Chương 17: Hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong Tử Lao thật tăm tối, không một chút ánh sáng nào lọt vào căn nhà to đó cả. Dực Nhi lấy ghế cho Hoắc Vân Hàn và Hoắc Vân Nghị ngồi.

Hoắc Vân Hàn quay sang hỏi Hoắc Vân Nghị: "Anh....trong này có gián, chuột không?"

"Có....rất nhiều..." Hoắc Vân Nghị cười.

Biết là em trai rất sạch sẽ nên hắn cố tình trêu em trai một chút. Hoắc Vân Hàn vốn sợ bẩn nên khi nghe nói có chuột và gián, hắn liền ngồi gác chân lên bàn. Hoắc Vân Nghị nhìn thằng em rồi xoa đầu.

"Được rồi. Các cậu cứ trả hỏi đi. Tôi sẽ trả lời nhưng có vài câu tốt nhất đừng hỏi tôi." Dực Nhi nói

Hoắc Vân Hàn lặng im lắng nghe. Hoắc Vân Nghị bắt đầu hỏi.

"Động cơ mà Tử Dã bang muốn giết người của Huyết Hắc Quỷ là gì?"

"Tranh chấp vị trí ở Đông Nam Á." Dực Nhi đáp.

"Câu hỏi thứ hai là Tử Dã bang luôn tập trung ở đâu?"

"Cậu hỏi cái này làm gì? Chúng tôi không bao giờ tập trung tại một chỗ?" Dực Nhi thẳn thắn nói thẳng

"Vậy bọn cô làm sao để liên lạc với nhau?" Hoắc Vân Nghị vẫn tiếp tục hỏi.

"Bộ đàm không dây, có định sẵn vị trí của từng người."

Thật không ngờ bọn họ lại hoạt động riêng lẻ. Thảo nào mỗi lần truy tìm là lại là một khó khăn, Đông Nam Á rộng lớn như vậy. Bọn họ có thể trốn bất kì ở đâu mà vẫn có thể liên lạc cho nhau.

Hoắc Vân Hàn lúc này mới lên tiếng: "Người đứng đầu Tử Dã bang là ai?"

"Thứ lỗi, tôi không thể nói. Mà cho dù nói các cậu cũng không biết đó là ai? Vì đến cả chúng tôi còn chưa được nhìn mặt ông ta bao giờ. Chỉ có thể đứng đằng sau cánh cửa nghe lệnh hoặc nghe qua bộ đàm không dây." Dực Nhi đáp.

Thật là kì lạ? Đến thành viên trong tổ chức mà còn chưa nhìn thấy người đứng đầu sao?Cuộc trò chuyện của ba người diễn ra hơn ba tiếng đồng hồ. Trời đã hửng sáng, công việc ở Hoắc thị vẫn còn rất nhiều việc chưa giải quyết. Rời khỏi Tử Lao, Hoắc Vân Hàn đưa Hoắc Vân Nghị trở về công ty.

Đi đến đoạn rẽ thì Hoắc Vân Hàn thấy Hạ Tinh Vu vội vàng chạy từ StarNight ra.Hắn đánh xe đi theo cô, thì thấy cô quay vào một tiệm thuốc. Hoắc Vân Hàn dừng xe, bước xuống xe theo cô vào tiệm thuốc. Hắn đứng ở một góc, lặng lẽ nhìn và nghe xem cô mua thuốc gì?

"Chị ơi, bán cho em thuốc tránh thai." Hạ Tinh Vu nói nhỏ

Vì Hạ Tinh Vu nói nhỏ nên mới đầu cô bán thuốc không nghe thấy. Hạ Tinh Vu phải nói hai, ba lần nữa cô bán thuốc mới nghe.

"Chị ơi, uống vào sau khi quan hệ là không có thai đúng không?" Hạ Tinh Vu hỏi

Cô bán thuốc gật đầu: "Đúng rồi em."

Hạ Tinh Vu trả tiền cho cô bán thuốc rồi cầm thuốc tránh thai ra ngoài. Sáng nay lúc cô dậy thấy trên người mình không một mảnh vải che thân, hơn nữa lại có vết máu dính ra giường.

Hạ Tinh Vu đi mua trai nước, Hoắc Vân Hàn đi theo sau. Tìm một chiếc ghế đá ngồi, cô mở lọ thuốc rồi lấy một viên ra. Đang định cho thuốc vào miệng thì cô lại bị chặn lại. Hắn giựt thuốc của cô ném xuống đất, giẫm nghiền nát rồi cầm lọ thuốc dốc hết xuống đất.

"Hoắc Vân Hàn...nhóc làm cái gì vậy?" Hạ Tinh Vu kêu lên.

"Cô không biết uống thuốc này có hại trên sức khỏe sao?" Hoắc Vân Hàn cau mày quát.

Hạ Tinh Vu ngạc nhiên, tròn mắt nhìn. Nước mắt của cô bỗng ứa ra, Hoắc Vân Hàn thấy vậy liền vội an ủi: “Này…này sao cô lại khóc thế?”

“Tại sao trong lúc tôi say, nhóc lại dám làm chuyện đó với tôi?” Hạ Tinh Vu hỏi

Hoắc Vân Hàn ngơ mặt: “Chuyện…chuyện gì? Không phải tối qua cô luôn chủ động sao?”

Nói đến đây, Hạ Tinh Vu đỏ mặt. Sáng nay lúc đánh răng rửa mặt trong StarNight cô đã nhớ hết mọi chuyện tối qua, là tự cô sà vào lòng của Hoắc Vân Hàn, đã thế còn nói linh tinh làm tình nhân nữa chứ.

Hạ Tinh Vu cắn môi: “Tối qua…tôi chủ động là thật. Nhưng mà, nhóc cũng không được tranh thủ mà cướp đi lần đầu của tôi chứ.”

“Hả??? Cướp lần đầu? Tối qua tôi đâu làm gì cô?” Hoắc Vân Hàn nhướn mày

“ Sao lại nói thế, sáng nay tôi còn thấy vết…” Chưa nói hết câu, Hạ Tinh Vu đã cảm thấy bụng mình không ổn. Nó đau âm ỉ, hơn nữa phía dưới còn ươn ướt. Chả nhẽ, sang nay thứ máu cô nhìn thấy chính là máu của lúc đến tháng sao? Hạ Tinh Vu đỏ mặt, cô lại nói linh tinh nữa rồi, đã thế còn đi mua thuốc tránh thai nữa chứ, trời ơi…sao cô lại ngốc như vậy chứ?

Thấy Hạ Tinh Vu im lặng, Hoắc Vân Hàn lên tiếng: “Sao vậy?”
“Chuyện đó…tôi..tôi hiểu lầm. Tôi…đang đến tháng, nhóc có thể mua giúp tôi băng vệ sinh không?” Mặt Hạ Tinh Vu lúc này đỏ hơn trái táo.

Nghe cô bảo đi mua hộ băng vệ sinh, Hoắc Vân Hàn cũng đỏ mặt, nhưng sau đó hắn chạy đi mua ngay. Đến cửa tiệm tạp hóa gần đó, Hoắc Vân Hàn bước vào. Đứng trước dàn hàng bán băng vệ sinh, Hoắc Vân Hàn ngẩn người vì không biết cô dùng loại nào? Loại nào là thoải mái nhất.

Hoắc Vân Hàn lại quay sang bàn nhân viên hỏi: “Cô, bán cho tôi tất cả những loại nào tốt nhất. Thoải mái nhất cho tôi.”

Nghe lời Hoắc Vân Hàn, cô nhân viên lấy tất cả các loại rồi bỏ vào túi, lúc thanh toán tiền cô nhân viên còn tủm tỉm cười. Hoắc Vân Hàn thấy người khác cười mình, hắn liền đỏ mặt. Lấy được túi đồ, hắn lập tức bỏ đi luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hắcbang