Chap 1: Aria-chan trốn đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc bầu cử đã kết thúc, tôi đứng top 1 với 45 phiếu của cả lớp. Thật sự tôi đã đoán trước điều này nhưng không ngờ rằng cả lớp sẽ bỏ phiếu hết cho tôi cơ chứ.

Tôi đã lên kế hoạch. Trốn đi cho sự lười biếng lên ngôi.

Mission 1: Trốn vào thư viện

Vì thư viện lúc này không có ai, đặc biệt là rất yên tĩnh nên nơi này sẽ được ưu tiên số 1.

「Cô ơi cho em đi vệ sinh...」

Tôi nói bằng giọng nhỏ vì nói lớn phiền phức quá đi.

「Ừ, nhanh chóng em nhé.」

Không nhanh được đâu cô, vì còn 5p nữa là đến giờ nghỉ trưa rồi.

Mặc dù là xin phép có đi vệ sinh nhưng tôi lại đi vào thư viện, làm thế này thật có lỗi với cô nhưng tính mạng và sự lười biếng mới là thứ quan trọng nhất.

Mở cửa phòng thư viện, vì bây giờ vẫn còn trong giờ học nên thư viện không có ai cả.

Nhưng tính toán của tôi đã sai, sao tôi lại quên mất điều này chứ.

Sau khi cánh cửa mở ra hoàn toàn, trước mắt tôi là thủ thư-nee đang chăm chỉ làm việc, âm thanh do tôi mở cửa phát ra làm cho thủ thư-nee nhìn tôi.

Chúng tôi đã nhìn nhau khoảng 10 giây, ai đó mau dừng lại cái không khí khó chịu này đi.

「Aria-chan ?」

Tôi chỉ gật đầu để đáp lại câu hỏi của nee-san, sau đó chỉ việc đi tìm sách trước sự ngỡ ngàng của chị ấy.

Tôi tìm cuốn sách to nhất, dài nhất để che khuôn mặt mình lúc ngủ để tránh hậu quả nặng nề nhất, đó chính là bị Yuki-chan tóm cổ lôi đi thử đồ.

Nằm xuống bàn ngay cạnh cửa sổ, cơn gió mùa xuân mát mẻ liên tục “tấn công” vào người tôi. Tôi chịu thua và không thể chống cự trước sự thoải mái mái này...

——————————

「Này thì... Trốn !!」

Một cú cốc đầu thật mạnh vào đầu tôi khiến tôi tỉnh ngủ ngay lập tức. Tôi đưa hai tay lên xoa đầu mình vì nó đau chết đi được. Giọng nói và cách đánh thức tàn bạo này, đương nhiên là Yuki-chan.

「Quái vật...」

Đó là suy nghĩ của tôi về Yuki-chan lúc này. Tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế chứ ?

「Ai là quái vật nào~~」

「Đi thử đồ hay bị “phạt” tiếp ~~?」

Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng sát khí thì không như vậy, như ma vương đang cố gắng giết tôi vậy.

Lấy hết can đảm trong người, tôi lắc đầu thể hiện sự từ chối.

「Không còn thời gian để chơi đùa nữa, tớ sẽ “phạt” cậu sau~~」

Nắm lấy cổ áo tôi từ phía sau, Yuki-chan kéo tôi đi bằng một sức mạnh không thể tin được.

Tha cho tôi đi mà, ai đó mau cứu tôi...

Mission 1: thất bại

Tôi và Yuki-chan đang ở trước CLB may vá của trường đây, lúc này tôi muốn trốn nhưng không được vì đang bị Yuki-chan nắm lấy cổ áo mất rồi.

———————

Cánh cửa đã được mở cùng với đó là Yuki-chan với một cô bé bị kéo phía sau, ánh mắt mọi người trong CLB đổ dồn vào hai người này. Một người xinh đẹp với 3 vòng cực chuẩn cùng với làn da trắng trẻo, mái tóc đen truyền của cô mượt mà như bao cô gái khác nhưng vì được chăm sóc tốt nên mái tóc của cô trở thành thứ mà mọi cô gái thèm muốn.

Vì vẻ ngoài xinh đẹp nên cô được mọi người trong trường gọi là “Onee-sama”, việc này đã được sự đồng ý của hội học sinh. Một “Onee-sama” có quyền lực bằng hội trưởng hội học sinh.

Ánh mắt của cô luôn sắt lạnh khiến mọi người chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm cô nhưng khi nhìn vào cô bé đó, chính là Aria-chan thì ánh mắt của cô trở nên dịu dàng, ấm áp. Một số người nghĩ vì họ chung phòng nên thân với nhau là chuyện thường nhưng một số lại nghĩ khác.

Còn cô bé đang bị kéo phía sau là Aria-chan, mọi người trong trường thích gọi cô là “cô bé” hoặc là “Aria-chan” mặc dù bằng tuổi vì cô sở hữu chiều cao của học sinh tiểu học. Mái tóc đen truyền của cô đẹp tự nhiên mà còn được Yuki-chan chăm sóc thường xuyên nên bây giờ tóc của Aria-chan có thể gọi là tuyệt tác nghệ thuật.

Mắt của cô bé gần như luôn nhắm lại, và khi mở cũng là khuôn mặt ngái ngủ nhưng điều đó càng làm cho vẻ đáng yêu của cô bé trở nên gấp bội.

Làn da trắng trẻo, khuôn mặt ngây thơ, giọng nói ngây ngất lòng người mặc dù cô bé rất ít khi nói.

“Cặp đôi hoàn hảo” là tên được mọi người trong trường đồng ý, nhưng về mặt tình yêu thì gần như không thể vì Aria-chan xem lười biếng là nhất, ngoài ra cô bé không quan tâm thứ gì khác cả.

「Yuki-neesama ơi! Lấy số đo của Aria-chan giùm em」

「Ừ nhỉ, phần hay nhất đây rồi ❤」

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net