đón my queen về lâu đài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý, chap này lấy ý tưởng từ video trên
JUSTATEE POV
Tôi không thể ngừng nghĩ đến cảnh tượng hai ta về ngôi nhà cao tầm 2 tầng và sống hạnh phúc ở đó, chúng ta sẽ cùng nhau bù đắp cho những ngày tháng xấu hổ đấy! Nói thật thì gia đình tôi không hề chấp nhận em nhưng tôi không cần họ chấp nhận đâu, vì tôi sẽ không từ bỏ em lần nữa đâu!Thiện à, tôi đã phải lòng em rồi, tôi muốn em cứ mãi ngồi cạnh tôi, làm việc với tôi đến già, đôi ta sẽ là đôi hạnh phúc nhất thế giới !
Không biết em đang nghĩ gì cho tương lai của chúng ta, tôi đã không tập trung vào đống lộn xộn mà nhìn em đắm đuối nên xin em đừng làm tôi hụt hẫng, nhìn em đến khi con mắt này rơi khỏi khuôn mặt này, tôi yêu em đến phát điên, đến nỗi muốn đưa em về lâu đài 2 tầng và chung sống ở đấy đến già, đừng quan tâm những kẻ cố phá hoại mà sống em nhé, tôi không để ý thì em đừng để ý, vì họ chả là gì cả. Tôi từ lâu đã tìm kiếm thông tin của em, lập nick ảo để vào các page nói về em và em đừng thấy nó, xấu hổ chết tôi thôi
Từ từ ngọt chết toi rồii><
Không biết em đang nghĩ gì nhỉ?
RHYMASTIC POV √
Nhìn xem con người ngồi cạnh tôi bị khùng điên gì rồi này, công việc thì chồng chất mà anh ta chả để ý, lại đi để ý tôi, đây là do gen hay là do bẩm sinh?
Tháng trước còn hất hủi tôi giờ lại nghiện tôi như nghiện thuốc, người này tính khí thất thường thật đấy, khuôn mặt thì nhìn có vẻ điển trai nhưng tính tình thì....chẳng ai hiểu ngoài tôi đâu:) mà chắc anh ta đang nghĩ một cái gì đó thật là ngọt ngào nhở?( thiện đoán đúng ròiii)
Bỗng anh bật cái radio từ thời nào rồi lên, âm nhạc vang lên thật êm tai, gu âm nhạc của anh vẫn vậy, không hề thay đổi, em vẫn còn nhớ gu nhạc của anh là gu nhẹ nhàng cổ điển hoặc opera, điều này em đã quá rõ, em đã nói rồi, không ai biết sở thích của anh ngoài em đâu:)))
Đang nghe nhạc thì anh bỗng cầm tay em lên hôn nhẹ nó và nói với em rằng

Tuấn : tay em thơm thật

Ôi trời ạ, tưởng chuyện gì ai dè anh lại dở chứng, tôi đã đoán chả lầm, anh không hề bình thường!:)

Thiện: dở chứng rồi đấy à?tôi vừa nói vừa cười

Tuấn: thật mà, không tin em ngửi xem
Anh nói xong thì liền đưa tay tôi lên mũi tôi và bắt tôi phải ngửi nó

Thiện : aa, cái anh này, tự ngửi mình đi.

JUSTATEE POV√
Thấy em cười tươi như vậy tôi vui lắm, ánh nắng từ cửa sổ làm em khó chịu, nhưng cảnh tượng này rất đẹp, tôi lén cầm máy ảnh lên và chụp lén em, rồi tôi xích lại để che chở cho em, vì bờ vai tôi khá rông nên đủ để che hết ánh nắng ấy, em thì vô tư nên nhiều lúc em không hiểu anh đang nghĩ gì về em, nhưng bae à, từ từ hai ta sẽ hiểu nhau nên đừng lo, tôi lên tiếng hỏi em một câu

Tuấn : Thiện ơi, cho anh hỏi

Thiện : Dạ?

Tuấn: em biết anh đang nghĩ gì không?

EnD CHAP4
Chap này ngọt vcl ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net