Phiên ngoại 12 - Tàng Đao ( lỗi chữ , sửa sau TvT )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Ánh trăng sáng

Ngày chủ nhật sau kì thi giữa học kỳ, bên ngoài trời đang mưa, sắc trời hôn ám, mưa cứ tách tách tách rơi liên tục từ sáng sớm đến tối, hủy hết hăng hái của người ta.

"Buồn chán muốn chết!" Ta ghé vào trên bàn sách, bàn phím bị ta ép tới cách cách cách cách, ấn ra một đống chữ loạn tùng phèo.

"Đậu hủ chiên của ta a ── thịt xiên nướng của ta a ── "

Ta muốn đi dạo chợ đêm a a a a ──

Ta trở mình lật tới trên giường, lăn long lóc

"Tiểu Lượng, mày ồn quá." Bạn cùng phòng A Ưu nhấc đầu ra khỏi màn hình huỳnh quang quay lại cười mắng: "Chợ đêm còn tới ba tuần a."

"Thế nhưng thật nhàm chán quá đi." Ta lăn đến, "Thi xong tao không muốn cứ chui rúc ở ký túc xá nữa!" Lại lăn đi, "Tao muốn đi ra ngoài cuồng hoan!"

Đối với đám học sinh nghèo đáng thương chỉ có xe lửa mà nói, mưa gió là thứ gây trở ngại hạnh phúc lớn nhất!

"Ngoạn trò chơi a!" A Ưu nói, tay chạm vào màn hình huỳnh quang chọt a chọt, "Mày có thể chơi "Thiên Vận" với tụi tao."

Ngừng lăn, ta giương mắt nhìn Sỏa Tử với Đại Phiên nằm thẳng cẳng trên giường, đầu đội mũ giáp trò chơi, tiến nhập trạng thái nửa ngủ chơi cái kia trò chơi mô phỏng cái gì đó, thật sự là đi chơi thật sao?

Ký túc xá học sinh có thể chứa bốn người, Sỏa Tử, Đại Phiên với A Ưu ba con hỗn trướng, từ sau khi say mê "Thiên Vận", ngoại trừ đi học với ăn uống, hầu như mỗi ngày đều ngâm mình ở trong trò chơi, ta đáng thương hoàn toàn bị xa lánh.

Ngày hôm nay thật vất vả chúng ta mới hẹn cùng nhau dạo chợ đêm, thế nhưng cơn mưa chết toi này cứ mưa suốt từ sáng sớm, thấy mưa không có xu thế tạnh, Sỏa Tử và Đại Phiên quay về ký túc xá liền đơn giản bay lên giường ngoạn trò chơi đi, chỉ có A Ưu còn có chút lương tâm, cùng ta nói chuyện phiếm...

Không, kỳ thực hắn là đang chở tải hồ sơ xuống, ta đoán hắn làm xong cũng sẽ leo lên.

"A Ưu, cũng không phải mày không biết. . . Không phải tao tự bế, thế nhưng ngay cả RPG (trò chơi sắm vai ) tao cũng chưa từng chơi!"

Bởi vì ta là tên mù trò chơi! . . . Này hình như không có gì hay để đắc ý.

A Ưu chưa có trả lời ta, hắn dừng hình ảnh trước màn hình huỳnh quang, ta giương mắt liếc qua, chỉ thấy trên màn hình thanh quang đặc hiệu lòe lòe, âm hưởng khúc nhạc chiến tranh truyền ra khí thế bàng bạc.

"A Ưu?" Ta bò dậy, tiểu tử này làm gì vậy?

"Kháo! Suất ngây người!" A Ưu quái hống một tiếng, từ trên ghế nhảy lên, chạy đến bên giường Sỏa Tử cùng Đại Phiên, cố sức đập giường bọn họ .

"Sỏa Tử! Đại Phiên! Tụi bây mau đứng lên coi, mẹ nó suất bạo!"

Bùm bùm bùm, Sỏa Tử cùng Đại Phiên lập tức từ trên giường nhảy lên, Đại Phiên đã từng nói, cái gì mũ giáp mô phỏng gì gì kia, nếu như đang sử dụng mà có người tới gần hoặc là đụng vào, hệ thống sẽ tự động đăng xuất, cho nên khi bọn họ đang chơi "Thiên Vận", nghiêm cấm ta tới gần.

"Cái gì cái gì?" Sỏa Tử lấy mũ giáp xuống, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Cái gì vậy?"

Đại Phiên cũng lấy mũ giáp xuống, mắng: "Kháo! Mày hại tao thiếu chút thì ngủm."

"Tụi bây mau đến xem cái này!" Trên mặt A Ưu xuất hiện vẻ hưng phấn, ngay cả ta cũng tò mò.

"Nhàm chán là tao làm thịt mày!" Đại Phiên nghiến răng nghiến lợi nói.

Hai người bọn họ từ giường trên leo xuống, ta lăn qua đầu giường, ở góc này vừa vặn khả dĩ thấy màn hình của A Ưu.

Ba người vây quanh trước bàn học của A Ưu, A Ưu chọn trình duyệt mở clip, đè xuống PLAY, màn hình máy vi tính trong nháy mắt nổ tung bởi những ánh sáng loang loáng.

"Suất bạo!" Đại Phiên rống lên một tiếng, người tiến đến trước màn hình.

"Suất đi! Tao thấy trên diễn đàn." A Ưu nói.

"Đây là. . . lúc nào vậy?" Hai mắt Sỏa Tử nhìn chằm chằm màn hình, không tập trung hỏi.

"Mày ngu à! Đương nhiên là cuối tháng trước."

Đại Phiên chặn đường nhìn của ta, hại ta nhìn không thấy màn hình, nghe ba người bọn hắn thảo luận nhiệt liệt như vậy, ta nhịn không được từ trên giường nhảy lên, chen đến bên cạnh Sỏa Tử, ngay cả dép cũng không mang.

"Cái gì cái gì? Tụi bây đang coi cái gì vậy?" Có thứ hay cũng không chia cho ta, thật nhỏ mọn!

"Tiểu Lượng, mày xem không hiểu đâu." A Ưu cười nói, "Đây là tinh hoa đặc tập công thủ thành chiến cuối tháng trong "Thiên Vận", quay lại các trận công thủ thành của các thành lớn. . ." Lời còn chưa nói hết, A Ưu đột nhiên chỉ vào màn hình nói.

"Tới! Chính là đoạn này!"

Sỏa Tử bọn họ lập tức áp sát vào màn hình, cứ như muốn đem mình nhét vào trong máy vi tính vậy, ta cũng lập tức dời tầm nhìn lên màn hình.

Bầu trời đêm đen nhánh, một vầng trăng tròn vành vạnh treo cao, vài đám mây bay qua. . .

Có cái gì hay đâu? Ta đang muốn hỏi như vậy, trong lúc bất chợt, hình ảnh cấp tốc hiện lên một bóng đen."Đó là cái gì?" Nhìn hình dạng kia, hình như là rồng?

"Chú ý nhìn!"

Màn ảnh kéo lại gàn, bóng đen xẹt qua to vầng trăng tròn, quẹo cua, bay về phía trước.

Ta rốt cục thấy rõ ràng !

Đó là một con phi long màu xanh đậm, lân giáp loáng thoáng lóe lên ngọn lửa đỏ tươi, trên lưng phi long chở một người, mái tóc dài màu nguyệt bạch của hắn trong ánh trăng mang theo quang hoa ngân sắc đẹp mắt, từ trước mắt ta lóe lên rồi biến mất. . .

"Chờ đã!" Ta lập tức thân thủ đè xuống pause, vội vội vàng vàng hỏi: "Hắn là ai vậy?"

"Ngân Chi Vô Nguyệt Phi Ly. . ." Sỏa Tử hai tay nâng mặt, say mê nói, "Ác! Hắn vẫn đẹp như thế. . ."

"Ngân Chi Vô Nguyệt Phi Ly? Cái gì? Mày đang nói cái quỷ gì vậy?" Nào có tên kỳ quái như vậy?

"Phốc!" A Ưu phun cười, "Nguyệt Phi Ly là nick name trong trò chơi của hắn, Ngân Chi Vô là dong binh đoàn hắn thuộc về."

Ta cái hiểu cái không gật đầu, "Hắn rất nổi tiếng sao?"

Đại Phiên trợn mắt xem ta, trách ta ấn pause lung tung, hắn tức giận nói: "Không biết việc Húc Chi Vô Cực khai sáng Ngân Chi Vô Hạn thành, chẳng khác nào không chơi "Thiên Vận". . . Những lời này ngươi chưa từng nghe qua sao? Nguyệt Phi Ly chính là phó thành chủ Ngân Chi Vô Hạn thành."

"Gì? Húc Chi Vô Cực là ai?" Mặt ta đầy dấu chấm hỏi.

"Tiểu Lượng mày thực sự là. . ." A Ưu vô lực lắc đầu.

"Chờ một chút, tao nhớ trong máy tính của tao hình như có. . ." A Ưu thu nhỏ trình duyệt, lục tìm file, ". . . Ta tìm xem."

"Là cái số đặc biệt kia sao? Mau mau mau, tao muốn xem!" Sỏa Tử cực hăng.

Đại Phiên thưởng cho Sỏa Tử một quyền, tức giận nói: "Sỏa Tử mày ngốc thật sao! Nguyệt Phi Ly dù thế nào đi nữa cũng là nam nha, trồng cây si cái gì."

"Mày quản tao, tao cứ trồng!" Sỏa Tử đáp lại hắn một quyền.

"Tìm được rồi!" A Ưu chọn một file video tên "Ngân Chi Vô", mở ra.

"Tụi bây vừa xem chính là tổng tập, cho nên chỉ có một đoạn ngắn. Cái này mới là bạn tao quay lén Ngân Chi Vô công thủ thành, siêu cấp ngầu nha!" A Ưu giơ ngón tay cái lên trước mặt ta.

Video bắt đầu chạy, Sỏa Tử cùng Đại Phiên ngừng đánh nhau, hết sức chăm chú nhìn màn hình.

Mấy giây đầu, ánh mặt trời chói mắt cuồn cuộn bắn ra sau những đám mây, màn ảnh chuyển xuống một tòa thành kiểu dáng châu Âu có tường thành màu đỏ, hình ảnh theo âm hiệu kéo gần, ngừng trên năm chữ "Ngân Chi Vô Hạn thành" thật lớn.

Phối nhạc êm dịu nhẹ dần, tiếng trống trận vang lên, một đoàn người mặc khôi giáp trường chạy đến gần tường thành, trên tường thành, đồng dạng đứng một đám người đông nghịt.

Trong số đó, có một nam tử tóc vàng tai nhọn đứng phía trước nhất, hai tay vòng quanh ngực, từ trên tường thành quan sát đoàn người phía dưới, bề ngoài suất khí lãnh ngạnh, hai mắt hắn là màu xanh lam thẳm lạnh như băng, tóc đuôi ngựa màu oàng kim lay động phía sau, khí thế ngạo thị thiên hạ như tỏa ra từ trong cốt tủy.

"Thành chủ Húc Chi Vô Cực" Năm chữ theo lối viết thảo đánh vào trên người hắn, khóe miệng hắn câu dẫn ra nụ cười cuồng ngạo."Các bạn thân mến, đem đám ngu xuẩn to gan dám mạo phạm chúng ta đánh xuống địa ngục!" Giọng điệu cũng là cuồng vọng đến cực điểm.

"Suất ngây người! Tụi bây coi, đây mới là nam nhân a!" Đại Phiên rống lên bên tai ta, xem ra hắn cùng Sỏa Tử căn bản là tám lạng nửa cân.

"── Giết!" Quần chúng mặc trường bào phía sau Húc Chi Vô Cực cùng gào lên.

"Được rồi được rồi, các ngươi chậm rãi giết," Một nam tử mặc trường bào mái tóc ngân bạch ngắn tới vai đái lĩnh một nhóm người mặc trường bào khác bĩa môi, "Tất cả chết hết ta cũng không cần bận rộn."

Trên người hắn đánh ra mấy chữ "Phó thành chủ Nửa Cuộc Đời Phong Vân".

Đàn người phía dưới tiếp cận cửa thành, đoàn người thủ ở ngoài thành gần lên tiến lên nghênh chiến.

"Đây là Nhất Kiếm Thiên Hạ suất lĩnh Hộ Thành Quân." A Ưu giải thích.

"Ác! Nguyệt Phi Ly đâu rồi? Sao tao không thấy hắn?" Ta nóng lòng nhìn, lười nghe A Ưu giảng giải.

"Bảy giây nữa sẽ xuất hiện!" Sỏa Tử nói, ta đoán hắn xem cái clip này không dưới trăm lần.

"Hiện tại chỉ chờ. . ." Húc Chi Vô Cực trong hình nói được phân nửa thì dừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn lên cao, cười híp mắt. "Nguyệt!"

Màn ảnh kéo lên trên cao, lập tức nhìn thấy một nam tử ngân phát cưỡi trên lưng một con ưng màu trắng khổng lồ, khi đôi mắt màu xanh tím nhìn đến Húc Chi Vô Cực, quang thải chói mắt.

"Đánh bại bọn họ đi, Vô Cực!" Nguyệt Phi Ly cười rực rỡ nói.

"Chỉ vì ngươi mà chiến!" Húc Chi Vô Cực vui đùa (? ) tặng một hôn gió cho hắn, thanh trượng màu xanh đậm chỉ lên trời, tư thế oai hùng bừng bừng, ngạo khí mười phần.

Nụ cười của Nguyệt Phi Ly càng thêm sáng lạng mười phần, mái tóc dài màu ánh trăng tung bay hiện ra khuôn mặt trắng nõn, tai dài nhọn, cổ mảnh mai, thẳng đến sau đầu, tỏa ra ngân quang khiến người ta không mở mắt ra được.

. . . Người này... xinh đẹp cỡ nào!

Nguyệt Phi Ly ngồi trên lưng con ưng khổng lồ màu trắng, bay thấp xuống, giơ tay bắn ra tảng lớn hỏa vũ, đám người phía dưới kêu gào rống giận, có người phát ra ma pháp tiễn muốn công kích hắn, thế nhưng đều bị hắn dễ dàng né tránh

Hắn lại giơ tay lên, hỏa vũ lại đánh xuống.

Hồng quang chiếu lên khuôn mặt tuyệt mỹ của hắn, thần thái trong mắt cùng dáng tươi cười có vẻ đắc ý lại thần khí, ta hoàn toàn không thể dời đường nhìn, có một quả bom nổ tung trong lòng ngực, máu ta sôi trào, tim đập như trống trận.

Người này... mỹ lệ cỡ nào. . . lại cường đại đến mức nào a!

Tựa như trăng sáng trong trời đêm đen kịt tuyệt đối không có thể bị khinh thường, chói mắt đoạt nhãn như vậy. Ta đột nhiên có xung động muốn đuổi theo. . .

"A Ưu, tao muốn chơi "Thiên Vận"! Tụi bây chỉ tao đi?"

"Mày xác định? Tiểu Lượng, tuy rằng "Thiên Vận" rất dễ chơi, thế nhưng mày ngay cả RPG chưa từng chơi. . ." A Ưu chần chờ nói.

"Tao muốn chơi!" Chỉ vào Nguyệt Phi Ly trên màn hình, ta ngữ khí kiên định nói: "Tao muốn trở thành người mạnh như Húc Chi Vô Cực cùng Nguyệt Phi Ly!"

"Coi mày nói điên khùng cái gì kìa!" Đại Phiên cho ta một chưởng, "Đây chính là mộng tưởng của tất cả người chơi Thiên Vận."

Ta xoa xoa cái trán bị đánh, trên tường thành Ngân Chi Vô Hạn thành đứng đầy người, nhưng thành này khá lớn, nhất định còn có chỗ trống cho ta đứng đó!

Đã lâu không có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, đã lâu không có mong đợi, đuổi theo một cái mục tiêu ── ta, muốn trở thành một thành viên của bọn họ!

"Tao sẽ cố gắng học, tụi bây dạy tao chơi như thế nào đi!"

Dự chi tiền xài vặt tháng sau, ta mua bộ mũ giáp trò chơi cùng tinh phiến "Thiên Vận", A Ưu bọn họ tìm suốt cả ngày giảng giải cho ta, ta đại thể biết chơi như thế nào rồi.

Loại trò chơi mô phỏng như "Thiên Vận" này, là loại game online thịnh hành nhất đương thời, mấy cái game online bình diện hầu như không ai muốn chơi.

"Thiên Vận" trò chơi này từ sau khi cập nhật phiên bản Tử Vong đại lục, lập tức thăng lên là trò chơi đứng đầu bảng, dùng cách nói của A Ưu bọn họ chính là: Không chơi "Thiên Vận", chẳng khác nào không chơi game online mô phỏng.

Mới vừa gia nhập vào trò chơi, ta đã có thể lý giải A Ưu bọn họ vì sao lại nói như vậy.

Đặt mật mã cùng với quét võng mạc, ta tiến nhập truyển chọn hình ảnh nhân vật.

Trước mắt xuất hiện một tòa kiến trúc như giáo đường trắng tinh khiết, mây bay trên đầu, thủy tinh đầy màu sắc trên đỉnh giáo đường lóe quang thải ngũ sắc, bên tai là phối nhạc bối cảnh cực kỳ dễ nghe, đẹp như tiên cảnh chốn nhân gian.

Đi vào giáo đường, đi qua cổng vòm, trước mắt xuất hiện một cái bình đài màu trắng, hai bên trái phải các có một bàn kiểu quầy bar ghi "Đăng kí" cùng "Tuyển chọn ngôn ngữ" .

A Ưu bọn họ nhắc nhở ta, trước khi chọn nhân vật, nhất định phải tới quầy bar đăng kí cùng tuyển chọn ngôn ngữ trước, ta đây nghiên cứu bản thuyết minh đã lâu, cho nên không tốn bao nhiêu công phu đã làm xong rồi.

Tiếp theo đi đến bình đài, khẩn trương hít sâu một hơi, tay đặt vào giữa thạch trụ.

Hư ảnh của chín chủng tộc xuất hiện trên bình đài, A Ưu bọn họ chơi là chủng tộc trên Xích Thổ đại lục, cho nên tốt nhất là ta cũng chơi những chủng tộc kia, hình như là. . . Ma tộc, Thú nhân tộc cùng Hắc Ám Yêu Tinh tộc đi.

Trong tài liệu nói Nguyệt Phi Ly là Ma tộc, ta đương nhiên không chút nghĩ ngợi lựa chọn Ma tộc, màu mắt màu tóc cũng chọn mày xanh tím và nguyệt sắc như Nguyệt Phi Ly. Hắc hắc hắc! Ai bảo ta sùng bái hắn.

Nhưng mà cho dù là Ma tộc tai nhọn giống Nguyệt Phi Ly, màu mắt màu tóc cũng chọn giống hắn, "cái" trước mặt có bảy tám phần tương tự ta, dù nhìn thế nào cũng không được tự nhiên.

Nguyệt Phi Ly vóc người thon dài, tướng mạo lại càng tuấn mỹ không gì sánh được, trái lại ta... miễn cưỡng không tính là lùn, gương mặt này cũng chưa từng được nữ sinh tán thưởng là suất, tối đa chỉ là thanh tú cộng khả ái.

Trời biết nam nhân cần khả ái để làm chi! Thật hy vọng ta có thể suất khí như Húc Chi Vô Cực, hoặc là phiêu lượng như Nguyệt Phi Ly.

"Ta" đối diện càng nhìn càng kỳ quái, thẳng thắn thay đổi một kiểu tóc buộc lại, hình ảnh ngân phát phiêu phiêu quả nhiên chỉ thích hợp với Nguyệt Phi Ly.

Đặt xong ngoại hình, xác nhận, một giọng nói vang lên từ trống rỗng.

". . . Thỉnh tuyển chọn trở thành hệ thể chất hoặc hệ tinh thần."

"Hệ... hệ tinh thần!" Ta lắp bắp. Nguyệt Phi Ly, Nguyệt Phi Ly a!

"Tạo nhân vật hoàn thành." Hệ thống vừa nói xong, Ma tộc đối diện đi về phái ta, cùng ta hợp làm một thể.

"Hoan nghênh tiến nhập thế giới Thiên Vận. . . Chúc ngài chơi vui vẻ. . ."

Chọn xong nhân vật, tiếp tục là đặt tên.

Ta bị đưa đến một toàn kiến trúc giáo đường, trên thảm đỏ trải dài từ ngoài cửa vào bên trong, có mấy người đang xếp hàng chờ đặt tên, ta vội vã tiến lên xếp hàng.

"Thiên Vận" không hổ là game online nóng nhất hiện nay, một đống người tranh nhau ngoạn, xem ra nhất thời nửa khắc còn không đến phiên ta, trong lúc buồn chán, ta kéo dài cổ nhìn loạn chung quanh.

Đỉnh giáo đường làm bằng thủy tinh màu sắc rực rỡ, ánh trăng xuyên thấu qua thủy tinh, phản xạ những sắc màu rực rỡ. Ngoài cửa sổ, bầu trời đêm không mây trong suốt quang đãng, chỉ có một vầng trăng sáng treo cao, vô số ngôi sao lấp lánh xung quanh.

Thật xinh đẹp!

Ánh trăng sáng rọi, tựa như Nguyệt Phi Ly ta sùng bái, mỹ lệ lại ấm áp. . .

A a a ── mau mau để ta ngoạn "Thiên Vận" đi!

Khi ta thiếu chút nữa nhịn không được nằm trên mặt đất lăn vài vòng thì, đám người xếp trước mặt ta loang loáng rồi tiêu thất, rốt cục đến phiên ta đặt tên.

Lão đầu (NPC? Mệnh Danh Giả ) nhìn ta đến gần, cười nói: "Tân sinh Ma tộc, ngươi đã nghĩ ra cái tên ngươi muốn chưa? Trên thế giới này, được người kêu gọi, cái tên có một không hai."

Ta chỉnh chỉnh mái tóc dài có chút xốc xếch, khẩn trương nói: "Ta nghĩ. . . Ta muốn gọi là『 Nguyệt Phi Ly 』." Không biết có được không đây?

"Rất xin lỗi, tên này đã được chúc phúc." Lão đầu ấm áp nói.

Di? Không thể dùng tên đó sao? Ta khờ ra. Như vậy. . .

"Vậy Nguyệt Lượng?"

"Rất xin lỗi, tên này đã được chúc phúc." Lão đầu lập lại.

Tại sao như vậy. . . Ta suy sụp hạ vai, thật không có ý nghĩa!

Ta liên tiếp suy nghĩ mấy cái tên đều không được, cuối cùng đơn giản cắn răng một cái. "Hữu Lượng. . . Cái này có thể chứ!" Tên của ta hẳn không có người dùng đi.

"Muốn chúc phúc cái tên『 Hữu Lượng 』 này sao?" Lão đầu hỏi.

Xem ra là OK rồi, "Đúng vậy!" Ta đáp.

"Thỉnh tiếp thu chúc phúc của ta. . ." Lão đặt tay lên đầu ta, một đạo quang mang từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy ta.

Sau đó ── trước mắt tối sầm lại sáng lên, ta chính thức bước vào thế giới "Thiên Vận", theo đuổi vầng trăng sáng ta sùng bái!

Ngay từ đầu, thật sự chỉ vì sùng bái.

2 – Ngắm trăng, ta cùng với hắn

A Ưu nói vận khí ta tốt, nếu không phải đã cấp nhật phiên bản "Tử Vong đại lục", mở ra phương thức "truyền thừa", bọn họ căn bản không có biện pháp vào tân thủ thôn kéo ta, nói như vậy đến cấp 10 nhậm chức rời tân thủ thôn rồi thì không thể trở về nữa.

Bởi vì mở ra chế độ "Truyền thừa", cổ vũ lão thủ kéo tân thủ, A Ưu bọn họ nhận nhiệm vụ đặc thù rồi mới có thể trở lại tân thủ thôn mang ta thăng cấp.

Khi ta còn đang sờ đông sờ tây tuyển chọn nhân vật thì A Ưu bọn họ đã tiếp nhiệm vụ, đợi ta từ trong hỏa diễm Ma tộc đi tới, liền thấy bọn họ đang ở bên ngoài chờ ta.

A Ưu chơi là Đạo tặc Hắc Ám Yêu Tinh tộc, nick name "Thiểm Lôi" ; Đại Phiên luyện là Thứ Khách (chiến sĩ + ám sát giả), Thú Nhân tộc nick name "Thần Hành Khách" ; Sỏa Tử luyện là Ma tộc Chiến Sĩ, nick name "Kẻ ngốc có ngốc phúc" . Ba người bọn hắn khi kéo ta đi luyện công nhận chức nghiệp, không ngừng cổ xúy ta nhất định phải nhậm chức Tế Ti hệ phụ trợ.

Tế Ti tục xưng "máy truyền máu" có thể giúp đội hữu bổ huyết hồi sinh, tựa hồ là một chức nghiệp không thể thiếu trong đội ngũ. Ta đã nghĩ bọn họ làm sao lại tốt bụng như vậy, khẳng khái dạy ta chơi, nguyên lai là có rắp tâm khác!

Ta vốn muốn luyện chức nghiệp như Nguyệt Phi Ly vậy, nhưng nghe nói Nguyệt Phi Ly người này rất thần bí, ngoại trừ công thủ thành chiến ra, hầu như sẽ không xuất hiện, luyện công cũng chỉ theo chân đoàn người của bọn họ mà thôi, trên diễn đàn còn có vài người trêu đùa nói: Húc Chi Vô Cực giấu Nguyệt Phi Ly đi rồi.

Về chức nghiệp của Nguyệt Phi Ly, trên diễn đàn mọi người bàn luận xôn xao, có người nói hắn là Linh Thú Sư (Tế Ti + Triệu Hoán Sư), có người nói hắn là Phù Chú Sư, có người nói hắn là Tế Ti. . . Không rõ ràng lắm rốt cuộc chức nghiệp chân chính của hắn là gì, hơn nữa theo A Ưu bọn họ "khuyến khích", đến cấp 10, ta cũng liền y theo ý của bọn họ nhậm chức Tế Ti. Dù sao cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn a!

"Này, Sỏa Tử, mấy cái điểm này cộng thế nào a?" Sau khi nhậm chức, A Ưu cùng Đại Phiên đi chọn trang bị giúp ta, ta thuận miệng hỏi Sỏa Tử bên cạnh.

"Mày chưa có cộng sao!" Sỏa Tử trợn to mắt, không thể tin được nhìn ta.

"Thật kỳ quái sao?" Nếu không phải nhậm chức thì trước mắt nhảy ra một đống "đông đông", ta còn không biết điểm kỹ năng có thể cộng nha.

". . ." Sỏa Tử

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net