Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày cuối của Yggdrasil, những ngày tháng huy hoàng của game đã qua đi và bây giờ đang đến hồi kết thúc. Quanh sever cũng có vài bóng dáng có lẽ là không được mười người chắc hẳn họ cũng mang theo tâm trạng về ngày này, tại phòng họp của Nazarick có một người đang ngồi đó tay liên tục lướt xem danh sách người tham gia. Momonga thở dài : "có lẽ là không ai đăng nhập" dù rằng đã gửi thư muốn gặp mặt lần cuối vậy mà, căn phòng từng rất náo nhiệt nay lại trở nên lạnh lẽo những tiếng cười nói đã biến mất chỉ còn lại sự vắng lặng. Thời gian cứ thế trôi đi anh đếm từng giây từng phút vừa mong chờ vừa chán nản, để giết thời gian anh cứ hết xem danh sách đăng nhập đến xem các item mình đang có làm đủ mọi thứ.....hình bóng ở một căn phòng rộng lớn trông thật nhỏ bé. Anh nhớ ngày đầu tiên thành lập bang hội, anh cùng đồng đội từ bàn tay trắng mà dựng lên nơi này, Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick đã đứng top mười bang hội mạnh nhất. Rồi lại nhớ về kí ức xa xôi khi mọi người đang tranh đấu với nhau qua PvP,khi mọi người cùng nhau bày một trò chơi khi tiếng cười xen lẫn tiếng nói, thời gian trôi đi mọi người cũng không còn thời gian cho nơi này nữa họ phải lo cho cuộc sống cho gia đình. Anh cũng không có thời gian nhưng nơi đây là ngôi nhà của anh nhờ nó mà anh có những người bạn có thể cùng ai đó nói chuyện, cuộc sống của anh lúc nào cũng bị bao phủ trong cát bụi của chiến trường nơi mà mùi máu tanh tưởi thay thế cho mùi gió khi dòng máu đỏ thay cho dòng nước trong xanh khi mà bàn tay cầm không phải là sách hay bút mà là dao là súng, đây chính là địa ngục nơi quỷ thần phải than khóc. Giật mình tỉnh khỏi kí ức anh chán nản: "hóa ra cuộc sống của mình chán đến thế".

23:40:12

Gần tới giờ đóng cửa sever kết thúc mọi thứ, với bản tính ham vui của mình anh đã đi khắp nơi trong Nazarick. Đầu tiên là tầng một, tầng này không có gì đặc biệt nơi này được thiết kế để chào đón những người kẻ xâm nhập, đầy rẫy những cạm bẫy tuy không thể gây sát thương quá nhiều nhưng nhờ vào việc được thiết kế như một mê cung và sự hiện diện của quái vật nên vẫn có thể kéo dài thời gian. Tầng hai ,ba cũng giống như tầng một chỉ khác chỗ nó được thiết kế tinh vi hơn cạm bẫy lẫn quái thú có thể giết người chơi ở level thấp. Bắt đầu từ tầng bốn trở đi thì được thiết kế đẹp hơn, những vật phẩm lẫn các bức tranh trang trí cộng với các bức tường bằng đá thạch anh vàng đỏ kết hợp khiến cho tầng này trông như ngôi nhà của các quý tộc xưa, đây là tầng của các người hầu Nazarick.

Đi ngao du một hồi thì cũng đến tầng mười thì gặp nhóm người hầu với Sebas là tổng lãnh, liền nổi hứng ra lệnh "theo ta" tiếp tục cuộc hành trình anh đi qua nhiều căn phòng thuộc về những người đồng đội. Cánh cửa được mỗi người đồng đội thiết kế riêng để đánh dấu có thể nói hoa văn trên đó là độc nhất vô nhị, qua những căn phòng của đồng đội liền tới căn phòng mà theo Tablua gọi là "phòng thư giãn" nói thế nhưng thật ra bên trong là phòng làm việc của mọi người,khi Yggdrasil có chế độ cho phép người chơi cấp cao có thể tạo ra các item thấp và trung nên nơi này lập ra để mọi người cùng nhau tạo ra một item mới, lắc đầu cố gắng gạt bỏ ý nghĩ bước vào. Nơi cuối cùng của cuộc ngao du là phòng ngai vàng, qua nhiều nơi của Nazarick cùng sống lại với quá khứ dù chỉ một chút cũng khiến anh hài lòng.

23:55:03

Phòng ngai vàng là phòng lớn nhất hai bên trái phải là bốn mươi mốt lá cờ tượng trưng cho mỗi thành viên trong bang hội, tận cùng của ăn phòng là một chiếc ngai vàng được chính HeroHero thiết kế. Ngồi trên ngai vàng anh giơ tay ra lệnh "quỳ xuống" các NPC làm theo lệnh, nhìn thấy cảnh này anh có cảm giác vừa lạ vừa buồn cười. Anh đã nhìn thấy rất nhiều người muốn anh nâng đỡ mà quỳ xuống đất ném cả danh dự của mình chỉ để được như thế thật ngu ngốc nhưng tại sao nhìn thấy các NPC cũng quỳ xuống anh không nhẫn tâm.

23:59:01

Thời khắc đang gần kề anh cười nhẹ: "tuy có thể gặp họ bên ngoài nhưng nơi này là nơi mình đã gặp họ....thật tiếc nuối". Nhìn lên những lá cờ đang yên vị anh tự nhủ: "mình sẽ dành thời gian gặp họ bên ngoài mới được, chắc chắn họ sẽ rất bất ngờ", tự lấy lại tinh thần.

23:59:41

23:59:42

Anh tận hưởng những giây phút cuối cùng trong im lặng.

23:59:55

Sự tiếc nối trộn lẫn nỗi buồn, anh thì thầm "tạm biệt".

00:00:00

_SEVER ĐÃ BỊ NGẮT KẾT NỐI_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net