Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông điện thoại reo lên, không để nó đánh thức Tiểu Tùng, Doãn Kha nhanh chóng vơ lấy trả lời. Hiện tại bây giờ vẫn còn sớm, là ai gọi đến sớm như vậy? Màn hình sáng lên với dòng chữ "Trưởng phòng".

-"Có chuyện gì sao Hạo Hiên?" - giọng ngái ngủ của anh hẳn người bên kia cũng nhận ra.
-"A! Xin lỗi vì đã làm phiền vào sáng sớm như thế này! Chỉ là tôi không biết Tiểu Tùng xin nghỉ bệnh, cậu ấy không sao chứ?" - Hạo Hiên nhận ra mình đang làm phiền lập tức xin lỗi rồi vào thẳng vấn đề.
-"Đã ổn rồi, cậu không cần lo lắng đâu." - nói xong anh liền tắt máy mà ngủ tiếp.

Hạo Hiên đôi khi cũng mệt mỏi với cách gác máy ngang của Doãn Kha nhưng mà đành vậy. Chỉ là Hạo Hiên thật không hiểu nổi bản thân sau khi hơi men làm mờ lý trí lại có thể hành xử biến thái như vậy. Sau khi tàn tiệc, Hạo Hiên được Tuỳ Ngọc đưa về nhà, sáng hôm sau thức dậy đều là một đống hỗn độn. Tuỳ Ngọc nằm bên cạnh với chi chít dấu hôn trên người, có ngây thơ đến mức nào cũng có thể biết được chuyện gì đã diễn ra.

Hạo Hiên sốc tinh thần cực mạnh, anh trốn biệt trong nhà mấy ngày nghỉ lấy lại tinh thần. Thẩm Hạo Hiên vốn là trai thẳng chính hiệu, đến cùng lại "đêm đầu" cùng với nam nhân là Tuỳ Ngọc, mà còn là cấp dưới của mình. Thật hổ thẹn làm sao! Khi lấy lại tinh thần, người đầu tiên anh nghĩ đến là Tiểu Tùng, đúng vậy! Anh cần nhất vẫn là một người nghe anh tâm sự hoặc cho anh lời khuyên. Một người tốt như Tiểu Tùng có thể cho anh giải pháp tốt nhất, nhưng người trả lời điện thoại lại là Doãn Kha, không nên làm phiền.

Anh cố gọi cho Tuỳ Ngọc để xin lỗi nhưng không nhận được trả lời, cũng đúng, bị người khác làm như vậy làm sao chấp nhận được. Nhưng việc Thẩm Hạo Hiên không bao giờ ngờ đến đó chính là Tuỳ Ngọc không phải dạng người bình thường.

Ban Tiểu Tùng chui rúc vào lồng ngực Doãn Kha mà cảm nhận hơi ấm. Một lúc sau cậu liền nhận ra có gì đó không đúng, giật mình bật người dậy. Hậu huyệt tiếp xúc với mặt giường liền đau nhức không ngừng, nhưng ít ra đã không sưng như ngày hôm qua. Vốn cũng không nghĩ nhiều như vậy, Tiểu Tùng phát hiện Doãn Kha nằm ngay bên cạnh, nước mắt lại tuôn trào mà rơi lã chã.

Nghe tiếng sụt sùi thút thít, anh mơ màng tỉnh dậy thấy cậu đang khóc nức nở.

-"Em đau ở đâu sao?" - giật mình anh lo lắng hỏi

Không có câu trả lời, Tiểu Tùng ôm chầm lấy anh, mặt chôn vào khuôn ngực rắn chắc của anh mà lắc đầu liên tục. Anh nhịn không được mà đưa tay vuốt vuốt mái tóc của cậu, tay kia thì vỗ vỗ lưng cậu để trấn an.

-"Em không có....hức.....em không....cùng cậu ta....hức.....ư.....đừng.....hư....." - nước mắt lấm lem, trong tiếng nức nở cậu cố gắng giải thích.
-"Anh biết. Em đã không làm với tên đó. Hắn đã nói rồi." - anh nhẹ nhàng trấn an.
-"Thật? M..may quá...ưm..." - cậu thật là không vượt qua, vừa thở phào nhẹ nhõm, anh liền bắt lấy khuôn miệng cậu mà hôn xuống.
-"Xin lỗi...anh đã không tin tưởng em... vẫn còn đau chứ?" - sực nhớ lại, anh lại không ngừng tự trách bản thân hồ đồ, tay lại xoa bóp thắt lưng cho cậu.
-"Không sao. Em muốn..." - cậu dâng môi nhỏ lên hôn lấy anh, thành công câu dẫn.

Tiểu Tùng hờ bên ngoài môi anh mà liếm nhẹ xung quanh môi mỏng Doãn Kha. Tay vòng sau gáy Doãn Kha lôi kéo cả người anh áp lên người mình. Anh trì hoãn động tác muốn xem tiểu yêu tinh dưới thân câu dẫn anh như thế nào chỉ phối hợp cùng cậu. Lưỡi nhỏ tách môi anh luồn vào khoang miệng, lướt khắp hàm răng dò xét rồi tìm lấy lưỡi anh mà hoà quyện.

Thân thể Doãn Kha khá nặng hơn so với Tiểu Tùng, anh bèn lật người để Tiểu Tùng nằm trên người mình mà tung hoành. Lưỡi cả hai cùng nhau đùa nghịch liên tục đánh ra thanh âm chanh chách, đến lúc cậu sắp hết hơi muốn rời ra liền bị tay anh ghì đầu lại hôn đến choáng váng rút cạn dưỡng khí cậu mới thỏa mãn rời ra.

Tiểu Tùng cố gắng lấy lại không khí, ngồi dậy ngửa đầu thở gấp, ngực cũng theo đó phập phồng nhanh chóng. Hai khỏa đậu hồng hào lại theo đó mà rung động mê người, nhịn không được, nhích người một chút, anh lôi kéo ngực cậu nhắm vào khoang miệng mình mà mút mát. "Hức" một tiếng, cậu cương lên rồi, dường như anh cũng đồng dạng. Ôm lấy đầu anh mà hưởng thụ, ngực ưỡn cong như thể muốn anh mút mạnh hơn và sâu hơn vậy.

Đầu lưỡi liếm quanh điểm hồng, lại khiêu khích hạt đậu hồng cứng lên. Nhe răng anh khẽ gặm lại kéo nhũ tiêm đến ngứa, khoang miệng ẩm nóng sau đó liền bao phủ lấy nó. Lưỡi liên tục đảo quanh hạt đậu rồi lại mút mạnh một cái, cậu liền giật nảy người. Hậu huyệt không chịu nổi mà run rẩy mấp máy rỉ không ít dịch dạ dày trơn dính ướt đẫm.

Thanh âm mút mát chùn chụt hoà với âm thanh thở dốc lại nức nở của cậu phát ra vang vọng khắp căn phòng khiến ai nghe thấy cũng có thể đỏ mặt. Đầu ngực cậu sưng tấy đỏ đến lợi hại mới luyến tiếc buông ra, nói cậu chống tay ở thành giường, chậm rãi lướt lên, anh liền hôn lấy vùng bụng dưới phẳng lì của cậu. Giật bắn người, cậu thật muốn xuất ra nhưng vẫn chưa đủ.

Nhẹ anh chăm sóc "tiểu tùng", kéo ép đùi cậu hạ xuống mà giúp cậu. Ngón tay tiện thể đem theo thuốc mỡ thoa ngoài cửa huyệt, tiếp xúc với da thật lạnh. Cậu liền xuất ra vào miệng anh, muốn xin lỗi nhưng lại không nói được với ngón tay anh đang khuấy động bên trong huyệt khẩu. Tay cậu run rẩy muốn bám không vững rồi. Anh kéo cậu nằm trên người mình, ngón tay không ngừng ra vào lại gia tăng số lượng khuấy động bên trong hậu huyệt phát âm lép nhép thật dâm đãng.

Dù mơ hồ đến mức nào cậu cũng cảm nhận được cự vật anh đang trướng đau thế nào. Khó khăn xoay người lại hướng mặt với cự long to lớn, đúng là đã to hơn một vòng. Hai tay cầm lấy, lưỡi nhỏ vươn đến liếm dọc thân trụ gân guốc, đỉnh đỉnh lỗ nhỏ trên đỉnh một chút lại hướng xuống mút lấy túi ngọc. Cảm thấy đã bôi trơn đủ, há miệng ngậm lấy cả cự vật to lớn mà lên xuống đầu chăm sóc "tiểu kha".

Tiểu yêu tinh này lại học tập khá tốt nhỉ, theo bài bản những gì anh làm cho cậu mà giúp đỡ anh. Thoải mái 3 ngón tay anh khuấy đảo kịch liệt lại muốn gia tăng thêm một ngón. Nghĩ đến liền làm, 4 ngón lập tức làm Tiểu Tùng ngưng động mà cong mông lên không thẹn mà "ah" một tiếng ngọt ngào. Ngưng một lát lại tiếp tục cố gắng giúp Doãn Kha xuất ra, hàm mỏi nhừ luôn rồi, cậu liền hút mạnh một cái. Doãn Kha giật mình bắn ra toàn bộ, ngón tay lại vô tình chạm đến điểm G khiến Tiểu Tùng giật nảy người đón nhận dòng tinh dịch mà nuốt được một ít lại sặc dòng dịch bắn khắp mặt.

Doãn Kha hoảng hốt liền xoay người Tiểu Tùng lại kiểm tra, cậu còn đang cố đem số dịch trắng kia nuốt vào bụng như anh đã làm. Doãn Kha bị đập vào mắt một màn cảnh xuân tươi mới liền bạo phát.

-"Tiểu yêu tinh! Em chết chắc rồi!"

Dâm ngôn phát ra không ngừng ngày hôm ấy. Rên rỉ không dứt quá 5 phút.

***********************
Về phần Thẩm Hạo Hiên, vừa bắt gặp Tuỳ Ngọc liền giật mình. Tuỳ Ngọc vẫn như bình thường, không phải chứ?

-"Trưởng phòng Thẩm! Anh cũng đi siêu thị ở đây sao?" - Tuỳ Ngọc thấy người quen liền chạy đến.
-"À....ừ.....thật ra.....Tuỳ Ngọc......tôi xin lỗi!!! Đêm đó tôi không cố ý! Nhưng tôi sẽ chịu trách nhiệm!!!" - Hạo Hiên ấp úng một lúc, anh cúi đầu xin lỗi. Hạo Hiên là một trai thẳng chính hiệu lại cực kì kỉ cương, việc mình sai nhất định sẽ chịu trách nhiệm.
-"Ahahaha!!!!! Trưởng phòng Thẩm à! Anh có phải không vậy? Cười chết tôi rồi! Tôi cũng đâu phải con gái mà chịu trách nhiệm cơ chứ! Huống hồ đêm đó quả thật cũng rất sướng mà, tôi không ngại làm tiếp đâu, mặc dù tôi thích giám đốc Ô hơn, tuy chưa làm gì được anh ta." - Tuỳ Ngọc bật cười, cứ như nghe được một câu chuyện hài hước cực kì, sau lại thì thầm vào tai Hạo Hiên.
-"Cậu...là sao cơ chứ??" - Hạo Hiên không tin vào tai mình, Tuỳ Ngọc là gay sao???
-"Tôi cũng giống như Ban Tiểu Tùng yêu quý của anh thôi. Lúc làm tình với tôi anh cũng chỉ gọi tên cậu ta, sao nào? Gợi anh nhớ lại chút gì không?" - Tuỳ Ngọc cười gian xảo, đưa cho anh xem tấm hình hậu huyệt bản thân dâm đãng ngậm lấy cự vậy anh thế nào.

Hạo Hiên xanh mặt, tựa lưng vào tường, anh thở dài ngao ngán. Tuỳ Ngọc nhìn xuống đũng quần anh, không cương lên sao? Chán thật, còn nghĩ sẽ được làm cùng Hạo Hiên lần nữa chứ. Cự vật của anh ta cũng thuộc hàng khủng làm cũng rất sướng. Nếu là Ô Đồng thì sẽ thích hơn, nghe nói bạn của Tuỳ Ngọc đã dụ hoặc Ô Đồng thế nào nhưng đều vô dụng. Một con cá khó câu. Tuỳ Ngọc rất có hứng thú, nhìn dáng người ấy là biết Ô Đồng có thể làm Tuỳ Ngọc dục tiên dục tử rồi, Hạo Hiên chỉ qua một lần nhưng cũng khá hợp ý Tuỳ Ngọc.

Tuỳ Ngọc vốn thích cuộc sống tình dục, chấm được ai ở gay bar liền lên giường cùng họ, nhưng không hợp ý sẽ không dây dưa. Hạo Hiên là người thứ 3 Tuỳ Ngọc muốn dây dưa sau Ô Đồng và một người nữa đã biệt tăm sau 1 đêm khiến Tuỳ Ngọc dục tiên dục tử.

-"Sao nào, trưởng phòng Thẩm? Anh có muốn chịu trách nhiệm giúp tôi giải quyết cái động ngứa ngáy này không?" - mặt Tuỳ Ngọc ngày càng gần với Hạo Hiên, muốn cọ tay anh vào nơi ngứa ngáy của y nhưng liền bị tránh né.
-"Tuỳ Ngọc, tôi nói sẽ chịu trách nhiệm không có nghĩa tôi sẽ cùng cậu làm chuyện đó lần nữa. Tôi không có hứng thú với nam nhân. Cần gì thì gọi cho tôi trừ chuyện đó ra. Tôi đi trước."  - Hạo Hiên thẳng thừng từ chối.

Tuỳ Ngọc thật chán nản, tìm ra người giải quyết nhu cầu nhưng lại là trai thẳng. Nhưng không sao, có đoạn clip này thì sẽ ổn thỏa thôi, y còn nhiều trò chơi lắm.

———————————————————————————
Hết chap 20

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net