Chương 16: Đến Tử Lao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chỉ trong vài phút ngắn ngủi Hoắc Vân Hàn đã có mặt tại nhà riêng của Ám Vân Ca. Vừa bước vào cửa hắn đã thấy mùi máu tanh từ bên trong thoảng ra, Hoắc Vân Hàn lấy khăn bịt mũi lại tiến vào sâu bên trong căn nhà xem thi thể của Ám Vân Ca. Thanh tra Hứa Sâm trước đây từng xuất hiện giúp đỡ Hoắc Vân Trì, hôm nay cũng có mặt ở đây.

Bên cạnh hắn chính là Hoắc Vân Nghị, thấy anh trai Hoắc Vân Hàn liền đến gần. "Anh, sao anh cũng ở đây?" Hoắc Vân Hàn hỏi

"Ám Vân Ca chết, có liên quan đến Hoắc thị. Hắn là hacker máy tính mà anh thuê. Không ngờ lại là người của em." Hoắc Vân Nghị trả lời.

Không nói gì thêm, hai người quay lại nhìn Hứa Sâm khám thi thể. Hắn lấy ra bọi dụng cụ của mình kiểm tra một lượt căn nhà. Hứa Sâm kiểm tra thì thấy một con dao nhọn ở trong nhà vệ sinh. Hứa Sâm bỏ con dao vào một cái túi rồi đưa cho Hoắc Vân Hàn và Hoắc Vân Nghị xem.

"Hai đứa xem, trên con dao này có gì kì lạ không?"

Hoắc Vân Hàn cùng Hoắc Vân Nghị đeo găng tay vào rồi cầm lấy túi dao. Trên con dao có họa tiết của phượng hoàng và họ chắc chắc con dao này của Tử Dã bang. Rốt cuộc thì tại sao bọn họ lại giết Ám Vân Ca?

Nhiều năm trước, Tử Dã bang cũng đã từng động vào người của Hoắc gia. Hai bên xung đột nhưng chưa bao giờ phải gọi đến cảnh sát.

Hoắc Vân Nghị quay sang nói với Hoắc Vân Hàn: "Chúng ta phải đến Tử Lao một chuyến rồi."

"Tử lao? Là ở đâu? Tại sao lại đến đó?" Hoắc Vân Hàn hỏi dồn dập Hoắc Vân Nghị.

Hoắc Vân Nghị ngơ một lúc rồi mới đáp: "Tử lao là nhà tù mà ba xây ra. Vài năm trước người của Tử Dã bang cũng từng giết người của mình, hơn nữa lại là một cô gái. Cô gái đó tên Dực Nhi. Hiện vẫn đang ở trong đó. Chúng ta đến đó bắt đầu điều tra Tử Dã bang từ cô ta. Lần này chỉ cần bắt được tên giết Ám Vân Ca, chúng ta sẽ lập tức làm Tử Dã bang sụp đổ."

"Cần hợp tác với cảnh sát không?" Hoắc Vân Hàn hỏi.

"Tất nhiên là....không rồi" Hoắc Vân Nghị cười

Vừa ra khỏi nhà Ám Vân Ca, cả hai đều thấy Hoắc Tử Niên. Hắn đang đưa vợ đi dạo. Thấy vậy Hoắc Vân Hàn và Hoắc Vân Nghị đều đồng thanh gọi to: "Chú Tử Niên!!!"

Nghe thấy tiếng gọi, Hoắc Tử Niên liền quay đầu nhìn thì thấy hai đứa cháu của mình. Hắn dặn vợ và con đứng yêu ở đó rồi chạy ra chỗ hai đứa cháu.

"Lâu lắm rồi mới gặp hai đứa. Hai đứa ở đây làm gì vậy?" Hoắc Tử Niên hỏi.

"Chúng cháu vừa ra khỏi nhà Ám Vân Ca. Người của chúng cháu vừa bị giết bởi Tử Dã bang." Hoắc Vân Hàn trả lời

Hoắc Tử Niên ngạc nhiên: "Tử Dã bang? Không ngờ lâu rồi mà bọn chúng vẫn còn động tay chân vào người của mình. Thế các cháu đã bảo với ba chưa?"

Cả hai đều lắc đầu.

" Cháu nghĩ việc này chúng cháu tự giải quyết được nên không nhờ sự giúp đỡ của ba." Hoắc Vân Nghị nói
Hoắc Tử Niên vỗ vai hai đứa: "Có gì thì gọi chú. Giờ chú đưa vợ và con về nhà."

Tạm biệt hai cháu, Hoắc Tư Niên đi lại về chỗ vợ, còn Hoắc Vân Hàn và Hoắc Vân Nghị lên chiếc Aston Martin, đạp ga phóng đi. Phải mất bốn tiếng đồng hồ, hai người bọn họ mới đến được Tử Lao. Vừa đến nơi thì thấy một cô gái, tay đeo hai cái xích dài, cổ được khóa bằng một chiếc khóa điện và cô ta đang quét sân.

Thấy chiếc xe lạ, cô ta liền đứng im. Hoắc Vân Hàn cùng Hoắc Vân Nghị xuống xe, cả hai đều bước về phía cô ta.

" Các người là ai?"

"Cô là Dực Nhi đúng không?" Hoắc Vân Nghị hỏi

Dực Nhi không trả lời thẳng mà lại hỏi vấn lại: "Sao các người lại biết tôi tên Dực Nhi?"

" Chúng tôi là con trai của Hoắc Vân Trì." Hoắc Vân Hàn lên tiếng

Dực Nhi vừa nghe ba từ 'Hoắc Vân Trì' cô ta liền tròn mắt nhìn hai người trước mặt. Không ngờ thời gian lại trôi nhanh như vậy, đứng trước mặt cô ta lại chính là con trai của người đưa cô ta vào chỗ quái quỷ này.

Thấy Dực Nhi im lặng, Hoắc Vân Hàn khua tay trước mặt cô ta: "Này!!!"

Dực Nhi cắn môi, cô ta lườm Hoắc Vân Hàn và tự dưng hành động như một kẻ điên, giơ tay bóp lấy cổ Hoắc Vân Hàn. Hoắc Vân Nghị thấy thấy vậy định cầm lấy tay cô ta thì cổ cô ta kêu lên một tiếng 'píp...xẹt...'

" Á..." Dực Nhi kêu lên.

Cô ta bỏ tay ra khỏi cổ của Hoắc Vân Hàn rồi ngã xuống.

Hắn ngạc nhiên quay sang hỏi Hoắc Vân Nghị: "Anh..anh...cô ta làm sao vậy?"

" Chắc là do cái khóa trên cổ cô ta, chỉ cần chống cự hay phản kháng thì ở chiếc vòng đó sẽ phát ra một lượng điện nhỏ, tuy không đau nhưng có thể làm tê người lâu dài." Hoắc Vân Nghị giải thích

" Thì ra là vậy?"

Hoắc Vân Nghị ngồi xổm xuống, nâng mặt cô ta lên: " Cô Dực này, chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu Tử Dã bang thông qua cô thôi. Cô biết mà, dù không hợp tác với chúng tôi, rời khỏi Tử Lao này thì Tử Dã bang vẫn cho người xóa đi sự tồn tại của cô. Cô tốt nhất là hợp tác với chúng tôi, nếu không tôi không chắc là sẽ đảm bảo sự an toàn cho cô"

Dực Nhi im lặng, nghĩ một hồi lâu rồi cô ta gật đầu đồng ý. Hoắc Vân Hàn đỡ cô ta dậy, cả ba bước vào Tử Lao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hắcbang