Dragon Sword

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ông là ai?_Olivia

Thật là kì lạ, tôi chưa từng thấy ai như ông ta trước kia, phải chăng ông ấy chỉ là một người dân du mục mới đặt chân đến đây

-Tôi? Tôi sẽ kể một chút về cuộc đời của tôi_Ông lão

-Tôi chỉ là một ông lão nghèo nàn muốn tìm được chỗ để an dưỡng tuổi già thôi_Ông lão

Mặc dù ông ta nói vậy, tôi vẫn không thể ngừng việc nghi ngờ ông ta. Có thể ông ta đang giấm giếm điều gì đó, điều gì đó rất quan trọng.

-Hai người tới đây với mục đích gì vậy?_Ông lão

Mặt Link bắt đầu trùng xuống, cậu ấy như đang suy nghĩ một điều gì đó. Bàn tay của cậu nắm chặt lại, cậu ấy bắt đầu hằn giọng

-Tôi đến đây với một nhiệm vụ_Link

-Cậu nói... nhiệm vụ?_Ông lão

-Vâng_Link

Link từ từ rút ra trong túi một tấm huy hiệu bạc có biểu tượng đôi cánh rồng với hình tròn ở tâm. Ông lão bàng hoàng một lúc rồi nói

-Ta hiểu rồi, vậy ra cậu chính là "người đó"_Ông lão

"Người đó?"..... Trong đầu tôi bắt đầu đặt ra nhiều câu hỏi. Rốt cuộc Link là ai, và cả ông lão kia nữa, có chuyện gì đang xảy ra giữa hai người họ? Tôi nhìn vào tấm huy hiệu đó, thấy vừa quen thuộc, lại vừa xa lạ, nó khiến tôi gợi lại những kí ức mờ nhạt về 100 năm trước, những con rồng.... và màu đỏ. Đầu óc tôi rối bời, nảy sinh những linh cảm chẳng lành, liệu chuyện đó có liên quan gì đến lâu đài Hyrule, những con rồng và sự kiện xảy ra vào 100 năm trước không.

Ông lão đứng dậy và dẫn chúng tôi đến một vách đá lớn được bao phủ bởi rừng cây rậm rạp. Ông lão bất ngờ quay sang nhìn tôi, tôi hơi giật mình, nói

-Cháu không được biết phải không ạ?_Olivia

Ông lão mỉm cười dịu dàng với tôi

-Không phải đâu, cháu là một thành phần vô cùng quan trọng đấy._Ông lão

Xong rồi ông ấy rút ra một tấm thẻ, lại cái biểu tượng đó. Quả nhiên là hai bọn họ có mối liên hệ gì đó với nhau mà - Tôi tự nhủ. Ông ta đặt tấm thẻ đó lên một vết nứt trên vách đá, vết nứt đó vuông vắn đến lạ thường. Tự nhiên mảnh đất chúng tôi đang đứng bị rung chuyển rất mạnh, cây cối đổ rạp xuống, chim chóc và động vật xung quanh chạy tán loạn, một cách cổng lớn mở ra hiện lên trước mắt chúng tôi một cái hang dài, rộng và tối tăm.

-Vào thôi nào._Ông lão

Ông lão dẫn đường cho chúng tôi đi một quãng rất xa, bóng tối như đang nuốt trọn ánh sáng yếu ớt từ cái đèn dầu mà chúng tôi đang cầm trên tay. Tôi không thể mường tưởng được là tôi sẽ phải đi bao lâu nữa. Đột nhiên, tôi nhìn thấy một thứ ánh sáng mờ ảo trước mắt

-Chúng ta đến nơi rồi._Ông lão

-Đây là.....?_Link

-Phải, một vũ khí huyền thoại - Dragon Sword._Ông lão

Ánh sáng mờ ảo chiếu rọi xuống một thanh gươm lớn bị cắm trên một bệ đá. Chi tiết cánh rồng làm tôi cảm thấy nó quen thuộc đến không ngờ. Nhưng, có cái gì đó rất kì lạ ở thanh gươm đó.

-Vùng đất này đã từng có một bộ tộc sinh sống với tên gọi - Nola, hằng năm họ thường tổ chức một lễ hội thử tài để tôn vinh người anh hùng đã từng có công tiêu diệt lũ rồng vào 500 năm trước - Vị anh hùng Zenos. Thanh gươm mà vị anh hùng sử dụng đó mang một sức mạnh thần bí, nó đã được cắm trên một bệ đá ma thuật để ngăn cản thanh gươm đó rơi vào tay kẻ xấu. Tuy nhiên, tương truyền rằng nếu ai có thể rút được thanh gươm đó sẽ có được cả thế giới. Vậy nên, sau mỗi lễ hội tưởng nhớ đó, toàn bộ những chàng trai trẻ 18 tuổi trong làng sẽ lần lượt lên để rút thanh gươm. Thế nhưng, chưa có ai thành công cả. Cho đến một ngày, lễ hội đó diễn ra theo thường lệ, những chàng trai trẻ sẽ cùng đi lên để rút thanh gươm đó, lần lượt từng người vẫn chưa có ai rút được, cho đến khi chàng trai cuối cùng trong làng lên rút. Thật không thể ngờ được, thanh gươm đó....... đã được rút ra khỏi bệ. Và đó cũng chính là lúc một thảm kịch bất ngờ ập xuống đất nước Hyrule và toàn bộ người dân ở đó; lũ rồng bị giam cầm 500 năm trước đã được giải phóng. Bọn chúng càn quét và giết hại rất nhiều người vô tội. Sự việc xảy ra vào đúng 100 năm trước, đáng tiếc thay, bộ tộc Nola cũng vì thế mà bị tuyệt diệt. Lúc đó, vị công chúa của đất nước Hyrule là Zelda đã sử dụng sức mạnh của mình để tạo ra kết giới phong ấn lũ rồng ở ngay tại lâu đài của mình. Những người dân sống sót qua thảm kịch đó đã di tản đi khắp nơi và để lại lâu đài Hyrule nguy nga và hoang tàn. Và cho đến ngày nay, kết giới đang dần suy yếu, lũ rồng sẽ một lần nữa được giải phóng, đất nước Hyrule sẽ một lần nữa bị rơi vào thảm kịch 100 năm trước_Ông lão

-Có cách nào để ngăn chặn chúng không ạ? - Tôi thốt lên trong sự bàng hoàng

-Dragon Sword là thứ duy nhất có thể tiêu diệt được lũ rồng_Ông lão

-Vậy nếu sử dụng được thanh gươm đó thì chúng ta có thể......_Link

Ông lão gằn giọng

-KHÔNG ĐƯỢC_Ông lão

-TẠI SAO, CHẲNG PHẢI ÔNG BẢO VŨ KHÍ ĐÓ CÓ THỂ GIẾT ĐƯỢC RỒNG HAY SAO?_Link

Ông lão hít một hơi để lấy lại bình tĩnh, ông nói lại bằng giọng nhẹ nhàng

-Ta cần hai người giúp ta một việc, rồi sau đó ta sẽ giải thích_Ông lão

Liệu việc đó là gì, điều gì khiến ông ấy không cho phép chúng tôi sử dụng Dragon Sword, chính việc đó sẽ giúp chúng tôi hiểu rõ.

---Còn tiếp---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net