Chương 16:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chung cư Diamond

Như đã hẹn, Minh đến nhà của Sam để đưa Jess đi chơi để giải tỏa nỗi buồn vì cú sốc trượt phỏng vấn hồi sáng. Chải chuốt tóc tai lại chút rồi Minh bấm chuông cửa.
-Ra đây. - Tiếng Jess ở trong vọng ra.
Jess nhanh chóng chạy ra mở cửa. Thấy Minh, mắt Jess sáng lên.
-Anh là bạn của chị tôi hả? Chà, anh cũng đẹp trai dữ.
Thấy được khen, Minh khoái chí vuốt tóc, tỏ vẻ đẹp trai.
-Được rồi cô bé, đi thôi nào.
-Đừng có gọi tôi là "cô bé", ai lớn hơn ai chưa biết được đâu.
Đáp lại vẻ mặt thất thần của Minh, Jess mỉm cười rất dịu dàng nhưng ko hiểu sao lại làm Minh thấy lạnh sống lưng. Cậu quên mất Jess là em gái Sam, mà đã là chị em thì sao khác nhau được. Minh sợ hãi, bất giác ngó ngó vào trong nhà.
-Chị tôi đang ở phòng khám nên ko có ở đây đâu. Đi chơi thôi nào.
Jess kéo tay Minh đi. Minh tính đưa Jess đến quán ăn nào đó để nói chuyện hồi sáng, thuyết phục cô về công ty làm. Nhưng Jess nhất quyết đòi đến quán bar chơi nên Minh ko còn cách nào khác phải đưa Jess tới đó. Jess nhảy nhót hay uống rượu đều giống hệt một tây chơi thứ thiệt. Đến cựu công tử chuyên ăn chơi cho Minh còn thấy sợ. Jess ko ngồi yên lúc nào cả làm Minh cũng thấy mệt theo.
Lâu lắm mới có lúc Jess chịu ngồi im một chỗ. Minh tranh thủ lúc này lại gần Jess để nói chuyện. Nhưng đang tính mở lời thì...
-Anh Minh, sao anh lại ở đây?
Nghe giọng nói quen quen, Minh quay qua.
-My !!! Sao em lại ở đây? – Minh ngạc nhiên nhìn My.
- Em đi với bạn. Còn anh?
My cười vui vẻ. Nhìn sang cạnh Minh, cô để ý thấy có con gái ở cạnh Minh.
-Anh... đi với bạn sao? - Mặt My có nét ko vui.
- À... ừ, đây là bạn anh. – Minh nhìn Jess ái ngại.
- Chào, tôi là Jess. – Jess cười thân thiện.
- Tôi là My, chào cô. – Ánh mắt của My nhìn Jess ko được vui. – Thôi ko phiền hai người nữa, em về chỗ bạn em đây
Nói rồi My quay lưng đi.
-Này, cô ta có vẻ thích anh nhỉ. – Jess chọc chọc Minh.
-Ừ. – Minh chẳng phản ứng mấy khi nghe câu đó của Jess.
- Ủa vậy là anh biết đó hả?
- Ừ, tôi biết mà. – Minh tỉnh bơ.
Jess đầy hiếu kì, xáp lại gần Minh hỏi thêm.
-Vậy anh có thích cô ấy ko vậy?
-Ờ thì cũng... – Minh ấp úng.
- Cũng cũng là sao, anh đã từ chối người ta hay đồng ý vậy?
Nhìn đôi mắt đầy tò mò của Jess làm Minh bối rối. Cô nhiệt tình hơi quá rồi, khác hẳn với Sam, ko hiếu kì bất kì điều gì về cậu.
Thấy Minh cứ mơ màng nhìn ở đâu ko trả lời mình, Jess bực mình đánh vào vai cậu.
-Này trả lời tôi đi chứ.
-À ừ, ko phải ko thích. Gia đình, bạn bè tôi đều thích My, cô ấy là một cô gái tốt.
- Vậy là anh yêu cô ấy?
- Nói yêu thì hơi quá, so với những cô gái tôi từng qua lại thì tôi có cảm tình với My nhất. Ba mẹ tôi cũng mong tôi và My thành cặp, sau này có thể thành vợ chồng thì tốt.
- Chà, anh sẽ cưới cô ấy à?
- Ừm, có lẽ. Chắc là sau này, khi mà tôi hết ăn chơi lêu lổng. Giờ tôi chưa muốn bị ràng buộc.
Mải mê nói về chuyện của mình, Minh chợt tới Sam. Phòng khám có chuyện gì mà Sam bỏ cả "thú vui" của mình vậy chứ.
-À, chị cô... sao ko đi cùng vậy?
Nghe nhắc tới Sam, Jess tỏ ra giận dỗi.
-Người ta bận chăm sóc người khác rồi, rảnh đâu mà đi chơi chứ.
- Người khác? – Minh thắc mắc người đó là ai.
- Ko biết anh ta với chị ấy thân nhau cỡ nào mà chị ấy ko rời anh ta nửa bước. Đến em gái chị ấy cũng ko thèm quan tâm nữa.
Nói rồi Jess hậm hực uống hết ly rượu trước mặt, tuy chẳng có tác dụng gì nhưng Jess thích vị của nó.
Thấy phản ứng của Jess như vậy, Minh cũng ko hỏi thêm nữa. Im lặng ngồi cạnh nhau uống rượu một lúc, Minh mới chợt nhớ là mình có việc cần làm.
-À... Jess này, tôi có chuyện muốn nói.
- Chuyện gì?
- Hôm nay cô đến công ty tôi phỏng vấn đúng ko?
- Vậy ra công ty AF là công ty của anh. À quên, Tuấn là em của anh mà, đúng là toàn con ông cháu cha ko.
Nghe giọng điệu đầy cay cú của Jess, Minh biết ngay là giữa Tuấn và Jess xảy ra chuyện. Kì lạ, ko phải Tuấn là đàn anh của Jess sao, đáng lẽ mối quan hệ phải tốt lắm chứ.
-Anh biết ko, lúc còn ở Mỹ anh ta học còn kém hơn cả tôi trong khi anh ta là đàn anh đấy nhé. Vậy mà mới về đây thôi mà đã được làm trưởng này trưởng nọ. Đúng là có ba làm chủ tịch công ty sướng thật.
Nghe Jess chỉ trích Tuấn mà Minh cũng thấy nhột, công nhận cô gái này thật thẳng tính. Minh đúng ra cũng là nhờ có ba làm chủ tịch mới được làm giám đốc, chứ với bản tính lông bông này thì đời nào.
-Thực ra tôi muốn nói là... cô có thể về công ty tôi làm việc ko?
Jess nghe xong suýt sặc.
-Sao cơ?
- Thay mặt em tôi tôi xin lỗi cô. Điều kiện của cô rất tốt, nếu bỏ qua cô đúng là tổn thất lớn của công ty. Tôi muốn mời cô về làm tại công ty tôi.
Minh quả là mồm mép ko tồi, Jess nghe mà mát lòng mát dạ. Vậy có phải tốt ko. Công ty AF rất được nên Jess cũng ko muốn bỏ lỡ.
-Ừm, bị "đối xử" như vậy đáng ra tôi ko đời nào quay lại đâu. Nhưng mà thấy anh có lòng vậy tôi cũng ko từ chối.
- Vậy thì tốt quá.
-Được rồi. Giờ đưa tôi về đi, trễ rồi.
Vừa nói xong Jess đứng phắt dậy đi ra ngoài. Minh tính tiền xong cũng chạy theo Jess. Quả thật so với Jess thì Sam còn dịu dàng chán, ko đanh đá đến vậy. Nhắc tới Sam, Minh lại có chút hơi nhớ. Dạo này hai người ko gặp nhau mấy, chắc cũng vì tìm được người cần tìm rồi nên cũng ko thèm đã động tới Minh nữa. Kể cũng buồn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net