Chương 66: Đánh cược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
kiện, thua thì Đường Duệ rời Cao Lân, rời Lê Thành, tương đương với hủy hoại tương lại của người ta. Rời Lê Thành còn chưa đủ, rời khỏi Cao Lân. Bây giờ công ty tài chính lớn nhất Trung Quốc là Cao Lân, ai mà không tự hào khi vào Cao Lân, chỉ là Chu thiếu còn rất tuyệt nhưng trong lời anh ta nói ra cũng có chút đáng nghi, vì sao Chu Dương phải nhằm vào Đường Duệ, hai người này nhìn giống như không có liên quan mà. Chuyện lần trước của Văn gia Chu Dương cũng có liên quan, có phải hai người thật sự trở mặt?......

Hơn nữa, bây giời Đường Duệ thua.

Cậu ta phải rời đi.

Tin tức này đến làm trở tay không kịp, phía dưới rất nhiều bình luận, có lẽ đều từ một vòng.

"Điều này đúng là hủy hoại tương lai người ta."

"Đường Duệ sao lại dám đánh cược vậy?"

"Trời, Đường tiên sinh hành động theo cảm tính quá, đó là Phó Duyên, ai mà thắng được anh ta?"

"Không phải đâu, mấy người không cảm thấy vấn đề này nghiêm trọng hơn sao, Chu thiếu vì sao phải đối phó Đường Duệ, chẳng lẽ video lần trước đánh nhau là thật?"

"Tôi không tin, Chu thiếu cái người này sẽ không làm vậy vì phụ nữ, nhất định là chuyện làm ăn."

"Không phải, mọi người thương hại Đường Duệ sao không nghĩ chính anh ta chấp nhận đánh cược, có chơi có chịu nha, xã hội này chính là mạnh thắng yếu thua, lại không ép anh ta phải cược, anh ta có thể không đánh cược nha, đối đầu với người mạnh như Chu Dương thì căn bản không thể được, nhóm người Chu Dương sao có thể tùy tiện bị đánh bại?"

"Lầu trên nói rất đúng."

"Đm. Đường Duệ coi như xong."

Xem xong tin tức, Tô Hảo thoát ra khỏi app, vẫn chưa định thần lại. Cô thấy Tô Thiến với Thành Linh đang nói chuyện, do dự một lúc nói với Thành Linh: "Mẹ, con đi công ty một chuyến."

"Đi công ty?"

"Có chuyện xảy ra đột xuất."

Tô Thiến lập tức nói: "Vậy để tài xế đưa con đi."

Tô Hảo gật đầu, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Một lát sau, xe đi vào đường lớn, Tô Hảo ngồi trong xe trong đầu loạn cả lên.

Cô rất sợ chú Đường gọi điện cho cô.

Rất sợ.

Mấy giây sau, cô tìm số Chu Dương, gọi qua.

Rất nhanh điện thoại được nhận.

Giọng cười của Chu Dương truyền đến: "Bà xã..."

Tô Hảo nhìn cảnh đêm ngoài cửa sở, giọng điệu lạnh như nước: "Chu Dương, một tháng tiếp theo chúng ta không cần gặp nhau, anh tốt nhất bình tĩnh một thời gian, anh quá vô sỉ!"

Nói xong cô không đợi anh trả lời, lập tức cúp điện thoại.

Sau đó nói tài xế thay đổi đường đi về phía tiểu khu Đường Duệ, Đường Duệ ở cách cô không xa, xe rất nhanh đã đến, Tô Hảo nói cảm ơn với tài xế, đẩy cửa xuống xe, đứng ở cửa tiểu khu, cầm điện thoại, đã một thời gian không gọi.

Lúc này.

Đột nhiên có xe từ sau lưng chiếu tới, Tô Hảo quay người, nghĩ đó là Đường Duệ.

Ai ngờ, sau khi cửa xe mở ra, Chu Dương kéo cà vạt xuống, đôi mắt hẹp dài nhìn cô, mấy giây sau, anh lảo đảo đi tới trước mặt cô: "Bà xã....."

"Em không cần anh nữa sao?"

(4678 words)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net