giở luôn công phu sư tử gặm ra "Chuyện tốt thành đôi, hay là ngươi cho ta hai tòa phủ đệ đi… "

Nguyên nghĩ hắn muốn đùa giỡn một phen, ai dè Khang Hi lại khoát tay nói: "Chuyện nhỏ như vậy, ngươi cứ cùng Khang thân vương thương lượng, không cần bẩm báo với ta."

Trần Đấu bị một phen hết hồn, cái này quả thực là quá lời mà. Hắn đắc ý nghĩ thầm…Ha ha, lão tử một phát liền có luôn hai tòa phủ đệ, lại còn ở Kinh thành nữa nha. Ta quả có năng khiếu kinh doanh bất động sản mà, cứ thế này chả phải sẽ thành trùm sao? Ài… Nếu quay về thời đại cũ cũng tốt, mang văn tự này đến gặp chính phủ đòi lại đất. Có điều nghĩ lại quả thực không ổn, mang một văn tự từ mấy trăm năm trước đến, e rằng mình bị tống vào nhà thương điên mất…

 



10.08.2011

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

 

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 128200 / Điểm: 1290

Tâm trạng:

Quyển I

Chương 60

Chọn phủ đệ.

Dịch: Bi Ma Đao

Biên: Vô Tình

Nguồn: Tu Chân Giới

Nội dung thu gọn

 

Rời khỏi Ngự thư phòng, Trần Đấu kích động đi luôn tới Nội phủ. Đến nơi, không thấy Khang thân vương đâu, lão già này vẫn cứ như thế, vô cùng chểnh mảng việc chiều chính. Tên khốn Ngô Lương Phụ chắc cũng mải nịnh nọt thái hậu bên Trữ ninh cung. Tìm một tên thái giám để hỏi mới biết, thì ra Phụng thần viện chính là nơi chuyên xử lý mấy việc ban thưởng này. Đường đi quanh co gấp khúc, qua mấy hành lang, cuối cùng hắn cũng tới nơi.

Vừa mới tiến vào đại môn, liền có vài tên thái giám chạy tới, đồng loạt thi lễ. Tên cầm đầu cung kính nói: "Tiểu nhân Phong Ngân, xin bái kiến Vi đại nhân… " Trần Đấu nghe xong mà rùng mình, tên thái giám này sao có cái tên phong nhã đến vậy? Mà nghe tên cũng quen quen nữa. Hay gã vốn không phải là thái giám, tại chọc giận đến đại nhân vật nào nên mới bị bắt tiến cung?

Trần Đấu cũng nhìn gã một hồi, cười cười không nói gì. Phong Ngân dẫn đường cho hắn, lại cũng luôn miệng nói: "Vi đại nhân khi còn mang thân phận công công , đối xử với chúng nô tài vô cùng tốt… Hôm nay đại nhân một bước lên trời, làm đến chức Nội vụ Phó tổng quản, chỉ so với các vị Thân vương thấp hơn một chút mà thôi… " Trần Đấu cười ha ha: " Chỉ cần các ngươi theo ta, chỗ tốt còn thiếu phần sao? " Nói xong lấy ra mấy chục tấm ngân phiếu, đưa cho gã: " Có chút quà mọn, các ngươi hãy cầm lấy đi uống trà… "

Đám thái giám thấy vậy hoan hô nhảy nhót không ngừng, Phong Ngân cũng hưng phấn nói: " Vi đại nhân quả thực rộng rãi không ai bằng, mới lên chức đã có quà cho chúng ta rồi. Từ nay cứ đi theo Vi đại nhân, tha hồ mà hưởng phong quang… "Trần Đấu cười nói: " Thôi được rồi, nịnh nọt thế là đủ rồi…Hoàng thượng muốn thưởng cho ta mấy tòa phủ đệ, ngươi hãy xem hộ ta có chỗ nào thích hợp không? "

Phong Ngân chậc lưỡi liên tục, xúyt xoa nói: "Vi đại nhân thật có phúc khí, mới vừa tiền nhiệm đã được thưởng Phủ đệ. Ở đây có đủ loại, nào núi, nào suối nước nóng, nào sơn trang… Ngài cứ chọn lựa tự nhiên. "

Trần Đấu cười cười, trêu gã: "Thật sự có thể tùy tiện chọn sao? Ta đây muốn Sướng xuân viên!" Phong Ngân mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, Sướng xuân viên là Viên lâm của Hoàng gia, Hoàng thượng cũng hay đến nơi này để nghỉ mát. Nếu ngài chọn, sợ rằng sẽ có chuyện…" Trần Đấu cười rộ lên, nói: " Ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi… Ưm, ngươi tìm chỗ nào thích hợp, đưa ta xem… "

Phong Ngân đi tới một chiếc tủ gỗ lim, đoạn lấy ra một chiếc chìa khóa, mở ngăn tủ, từ trong lấy ra một xấp bản vẽ dầy xụ, để lên bàn nói: " Toàn bộ đều ở đây, ngài cứ tha hồ mà chọn. Ngài yên tâm, các khu vực cấm tiểu nhân đều loại ra rồi… " Hắn giở tới giở lui, chỉ thấy mấy bản vẽ này không có ghi diện tích, chả thể tìm ra được chỗ tốt xấu thế nào, đành nói: "Ngươi giúp ta tìm xem, có chỗ nào tốt thì bảo ta… " Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Phong ngân cũng cơ trí, nhanh chóng rút lấy một bản vẽ, đưa ra cho hắn xem: "Đại nhân, thấy nơi này thế nào? " Trần Đấu mở bản vẽ lên xem, chỉ thấy nơi này có Viên lâm, lại tựa hồ khá rộng rãi, không thiếu phòng ốc, liền hỏi lại: "Nơi này thoạt nhìn tựa hồ không nhỏ, chỉ là không hiểu là địa phương nào?"

Phong Ngân hấp háy mắt nói: "Đại nhân, nơi này người từng đi qua rồi, sao lại không nhận ra? " Trần Đấu ngạc nhiên nói: "Ta đã từng đi qua? " Phong Ngân cười nói: "Đại nhân, chẳng lẽ là đã quên sao? Đây chính là phủ đệ của Ngao Bái. Tòa phủ đệ này mới bị niêm phong, so với các nơi khác thì sạch sẽ hơn rất nhiều, ngài khỏi cần tốt công sửa sang…"

Trần Đấu kinh hãi hỏi lại: " Đây…Đây là phủ đệ của Ngao Bái? " Phong Ngân gật đầu: "Đúng vậy, Ngao Bái phạm vào tội lớn, phủ đệ của hắn bị sung công, chính tiểu nhân phụ trách việc này mà…Chịu chung số phận cùng với hắn còn có Bố Nhĩ Thiện, Mục Lý Mã, A Tư Cáp, Cát Trử Cáp, Tắc Bản Đắc, Thái Bích Đồ, Nột Mô… Những tên này có phủ đệ cũng không tệ, nhưng của Ngao Bái vẫn là tốt nhất "

Nhìn kỹ lại bản vẽ này, quả nhiên thấy mơ hồ quen thuộc. Lại nghĩ đến cái phủ đệ rồng mênh mông kia, so với Khang thân vương cũng không hề thua kém, trong lòng cảm thấy rất là hưng phấn, liền hỏi lại: " Trong đám này, phủ đệ của Ngao Bái là lớn nhất sao? " Phong Ngân lắc đầu nói: " Cũng không phải, mà là phủ đệ của Tô Khắc Tát Cáp… " Nói xong lại rút ra một bản vẽ khác.

Trần Đấu ngạc nhiên hỏi lại: "Tô Khắc Tát Cáp? Gia sản của hắn không phải được trả lại cho thân nhân hắn sao? Như thế nào lại bị tịch thu? " Phong Ngân nói: " Nguyên lai Tô đại nhân không có tội gì, chẳng qua bị Ngao Bái chiếm lấy. Sau này Hoàng thượng có giải oan cho ông ta, nhưng cũng là việc đã rồi…Khang thân vương chỉ thị cho chúng ta giao cho người nhà ông ta một gian tiểu viện nhỏ, âu cũng là làm phước… ”

Đúng là người đi trà nguội lạnh, vốn oai phong một cõi, nay còn lại gì? Trần Đấu không khỏi cảm thán một phen, thở dài hỏi: " tại sao phủ đệ của Tô Khắc Tát Cáp lại lớn nhất nhỉ? Ta cứ ngỡ phải là của Ngao Bái cơ đấy. "

Phong Ngân mỉm cười nói: "Đại nhân người không biết đó thôi, trước kia Tô đại nhân phong quang vô cùng…Khi đó Đa Nhĩ Cổn quyền thế đang thịnh, ưu ái Chính bạch kỳ của Tô đại nhân vô cùng. Chính là vì sau Ngao Bái nổi dậy, nên mới bị chèn ép không ít. Diện tích tuy rộng, nhưng phòng ốc thì không thể so với phủ đệ của Ngao Bái được."

Trần Đấu chợt nảy ra một chủ ý, vội nói :" Được rồi, ta muốn lấy hai tòa phủ đệ đấy..." Nói xong cũng không nấn ná nữa, xoay người bỏ đi. Phong Ngân đưa tiễn đến tận cửa, còn nói với theo: "Đại nhân chờ cho mấy ngày, tiểu nhân sẽ phái người đi thu thập ngay, vài ngày sau đại nhân có thể dọn đến ở được rồi. " Trần Đấu gật đầu nói: " Ừm, trước tiên cứ xử lý phủ đệ của Ngao Bái đi đã, còn về phần phủ đệ của Tô đại nhân, ta sẽ từ từ chỉnh đốn sau…."

Rời đi Phụng thần viện, hắn vừa đi vừa suy nghĩ… Thu thập liền hai tòa phủ đệ lớn như vậy, cần phải đến hợp tác với lão Khang thân vương, tránh sau này có điều gì phiền nhiễu. Nghĩ vậy, hắn vội tới Khang vương phủ, ai dè lão này lại không có ở nhà, nghe đám hạ nhân nói Khang thân vương từ sáng đã tới tửu lâu rồi. Trần Đấu lấy làm kỳ quái, chả phải hôm qua đã say sưa đủ rồi sao? Làm thế nào hôm nay lại vẫn mở rượu chúc mừng? Đám hạ nhân lại giải thích một hồi, thì ra hôm qua là thiết yến vương công đại thần, còn hôm nay đến lượt đám quan lại nhỏ hơn. Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lão Khang thân vương này cũng thật chu đáo, Trần Đấu liền mượn một thớt ngựa ở vương phủ, chỉnh lại y phục rồi oai phong tiến đến tửu lâu.

Mới tới nơi, đã gặp Lý Áp Bằng… Lão vội chạy tới, đỡ hắn xuống ngựa đoạn dập đầu xuống: " Tiểu nhân xin diện kiến đại quan… " Trần Đấu phì cười, một cước đem hắn đá văng ra: " Ngươi còn làm trò gì nữa, còn không mau đứng lên đưa ta đên gặp Khang thân vương…."

 



12.08.2011

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

 

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 128200 / Điểm: 1290

Tâm trạng:

Quyển I

Chương 61

Vi đại nhân, Vi Tiểu Bảo (1).

Dịch: Bi Ma Đao

Biên: Vô Tình

Nguồn: Tu Chân Giới

Nội dung thu gọn

 

Lý Áp Bằng cười hì hì đứng dậy, tiến đến trước mặt Trần Đấu cẩn thận sờ sờ vuốt vuốt Hoàng mã quái trên người hắn, tấm tắc thở dài nói:" Đây chính là Hoàng mã quái sao? Nghe nói chỉ có những người lập được đại công mới được ban thưởng. Chủ nhân, ngài thực sự là thần nhân a, hôm qua còn là thái giám, vậy mà hôm nay đã thành đại quan rồi…Đã thế còn có cả Hoàng mã quái nữa chứ.. " Truyện "Tân Lộc Đỉnh Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trần Đấu cười cười, khẽ nạt:" Ít ba hoa đi, cơ mà đúng thật rất cao hứng a…Phần thưởng!... " Hắn lấy ra vài tấm ngân phiếu, đưa cho Lý Áp Bằng. Lão hưng phấn nhận lấy, vừa dẫn đường vừa nói: " Khang vương gia sáng sớm đã tới rồi, hôm nay lại mời thêm rất nhiều quan lại nữa, đang cùng nhau uống rượu trên lầu… "

Trần Đấu chậm rãi bước tới cửa lớn, chỉnh chu y phục thêm một lượt nữa, chắp tay sau mông, học theo bộ dáng của các mệnh quan đại thần , chân bước theo hình chữ bát từ từ tiến vào. Lại nghe bên ngoài mấy nữ hầu bàn thì thầm to nhỏ…

" Trời ạ, hắn thật sự là mệnh quan a…"

" Không chỉ có vậy, ngươi xem... Ngay cả Hoàng mã quái mà cũng có, chứng tỏ chức quan không nhỏ a… "

" Hi hi…Xem ra chủ nhân của chúng ta quả đúng không phải thái giám… "

" Ha ha, thật tốt quá... "

" Tốt cái gì, tiểu nha đầu ngươi lại mơ mộng hão huyền gì nữa hả? "

Nghe mấy tiểu nha đầu to nhỏ nghị luận như vậy, lòng hắn ngứa như mèo cào, chỉ muốn chạy theo các nàng mà tâm sự một phen. Lúc này, Khang thân vương không hiểu sao lại biết được, chạy ra đón hắn. Nghĩ lại cũng thật kỳ lạ, các mệnh quan triều đình hoặc là đọc sách rồi cực khổ tiến kinh, hoặc là vùng vẫy nơi sa trường. Còn hắn lại văn dốt võ nát, nhờ vào sự sủng ái của hoàng thượng, lên như diều gặp gió, có đôi chút giống mấy tên nịnh thần trong các bộ phim đã xem ở kiếp trước

Khang thân vương vừa cười vừa chạy đến trước mặt Trần Đấu, một tay ôm lấy hắn, lại rờ rờ mó mó một hồi…Mọi người chung quanh đều che miệng cười trộm. Khang thân vương cũng chả thèm để ý đến ai, một hồi sau thở phào một hơi, vỗ vỗ vai hắn:" Ha ha, nguyên lai ngươi là Vi huynh đệ, gạt ta bấy lâu nay đến thảm…Hôm nay cần phải phạt ngươi một trận rượu mới được."

Trần Đấu cười nói:" Chỉ phạt vài chén rượu thôi sao? Như vậy có quá tiện nghi cho tiểu đệ không? Hay phạt ăn thêm vài khối thịt đi nha. " Khang thân vương cũng cười theo:" Lão đệ thoáng cái đã thành tam phẩm đại thần, còn sợ sau này không có thịt ăn hay sao?." Trần Đấu buông giọng nịnh nọt:" Tiểu đệ đi theo vương gia, sau này chỉ mong kiếm được chén cơm là mãn nguyện rồi." Khang thân vương liếc hắn, tỉm tỉm cười: " Chỉ sợ chén cơm đó bằng vàng thôi, tiểu tử ngươi cũng cẩn thận nha, ăn nhiều quá coi chừng đau bụng đấy…."

Hai người vừa đi vừa rôm rả nói chuyện, đên bậc thang lên lầu, nhìn thấy bốn phía không có ai, Trần Đấu liền nhỏ giọng đem chuyện Hoàng thượng ban thưởng hai tòa phủ đệ cho hắn nói ra. Khang thân vương gật gù liên tục:" Lão đệ bây giờ cũng là Nội vụ phủ Phó tổng quản, thích chỗ nào thì cứ việc chiếm lấy, đây là hoàng ân của thánh thượng, không có kẻ nào dám nói ra nói vào đâu… " Trần Đấu xấu hổ nói:" Tiểu đệ chọn hai nơi, đó là phủ đệ của Ngao Bái..và của Tô Khắc Tát Cáp nữa… "

Khang thân vương cười hắc hắc: " Cái tên tiểu quỷ này, ngươi cũng thật khôn khéo nha…Hai tòa phủ đệ, một tốt nhất, một lớn nhất ngươi đều chiếm cả… " Trần Đấu vội nói:" Nếu vương gia thích, tiểu đệ xin chuyển lại… " Khang thân vương lắc đầu:" Ta còn thiếu phủ đệ sao? Ài, Ta thân làm Tổng quản nội vụ phủ, cũng chỉ là một hư danh mà thôi… Thật muốn khẩn cầu hoàng thượng, từ chức quan hữu danh vô thực này, chuyên tâm hướng tới những việc quốc gia đại sự, tận tâm phục vụ cho hoàng thượng… " Nói xong liếc hắn đầy thâm ý.

Trần Đấu mồ hôi lạnh túa ra, lão này muốn từ chức Tổng quảng nội vụ, chính là muốn tranh đoạt quyền lực lớn hơn nữa đây mà. Bên ngoài lại ra vẻ cảm động vô cùng, gật đầu liên tục: " Khang vương gia quả đúng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#asdasd