Phiên ngoại 12 - Tàng Đao ( lỗi chữ , sửa sau TvT )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đội hữu của ta, cho dù ta có yếu hơn nữa cũng sẽ nỗ lực bảo hộ bọn họ, ta nghĩ. . ." Ta hơi xấu hổ gãi gãi má, "Ta nghĩ Nguyệt Phi Ly nhất định cũng là như thế này!"

"Nguyệt Phi Ly?"

Hắn quay đầu lại nhìn ta, có chút kinh ngạc, "Ngươi biết hắn?"

Ta vội xua tay, cười nói: "Làm sao có thể, là ta sùng bái hắn! Muốn trở nên mạnh như hắn cùng Húc Chi Vô Cực như." Không xong, có thể nào hắn sẽ nói ta không biết tự lượng sức mình?

"Bọn họ. . . Đích xác là rất mạnh." Hắn khẽ thở dài, "Nhất là Vô Cực, khiến ta tâm phục khẩu phục a."

Nói như vậy. . ."Ngươi quen biết bọn họ?" Hai mắt ta tỏa ánh sáng, để sát vào hắn.

"Biết. . ." Ánh mắt của hắn lại chuyển về phía vầng trăng cong cong, "Ta biết hắn."

Không hiểu sao, ta biết, hắn nói "hắn", chính là Nguyệt Phi Ly.

Vầng trăng non bị đám mây che khuất, rừng cây rậm rạp không có ánh trăng soi sáng, trong rừng rậm một mảnh hắc ám, chỉ có những con đom đóm xa xa phát ra ánh sáng nhạt nhòa. . . cùng đám lửa giữa chúng ta.

Rừng cây quá rậm, tầng mây quá dày nặng, rõ ràng đã che khuất tất cả, rõ ràng nhìn không thấy, nhưng hắn nhưng vẫn ngoan cố, vẫn kiên trì, chưa từng từ bỏ ý định, muốn xuyên thấu tất cả ngăn cản, đi ngóng nhìn trăng như vậy.

Ta cũng học hắn nhìn trời, chờ mong trăng non lần thứ hai lộ mặt.

"Ta là Hữu Lượng, còn ngươi?" Trong đêm đen, ta nghe thấy mình hỏi như vậy.

Chúng ta ngồi bên đống lửa ngắm trăng, máu và ma lực của ta đã được hồi đầy, hắn theo ta tìm được A Ưu, ta giúp bọn họ sống lại.

". . . Ta là Tàng Đao." Trong bóng tối, ta nghe hắn trả lời như vậy.

3 – Hướng về ánh sáng

Tàng Đao là một người siêu cấp NICE, hắn không chỉ theo ta tìm được thi thể của A Ưu bọn họ để ta giúp họ sống lại. Ngày thứ hai, hắn còn giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ Quang Ưng.

Tàng Đao nói, thấy nhiệm vụ này soát tân, hắn nguyên bản cũng muốn nhận, đáng tiếc hắn không phải Ma tộc. . . Nhiệm vụ này đối với hắn mà nói, có ý nghĩa kỷ niệm nào đó, lúc nói như vậy, ánh mắt Tàng Đao kiên định vẫn nhìn bầu trời.

── nhìn vầng trăng non trên trời kia.

Giải xong nhiệm vụ Quang Ưng, ta cùng Tàng Đao cũng không liên lạc nữa. Lần đầu tiên ta chơi game online, không biết thế nào kết giao bằng hữu, ngoại trừ A Ưu bọn họ, ta hầu như có rất ít có đội hữu cố định, tuy rằng A Ưu bọn họ muốn ta quen biết thêm nhiều người, nhưng ta vẫn không có quen dùng mật ngữ nói chuyện phiếm.

Thẳng đến hơn một tuần sau, A Ưu luyện Đạo Tặc xuất hiện bình cảnh, vì A Ưu cứ nhờ ta miết, ta mới mật cho Tàng Đao đồng dạng là luyện Hắc Yêu Đạo Tặc. Tàng Đao rất nhiệt tâm chỉ cho A Ưu, còn nói cho chúng ta biết một số điểm luyện công tốt, lúc này, ta mới chính thức cùng Tàng Đao liên lạc nhiều hơn.

Tàng Đao đến Xích Thổ đại lục không có mục đích gì, nói cách khác, hắn rất rỗi rãnh. Cho nên hắn thường dẫn chúng ta đi luyện công, hoặc chỉ đạo A Ưu cùng Đại Phiên bí quyết đánh quái, Tàng Đao là lão thủ "Thiên Vận", có sự giúp đỡ của hắn, đẳng cấp của chúng ta tăng rất nhanh.

Tàng Đao hắn đẳng cấp cao, trang bị tốt, cũng không tự cao tự đại, A Ưu bọn họ đều rất thích hắn, duy nhất có chút bất mãn chính là. . .

"Tàng Đao, ngươi có thể giúp chúng ta dẫn mấy con quái tới không?" Đại Phiên đang đánh quái quay lại nói.

Chúng ta ở Ca Dạ sâm lâm nước đánh một loại quái gọi là "Hắc Nê Thú", Hắc Nê Thú đi lại chậm chạp, phản ứng trì độn, ngoại trừ lực công kích khá cao ra, cũng xem như là dễ đánh. Bình thường nó thoạt nhìn như một bãi bùn, chỉ có khi bị người đạp phải mới có thể khôi phục nguyên hình.

Sâu trong Ca Dạ sâm lâm ánh sáng hôn ám, Hắc Nê Thú cũng không dễ tìm, cho nên Đại Phiên mới có thể hi vọng Tàng Đao giúp chúng ta dẫn mấy con đến, để tránh khỏi bị người khác cướp đi.

Nhưng Tàng Đao lại cười nói: "Xin lỗi, Thần Hành, ta không thể giúp các ngươi dẫn. Các ngươi phải tự mình đánh."

Đại Phiên liếc mắt, nếu không phải trên mặt Tàng Đao vẫn là nụ cười ôn hòa dễ nhìn, hắn đã sớm la ầm lên.

Tàng Đao cực kỳ NICE, chỉ có điểm ấy làm cho A Ưu bọn họ không thích. Hắn dạy chúng ta phương thức đánh quái, nhưng sẽ không giúp chúng ta đánh quái; hắn sẽ dẫn chúng ta đến chỗ có quái tốt, nhưng sẽ không giúp chúng ta dẫn quái; hắn sẽ nói cho chúng ta biết quái nào rơi bảo vật tốt, nhưng sẽ không cho chúng ta trang bị. . .

Đại Phiên thỉnh thoảng len lén oán giận, ta lại là vẻ mặt không hiểu nói: Vì sao? Vì sao hắn phải cho chúng ta trang bị?

Là vì ta lần đầu tiên chơi game nên không hiểu sao?

"Xin lỗi, ta biết các ngươi nhất định cảm thấy rất kỳ quái. . ." Tàng Đao nói tiếp: "Nếu như ta giúp các ngươi đánh, các ngươi cũng sẽ không đánh quái; nếu như ta cho các ngươi trang bị, các ngươi cũng không biết kiếm tiền cực khổ. Đây là ta học được từ một người bạn."

Thật ── cực kỳ có đạo lý!

"Là Nguyệt Phi Ly sao?" Ta buộc miệng hỏi.

"Không phải." Nụ cười của Tàng Đao ngoài ôn nhu ra, còn có chút bất đắc dĩ, "Là Vô Cực. . ."

A Ưu bọn họ đồng loạt nhìn về phía Tàng Đao, ngay cả quái cũng quên đánh."Tàng Đao ngươi biết Húc Chi Vô Cực!" Ba cái miệng đồng thanh nói.

"Ta muốn thừa nhận, nhưng tên kia đại khái không muốn đi." Tàng Đao cười nói.

Trong thoáng chốc này, ta thấy trong mắt mấy thằng bạn cùng phòng xuất hiện ngôi sao sáng lấp lánh

Sau đó, Đại Phiên cũng nữa không oán giận Tàng Đao thêm nửa câu, A Ưu càng bên trái một tiếng Tàng Đao, bên phải một câu Tàng Đao, sùng bái hắn đến nguy.

Hắc hắc hắc! Tàng Đao cực kỳ NICE này, thế nhưng là ta phát hiện nha!

Khoảng năm mươi mấy cấp, cuối cùng chúng ta cũng để dành đủ tiền vé tàu, rốt cục có thể đến Trung Ương đại lục, thấy Ngân Chi Vô Hạn thành hùng vĩ!

Lòng ta tràn đầy nhảy nhót mời Tàng Đao theo chúng ta cùng đi.

"Tàng Đao, chúng ta muốn đi Trung Ương đại lục! Ngươi theo chúng ta cùng đi đi." Ta lôi kéo tay hắn nói.

Tàng Đao lại lộ ra nụ cười bất đắc dĩ mà ta rất quen thuộc, "Ta. . . còn chưa chuẩn bị tốt để về."

"Ngươi ở Xích Thổ còn có nhiệm vụ chưa giải sao?" Ta không hiểu hỏi, "Ta có thể cùng ngươi làm!" Không phải là ta khoe khoang, hiện tại công lực bổ huyết của ta thế nhưng được A Ưu bọn họ dựng thẳng ngón cái, ngoại trừ ma lực luôn thiếu thiếu ra.

"Không. . . Là ta còn chưa chuẩn bị tốt." Tàng Đao giơ tay lên ngăn trở ánh dương quang, con ngươi thâm tử sắc vì ánh sáng mà híp lại."Ta còn không có biện pháp trở lại. . ."

Chẳng biết sao, nhìn Tàng Đao như vậy, trái tim ta đột nhiên căng thẳng. Lúc này ta mới phát giác, ta căn bản không hiểu người này, ta hoàn toàn không biết gì về hắn.

"Ta đây cũng không đi." Ta ngưỡng cổ lên nói.

"Cái gì?" Tàng Đao há hốc mồm.

Ta quay đầu hô to với A Ưu bọn họ cách đó không xa: "Này! Tàng Đao nói hắn không đi Trung Ương, cho nên tao cũng không đi!"

"A? Tiểu Lượng mày đang nói cái gì?" A Ưu bọn họ cũng phản ứng hệt như Tàng Đao.

"Chính là không đi, đừng hỏi ta vì sao!" Hỏi hoài ta lăn cho tụi nó xem!

Ta mới không bỏ lại Tàng Đao một mình đâu, hắn là ta phát hiện, một người cực kỳ NICE cực kỳ NICE, làm sao có thể để hắn một mình ở lại Xích Thổ đại lục cơ chứ.

Tàng Đao đã. . . không thể lại bị bỏ lại. Nụ cười ấm áp như gió nhẹ kia rót vào trong lòng ta, nhưng vẫn không... truyền vào trong lòng chính hắn.

Không nhìn các bạn cùng phòng thắc mắc không giải thích được, ta cứng rắn tiếp tục ở lại Xích Thổ đại lục. Tuy rằng rất muốn rất muốn đứng trên một phiến đất với Nguyệt Phi Ly, nhưng, không thể bỏ lại Tàng Đao.

Đối với hành vi của ta, Tàng Đao không nói gì, chỉ duy trì nhất quán tươi cười ôn nhu. Nhưng ta chú ý tới, sau đó, Tàng Đao nói nhiều hơn, thoạt nhìn cũng cởi mở hơn nhiều.

── ta một mực chú ý Tàng Đao.

Lại liều mạng mấy cấp, rốt cuộc ta đã mở cửa bước vào cấp 60. Hôm nay, Tàng Đao đột nhiên nghĩ đến một việc.

"Tiểu Lượng, nhiệm vụ "Truyền thừa" của ngươi giải xong chưa?" Ta dựa vào nham thạch hồi AP, Tàng Đao ngồi trên tảng đá cạnh ta, trong lúc ta chuyên tâm chú ý cột máu của A Ưu bọn họ thì Tàng Đao đột nhiên hỏi.

"『Nhiệm vụ truyền thừa 』? Đó là cái gì?" Ta chỉ biết là A Ưu bọn họ bởi vì nhận nhiệm vụ truyền thừa, cho nên có thể vào tân thủ thôn kéo ta, nhưng ta không nhớ rõ chúng ta có giải hay không, hoặc là ta không biết.

"Ngươi hỏi Thiểm Lôi thử xem, các ngươi đã giải chưa, không có ta mang các ngươi đi giải." Hắn nói.

Ta gật đầu, hỏi trên kênh đội ngũ: "A Ưu, Tàng Đao hỏi tụi bây có mang tao đi giải nhiệm vụ truyền thừa chưa?" Tàng Đao không có vào tổ đội của chúng ta, hắn ở chỗ này chỉ làm người hướng dẫn mà thôi.

"Cái nhiệm vụ quỷ kia, ai mà giải được a!" Sỏa Tử trả lời.

Ta đem lời Sỏa Tử nói lại cho Tàng Đao, Tàng Đao nghe xong, bật cười nói: "『 Quỷ Lộ 』 ta đều đi qua, nhiệm vụ quỷ tính cái gì." Hắn đứng lên, "Được rồi ── ta trở lại chuẩn bị một chút, mang các ngươi đi giải."

Trong đầu ta hiện lên một đống dấu chấm hỏi, không biết phải hỏi vấn đề gì trước mới tốt. "Quỷ lộ là cái gì?" Kết quả ta hỏi một câu râu ria nhất.

"Bất quy lộ." Hắn quay đầu mỉm cười với ta, lần đầu tiên ta thấy Tàng Đao lộ ra nụ cười ngọt ngào như vậy. . .

Cho dù là con đường không có lối về, ngươi cũng sẽ. . . tiếp tục đi tới đi.

Cần. . . có người cùng ngươi chứ? Tàng Đao.

Đẳng cấp ta tới trên dưới ba mươi là có thể cấu thành "Truyền thừa", "Truyền thừa" là một loại tổ đội, nhưng cũng có một số nhiệm vụ tương quan, tỷ như A Ưu bọn họ đến kéo ta, nhận là nhiệm vụ "Tân hỏa truyền thừa".

Nhiệm vụ "Tân hỏa truyền thừa" có hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất chính là bọn họ đến tân thủ thôn kéo ta, đưa ta đi nhậm chức, là có thể nhận thưởng cho. Giai đoạn thứ hai, là đợi ta đến một đẳng cấp nhất định, do A Ưu bọn họ mang ta tham gia trắc thí, trắc thí xong ta cùng A Ưu bọn họ đều có thể nhận được phần thưởng.

Giai đoạn thứ nhất rất đơn giản, nhưng giai đoạn thứ hai lại phi thường khó khăn.

Đầu tiên, người bị kéo phải đạt đẳng cấp trên 50, mới có khả năng thông qua khảo nghiệm, người bình thường kéo tân thủ, nào có thể kéo lâu như vậy. Tiếp theo, người kéo nhất định phải có đẳng cấp cao hơn người được kéo trên 30 cấp mới có thể tổ đội truyền thừa, không nói độ khó của khảo nghiệm, chỉ mỗi điểm ấy A Ưu bọn họ đã thất bại rồi.

Khi A Ưu bọn họ vào tân thủ thôn kéo ta, đẳng cấp chỉ có ba mươi mấy, lại bởi vì phải bồi ta luyện, hơn nữa ta quá kéo chân, cấp bậc của bọn họ bây giờ chỉ kém ta trên dưới mười cấp, trên dưới hai mươi cấp có thể dùng phương thức tổ đội mạo hiểm đoàn luyện công, đẳng cấp của Tàng Đao quá cao không thể theo chúng ta một tổ.

Vì vậy Tàng Đao nghĩ đến một biện pháp, hắn 105 cấp, do hắn thêm chúng ta tổ đội truyền thừa, lại do A Ưu bọn họ xúc phát giai đoạn thứ hai của nhiệm vụ "Tân hỏa truyền thừa", chúng ta liền có thể cùng nhau tiến nhập địa đồ nhiệm vụ.

Xúc phát nhiệm vụ xong, chúng ta bị truyền tống vào một phòng khiêu chiến.Trong đại sảnh rộng lớn của một tòa kiến trúc gothic, treo đầy bích họa tinh mỹ , giữa đại sảnh có một giá nến lớn, nhiệm vụ này chính là muốn từ trong mê cung lấy ra ngọn lửa, châm nến trên giá nến này.

"Thiểm Lôi các ngươi không cần đi vào, ở bên ngoài chờ ta cùng Tiểu Lượng đi ra là tốt rồi." Tàng Đao nói.

"Nhiệm vụ thưởng cho chỉ có chúng ta mới có thể lấy, hay là chúng ta đi thôi." A Ưu ngượng ngùng nói: "Ngươi giúp chúng ta tổ đội, cũng đã rất cảm tạ."

"Ở đây một lần chỉ có thể để hai người tiến nhập."

Xem ra trước khi Tàng Đao vào đây, đã tỉ mỉ nghiên cứu qua nhiệm vụ này.

"Tiểu Lượng nhất định phải đi vào, mà các ngươi. . . không có biện pháp." Hắn cười nói.

Người bị mang phải trên năm mươi cấp mới có thể đi qua, liền biểu thị người kéo ít nhất cũng phải trên trên tám mươi, trong chúng ta, A Ưu đẳng cấp cao nhất, cũng mới 66 mà thôi.

"Ai! Vậy không thể làm gì khác hơn là làm phiền ngươi, " Đại Phiên vỗ vỗ vai Tàng Đao, "Thực sự là xấu hổ." Nhưng nụ cười trên mặt hắn lại không hiểu hiện như vậy.

"Sẽ không." Tàng Đao lắc đầu, nhất quán cười ấm áp, "Ta rất thích ý hỗ trợ."

Ác! Tàng Đao ── ngươi thật là một người thật tốt thật ôn nhu! Ta kéo tay Tàng Đao, "Vậy đừng nói nhảm nữa, chúng ta đi nhanh một chút đi!" Tay kia sờ lên giá cắm nến.

"Chúng ta sẽ trở lại nhanh thôi." Nói xong, Tàng Đao cũng đưa tay sờ lên giá cắm nến.

Giá cắm nến màu vàng kim bùng nổ bạch quang chói mắt, chúng ta bị bạch quang truyền tống khỏi đại thính.

Thật không rõ, game online vì sao nhất định phải thiết kế một đống lớn mê cung, cứ như không đem người chơi chúng ta vây trong trò chơi thì không cam lòng vậy.

Trong hiện thực ta không phải tên mù đường, nhưng vừa vào trò chơi, liền tuyệt đối là tên bạch si ── điểm ấy ta thừa nhận.

Cho nên vừa vào cái mê cung phức tạp này, cả người ta liền hoàn toàn ngốc lăng. . .

"Cái quỷ gì thế này ──" gào thét.

Mê cung khiêu chiến quả thực chính là rừng cây, địa thế chợt cao chợt thấp, cỏ dại cao hơn đầu gối, làm cho người ta thấy không rõ bước tiếp theo là đất bằng phẳng hay là đầm lầy. Rừng cây rậm rạp che khuất bầu trời, đủ loại dây leo từ trên rũ xuống, âm nhạc bối cảnh xen lẫn côn trùng cùng ếch tiếng kêu vang. Nơi này là rừng mưa nhiệt đới phải không?

Đại thính tráng lệ bên ngoài căn bản là một âm mưu!

"Ha ha a." Tàng Đao cười nói: "Không chỉ như vậy đâu, ngươi chờ chút sẽ biết."

"Không ── ta không muốn biết!" Cách ba bước trước mắt là một mảnh ao đầm, mặc dù không phải đại dương mênh mông, nhưng cái gì nhưng xem bộ dạng dính nhớp nhúa của nó, ta thật sự hoài nghi, làm sao đi qua được đây???

"Địa đồ nơi này sẽ ngẫu nhiên biến hóa, ngươi cẩn thận một chút." Tàng Đao cực kỳ cẩn thận bước lên một bước, "Tiểu Lượng, ngươi nắm ta lại."

Ta không nói hai lời bắt lấy vạt áo hắn, "Có điểm khủng bố a. . ." Ngoại trừ bối cảnh âm nhạc, không nghe được bất kỳ thanh âm nào nữa, bây giờ làm thế nào a?

Tàng Đao khẽ cười nói: "Không có chuyện gì, có ta ở đây."

Nghe vậy, ta càng siết chặt vạt áo hắn, như không bao giờ muốn buông ra nữa, siết đến vạt áo hắn nhăn luôn.

Tàng Đao nhấc chân, một bước vượt qua ao đầm. . . Chờ một chút! Một bước?

Ta bởi vì nắm chặt y phục của hắn, hắn đi về phía trước, cả người ta cũng bị kéo về phía trước, hắn một bước vượt qua ao đầm, ta còn chưa kịp phản ứng gì cả, cảnh vật trước mắt đột nhiên biến ảo, biến thành như là một mê cung trong lòng đất.

"Kháo! Này là cái gì!" Ta rống to hơn.

"Đừng khẩn trương, người khiêu chiến mê cung chính là như vậy, nó sẽ ngẫu nhiên lấy mẫu mê cung có trong trò chơi, cứ từ từ đi sẽ tới." Nói, hắn kéo ta vòng vào một chỗ rẽ.

Cảnh tượng trước mắt lần thứ hai biến hóa, bây giờ là mê cung phòng khách nguy nga lộng lẫy.

Ta sắp điên rồi nha!

"Tàng Đao ── ta không được ──" ta quỳ rạp trên mặt đất, loại trùng kích tinh thần này, không phải loại tân thủ như ta có thể chịu được.

Tàng Đao vừa mới đánh xong một con quái mạnh vừa toát ra. Ta nhìn không ra đó là quái ì. Quay đầu lại thấy ta rất vô dụng quỳ rạp trên mặt đất, bật cười nói: "Ngươi bị giật mình?"

"Sắp bị hù chết." Xin tha thứ cũng vô dụng.

Tàng Đao ngồi xổm ở trước mặt ta, ôn cười nói: "Hay là như vầy. . . ngươi nhắm mắt lại, ta kéo ngươi đi."

Ác! Tàng Đao ── ngươi thật là một người tốt! Ta cảm động nhìn hắn, "Tàng Đao ngươi thật tốt ── "

"Đâu." Tàng Đao nâng ta dậy, "Đi nhanh đi, đừng để Thiểm Lôi bọn họ chờ lâu."

Ta nặng nề gật đầu, cười nắm cổ tay Tàng Đao, nhắm mắt lại, theo cước bộ của hắn đi về phía trước.

── không chút do dự, theo hắn đi.

"Ừ. . . Tàng Đao a. . ."

"Thế nào?"

"Nếu như ta cùng lạc đường thì làm sao bây giờ, mê cung này vẫn sẽ biến ảo đi?"

"Yên tâm, ta sẽ không bỏ ngươi lại. . ." Tiếng nói ôn hòa dễ nghe vang lên bên tai ta. . .

Ngươi là ta phát hiện, một người cực kỳ NICE, cực kỳ NICE, ngay cả Nguyệt Phi Ly cũng không tốt bằng ngươi, ta đang nắm cổ tay ngươi thật chặt, ngươi cảm thấy chứ?

Những lời không cần phải nói ra. Ngươi ở đâu, ta liền nguyện ý ở nơi đó!

Dọc theo đường đi, Tàng Đao đi một chút dừng một chút, hắn dừng lại, ta biết là gặp quái, ta sẽ lập tức buông tay ra, mở mắt lui sang một bên, chuẩn bị giúp hắn buff máu. Quái chết, ta lại lập tức kéo tay hắn.

Tàng Đao đánh giá, chúng ta chạy tới một nửa. Khó trách hắn nói A Ưu không có biện pháp ứng phó mê cung này, địa đồ nơi này không ngừng biến hóa, chủng loại quái vật xuất hiện cũng lung tung beng lên, người không có nhiều kinh nghiệm trò chơi căn bản ứng phó không được.

"Chờ một chút." Lại biến ảo một địa đồ, Tàng Đao đột nhiên dừng lại.

"Làm sao vậy?" Ta hỏi, len lén mở mắt."Gặp quái?"

"Ân. . ." Tàng Đao nhìn chung quanh, "Hình như ta lạc đường."

Lạc đường? "Không thể nào!" Tàng Đao cũng sẽ lạc đường? Không có khả năng!

"Chúng ta hình như đi qua bảy địa đồ. . . Theo lý thuyết hẳn là đến rồi." Tàng Đao nhíu mày suy tư, "Đi lầm chỗ nào chứ?"

"Đi nhầm không quan hệ!" Ta cười nói, "Cứ việc đi tới." Để A Ưu bọn họ chờ chết luôn cũng được!

"Ngươi chờ ta một chút, ta lên khu thảo luận nhìn."

Khu thảo luận? Ta cho rằng Tàng Đao muốn logout tìm tư liệu, không nghĩ tới hắn nói vừa xong, người liền đứng tại chỗ bất động. Đây là có chuyện gì?

Tàng Đao bất động, ta cũng không dám động. Ta nắm chặt pháp trượng, cảnh giới nhìn bốn phía. Nghìn vạn lần đừng có quái đi ra a!

Nhưng cuộc sống chính là bi ai như vậy, chuyện ngươi càng không hy vọng, nó lại càng phát sinh, trong lúc ta đang ở cầu khẩn quái đừng ra, thì nơi khúc quanh có hai con quái rống quác quác xông ra.

Hai con cầm trong tay cây chỉa ba bốc lửa, vừa xấu xí lại còn phát ra tiếng gào khó nghe, công tới chúng ta. Chúng nó đồng thời giơ hỏa xoa lên, muốn đâm vào chúng ta.

Lập tức ta cái gì không nghĩ, một trượng "miêu" (đánh) vào một con quái. Ta quên mình chỉ là một thuần Tế Ti cấp 60, ngoại trừ buff máu chỉ có thể gãi ngứa cho quái vật, ta chỉ biết là, không thể để cho Tàng Đao thụ thương!

Hỏa xoa của con quái xấu xí đâm vào người ta tạo thành một lỗ máu bốc lửa, huyết lượng của ta trong nháy mắt giảm đi một phần ba. Ta nuốt một viên huyết hoàn, không sợ chết lại "miêu" một con quái xấu xí khác. Ta thực sự không biết nó tên gì!

Xấu quái trên đầu nhảy ra mấy cái chữ "-38″, ta đã nói cộng sức mạnh không uổng phí mà! Hai con quái xấu xí bị ta công kích lập tức buông tha Tàng Đao, ngược lại rượt theo ta.

Sợ mê cung sẽ biến ảo, ta không dám chạy quá xa, không thể làm gì khác hơn là vẫn chạy vòng vòng quanh Tàng Đao, cũng không có thời gian ném cái Trì Dũ Thuật buff máu cho mình.

Tàng Đao vừa lấy lại tinh thần, thấy ta chật vật, sợ đến toát mồ hôi lạnh."Tiểu Lượng!" Hắn rút chủy thủ ra, xoạt xoạt hai tiếng, lôi hai con quái xấu xí rượt ra đi.

"Hô ── thiếu chút nữa rụng nụ." Ta liều mạng thở

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net